Nữ zombie cũng không biết là dị năng gì, đẳng cấp cao như vậy, khí tức lại che dấu rất tốt. Mạnh Giang Thiên tìm thật lâu mới tìm được nó.
Nữ zombie không ngủ, ôm đứa bé lắc trái lắc phải, giống như đang dỗ đứa nhỏ ngủ.
Dưới ánh trăng chiếu rọi, Mạnh Giang Thiên thấy rõ bộ dáng đứa bé kia, khuôn mặt màu xám xanh thối rữa, là một tiểu zombie.
Thật sự là một đứa nhỏ đáng thương, Mạnh Giang Thiên đau lòng đứa nhỏ như vậy liền trở thành zombie, quyết định thay nó giải thoát.
Dao gió lặng yên không một tiếng động xuất hiện, nữ zombie lại lập tức cảm giác được dao gió, ngẩng đầu nhìn, cũng đã không kịp.
Mạnh Giang Thiên dùng sức mạnh dao gió lớn nhất, nhanh chóng cắt đứt cổ tiểu zombie. Một cái đầu nhỏ tẹo rơi xuống đất.
Nữ zombie nhìn chằm chằm đầu zombie thật lâu, lâu đến nỗi Mạnh Giang Thiên cho rằng nó cũng không thể lý giải đầu rơi đại biểu cho cái gì.
Đang nghĩ dùng phương pháp khác hấp dẫn nữ zombie, nó đột nhiên động, nắm lấy cái đầu nhỏ của zombie rơi trên mặt đất, móng tay sắc bén rất dễ dàng bóp nát.
Ngón tay móc ra từ trong đầu, một viên tinh hạch cỡ hạt gạo bị móc ra. Nữ zombie cũng không ngại máu bẩn trên tinh hạch, đầu lưỡi đỏ sậm cuốn vào trong bụng.
Mạnh Giang Thiên nhíu mày, zombie này cũng biết ăn tinh hạch, đẳng cấp của nó cao như vậy, có thể hay không là do ăn tinh hạch, nó cũng là hệ cắn nuốt?
Nữ zombie liếm máu bẩn bị thương, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Mạnh Giang Thiên, trong ánh mắt màu xám xanh tràn đầy cừu hận.
Mạnh Giang Thiên vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy zombie có cảm xúc, nữ zombie này sẽ không phải là hồi phục trí tuệ chứ?
Không cho phép Mạnh Giang Thiên suy nghĩ nhiều, nữ zombie đã nhanh chóng chạy về phía Mạnh Giang Thiên, tốc độ trong nháy mắt mà tới.
Mạnh Giang Thiên vội vàng bay ra ngoài, nữ zombie cũng không phải hệ gió mà là hệ cây, chạy không nhanh bằng Mạnh Giang Thiên.
Nhưng tốc độ dị năng của nó so với Mạnh Giang Thiên nhanh hơn, dây mộc đằng đầy trời không ngừng ý đồ trói chặt Mạnh Giang Thiên, đều bị Mạnh Giang Thiên thuấn di né tránh.
Thật lâu không bắt được Mạnh Giang Thiên, nữ zombie phiền não rống giận, phẫn nộ khiến tốc độ của nó lại nhanh hơn vài phần.
Tức giận, càng tức giận thì càng tốt. Vì kíƈɦ ŧɦíƈɦ nữ zombie, Mạnh Giang Thiên mạo hiểm cố ý dừng lại chờ nữ zombie đuổi theo, sau khi nó sắp bắt được anh liền thuấn di rời xa.
Đùa giỡn nữ zombie vài lần, nó tức giận đến khóe miệng chảy máu.
Một đứa đuổi một người chạy trốn, Mạnh Giang Thiên nhanh chóng đưa nữ zombie đến chỗ mấy người Quyền Trạm Lương nghỉ ngơi.
Không ai phát hiện Mạnh Giang Thiên rời đi, khi mấy người Quyền Trạm Lương nghe được tiếng gầm giận dữ của nữ zombie, đã quá muộn.
"Mạnh Giang Thiên, sao cậu lại mang nó tới đây!" Quyền Trạm Lương mắt muốn nứt ra, vội vàng chạy trốn, lại bị Mạnh Giang Thiên dễ dàng đuổi kịp, Quyền Trạm Lương gấp gáp quát.
"Bởi vì muốn gϊếŧ các cậu a. Thôi nào, chạy đi." Mạnh Giang Thiên mỉm cười với Quyền Trạm Lương, lướt qua Quyền Trạm Lương, trong nháy mắt biến mất trên không trung, đã thuấn di ra ngoài thật xa.
Nữ zombie truy đuổi mà đến, nhìn thấy nhân loại giống như Mạnh Giang Thiên, cừu hận trong mắt bộc phát, dây leo đầy trời tựa như móng vuốt của bạch tuộc, lập tức vây quanh Quyền Trạm Lương không kịp chạy trốn, cuốn thành một con nhộng.
Chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Quyền Trạm Lương, dây leo rất nhanh đã tách ra, Quyền Trạm mềm nhũn ngã trên mặt đất không còn hơi thở, máu tươi trên bụng chảy xuôi, tinh hạch trong bụng đã không thấy đâu.
Mạnh Giang Thiên mang theo nữ zombie đuổi theo đám người muốn chạy trốn. Trương Quang và Ngô Mẫn Lương bị nữ zombie ăn tinh hạch.
Dị năng của Lưu Phỉ Phỉ đặc thù, chui vào trong bóng tối, Mạnh Giang Thiên cũng không tìm được.
