Chương :
Tinh Tinh đúng là tên của con chó cưng nhà Lâm Hà.
Chồng Lâm Hà, Âu Hưng Bang là một vị dương cầm gia, mười mấy năm trước bởi vì bị bệnh mà mù hai mắt.
Nhưng tinh thần vẫn không sa sút mà tiếp tục luyện tập, có lẽ thính lực người mù càng nhạy hơn so với người thường, nên kỹ thuật của Âu Hưng Bang càng lúc càng thêm nhuần nhuyễn, tinh thâm.
Hiện tại đã là giáo sư số một trong nước, liên tục ra nước ngoài tổ chức nhạc hội, buổi diễn nào cũng chật ních người.
Nhưng Âu Hưng Bang ở trong sinh hoạt lại vô cùng bất tiện.
Vì thành thị nhiều nơi vẫn chưa xây dựng hoàn thiện.
Âu Hưng Bang mỗi lần ra cửa đều bị va quẹt, có lần còn bị xe đụng, khiến ông sinh bóng ma tâm lý với bên ngoài, không có chuyện gấp liền không bước chân ra ngoài dù một bước.
Vì để xua đi bóng ma tâm lý, và thuận tiện với việc sinh hoạt, Lâm Hà đã vì ông mà đi xin một chú chó dẫn đường.
Chú chó dẫn dường thuộc giống Labrador, đỉnh đầu có hình vằn, nên chú chó được gọi là Tinh Tinh.
Từ khi có Tinh Tinh, Âu Hưng Bang mỗi ngày đều dắt nó ra ngoài tản bộ.
Lúc đầu, Lâm Hà còn lo lắng chú chó sẽ làm lạc mất chồng, nên sau khi Âu Hưng Bang cùng Tinh Tinh ra ngoài, bà đã yên lặng theo sau.
Rất nhanh Lâm Hà đã phát hiện, Tinh Tinh hoàn toàn có thể đảm nhận nhiệm vụ dẫn đường người mù.
Tinh Tinh ngoan ngoãn lại nghe lời, giống một tiểu vệ sĩ trung thành, luôn bên cạnh dẫn đường cho Âu Hưng Bang.
Khi gặp đèn đỏ nó liền dừng lại, thấy chướng ngại vật phía trước còn biết đi đường vòng, nơi công cộng cũng chưa từng sủa ầm ĩ bát nháo.
Có nó, tâm trạng Âu Hưng Bang cũng vui vẻ hơn nhiều, khi đàn không còn âu sầu đau khổ, mà tràn ngập sung sướng.
Chính là Tinh Tinh ngoan ngoãn nghe lời như vậy, lại bị đám trộm chó bắt đi.
Ngày đó vẫn như thường lệ Âu Hưng Bang ra cửa tản bộ, ở ghế dài trong công viên nghỉ ngơi chốc lát.
Lúc này một chiếc Minibus chạy tới dừng lại trước mặt ông, hai gã đàn ông trên xe nhanh chóng lao xuống, một kẻ vô thanh vô tức mà cắt đứt dây dắt của Tinh Tinh, kẻ kia liền tròng bao tải vào đầu con chó, sau đó kéo lên xe.
Âu Hưng Bang lớn tuổi còn bị mù, sao có thể ngăn cản được? Ông nghe Tinh Tinh kêu rên, vội vàng hướng theo đó mà nhào đến.
Còn bị hại tên trộm chó, đẩy ngã ra đất.
Đám trộm chó, thấy ông bị mù nên mới dám ngang nhiên làm như vậy.
Lâm Hà khi nghe tin vội vàng báo cảnh sát, rồi đăng tin lên mạng và dán hình để tìm.
Thậm chí, bà còn đến quán thịt chó ở phụ cận để hỏi thăm, thiếu chút nữa bị chủ quán cầm chổi đuổi đánh.
Nhưng hai vợ chồng họ tìm thế nào đi chăng nữa, cũng không có thu hoạch gì.
Từ ngày đó, Tinh Tinh liền thành khối tâm bệnh của hai vợ chồng.
Mỗi sáng khi rời giường, Tinh Tinh luôn ngồi sẵn trước cửa phòng ngủ chờ họ, hiện tại mở mắt ra chỉ thấy ổ chó trống rỗng, hai vợ chồng không nhịn được mà rơi nước mắt.
Lâm Hà cũng không phải chưa thử qua cầu thần bái phật.
Bà còn đi tìm đại sư đoán mệnh, nhưng đại sư khi nghe tìm một con chó liền trực tiếp không nhận, còn nói bà đi mua con chó mới là được.
Mấy tuần trước, tình cờ Lâm Hà xem trên mạng thấy được chương trình 《 ai là Thông Linh Vương 》 đang tìm quan sát viên.
Bà nghe nói trong chương trình sẽ có nhiều “Ẩn sĩ tài ba” tham gia với tư cách thí sinh, quan sát viên là người có cơ hội tiếp xúc với họ gần nhất.
