Sau khi trăm người ăn no uống đủ, mặt trời cũng hoàn toàn lặn, nương theo đàn zombie dưới lầu dần dần hoạt động, đám người trên nóc nhà dần dần tiến vào trong mộng.
Thôi Tây Sinh đem hai tay rụt vào trong quần áo của mình, gắt gao ôm ở trước ngực, Mạnh Giang Thiên phía sau tản ra nhiệt nóng, cảm giác tồn tại siêu cường, làm cho người ta không cách nào bỏ qua.
Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng Mạnh Giang Thiên ở phía sau, quả thật làm cho Thôi Tây Sinh tràn ngập cảm giác an toàn. Trong lúc mơ mơ màng màng, Thôi Tây Sinh không biết từ lúc nào đã ngủ thiếp đi.
Nửa đêm yên tĩnh, Mạnh Giang Thiên mở mắt ra, nhìn khuôn mặt ngủ của Thôi Tây Sinh trong chốc lát, lặng lẽ đứng dậy, tìm được hội trưởng học sinh.
"Cậu còn muốn đi siêu thị kia?" Nghe Mạnh Giang Thiên nói, hội trưởng học sinh nhíu mày.
"Tôi đi mang chút mì và gạo về, những đồ ăn vặt này căn bản không đủ ăn." Mạnh Giang Thiên gật đầu.
"Chúng ta mới đi qua nơi đó, còn khiến cho zombie chú ý, cậu bây giờ đi quá nguy hiểm. Chúng ta đi nơi khác tìm xem còn có siêu thị hay không, qua một thời gian nữa trở về lấy mì và gạo sẽ an toàn hơn một chút."
"Các cậu đi tìm đi, tôi tự mình qua đó. Nhưng hai người phải để lại người bảo vệ Thôi Tây Sinh và Lưu An Na, nếu tôi trở về, đụng vào hai người bọn họ, tôi sẽ đòi lại."
"Vậy nếu Thôi Tây Sinh và Lưu An Na chỉ có thể cứu một người, chúng tôi phải cứu ai?" hội trưởng học sinh đột nhiên hỏi một câu hỏi rất sắc nét.
Hắn cũng một mực chú ý Mạnh Giang Thiên, cũng nhìn ra được một ít quan hệ mập mờ giữa Mạnh Giang Thiên Thôi Tây Sinh và Lưu An Na.
Hội trưởng học sinh là một người có dã tâm, sau này nếu hắn muốn thành lập thế lực của mình, kỳ thật hắn rất muốn mượn sức Mạnh Giang Thiên.
Nhưng Mạnh Giang Thiên trước mắt xem ra cũng không phải hắn có thể bắt được, nếu sau này Mạnh Giang Thiên cản trở hắn, vậy hiện tại là cơ hội tốt nhất diệt trừ Mạnh Giang Thiên.
Hội trưởng học sinh đã do dự giữa gϊếŧ chết Mạnh Giang Thiên và mời chào Mạnh Giang Thiên, nhưng sau khi hắn phát hiện đánh không lại Mạnh Giang Thiên, cũng chỉ có thể thực hiện con đường mời chào Mạnh Giang Thiên.
Nếu giữa Thôi Tây Sinh và Lưu An Na có một người không giữ được, hắn cũng sẽ cứu người Mạnh Giang Thiên quan tâm trước.
"Phải được cứu hết. Nếu bọn họ thiếu một người, các cậu cũng đừng sống nữa." Mạnh Giang Thiên nhàn nhạt nhìn hội trưởng học sinh, con ngươi đen láy trong bóng tối lại tựa hồ tản ra u quang âm trầm.
Hội trưởng học sinh cảm thấy cả người lạnh lẽo, áp lực vô hình đè ép hắn có chút không thở nổi.
Xét thấy sự tích anh dũng của Mạnh Giang Thiên từng gϊếŧ ba học sinh, hội trưởng học sinh cảm thấy nếu Lưu An Na và Thôi Tây Sinh xảy ra chuyện không may, Mạnh Giang Thiên tuyệt đối sẽ gϊếŧ sạch hàng trăm người trên sân thượng này.
Tận thế, thực lực mạnh là có thể muốn làm gì thì làm, hội trưởng học sinh vẫn theo đuổi cũng chỉ là loại cảm giác này, đối với Mạnh Giang Thiên ghen tị lại nhiều hơn một tầng.
Nuốt nước bọt, hội trưởng học sinh cố gắng đứng thẳng, giữ giọng nói bình tĩnh, nói sang một câu: "Khi nào cậu có thể trở lại? Nếu cậu về trễ, chúng tôi phải ra ngoài tìm thức ăn, đồ còn lại chỉ có thể chống đỡ một bữa. Nếu tôi cùng một dị năng giả đi ra ngoài, cũng chỉ có thể lưu lại một dị năng giả bảo vệ hai người bọn họ. Triệu Hoan Thụy và Tề Thiên Sơn cậu muốn ai bảo vệ bọn họ?"
"Trước tối ngày mai tôi sẽ trở về, để Tề Thiên Sơn bảo vệ bọn họ." Mạnh Giang Thiên suy nghĩ một chút nói.
Tề Thiên Sơn là dị năng giả hệ lửa, zombie sơ cấp hiện tại rất sợ ánh sáng và lửa, một dị năng giả bảo vệ hai người chạy trốn hẳn là không thành vấn đề.
Lại suy nghĩ một lát, Mạnh Giang Thiên nhìn hội trưởng học sinh nói: "Nếu chỉ có thể bảo vệ một người, bảo vệ Thôi Tây Sinh."
Nói xong, dưới chân gió thổi bay vào trong bóng đêm.
..........
//
NTT