Nhưng nữ zombie rất mạnh mẽ, dây leo xuyên qua tường một tòa nhà cao tầng, Lưu Phỉ Phỉ bị đâm thành nhím kéo ra, tinh hạch bị nữ zombie nuốt lấy.
Mạnh Giang Thiên nhìn tinh hạch đặc thù của Lưu Phỉ Phỉ có chút đáng tiếc. Nếu anh có thể thức tỉnh loại dị năng này, sau này lừa gạt đều có thể dùng được.
Cuối cùng chỉ còn lại một Dream Lisa. Mạnh Giang Thiên đuổi theo Dream Lisa, ném cô ta vào không gian, anh cần biết rốt cuộc là ai muốn hại anh, những người này bị ai sai khiến.
Anh quan sát mấy người này mấy ngày, Dream Lisa là người không có điểm mấu chốt nhất, chỉ cần có lợi cho cô ta, cô đều sẽ làm
Vì muốn nghĩ đến cái mạng nhỏ, cô ta là người có khả năng nói sự thật nhất.
Mạnh Giang Thiên cũng chui vào trong không gian, nữ zombie này đang phát điên, nhất thời có thể yên tĩnh lại.
"Cảm ơn, cảm ơn anh đã cứu tôi." Dream Lisa nhìn vào không gian chen chúc, thở hổn hển cảm ơn chân thành.
"Không cần cảm ơn, tôi có việc hỏi cô, nếu cô không thành thật nói cho tôi biết, tôi sẽ đem cô ném ra ngoài." Mạnh Giang Thiên ngồi trên ghế, cười đến không có ý tốt.
Trái tim Dream Lisa vừa mới buông lòng lại một lần nữa vọt lên cổ họng, khẩn trương nhìn Mạnh Giang Thiên, theo bản năng lộ ra bộ dáng xinh đẹp: "Anh muốn biết cái gì tôi đều nói cho anh biết, anh muốn tôi, tôi đều cho anh."
Dream Lisa vặn vẹo thắt lưng rắn nước đi về phía Mạnh Giang Thiên, muốn ngồi trên đùi Mạnh Giang Thiên.
Một cơn gió thổi qua, Dream Lisa bị thổi lảo đảo ngã xuống đất.
Mạnh Giang Thiên từ trên cao nhìn cô ta, khinh thường nói: "Đừng cho tôi một bộ dạng này, nói thật cho cô biết, tôi không thích phụ nữ, càng không thích loại phụ nữ trêu chọc xung quanh như cô. Cô chỉ cần nói cho tôi biết là ai để các cô đến hại tôi, nhiệm vụ lần này rốt cuộc là cái gì, tôi liền dẫn cô trở về khu an toàn."
"Anh nói chắc chắn không? Nếu tôi nói cho anh biết, anh qua cầu rút ván thì làm sao bây giờ?" Dream Lisa không ngốc, cũng không tin lời Mạnh Giang Thiên nói.
"Tin hay không, cô hiện tại có quyền lựa chọn sao? Nếu như cô không nói, tôi hiện tại liền đem cô ném ra ngoài, nữ zombie kia hẳn là còn chưa đi."
"Tôi quả thật không có quyền lựa chọn, nhưng nói hay không nói anh đều muốn gϊếŧ chết tôi, tôi cần gì phải nói cho anh biết. Anh ném tôi ra ngoài đi, bốn người kia đều đã chết, gϊếŧ tôi, cũng không ai có thể nói cho anh biết ai muốn hại anh." Dream Lisa đột nhiên nằm trên mặt đất, tứ chi mở rộng, bộ dáng mặc cho người làm thịt.
Mạnh Giang Thiên nhíu mày, đây đúng là anh tính toán sai lầm, anh nên giữ lại một người khác nữa, có cạnh tranh, nói không chừng hai người sẽ cướp nói cho anh biết chân tướng.
Đáng tiếc hiện tại hối hận cũng đã muộn. Mạnh Giang Thiên nhìn bộ dáng Dream Lisa, nằm như con lợn chết không sợ nước sôi, phỏng chừng người phụ nữ này cũng sẽ không nói cho anh biết sự thật.
Bất quá không sao, chờ trở lại khu an toàn, để Tiểu Bạch thử xem có thể mê hoặc cô ta hay không, để cho cô ta nói ra chân tướng.
Hai người đều mang tâm tư, trong lúc nhất thời không khí trầm mặc xuống.
Dream Lisa thấy Mạnh Giang Thiên không nóng nảy, bộ dáng đã có ý định, cô ngược lại có chút hoảng hốt.
Nằm trên mặt đất giao chiến một hồi lâu, Dream Lisa tiến đến bên cạnh Mạnh Giang Thiên. Mạnh Giang Thiên trừng mắt, Dream Lisa dừng lại cách anh ba thước.
Cười quyến rũ, Dream Lisa nói: "Chúng ta thương lượng. Tôi nói cho anh biết sự thật, anh không cần phải đưa tôi trở lại khu an toàn, chỉ cần đặt tôi ở đây. Về phần tôi có thể sống dưới tay nữ zombie kia hay không phụ thuộc vào bản lĩnh của tôi, anh cũng không cần cứu tôi, thế nào?"
"Cô có thể cam đoan cô nói đều là sự thật?" Mạnh Giang Thiên suy nghĩ một chút, hỏi.
"Tôi có chứng cứ, anh nhìn sẽ tin."
"Thành giao."
..........
//
NTT