Lâm Hà nghĩ, lỡ như có người tìm được Tinh Tinh thì sao? Vì ôm hy vọng như vậy nên bà đã đăng kí.
Sau đó liền gặp Nhạc Kỳ Niên.
Nhạc Kỳ Niên nhìn chăm chú hai vợ chồng.
Bọn họ vẫn chưa nói ra chuyện cũ, nhưng Nhạc Kỳ Niên đã từ ánh mắt bọn họ minh bạch hết thảy.
“Hai người có tiền không?” Hắn hỏi.
Lâm Hà vội nói: “Chỉ cần có thể tìm được Tinh Tinh, tiền không là vấn đề! Ngài muốn nhiều ít chúng ta đều nguyện ý cấp!”
Nhạc Kỳ Niên bật cười, vội vàng chắp tay thi lễ: “Lão tiền bối hiểu lầm.
Bần đạo chỉ muốn đồng tiền xu, để đoán một quẻ.”
Hai vợ chồng tìm khắp người cũng không rơi ra đồng xu.
Hiện tại, mọi người đã quen với việc quẹt thẻ, hoặc trả qua app, rất ít người đem theo tiền mặt, nhất là tiền xu thế này.
Cuối cùng bọn họ đành tìm nhân viên, mượn đồng tiền mà giao cho Nhạc Kỳ Niên.
Nhạc Kỳ Niên ba đồng xu ném sáu lần.
Thượng cấn hạ đoái, quẻ này là quẻ lạ.
Quẻ này tuy là “Tổn hại”, nhưng lại không phải quẻ hung.
Thượng cấn hạ đoái, Bát Thuần Chấn, là động; đoái là duyệt.
Động mà duyệt chính là "Theo".
Theo chỉ tương hỗ thuận theo, của mình theo vật, vật năng lực theo kỷ, khơi thông với nhau.
Theo tất đúng giờ thuận thế, có nguyên tắc cùng điều kiện, lấy kiên trinh là điều kiện tiên quyết, thậm chí sẽ có người tiến hiến sang quý lễ vật, vô pháp từ tạ.
Lâm Hà, Âu Hưng Bang đều là lão nghệ thuật gia, đức cao vọng trọng, được người tôn sùng, còn hay làm việc thiện, tự xuất tiền túi giúp đỡ học sinh, nói chung sẽ có ngày nhận lại được trái ngọt.
Nhạc Kỳ Niên ngẩng đầu lên nhìn hai vợ chồng Lâm Hà.
"Thú cưng của hai vị đã không còn trên nhân thế "
Lâm Hà cảm thấy cái mũi chua xót.
Bà đã dự cảm được, bọn trộm chó khi bắt được nhất định sẽ bán vào những quán thịt chó.
Tinh Tinh nhà bà, hẳn đã là món ăn trên mâm người khác.
Nếu đại sư đều nói như vậy, hẳn chính là ý để bọn họ từ bỏ hy vọng?
“Bất quá,” Nhạc Kỳ Niên nhoẻn miệng cười, “Từ đây mà đi thẳng hướng đông ra ngoại ô thành phố, có một trạm cứu trợ động vật, hai vị qua bên đó nhìn thử xem, hẳn có kinh hỉ."
“Nếu Tinh Tinh đã không còn nữa, chúng tôi đi trạm cứu trợ, thì có thể tìm được gì?" Lâm Hà khó hiểu.
Âu Hưng Bang đè lại tay vợ, "Đại sư nói như thế hẳn có đạo lý.
Chúng ta đi xem cũng không mất bao nhiêu thời gian."
Lâm Hà gục đầu xuống, thấp thấp mà lên tiếng.
“Đại sư, không biết nên trả ngài bao nhiêu phí vất vả?" Âu Hưng Bang hỏi.
“Mười đồng một quẻ.” Nhạc Kỳ Niên nói.
Cậu bày quầy đoán mệnh, một quẻ cũng nhiêu đó tiền.
Âu Hưng Bang cùng Lâm Hà mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Bọn họ đều chuẩn bị sẵn sàng để nghe cái phí lên đến chữ số, nhưng không ngờ Nhạc Kỳ Niên lại nói một cái số lẻ đến bất ngờ, bỏ luôn bốn số không phía sau.
Mười đồng …… hiện tại mua ly trà sữa, đồng còn không đủ.
Nhạc Kỳ Niên lại vươn tay hướng Đường Vũ Thành nói: “Bần đạo hiện đang ký hợp đồng với Thần Hi truyền thông, mọi chuyện đều phải thông qua người đại diện.
Có gì hai vị hãy nói với huynh ấy."
Đường Vũ Thành: “…… A?”
Trên hợp đồng xác thật viết từ Thần Hi truyền thông phụ trách mọi hoạt động thương nghiệp của Nhạc Kỳ Niên, cũng có quyền từ giữa ngăn cản, nhưng là…… Cái chuyện bói quẻ như hôm nay, cũng được xem là hoạt động thương nghiệp hay sao? Hơn nữa có đồng? Không lẽ công ty bọn họ, không có đồng này liền đóng cửa?
“Nếu hai vị không có cái gì khác muốn hỏi, bần đạo xin phép cáo từ.” Nhạc Kỳ Niên nhặt lên ba đồng tiền xu, sau đó trả lại nhân viên còn nói lời cảm tạ, rồi mới rời đi.
Đường Vũ Thành bên này nhìn bóng dáng nghệ sĩ mình mang, mà hoang mang cực độ, ngơ ngác gãi đầu.
Từ sau khi nhận thức Nhạc Kỳ Niên, tóc của anh hình như rụng khá nhanh thì phải?
Lâm Hà do do dự dự hỏi: “Người đại diện tiên sinh, ngài sử dụng WeChat hay Alipay?”
Vợ chồng Lâm Hà và Âu Dương Bang theo lời Nhạc Kỳ Niên, mà ngày hôm sau liền chạy ra ngoại ô theo hướng đông, quả thật thấy một trạm cứu hộ động vật.
Nói là trạm cứu trợ, chứ kì thật chính là một tiểu viện nông gia.
Chủ nhân là một vị lão nhân về hưu, vì yêu thương động vật, mà ông tự bỏ chính tiền về hưu của mình để sử dụng cho trạm.
Và cũng có vài người tình nguyện định kì sẽ đến hỗ trợ.
Lâm Hà vừa thấy những chú chó, chú mèo bị bỏ rơi với bề ngoài thê thảm, thì không nhịn được nước mắt khi nhớ lại Tinh Tinh của mình.
Hai vợ chồng thương lượng với nhau, quyết định quyên vạn cho trạm cứu trợ.
Đối với bọn họ mà nói, mười vạn chủ là chín trâu mất sợi lông, nhưng đối với một trạm cứu trợ túng quẫn thì lại là một số tiền khổng lồ.
Vị chủ nhân trạm cứu trợ, khi nghe thì lo người khác sẽ nói ông đem chó hoang mèo hoang về để dụ tiền người khác, nên hai vợ chồng Lâm Hà nói cách mấy ông cũng không chịu nhận.
Hai vợ chồng lại lần nữa thương lượng, cuối cùng quyết định quyên vật tư.
Sau đó, sửa chữa lại trạm cứu hộ, mua sắm một đống dụng cụ cho đám thú cưng, thuận tiện kêu đội thi công lại, cho tụi thú nhỏ có căn nhà mới.
Hai vợ chồng đang định rời đi, thì có một người tình nguyện ôm một thùng giấy đến.
"Ông ơi, lại có người lén ném chó con trước cửa chúng ta." Người tình nguyện oán giận, "Là loại cún ngoại nhập.
Hiện tại, ai cũng đều có tiền thế sao?"
Chủ trạm chỉ biết thở dài, vươn tay nhẹ xoa đầu cún con trong hộp, "Con đem vào trong, để kiểm tra thân thể trước cho bé."
Lâm Hà đứng cũng gần nên tò mò nhìn vào hộp giấy, là một chú chó con thuộc giống Labrador đang ngồi xổm bên trong.
Phun ra cái đầu lưỡi nhỏ hồng, đuôi lắc lư, như cố lấy lòng người trước mắt, giống như sợ sẽ bị bỏ lại lần nữa.
Trên đỉnh đầu cún con, có một cái vằn.
《 ai là Thông Linh Vương 》 trước khi lên tập, thì nhân viên phải tăng ca suốt đêm, ngày hôm sau cũng đăng bản hoàn chỉnh đã được biên tập.
Quả thật, tập này cắt đi không ít thí sinh phát huy không tốt, sau đó điều chỉnh lại thứ tự mà các thí sinh lên đài thi thố.
Dựa theo sự xuất hiện của thí sinh, có thể thấy được thời lượng lên hình của Trịnh Chiêu Vũ dài nhất, tiếp theo là Nhạc Kỳ Niên.
Nhưng bản phát sóng trực tiếp vẫn còn đó, nên khán giả cũng nhanh chóng nhận ra Nhạc Kỳ Niên bị cắt rớt không ít cảnh.
Cảnh Hứa Tiểu Tiểu ở phòng nghỉ lên bệnh tim cũng bị cắt mất.
Nhạc Kỳ Niên lần thứ hai lên sân khấu, nói ra , thân thế chủ xe, nhưng cuối cùng chương trình biên tập cắt xén chỉ còn chừa lại .
Mà đến phiên Trịnh Chiêu Vũ lên sân khấu khi, chẳng những giữ lại hết hình ảnh, mà còn thêm nhiều cảnh cận mặt gã, càng làm nổi sự trẻ trung soái khí của gã.
Không cần nói, chỉ nhìn thôi cũng đủ biết Truyền Tước giải trí ở sau lưng đang tác quái.
Theo bản đã được biên tập, Trịnh Chiêu Vũ lại một lần nữa bước lên Hotsearch, số lượng fans cũng miễn cưỡng vượt qua Nhạc Kỳ Niên mấy chục người.
Chu Tín vận dụng hết khả năng mà tiền bạc có thể làm, đem thủy quân thảy ra che trời lấp đất.
Bất lựa ổ nhóm nào đang thảo luận chương trình Ai là Thông Linh Vương là Weibo, Tieba, douban hay diễn dàn trường đi chăng nữa, đều có thể thấy không ít bình luận thổi phồng Trịnh Chiêu Vũ.
Người chưa xem bản trực tiếp, cứ nghĩ rằng tập này chính Trịnh Chiêu Vũ mới là nhân vật kì tài.
Chu Tín ở trong cái vòng này đương nhiên am hiểu cái chuyển kéo dẫm, khi gã thuê thủy quân thổi Trịnh Chiêu Vũ thì cũng sẵn tay hắt cho Nhạc Kỳ Niên bát nước bẩn.
Nhạc Kỳ Niên khi làm diễn viên fans có thể nói là trên đầu ngón tay, anti fan lại có cả đống.
Anti fan trước đó thấy cậu như bị tuyết tàng cũng chán đang chuẩn bị nhảy hố anti người khác, thì bỗng nhiên Nhạc Kỳ Niên lại nổi tiếng trong một đêm.
Sao nhóm anti fan bọn họ có thể bỏ qua cho bằng được.
Cái gọi là yêu thì ngắn mà ghét thì dài chính là đây, thù mới thù cũ kèm theo đám thủy quân của Chu Tín quạt gió thêm củi, nhóm anti fan nhanh chóng vùng dậy, như nghĩa quân đánh chư hầu.
【 Nhạc Kỳ Niên còn không phải là nam của 《 cũng không mưa gió 》 sao? Năm đó diễn như kít, khiến tao xem xong phải khám tâm lý hết mấy tháng, tao tưởng nó lui vòng rồi chứ.
Ai ngờ mặt dày bò vào chương trình thực tế à? Nó biểu hiện có khác gì mấy người kia, sao lại được hạng ? Mua phiếu đúng không? 】
【 tôi thay mặt những thí sinh khác bất bình nha! Nhạc Kỳ Niên trước đó là diễn viên, có fans, đương nhiên được hạng rồi.
Còn những thí sinh khác đâu có phải người nổi tiếng, sao có thể so phiếu với cậu ta? Bình chọn này liệu có công bằng? 】
【 đúng vậy, rõ ràng có mấy thí sinh biểu hiện còn vô cùng xuất sắc, hình như có cái cậu trẻ trẻ ở khúc cuối.
Vì không có fans nên bị tụt hạng sau.
Quả thật vô cùng đáng tiếc! 】
Chương trình《 ai là Thông Linh Vương 》nhanh chóng tạo drama trên mạng.
Một số người không biết chuyện, nên khi coi liền nghi ngờ phía thí sinh đã mua phiếu.
Chính là nhốn nháo ầm ĩ, kẻ nói này người nói nói thì một cái Weibo với số người theo dõi chưa đến , bỗng đăng lên một đoạn video với cái tên là 《 ai là Thông Linh Vương tập : Nhạc Kỳ Niên full》.
Video chính là cắt từ bản phát sóng trực tiếp, chẳng những không rớt một phân cảnh nào của Nhạc Kỳ Niên, mà cái cảnh Hứa Tiểu Tiểu phát bệnh tim cũng được chiếu ra.
Mà người đăng đoạn video này cũng chính là Hứa Tiểu Tiểu.
Vì uống thuốc và cấp cứu kịp thời, nên cô giữ lại được cái mạng.
Đến cả bác sĩ điều trị còn nói, nếu trễ phút, hẳn kết quả của cô đã khác.
Vì kịch bản sắp xếp cô là người nấp trong cốp ô tô phút, đến khi thí sinh tìm ra mới thôi.
Mà nếu lúc đó Nhạc Kỳ Niên dựa theo kịch bản để diễn, vậy lúc mở cốp xe ra chính là cái xác của Hứa Tiểu Tiểu.
Hứa Tiểu Tiểu nghĩ thầm, có lẽ Nhạc Kỳ Niên thật sự là một thiên sư, vì cậu biết coi bói cho nên tính được thân thể cô không được khoẻ.
Vì sức khoẻ của cô, mà Nhạc Kỳ Niên làm sai kịch bản.
Hứa Tiểu Tiểu vô cùng lo lắng vì vậy mà cậu bị chương trình trách cứ, làm khó dễ.
Nên thời điểm còn nằm trong bệnh viện liền mở điện thoại ra xem lại 《 ai là Thông Linh Vương 》.
Kết quả xem xong, bản thân Hứa Tiểu Tiểu lại càng bực bội gấp trăm lần.
Chương trình vậy mà cắt rớt không biết bao nhiêu cảnh của Nhạc Kỳ Niên! Đó là ân nhân của cô, vậy mà bọn họ dám làm như thế.
Cô phải cho cả thế giới biết, Nhạc Kỳ Niên mới là thí sinh số trong chương trình!
Hứa Tiểu Tiểu vì muốn quay lại chương trình, nên khi đi tham dự có rủ thêm cô bạn thân,và cũng nhờ cô bạn quay lại tất cả.
Vì có đoạn video, Hứa Tiểu Tiểu lại đưa cho bạn nhờ họ đem phân đoạn nào có Nhạc Kỳ Niên thì cắt ra, sau đó biên tập lại thành một video hoàn chỉnh rồi dùng Weibo mà đăng lên.
Cô chỉ là một người bình thường, cũng không biết video mình đăng lên có bao nhiêu người xem, nên chỉ cố gắng làm hết khả năng.
Từ khoá ai là Thông Linh Vương cùng Nhạc Kỳ Niên sau khi được tag, cô cũng khê cao gối mà ngủ.
Ngày hôm sau, khi Hứa Tiểu Tiểu vừa mở Weibo, lập tức như sét đánh ngang tai.
Lượt xem cùng lượt share trong một đêm, vậy mà lên tận con số!
- ----Còn tiếp-----.
Chương :
Những bình luận lên liên tục không phải ầm ĩ kêu to, "Anh bé đạo sĩ đẹp trai vl", thì cũng là "Mau đến xem thần tiên", rồi còn có những bình luận chửi phía chương trình vì đã cắt nhiều hình ảnh của anh bé đẹp đến như vậy.
【 tôi cứ nghĩ biểu hiện của Nhạc Kỳ Niên là bình thường, nhưng coi xong bản này mới biết. Không phải là bình thường, mà cậu ta là xuất chúng rồi! 】
【 tôi cứ nghĩ biểu hiện của Nhạc Kỳ Niên là bình thường, nhưng coi xong bản này mới biết. Không phải là bình thường, mà cậu ta là xuất chúng rồi! 】
【 tầng trên à, Nhạc Kỳ Niên không khác gì học bá, cậu ấy nhìn sơ đã biết đáp án, nên thái độ cực kì nhàn nhã mà ngồi để khoanh vào thôi.】
【 mà vì cái gì, chương trình lại cắt cảnh cậu ấy nhiều như vậy? Sợ chương trình mình được nhiều người coi quá hay sao?】
Cũng có không ít bình luận nhìn rõ chuyện Nhạc Kỳ Niên bị hắt nước bẩn nên nhanh chóng lên tiếng.
【 Nhạc Kỳ Niên hay ho thế nào ai coi cũng đủ biết, nhưng bây giờ cái rõ nhất chính là không thiếu mấy đứa ngu chỉ biét hùa theo. Lúc thì viết "tiểu trong suốt muốn nhờ vào show giải trí để xoay người", lúc thì lại viết "người nổi tiếng có fans nên không công bằng với những thí sinh khác". Vậy cuối cùng, Nhạc Kỳ Niên là người nổi tiếng hay tiểu trong suốt? Đám anti fnas tụi bây thống nhất với nhau trước rồi hãy hắc người ta không. Đồ ngu!】
Nhóm anti fans bị chửi đến tối tăm mặt mũi nên chuyển sang đề tài khác, chỉ là dù bọn họ có cố gắng thế nào, cũng không ngăn được chuyện – dư luận đang chuyển hướng khi đoạn video full của Nhạc Kỳ Niên được tung ra.
Sau đó còn có Thần Hi truyền thông sau lưng quạtt gió thổi lửa, Đường Vũ Thành còn nhanh chóng yêu cầu phòng làm việc tung ra bản video HD, sau đó còn mang ID "Dân gian lục bá tổ" vì mỗi thí sinh biên tập ra bản video, so với chương trình còn đầy đủ và đẹp đẽ hơn rất nhiều.
Mà so về những bản video cá nhân được biên tập, bản video của Nhạc Kỳ Niên có lượt xem nhiều nhất, nhanh chóng bước lên đứng đầu bảng xếp hạng, lượt xem của những thí sinh khác chỉ bằng con số lẻ của cậu.
Những người xem cũng không khỏi mở trừng đôi mắt, nhìn cái này không nhận ra ai xuất sắc thì chính là mù cmn rồi!
Đương nhiên, những chuyện nhốn nháo trên mạng Nhạc Kỳ Niên hoàn toàn không biết. Vì tài khảon mới của cậu đã giao cho người đại diện quản lý giùm, nên cậu cũng không rảnh quan tâm!
Nhạc Kỳ Niên đương nhiên cũng nghe loáng thoáng có không ít nghệ sĩ bọ bạo lực mạng mà sinh ra trầm cảm. Nên cảm thấy Internet vô cùng đáng sợ, khó trách Đường huynh lại khuyên cậu không nên trầm mê vào cái hư không mờ mịt này. Đúng là Đường huynh đã có dự kiến trước!
Sinh hoạt của Nhạc Kỳ Niên sau tập 《 ai là Thông Linh Vương 》 cũngk hông xaey ra biến hóa gì lớn. Chỉ là trong một đêm, những hàng xóm xung quanh căn hộ của Nhạc Kỳ Niên đều nhận ra cậu.
"A Tiểu Nhạc à, cô cũng không biết con là một đại minh tinh nha! Thất kính thất kính rồi!"
"Nhạc đại sư, Nhạc đạo trưởng, cậu có thể đoán mệnh được thật sao? Có thể tính cho tôi một quẻ không?"
"Tiểu Nhạc, cậu có thể kí tên cho con gái chú một cái không?"
Nhạc Kỳ Niên bên này nghe mọi người ríu rít nói cũng không tức giận hay gì, đợi mọi người nói xong liền đem bùa bình an mà chính mình họa, nhanh chóng phát cho mọi người xung quanh. Đây là chính tay cậu họa, vậy cũng đòng nghĩa với chuyện cậu kí tên rồi.
Còn cái chuyện, những hàng xóm xung quanh nhận được bùa bình an cho con nít trong nhà... cũng không quá để ý.
Nhạc Kỳ Niên vừa thắp hương cho Tam Thanh xong, thì nhận được điện thoại từ Đường Vũ Thành.
"Tiểu Nhạc, kịch bản tập hai chuyển đến cho cậu rồi đấy. Chỉ là tập hai này không ghi hình ở trường quay, mà đi quay ngoại cảnh. Cậu có biết gì về khách sạn Lam Vi hay không? Trong kịch bản cũng viết khá rõ. Mấy ngày này đừng đi đâu lung tung, ở nhà cân nhắc xem nên diễn thế nào."
Nhạc Kỳ Niên cúp điện thoại thì mở ra hộp tin nhắn, thấy kịch bản Đường Vũ Triết đã gửi qua, nên nhanh chóng download xuống.
Nội dung tập lần nàym là do chính ông chủ khách sạn Lam Vi trực tiếp đến mời tổ chương trình. ở Lục Giang thị, khách sạn Lam Vi chính là một trong những khách sạn sao khá nổi tiếng, khách đến luôn đông đúc, đại đa số đều ở lại tâhn mấy tháng. Nhưng sự kiện một năm trước, lại khiến sinh ý khách sạn nhanh chóng xuống dốc, mà gần đây nhất chính là xém chút nữa đã tuyên bố phá sản.
Mà cái sự kiện một năm trước đó chính là – tác giả tiểu thuyết trinh thám huyền nghi đã nhảy lầu tự sát ở chính khách sạn này.
Mạn San là tác giẩ nổi tiếng từ thời còn trẻ. Năm tuổi còn đang ngồi trên ghế nhà trường, cô đã dùng một bộ tiểu thuyét huyền nghi trinh thám để xuất đạo. Tác phẩm không chỉ nhanh chóng nổi tiếng trong nước, mà còn vô cùng chạy ở nước ngoài, thu hoạch được không ít giải thưởng lớn nhỏ. Mạn San cũng vì lúc đó mà trở thành "Thiên tài thiếu nữ".
Sau đó cô dùng việc viết lách để kiếm sống, nhưng những tác phẩm sau lại không quá nổi bật, doanh số cũng không cao. Càng lúc càng giảm dần, danh tiếng cũng thấp đi không ít. Những đọc giả từng kỳ vọng trên người Mạc San đã thất vọng hoàn toàn, cuối cùng dùng một từ "Hết thời" để nói về Mạn San.
Mạn San thường xuyên đến khách sạn Lam Vi để bế quan, tìm cảm hứng sáng tác. Một năm trước, cô đăng kí một phòng cao cấp ở khách sạn, nào ngờ đêm hôm sau lại nhảy lầu. Cảnh sát đến khám nghiệm hiện trường cũng đưa ra kết luận chính là cô ấy tự sát.
Sau tang lễ, người nhà của Mạn San tìm được bản thảo cô ấy đang viết vừa xong. Quyền sách này cũng nhanh chóng trở thành tuyệt bút của Mạn San, với cái tên 《bạn không biết cái chết là gì》.
Đãn từng là thiên tài thiếu nữ, mà lại chọn cách tự sát để kết thúc sinh mệnh, khiến không ít người thở dài tiếc nuối.
Nhà xuất bản cùng gia quyến trong nhà cũng thương nghị với nhau, sau đó chọn cách cho xuất bản cuốn sách《 bạn không biết cái chết là gì》. Độc giả cũng nhanh chóng phát hiện, mở đầu của cuốn tiểu thuyết chính là miêu tả lại một thiếu nữ nhảy lầu tự sát.
Mà chính tác giả cũng chọn cách nhảy lầu tự sát... Sự trùng hợp khiến dư luận nhanh chóng ồn ào, đủ loại suy đoán cùng thuyết âm mưu được mọi người nghĩ ra.
Có người nói cái chết của Mạn San chỉ là hành vi nghệ thuật mà Mạn San đã tỉ mỉ bố trí, dùng chính cái chết của mình để diễn tả lại vụ việc thiếu nữ tử vong trong tiểu thuyét. Rồi cũng có người hoài nghi Mạn San không có tự sát, mà bị người giết; hung thủ là kẻ đã biết trước nội dung trong tiểu thuyết, nên dùng cách như vậy để sát hại Mạn San, nói cách kẻ làm hành vi nghệ thuật kỳ thật là hung thủ.
《bạn không biết cái chết là gì》 chiếm hết sự chú ý của mọi người, sau khí xuất bản thành sách thì lượng tiêu thụ vô cùng cao, trong một tháng phải in ấn những lần, doanh số đột phá trăm vạn, oanh động trong nước, có thể nói chính cuốn tiểu thuyết đã lập nên kì tích.
Trong nhà Nhạc Kỳ Niên cũng có một cuốn, quả thật có thể nói là vô cùng hiếm thấy. Đến cả nguyên chủ từ trước đến nay chưa từng thích đọc sấch mà cũng đi mua, nhưng mua về... lại không mở ra lần nào.
Đi đến kệ sách, Nhạc Kỳ Niên lấy ra sau đó đọc đến say mê.
Quyển sách này lấy vụ án một cô gái nhảy lầu từ sát làm khúc dạo đầu, sau đó kéo ra một cái âm mưu vô cùng trọng đại, tầng tầng xoay ngược, bộ bộ kinh tâm, cảnh sát cũng bám riết truy xét, cuối cùng cũng moi ra được manh mối. Nhạc Kỳ Niên xem đến cơm trưa cũng quên ăn, đến tận hoàng hôn mới đọc hết quyển sach, bộ dáng có chút tiếc nuối mà đóng lại.
Vô cùng xuất sắc, cũng cô cùng thú vị. Đồi trước, cậu chỉ đọc văn thư, hiện tại mới được trải nghiệm cai gọi là tiểu thuyết mạo hiểm kích thích. Quả thật người ở hiện đại nhiều thứ để giải trí hơn Ung Triều.
Nhưng vị tác giả sáng tác ra tác phẩm xuất sắc như vậy lại tuổi xuân chết sớm, quả thật là một tổn thất lớn với ngành văn học hiện tại.
Tiểu thuyết bán chạy bao nhiêu thì sinh ý ở khách sạn Lam Vi lại trái ngược hoàn toàn, ảm đạm vô cùng.
Mới đầu, sinh ý trong khách sạn Lam Vi không giảm mà còn tăng rất nhiều, vì nhiều người nghe nói nơi đây chính là hiện trường mà một tác giả nổi tiềng tự sát, nên ôm tâm trạng tò mò mà đến thuê phòng ở xem thế nào. Chỉ là bọn họ ở không được bap lâu liền nhanh chóng trả phòng, khi được hỏi nguyên nhân, khách hàng đều nơm nớp lo sợ mà nói: "Trong phòng có gì đó rất lạ, giống như có đôi mắt luôn nhìn chằm chằm bọn họ..."
Dần dần khách đến nhanh đi cũng nhanh, thậm chí có vị khách nửa đêm bỗng chạy ra ngoài lễ tân mà la làng nói mình gặo quỷ, muốn hủy phòng ngay lập tức.
Cái tin khách sạn có quỷ nhanh chóng một đồn mười, không ai dám đến để thử mệnh của chính mình. Còn giám đốc khách sạn khi đối mặt với chuyện sinh ý càng lúc càng giảm thì vò đầu bứt tai.
Không lâu trước đó, giám đốc cũng nghe nói có một chương trình là "Huyền học chân nhân tú", đang tìm nơi bị đồn có quỷ, nghe nói trong chương trình còn có cao nhân tham gia, nên giám đốc nhanh chóng mời bọn họ đến quay chương trình, hy vọng cao nhân có thể bài trừ sự u ám trong khách sạn. Nếu có thể thì thuận tiện quảng cáo cho khách sạn một lượt cũng tốt.
Vừa lúc chương trình《 ai là Thông Linh Vương 》 cũng đang tìm nơi có đồn đại thần quái để quay, hai bên ăn nhịp mà cùng bắt tay hợp tác.
Ở tập hai này, các thí sinh được đưa đến khách sạn Lam Vi, bọn họ phải tìm trong hơn trăm căn phòng nơi này để tìm ra căn phòng Mạn San trước khi tự sát đã vào ở.
Nhạc Kỳ Niên chỉ cần tìm được căn phòng là đã thành công. Nhưng để thoả mãn yêu cầu của khách sạn cùng yêu cầu thời lượng chương trình, cậu phải làm những ám chỉ, ví dụ như người chết đã siêu sinh, khách sạn không có quỷ, mọi người cứ an tâm vào đây.
Ánh mắt Nhạc Kỳ Niên chuyển đến quyền sách đang cầm trong tay. Quyển sách này là tác phẩm cuối cùng của Mạn San, nhưng khi đọc vẫn có thể nhận ra giữa những dòng chữ không hề toát ra vẻ gì gọi là chán đời, ngược lại còn mượ vai chính để nói lên sinh mạng vô cùng quan trọng. Quả thật nếu không biết về nguồn gốc quyển sách, thì không ai đọc xong lại nghĩ viết hết quyển sách này, tác giả lại lựa chọ sự tự sát?
Thanh niên thân bận đạo bào nhìn tà dương ngoài cửa sổ, đồng thời ánh mắt cũng hiện lên tia kim quang.
Chỉ cần đến hiện trường, thì hết thảy mọi thứ sẽ rõ ràng ngay.
Nhưng mà... Nhạc Kỳ Niên tự sờ chính bụng mình. Hơi bị đói à nha, phải đi tìm cơm ăn trước mơi được, không thực sao vực được đạo?
Chương trình 《 ai là Thông Linh Vương 》 tập tiếp tục được phát sóng trực tiếp, Nhạc Kỳ Niên cùng Đường Vũ Thành nhanh chóng lên đường tới địa điểm mà tổ chương trình hội họp, sau đó lên xe bus của tổ chương trình cùng đến khách sạn Lam Vi.
Cả hai cùng lên xe, Nhạc Kỳ Niên lại vô cùng thản nhiên lấy ra một lá bùa trong túi, sau đó dán lên trán, đây là "Phù chống say xe" àm cậu tự sáng chế, dán hco bản thân xong còn xoay sang Đường Vũ Thành hỏi anh có muốn một lá hay không?
Người đại diện nhìn cậu nghệ sĩ mình mang, vẻ mặt không khác gì dân chúng có bệnh không đi khám bác sĩ mà bốc đất ngay chân tượng Quan Âm ăn để trị, Nhạc Kỳ Niên đương nhiên nhận ra ánh mắt của y nhìn mình, nên vẻ mặt cực kì ủy khuất mà dẹp lá bùa vào túi. Gì chứ! Bùa của cậu cực tốt luôn nha.
Trên chiếc xe bus chung của tổ chương trình, Chu Tín cùng Trịnh Chiêu Vũ ngồi ở băng ghế sau. Theo dọc đường đi Đường Vũ Thành cùng Chu Tín giả mù sa mưa mà vừa cười vừa khen ngợi lẫn nhau. Đường Vũ Thành cười thiếu chút nữa trật mịe quai hàm, khuôn mặt béo núc nham hiểm của Chu Tín khiến anh cảm thấy muốn bệnh ghê hồn. Từ trước đến nay chưa từng bị say xe vậy mà hiện tại lại cảm nhận được sụ buồn nôn say xe.
Sớm biết bản thân sẽ bị say xe, lúc đầu anh nhất định lấy tấm bùa kia của Tiểu Nhạc. Nhìn lá bùa lớn như vậy, có thể che kín được đôi mắt, khỏi phải nhìn cái mặt heo xấu xí của Chu Tín!
Xe bus ờ trong thành phố rẽ cua ngõ, thiếu điều đem mọi người trên xe ói đến mật vàng, thì cũng dừng lại trước cửa khách sạn Lam Vi.
Nhà ăn của khách sạn được cấp cho tổ chương trình sử dụng, và làm phòng nghỉ cho các thí sinh. Cũng giống như tập . Các thí sinh cùng người đại diện và trợ lí đi kèm đều phải nộp lên điện thoại, để phòng ngừa gian lận.
Sau khi các thí sinh tụ hợp đong đủ, cũng là lên sóng, thì MC Chử Quy nhanh chóng bước vào nhà ăn nói rõ các quy tắc cuộc thi.
"Chào mừng các vị thí sinh, hoan nghênh mọi người đã đến khách sạn Lam Vi. Có lẽ đại đa số mọi người đã nghe được chuyện năm trước đã xảy ra trong khách sạn. Những sự kiện huyền bí khiến người khác cảm thấy rợn sống lưng – nổi tiếng nhất hẳn là chuyện tiểu thuyết gia nổi tiếng Mạn San đã tự sát bằng cách nhảy lầu tại đây." Chử Quy bày ra bộ dáng giả mù sa mưa, tnguwng một chút sau đó tiếc nuối tiếp tục nói: "Nhiệm vụ chính của các thí sinh hôm nay chính là mọi người sử dụng chính "Năng lực thông linh" của mình để tìm ra căn phòng mà Mạn San lão sư sinh thời từng ở. Thời hạn chính là tiếng. Nhưng khác với tập trước, lần này mỗi thí sinh sẽ có thêm một cameraman riêng để đi cùng, toàn bộ quá trình sẽ được cameraman quay và phát sóng trực tiếp. Người xem có thể đến tranh chính chủ của chương trình để theo dõi."
Nhạc Kỳ Niên đương nhiên biết quy tắc mới, cậu nhìn Trịnh Chiêu Vũ đứng cách đó không xa cũng không lộ vