Edit + beta: Iris
Để thể hiện vai nữ chính trưởng thành tốt hơn trong MV, Quách Nhã Ngưng nghe theo kiến nghị của Đào Mộ, mời một người mẫu cấp quốc tế từ nước F về, học hỏi dáng đi mạnh mẽ của cô ấy.
Thân là nữ minh tinh hàng đầu trong nước, mỗi lần Quách Nhã Ngưng xuất hiện trước mặt công chúng là lập tức trở thành tiêu điểm.
Chính vì "phong thái xuất chúng" mà cô không ít lần lấn át người khác và trở thành đối tượng được giới truyền thông thời trang khen ngợi hết lời.
Hàng năm cô sẽ được mời tham gia tuần lễ thời trang, là khách mời của một số thương hiệu thời trang cao cấp, thậm chí còn là con cưng của ngành thời trang.
Năm ngoái vượt mặt "Big Five" xuất hiện trên trang bìa.
— — Sở dĩ nói vậy là để giải thích Quách Nhã Ngưng đã luyện tập rất chăm chỉ để củng cố hào quang của một nữ diễn viên hàng đầu trong nước, mỗi năm cô đều bỏ ra rất nhiều tiền để mời giáo viên dạy lễ nghi, điều chỉnh cách cư xử của mình, khiến cô trông duyên dáng và yêu kiều hơn.
Bởi vì trước khi gặp Đào Mộ, Chu Phượng Huyên đã triển khai lộ trình chuyển hóa thành trưởng thành gợi cảm, quyến rũ.
Đây cũng là lựa chọn hàng đầu của hầu hết các nữ diễn viên khi bước sang tuổi chuyển hình tượng — — dùng sắc mê hoặc người.
Hơn nữa chiêu này đơn giản và độ nguy hiểm thấp, chỉ cần khi xuất hiện trước công chúng thì trang điểm đậm một chút, mặc xẻ ngực thấp một chút.
Tất nhiên, lựa chọn an toàn nhất là đi trên thảm đỏ.
Chu Phượng Huyên thậm chí đã ấn định thời gian cụ thể để Quách Nhã Ngưng xuất hiện — đó là buổi ra mắt 《 Giang hồ chi viễn 》.
Lúc đó Chu Phượng Huyên sẽ mặc một bộ lễ phục dạ hội đã được đặt may, phần trên ôm sát người, phần đuôi váy xòe ra, tà váy xẻ trước đùi, bảo đảm quyến rũ gợi cảm đến mê hồn.
Nhưng bây giờ có Đào Mộ cắt ngang, tạo hình này chỉ có thể bỏ qua — — đẹp thì đẹp đó nhưng lại sáo rỗng.
Như Đào Mộ đã nói trước đó, mặc dù mọi người đều dùng tạo hình kinh điển, nhưng vì trước đó đã có nhiều châu ngọc rồi, ngược lại cũng không có cảm giác kinh diễm gì.
Nếu gặp phải tiện nhân nào lén lút mua phóng viên dập cô, nói là giống tạo hình của ai đó.
Chu Phượng Huyên rất có niềm tin vào nhan sắc của nghệ sĩ nhà mình, không cảm thấy Quách Nhã Ngưng sẽ bại bởi người khác, nhưng để tiện nhân nào đó bắt nhịp để nổi tiếng, không phù hợp với quan điểm "tối đa hóa lợi ích" của Chu Phượng Huyên.
— — Ah, quan điểm rất tiêu chuẩn kép, tức là tôi có thể cọ nhiệt của cô, nhưng cô không được phép cọ lại.
Đặc biệt là tiểu yêu tinh tương đồng với Quách Nhã Ngưng.
Vì vậy trước nghĩ sau ngẫm, vẫn là tạo hình ngự tỷ nữ vương của Đào Mộ tốt hơn.
Cho dù có người từng tạo hình kiểu này, nhưng cách trang điểm và phong cách của bọn họ khác với Quách Nhã Ngưng.
Chu Phượng Huyên không sợ — — dù sao các tiền bối kinh điển xuất hiện vào thời đại hoàng kim của Hong Kong trung bình quân đều lớn hơn Quách Nhã Ngưng mười mấy hai mươi tuổi, nếu được truyền thông nhận xét, Chu Phượng Huyên cũng lấy làm may.
Nghĩ vậy, Chu Phượng Huyên càng thêm chú ý đến lần quay MV này.
Thậm chí trong lúc quay còn đăng poster Quách Nhã Ngưng để quảng bá nhiệt độ.
Dù làng giải trí có phát triển đến giai đoạn nào thì cũng không bao giờ thiếu liếm cẩu nhan.
Quách Nhã Ngưng vốn là nữ minh tinh hạng một trong nước, có vô số fans, hơn nữa hầu hết đều yêu thích dung mạo của cô.
Lần này poster được Đào Mộ cẩn thận chế tạo cho Quách Nhã Ngưng vừa tung ra, lập tức khiến cho đám fans của Quách Nhã Ngưng gào quỳ liếm.
Đúng như dự đoán của Quách Nhã Ngưng và đội ngũ quản lý của cô, giới thời trang cũng nhanh chóng chú ý đến hình tượng mới của Quách Nhã Ngưng.
Kiểu trang điểm chưa từng thấy và khí chất mạnh mẽ, poster này tinh tế đến mức gần như có thể được đăng lên trang bìa tạp chí thời trang lớn của năm ngay lập tức.
Toàn bộ giới thời trang trở nên điên cuồng.
Gần như cùng lúc khi Quách Nhã Ngưng tung ra poster album mới, điện thoại của Chu Phượng Huyên bị các tổng biên tập của các tạp chí thời trang lớn và một số thương hiệu xa xỉ nổi tiếng quốc tế gọi đến.
Người nào cũng hỏi là ai đã làm poster, ai trang điểm, ai tạo hình, ai làm tóc cho Quách Nhã Ngưng...!Hỏi từ đầu đến chân.
Sau khi biết toàn bộ tạo hình mới của Quách Nhã Ngưng đều nhờ Đào Mộ — người sáng lập web Phi Tấn tạo ra, điện thoại của Đào Mộ cũng đổ chuông liên tục.
Tạp chí thời trang mời Đào Mộ làm trang bìa phỏng vấn, muốn hỏi cậu vài kinh nghiệm sáng tạo tạo hình mới; chủ thương hiệu cao cấp muốn mời Đào Mộ làm bạn với thương hiệu, tuyên truyền nền tảng thương hiệu của bọn họ.
Chu Phượng Huyên tranh thủ rèn sắt khi còn nóng, sau khi được Đào Mộ đồng ý thì đăng một video hậu trường lên bullet screen, nói cho sang là phúc lợi cho fans.
Một nhóm cư dân mạng đã theo dõi tài của Phi Tấn của Quách Nhã Ngưng lập tức tràn vào bullet screen, nhìn thấy Quách Nhã Ngưng trong video hậu trường khí chất cao hai mét tám, dáng đi có thể trực tiếp xưng vua, tức khắc hưng phấn gào gào gọi bậy.
Càng thêm mong chờ MV.
Lượng đặt mua album của Quách Nhã Ngưng tăng vọt hơn chỉ sau một đêm, tất cả đều là liếm cẩu nhan hướng đến tạo hình mới của cô.
Đào Mộ còn tốt bụng đưa ra một tiêu đề mánh lới quảng cáo — —
"Gặp được một nữ vương đại nhân đẹp trai như vậy thì gả liền."
Kết quả tiêu đề này bị các giải trí truyền thông và tạp chí thời trang lớn đăng lại, vào tháng cuối cùng của năm , ngành thời trang trong nước bị chiếm lĩnh bởi một sinh vật được mệnh danh là "nữ vương".
Kiểu tóc, cách trang điểm của Quách Nhã Ngưng, thêm cả áo sơ mi trắng quần tây đen giày cao gót đỏ mà cô mang cũng lập tức trở thành phong cách hot nhất trong năm, doanh số bán của tất cả các cửa hàng thương hiệu lớn tăng hơn %.
Số lượng đơn hàng khủng như vậy khiến tất cả các chủ thương hiệu phải sững sờ, tất nhiên ngoài việc chết lặng, bọn họ còn cười đến không khép được miệng.
Hợp đồng đại ngôn của Quách Nhã Ngưng sắp đến hạn, chủ thương hiệu đang cân nhắc sẽ thay Quách Nhã Ngưng bằng một nữ minh tinh khác, tức khắc quyết định tái ký hợp đồng ba năm với Quách Nhã Ngưng bằng mức giá cao hơn % so với hợp đồng ban đầu.
Các chủ thương hiệu khác cũng lần lượt liên hệ với đội ngũ quản lý của Quách Nhã Ngưng, muốn thảo luận vấn đề hợp tác.
Một số tạp chí thời trang lớn trong nước cũng lần lượt liên hệ với Chu Phượng Huyên, muốn thảo luận các vấn đề cụ thể về việc mời Chu Phượng Huyên chụp ảnh bìa.
Chu Phượng Huyên đã đoán trước tạo hình mới của Quách Nhã Ngưng sẽ khiến giới giải trí và giới thời trang oanh động, nhưng không nghĩ tới lại ảnh hưởng lớn đến vậy.
Quả thực cười đến sắp phát tác bệnh tâm thần, mỗi lần nhìn thấy Đào Mộ là như thấy rương châu báu.
Nhưng điều khiến mọi người bất ngờ chính là, trong video hậu trường, người thu hút ánh mắt nhất không phải là tạo hình nữ vương mới của Quách Nhã Ngưng, mà là nhiếp ảnh gia đứng đối diện cô đang nghịch camera — Đào Mộ.
Khuôn mặt tinh xảo tuấn mỹ độ không góc chết, khi làm việc thì ánh mắt nghiêm túc tập trung đến mức khiến người ta mềm nhũn, khí chất cao quý cấm dục ngon lành, dù chỉ mặc áo sơ mi trắng và quần jean đơn giản cũng có thể tỏa sáng rực rỡ trong mọi cử chỉ, sự tồn tại của Đào Mộ quả thực là diễn giải hoàn mỹ các tiêu chí chọn bạn đời tốt nhất trong tâm trí của tất cả phái nữ.
Trẻ tuổi, giàu có, tài năng, tính cách hoàn hảo, còn biết chụp ảnh dỗ các cô gái vui vẻ, đương nhiên quan trọng nhất là khuôn mặt đẹp trai, dáng người chuẩn.
Đặc biệt là tỷ lệ dáng người, vai rộng lưng hẹp eo thon mông vểnh chân dài miên man, má ơi đúng kiểu nhìn mà bủn rủn tay chân! Sao lại có người đẹp trai cỡ đó?
Hâm mộ nữ vương đại nhân đứng đối diện Tiểu Đào tổng quá đi.
Ngay cả Vương Bác Viễn diễn vai nam chính trong MV sau khi nhìn thấy video hậu trường cũng không khỏi cảm thán may mắn với người đại diện: "Cũng may tôi không xuất hiện trong video hậu trường, nếu không chẳng khác nào cặn bã so với Đào Mộ.
Nhất định sẽ thành phông nền thảm nhất, tự dưng thấy hơi đồng tình với diễn viên đóng chung khung hình với Đào Mộ sau này."
Người đại diện của Vương Bác Viễn trong lòng cảm thấy tiếc, nhưng ngoài miệng lại an ủi Vương Bác Viễn: "Chỉ là đẹp trai thôi, chưa chắc có kỹ năng diễn xuất.
Kiểu ngoại hình này được cưng chiều trong giới thời trang, nhưng đến khi đóng phim thì nhiều đạo diễn sẽ cân nhắc diễn viên, quá đẹp sẽ ảnh hưởng đến cốt truyện..."
Nói đến đây thì không nói tiếp nổi nữa.
Người đại diện của Vương Bác Viễn từng đến thăm ban đoàn phim 《 Giang hồ chi viễn 》, đương nhiên biết kỹ năng diễn của Đào Mộ như thế nào.
Nếu như là diễn viên phái thần tượng, gương mặt đó sẽ là điểm trừ khi đạo diễn cân nhắc vai diễn.
Nhưng khi nói đến diễn xuất của Đào Mộ, đủ để tăng thêm điểm khi đạo diễn suy xét vai diễn.
Huống chi Đào Mộ không chỉ là diễn viên, mà còn là người sáng lập web Phi Tấn — —
Trên đời này có chuyện gì nghẹn khuất bằng người chẳng những đẹp trai hơn bạn mà còn trẻ tuổi hơn bạn, trẻ tuổi hơn bạn mà còn tài năng hơn bạn, tài năng hơn bạn mà còn giàu có hơn bạn...!Má nó một mình Đào Mộ chiếm hết phần điểm cộng rồi, bắt người ta sống thế nào?
Lúc này người đại diện Vương Bác Viễn vẫn chưa biết Đào Mộ đã trở thành đối tác với Tư Bản Khiếu Hằng, sắp trở thành đại lão tư bản.
Nhưng dù hắn có biết...!Chắc cũng không nghĩ thêm gì nữa.
Làm một người ưu tú hơn những người xung quanh một chút, mọi người sẽ cảm thấy ghen tỵ, sẽ cảm thấy không chừng nói liều một lần cũng đúng.
Nhưng khi một người ưu tú đến mức đủ để nghiền áp những người xung quanh, đa số mọi người chỉ biết ngước lên nhìn thì sẽ không còn sinh ra tâm lý ghen ghét.
"Tôi thấy cậu có thể liên hệ nhiều hơn với Đào Mộ một chút.
Web Phi Tấn của cậu ấy dạo gần đây rất có độ tồn tại trong giới giải trí, tôi phát hiện có rất nhiều minh tinh sau khi đăng ký tài khoản web Phi Tấn thì nhân khí tăng cao.
Công ty đã suy xét muốn hỏi xem cậu có muốn đăng ký tài khoản Phi Tấn hay không.
Mặc dù cậu là siêu sao hạng một trong nước, nhưng với quan hệ cá nhân giữa cậu và Đào Mộ, lúc này đăng ký tài khoản Phi Tấn có thể lấy danh là giúp đỡ nền tảng của bạn bè, cũng không có vẻ xuống giá."
Vương Bác Viễn nghe vậy thì cười khổ, lòng nói bây giờ trễ rồi.
Nếu khi web Phi Tấn vừa mới thành lập, hoặc là vào lần đầu tiên Đào Mộ bị bôi đen, hắn đăng ký tài khoản Phi Tấn rồi nói giúp thì mọi người mới tin hắn và Đào Mộ là tốt thật — — Giống như Quách Nhã Ngưng vậy.
Nhưng mà bây giờ, cùng lắm chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi, nhưng dệt hoa trên gấm cũng được, hiệu suất ít cũng đỡ hơn là không có tí hiệu suất nào.
Nhưng ngày hôm sau công ty quản lý của Vương Bác Viễn lại đổi ý — — bởi vì cha mẹ nuôi của Đào Mộ lại nhận chương trình phỏng vấn của đài truyền hình.
Trên chương trình khóc lóc kể lể đủ kiểu, rằng năm đó bọn họ nhận nuôi Đào Mộ thì đối xử tốt với Đào Mộ như thế nào, nhưng Đào Mộ lại ghen ghét em trai thậm chí là ngược đãi như thế nào, vì vậy bọn họ mới bất đắc dĩ trả Đào Mộ về cô nhi viện.
Lại không ngờ rằng không lâu sau đó, có người cáo buộc bọn họ tội vứt bỏ.
Bọn họ hết cách mới đi ra làm sáng tỏ sự thật, hy vọng được Đào Mộ tha thứ.
Công chúng luôn thích đồng cảm với kẻ yếu.
Đặc biệt là hai cặp vợ chồng trung niên trông thật thà, ăn mặc giản dị, giơ tay nhấc chân đều khúm núm vâng vâng dạ dạ, vừa nhìn là biết bị cuộc sống cực khổ mài mất tính tình, không dám ngẩng đầu nhìn ai, rất nhiều người tức khắc sinh ra đồng cảm.
Ngay lúc này, trên mạng lại xuất hiện một tiếng nói không rõ của ai, bắt đầu thảo luận vì sao Đào Mộ không chịu phụng dưỡng cha mẹ nuôi — — cho dù chỉ có năm nhưng cũng là ơn nuôi dưỡng.
Hơn nữa cha mẹ nuôi của Đào Mộ trên TV chính miệng nói Đào Mộ năm tuổi ngược đãi em trai là sự thật, một đống người nhất trí cho rằng hai vợ chồng trung niên thành thật này không đến mức sẽ nói dối trên TV, vì vậy chắc chắn là có chuyện như vậy.
Nếu năm đó Đào Mộ làm sai, cậu nên xin lỗi cha mẹ nuôi và em trai.
Lời bình kỳ ba như vậy vừa xuất hiện, lập tức khiến fans của Đào Mộ điên cuồng diss.
"Nhổ vào.
Từ đầu đến cuối đều là che mẹ nuôi tự làm chuyện xấu có được không? Đào Mộ căn bản không thèm đáp lại mấy tin đồn này, cùng lắm là thảo luận với dân mạng hành vi bỏ rơi con cái của cha mẹ nuôi.
Đào Mộ có nói sẽ kiện cha mẹ nuôi bỏ rơi cậu ấy khi nào?"
"Có ai cảm thấy cha mẹ nuôi này rất kỳ quái không? Đào Mộ căn bản không quan tâm đến bọn họ, là bọn họ tự quyết định, bọn họ tự nói ra tin tức nhận nuôi và bỏ rơi Đào Mộ vì có con trai ruột.
Lúc bị dân mạng nghi ngờ thì tham gia chương trình, luôn miệng nói xin lỗi Đào Mộ, xin Đào Mộ tha thứ, kỳ thật trong mỗi câu đều lén ám chỉ Đào Mộ lúc tuổi có ngược đãi con trai của bọn họ.
Có ai biết rốt cuộc con trai của bọn họ là ai không? Đến tột cùng là tàn phế hay điên điên khùng khùng rồi mà thù hận lớn như vậy?"
"Tôi thấy cặp vợ chồng bình thường này cũng rất giỏi nha.
Tùy tiện lộ chút thông tin cũng gây chấn động trên mạng, tùy tiện thanh minh gì đó cũng có thể lên đài truyền hình.
Đài truyền hình dễ lên đến vậy hả? Sao tôi không biết nhở?"
"Tôi biết cặp vợ chồng này.
Con trai của bọn họ là Đào Đại Bảo, là bạn học của em trai tôi.
Học rất tệ, nhân phẩm cũng không tốt, em trai tôi nói Đào Đại Bảo vì trộm tiền của bạn học nên bị giáo viên mời phụ huynh.
Mẹ của hắn lên văn phòng của giáo viên khóc lóc kêu la ỏm tỏi không chịu thừa nhận...!Không có thành thật như trên TV đâu."
"Lầu trên +.
Đôi vợ chồng này là hàng xóm cũ của nhà bà ngoại tôi.
Bọn họ ở trong một con ngõ nào đó ở quận Tây Thành Yến Kinh, người phụ nữ kia nổi tiếng là người đàn bà đanh đá.
Hơn nữa chuyện năm đó bọn họ có con ruột rồi ngược đãi con nuôi truyền khắp xóm, tôi thấy chuyện này chắc chắn có vấn đề.
Có khi nào là ai ngứa mắt Đào Mộ nên cố ý tìm người bôi đen cậu ấy không?"
"Lầu trên nói xong, tôi bỗng cảm thấy kịch bản này hơi quen quen."
"Quen quen +"
"Quen quen +"
Trong nhà họ Trương ở Tây Thành Yến Kinh, mợ của Trương Hàm Nhã vừa cắn hạt dưa vừa xem TV, đột nhiên thấy hai vợ chồng nhà họ Đào cách vách được lên TV, tức khắc trợn mắt há hốc miệng: "Ấy, mấy người mau xem.
Vợ chồng nhà ông Đào lên TV này..."
Toàn bộ tứ hợp viện quê nhà đều nghe thấy tiếng gào của mợ Trương, thấy hai vợ chồng ông Đào khóc lóc trên TV, mợ Trương cười nhạo: "Diễn xuất giỏi ghê, không kém gì phim nữ chính khổ vì tình mà tôi xem dạo gần đây.
Bà ta diễn giỏi như vậy, sao không đi đóng phim!"
"Đúng là tạo nghiệt mà!" Có vài lão hàng xóm sống trong viện mơ hồ nhớ tới đứa trẻ mà hai vợ chồng họ Đào nhận nuôi: "Một đứa bé ngây thơ ngoan ngoãn bị hai vợ chồng bọn họ giày xéo thành cái dạng gì không biết.
Trời đang mưa to lại bỏ đứa nhỏ lại cửa cô nhi viện, vậy mà còn mặt mũi lên TV nói ra chuyện này."
"Chắc thấy đứa nhỏ người ta bây giờ phát đạt rồi nên muốn nhận về chứ gì?"
"Làm gì có ai nhận về kiểu đó? Cái này mà là nhận con hả, là nhận kẻ thù thì có."
"Bà nội, bà không biết sao? Trên mạng có nói, cái này gọi là bắt cóc đạo đức, chắc chắn bọn họ muốn lợi dụng dư luận để ép Đào Mộ phụng dưỡng bọn họ, đúng là không biết xấu hổ."
"Đào Mộ?" Mợ Trương vểnh lỗ tai, đặc biệt mẫn cảm với cái tên này: "Là Đào Mộ sáng lập web Phi Tấn? Lúc trước không phải ông Đào nhận nuôi đứa con tên là Tiểu Bảo sao? Sao lại thành Đào Mộ rồi?"
"Tiểu Bảo là nhũ danh của đứa nhỏ thôi.
Bình thường ít ai gọi." Có người nhớ rõ chuyện năm đó, thuận miệng giải thích: "Phải nói hai vợ chồng này đúng là làm bậy.
Lúc trước nếu đối xử tốt với con nhà người ta một chút, nói không chừng lúc này đã được hưởng phúc rồi.
Bây giờ khen ngược, dùng thủ đoạn như vậy ép con người ta, đứa nhỏ dù có bỏ tiền ra nhưng trong lòng cũng không vui."
Mợ Trương nhớ đến bộ dạng tàn nhẫn độc ác kia của Đào Mộ, tức khắc vui sướng khi người gặp họa: "Cũng không phải thứ tốt lành gì."
Rồi nói tiếp: "Nhưng nếu hai vợ chồng ông Đào muốn dùng dư luận ép Đào Mộ bỏ tiền phụng dưỡng bọn họ, vậy bọn họ tính sai rồi.
Cái thằng đó âm hiểm tàn nhẫn, không chừng lại ra ý xấu gì đó, chắc chắn sẽ không để hai người này sống tốt."
Đám hàng xóm tò mò nhìn mợ Trương: "Bà quen Đào Mộ thế nào?"
Có người nhớ đến chuyện của ông Trương trước đó bị truyền thông đưa tin, tức khắc bừng tỉnh: "Ồ, cậu ấy là ân nhân cứu mạng của Hàm Nhã đúng không? Nhìn thế nào cũng là đứa nhỏ tốt bụng.
Đâu có giống như bà nói, càng là người tốt thì càng mềm lòng, tôi thấy hơi lo rồi."
Chỉ có Trương Hàm Nhã ngồi trong một góc phòng khách cúi đầu, không rên một tiếng tự tính toán cho bản thân.
Sáng sớm hôm sau, trời còn chưa sáng mà trong con ngõ nhỏ cũ nối dài khắp các hướng ở Tây Thành Yến Kinh, bắt đầu ầm ĩ cả ngày.
Mọi người ra ngoài đi WC, quấn áo bông đi ra ngoài mua sữa đậu nành bánh quẩy, chạy xe đạp nhị bát đi làm, tiếng chuông đinh đinh keng keng vang lên, kèm theo tiếng la hét.
"Này, ông anh nhường đường chút."
"Nhường chút đi, để tôi đi trước, tôi đang vội đi làm!"
"Yo, anh bạn, ăn gì chưa?"
Trương Hàm Nhã canh ở nhà vệ sinh công cộng ở lối vào con hẻm, đợi gần nửa tiếng mới thấy vợ của Đào Hải Quốc khoan thai tới muộn.
Mắt Trương Hàm Nhã sáng lên, khuôn mặt bị đông lạnh đến đỏ bừng, vừa mở miệng liền phà ra khói trắng, cố ý giả vờ chào hỏi: "Dì Dương, dì cũng đến đi WC sao?"
Dương Thục Phân hơi kinh ngạc nhìn Trương Hàm Nhã đứng trước cửa WC.
Con gái của ông Trương hôm nay bị gì vậy? Cái hũ nút bị tám gậy tre đánh cũng không thốt ra lời nào, nay lại chủ động chào hỏi.
(Chỉ muốn nói, đã thục rồi còn phân =.=)
Kỳ lạ.
"Nói nhảm, đã đến tận cửa WC, không đi WC chẳng lẽ đến hít mùi hả?" Dương Thục Phân hừ một tiếng, từ lâu bà đã ngứa mắt người nhà họ Trương, đặc biệt là cô cả và mợ của Trương Hàm Nhã, vừa gặp mặt là cấu véo nhau.
Oán hận hàng xóm chất chứa quá sâu, thế nên khi nhìn thấy Trương Hàm Nhã, Dương Thục Phân cũng không dùng ngữ điệu tốt gì.
Trương Hàm Nhã không thèm để ý, chỉ lo hỏi: "Dì Dương, con nghe nói nhà dì phát đạt, định mua chung cư xa hoa không ở đây nữa, phải không?"
Vẻ mặt Dương Thục Phân nhanh chóng hiện lên tia cảnh giác: "Cô nghe ai nói? Nói bậy bạ, hàng xóm ai mà không biết nhà chúng tôi thế nào? Còn nói mua chung cư xa hoa, nằm mơ à."
Nói xong, Dương Thục Phân không để ý đến Trương Hàm Nhã nữa, đi vào WC, giải quyết xong thì kéo quần chạy đi.
Dáng vẻ vội vã kia như thể bị chó rượt sau mông vậy.
Trương Hàm Nhã đứng ở WC lạnh lẽo hơn nửa tiếng cũng không hỏi lời nào, run lẩy bẩy chạy về nhà.
Lúc vào phòng thì bị mợ quở trách: "...!Đi WC mà cũng hơn nửa tiếng, đến cơm cũng không nấu.
Con gái lớn không lo làm việc, chỉ biết ra ngoài lười biếng.
Sao không bị lạnh chết ở bên ngoài luôn đi."
Trương Đại Phú cau mày: "Được rồi, sáng sớm tinh mơ ồn ào cái gì? Người ta ăn ngũ cốc nguyên hạt thì sao bệnh được, cả đời người có bao nhiêu lần bị táo bón tiêu chảy chứ?"
"Chậc, toàn theo phe cháu ngoại gái.
Thế nào, ông còn nghĩ ngày nào đó nó giàu có rồi thì sẽ nhớ đến người cậu là ông sao? Tôi phi, cái đồ sao chổi đó không liên lụy cả nhà mình là may lắm rồi..."
Bỗng nói tiếp: "Đúng rồi, cái tên Đào Mộ kia không phải là ân nhân cứu mạng sao? Người ta bây giờ tự mở công ty, coi như cũng là ông chủ lớn.
Sao mày không thử đi nịnh bợ người ta đi, không chừng Đào Mộ thấy mày đáng thương, cho mày công việc nhẹ nhàng, cũng tốt hơn so với bưng mâm ở tiệm lẩu bây giờ?"
Mắt mẹ của Trương Hàm Nhã sáng lên, tức khắc nói: "Mợ con nói đúng, con đi tìm Đào Mộ.
Không chừng cậu ta thấy con đáng thương, chịu giúp con thì sao."
So với mợ Trương, mẹ của Trương Hàm Nhã suy nghĩ nhiều hơn.
Bà thấy con gái của mình không tồi, coi như có duyên với Đào Mộ, chủ động một chút nói không chừng có thể thành bạn gái của Đào Mộ, đến lúc đó nhà bọn họ sẽ phát đạt.
Trương Hàm Nhã không để ý đến mẹ, mắt điếc tai ngơ với lời kẹp dao giấu kiếm của mợ, cau mày hỏi: "Mợ, hôm qua mợ nói nhà dì Dương có tiền đúng không? Hôm nay con đi WC có gặp dì Dương, dì nói không có chuyện đó."
"Sao có thể, chính tai tao nghe được.
Tối hôm kia, Đào Đại Bảo nhà bọn họ khóc lóc gây chuyện trong phòng, tao đến phòng ông Triệu, lúc ra ngoài thì thuận tiện đứng bên ngoài cửa sổ nhà bọn họ nghe thử, tuyệt đối nghe bà ta nói rõ ràng." Mợ của Trương Hàm Nhã không thấy xấu hổ về hành vi nghe lén của mình, còn lớn tiếng nói.
Trương Hàm Nhã không nói gì.
Trương Đại Phú thấy Trương Hàm Nhã như đang suy nghĩ gì đó, nhịn không được hỏi: "Sao vậy? Trước giờ con thường không quan tâm những chuyện này, sao đột nhiên để ý đến nhà bọn họ vậy?"
"Không có gì, con chỉ hỏi cho có thôi." Chuyện của Đào Mộ đã công khai trên mạng, mọi người đều biết.
Nhưng người nhà họ Trương hầu hết đều lớn tuổi, không biết sử dụng internet.
Hơn nữa Đào Mộ là cái tên cấm kỵ ở nhà họ Trương, không ai nhắc tới, Trương Hàm Nhã cũng không dám nhắc tới, đành phải ấp úng cho qua.
Mợ Trương hừ lạnh một tiếng: "Ông suốt ngày chỉ biết ngâm mình trong sòng bạc, chuyện lớn như vậy mà cũng không biết..."
Nói xong, mợ Trương kể lại hai vợ chồng nhà họ Đào oán giận Đào Mộ trên TV: "Ông già họ Đào cũng coi như có mệnh, có thể may mắn nhận được đứa con nuôi như vậy.
Nói không chừng lần này có thể cắt một miếng thịt trên người Đào Mộ."
Hơi dừng một chút, lại oán giận nói: "Đáng đời!"
So với lời oán giận của vợ, suy nghĩ của Trương Đại Phú khác hẳn.
Đều là hàng xóm với nhau, hai vợ chồng nhà họ Đào là người thế nào, Trương Đại Phú tất nhiên biết, hoàn toàn không có khả năng được phỏng vấn trên TV.
Nghĩ đến lời vợ nói lúc nãy, nhà họ Đào sắp phát tài, ánh mắt Trương Đại Phú hơi lóe lên.
Thầm nghĩ cái phát tài này tuyệt đối không phải là tiền lấy được từ chỗ Đào Mộ.
Tính cách Đào Mộ ra sao, Trương Đại Phú biết rõ hơn ai hết.
Hai vợ chồng nhà họ Đào muốn dùng dư luận ép Đào Mộ, chỉ sợ trộm gà không được còn bị kiện tội bỏ rơi con.
Nhưng mà hai vợ chồng kia lại rất chắc chắn mình nhất định sẽ phát tài — —
Chuyện này đã qua lâu như vậy, hai vợ chồng nhà họ Đào đột nhiên ngay lúc này nhắc đến chuyện cũ, không chừng là nhận tiền của người nào đó.
Trương Đại Phú bỗng nhiên đứng dậy, vọt vào trong phòng con trai bắt đầu lục tung lên.
Mợ Trương tức muốn hộc máu hô lên: "Ông không ăn cơm mà lục kiếm gì đó? Tôi nói cho ông biết nhà hết tiền rồi, ông đừng có lúc nữa."
"Tôi không cần tiền!" Trương Đại Phú châu đầu hỏi mợ Trương: "Máy ghi âm của con trai đâu?"
Mợ Trương hỏi: "Ông muốn thứ đó làm gì?"
"Bà đừng có hỏi." Trương Đại Phú không kiên nhẫn nói: "Tóm lại bà tìm cho tôi, tôi có chuyện cần dùng."
Vào ban đêm, Trương Đại Phú mặc áo khoác quân đội rộng thình có may túi bỏ máy ghi âm vào đó, xách theo hai bình rượu trắng đi tìm Đào Hải Quốc..