Vì chăm sóc hai người bình thường, Mạnh Giang Thiên bay cũng không nhanh, thuận tiện cũng cho hai người thưởng thức cảm giác từ trên cao nhìn xuống mặt đất.
Viên lão đầu ngay từ đầu còn rất sợ hãi, nhắm mắt không dám nhìn mặt đất. Nhưng nghe cháu trai hét lớn, tựa hồ rất thống khoái, Viên lão đầu cũng nhịn không được mở mắt ra. Sau đó, chứng sợ độ cao của ông đã được chữa khỏi.
Bay hơn nửa tiếng đồng hồ, Mạnh Giang mới mang theo hai ông cháu đến mười mẫu đất của mình.
Nơi này là một mảnh đất mới khai thác ra, đại khái có hơn năm mươi mẫu, được chia thành năm miếng đất trung bình.
Năm miếng đất thành một cái hình chữ điền, bốn miếng vây quanh một miếng ở giữa, mỗi miếng đất đại khái mười mẫu, đều được dây thép gai vây quanh, đường phân giới phân biệt rõ ràng.
Bởi vì xa trang trại một chút, không có cây giống để trồng.
Phùng Kinh Quảng cũng xem nơi này là một loại phần thưởng, chuẩn bị thưởng cho những người có công.
Vương tiên sinh là người đầu tiên được khen thưởng đất đai, đất của Mạnh Giang Thiên nằm ở góc trên bên trái.
Đất đai chỉ mới đào rễ cây, cũng không có san lấp mặt bằng, những thứ này đều cần phải tự mình xử lý.
"Lão tiên sinh, đây là mười mẫu đất của tôi, tôi muốn ở bên này khoanh vùng từng chỗ một bên kia nuôi gà vịt, bên này tạm thời trồng một ít rau quả bình thường.
"Đây là danh sách một ít trái cây và rau quả tôi muốn trồng, ngài xem một chút."
Sau khi có đất, Mạnh Giang Thiên đã đến xem qua, cũng đã quy hoạch công dụng.
Mười mẫu đất cũng không nhỏ, Mạnh Giang Thiên dành ba mẫu đất, cho sau này nuôi gà vịt ngỗng, còn lại bảy mẫu đất trồng rau, cung cấp cho cả nhà họ ăn, căn bản ăn không hết.
Mạnh Giang Thiên liền nghĩ có thể trồng một ít hoa quả quý hiếm lấy ra bán, ví dụ như một ít trái cây nhiệt đới, thậm chí anh muốn đào đất thành ao nuôi cá.
Cho nên Mạnh Giang Thiên rất thèm thuồng bốn mươi mẫu đất còn lại. Nếu anh có thể lấy tất cả năm mươi mẫu đất này, anh có thể làm nhiều hơn nữa.
Viên lão đầu nhìn danh sách Mạnh Giang Thiên liệt kê, suy nghĩ trong chốc lát nói: "Cà chua và cà tím đều cần phải dựng giá thấp, có thể trồng cùng một chỗ. Đậu tây, dưa chuột các loại leo cần giá cao, có thể trồng cùng một chỗ. Bắp cải và củ cải cần nhiệt độ tăng trưởng tương tự, chúng có thể được trồng cùng nhau."
"Rau hẹ chỉ cần một nắm, tìm góc nhỏ một chút trồng, cũng đủ cho cả nhà ăn. Chẳng qua là dứa, vải thiều, chúng ta cho dù là khí hậu bình thường cũng không trồng được, đây đều là hoa quả nhiệt đới, nhiệt độ của chúng ta không được."
"Dùng nhà kính lớn thử xem, chỉ cần nhiệt độ thích hợp, hơn nữa có dị năng, nói không chừng vẫn có thể trồng." Mạnh Giang Thiên nói ra suy nghĩ của mình.
Không còn cách nào khác, Thôi Tây Sinh rất thích ăn hoa quả, gần đây mang thai có chút gây sự vô lý, trái cây ôn đới không thích ăn, liền thích ăn loại trái cây nhiệt đới không mua được.
"Quả thật cần nhà kính, hiện tại khí hậu này quá dị thường, đã tháng mười một, buổi trưa nhiệt độ còn rất cao. Nhưng nhiệt độ ở cả hai phía quá thấp để trồng rau ngoài trời. Hơn nữa những loại rau này cần nhiệt độ khác nhau, có thể phải xây thêm vài nhà kính lớn."
"Không thành vấn đề, những chuyện này giao cho hai người toàn quyền phụ trách, tôi có thể cung cấp trợ giúp."
"Dị năng hệ gió sao?" Viên lão đầu nhìn đất đai hỗn loạn, không biết dị năng hệ gió có thể giúp cái gì.
"Viên tiên sinh, tôi không chỉ biết dị năng hệ gió, hệ cây, nước, đất tôi đều có thể." Mạnh Giang Thiên lần lượt liệt kê ra dị năng của mình.
Viên lão đầu cùng cháu trai không ngoài ý muốn mở to hai mắt.
"Ba dị năng này tôi đều có một chút, nhưng đẳng cấp cũng không cao. Tuy nhiên, sử dụng để trồng trọt là đủ."
"Dị năng giả có thể thức tỉnh nhiều dị năng như vậy sao?" Cháu trai đối với dị năng cũng nghiên cứu qua, cho tới bây giờ chưa từng nghe nói có người có thể thức tỉnh bốn dị năng.
"Không biết, có thể tôi là đặc thù đi. Nhưng tôi hy vọng cậu có thể giữ bí mật cho tôi." Mạnh Giang Thiên cười nói
Anh cũng không hy vọng hai người này có thể thủ miệng như hũ, thật giúp anh giữ bí mật. Dù sao anh muốn vào nông trường, cũng không định giấu diếm mình có những dị năng này. Chỉ là có thể che dấu một chút đẳng cấp mà thôi.
"Giữ bí mật, chúng tôi nhất định sẽ giữ bí mật." Viên lão đầu trịnh trọng gật đầu, cũng không biết nghĩ tới cái gì, có chút sợ hãi nhìn Mạnh Giang Thiên.
Mạnh Giang Thiên khẽ nhíu mày, lão đầu này sẽ không cho rằng anh muốn gϊếŧ người diệt khẩu chứ.
"Viên tiên sinh, hai người trước tiên ở đây quy hoạch một chút nhà kính nên xây như thế nào, tôi đi mua cho hai người một ít đồ ăn uống." Mạnh Giang Thiên cảm thấy hai ông cháu có chút khẩn trương, quyết định rời đi một lát, để cho hai người này thả lỏng một chút.
Mạnh Giang Thiên rời đi, đến một siêu thị thấy dịch dinh dưỡng.
Sau tận thế, anh vẫn không thiếu thức ăn, cho tới bây giờ chưa từng ăn qua dịch dưỡng sinh.
Dịch dinh dưỡng là một gói cỡ ngón giữa, một cái có thể chống đỡ thay một chút cơm, một cái cần mười giá trị cống hiến.
Trên bao bì có đủ loại hương vị, Mạnh Giang Thiên mỗi loại khẩu vị đều mua một cái, tổng cộng mười cái, đủ để hai người ăn.
Mở ra một cái dâu tây nếm thử, là một ít thịt vụn béo ngậy, hương vị rất kỳ lạ.
Mùi dâu tây anh chưa nếm đến, có lẽ thật sự thêm phụ gia mùi dâu tây, hương vị của nước sốt thịt không phải là mùi thịt, cũng không phải mùi dâu tây, chua còn mang chút ngọt ngấy, hương vị này cũng quá xông não.
Mạnh Giang Thiên vẻ mặt thống khổ, đem dịch dinh dưỡng vị dâu tây ném vào thùng rác ven đường.
Anh vẫn thành thành thật thật ăn thức ăn tự nhiên là được, đánh chết anh cũng sẽ không ăn cái này nữa.
Đi chưa được mấy bước, phía sau đột nhiên truyền đến thanh âm rất lớn, Mạnh Giang Thiên quay đầu lại, phát hiện hai người quần áo tả tơi đang tranh giành dịch dinh dưỡng vị dâu tây mà anh vừa vứt đi.
Hai người vì một gói dịch dinh dưỡng mà đánh nhau đầu rơi máu chảy, một gói dịch dinh dưỡng nho nhỏ cơ hồ là bị hai người xé ra.
Giấy gói bị một người ở trong miệng nhai nhiều lần, hai người đồng thời nhìn về phía Mạnh Giang Thiên, ánh mắt càng ngày càng không tốt.
Mạnh Giang Thiên vốn còn rất đồng tình với hai người này, nhưng bọn họ cư nhiên đem chủ ý đánh lên đầu anh, Mạnh Giang Thiên vốn không có nhiều đồng tình lập tức tan thành mây khói.
Lòng bàn tay một ngọn lốc xoáy nhỏ dọa hai tên lang thang chạy mất dép, Mạnh Giang Thiên hừ lạnh, trở về ruộng.
Viên tiên sinh ngồi cạnh mặt đất, chỉ huy cháu trai nhỏ vẽ khung trên mặt đất, đất đai được chia thành ba mảnh.
Một mảnh giữ lại nuôi gà vịt, hai mảnh còn lại xây nhà kính, một miếng lớn trồng trái cây và rau quả bình thường, một miếng nhỏ khác, cho Mạnh Giang Thiên thí nghiệm trồng trái cây nhiệt đới.
Viên lão đầu nhìn thấy thức ăn và nước mà Mạnh Giang Thiên đưa tới, thập phần cao hứng, thập phần kích động cảm ơn Mạnh Giang Thiên một phen, người một nhà bọn họ đều đã hai bữa không ăn gì.
Cảm kích xua tan sợ hãi, hai người đối với Mạnh Giang Thiên cũng không còn sợ như vậy.
Hai người chỉ ăn một gói dịch dinh dưỡng, trong nhà còn có một đại gia đình, đều chờ cơm ăn.
Mạnh Giang Thiên nhìn hai người ăn say sưa, phảng phất như ăn được mỹ vị tuyệt thế, nhớ tới mùi vị kỳ lạ của dịch dinh dưỡng, anh thật sự không cách nào cùng hai người sinh ra cộng hưởng.
..........
//
NTT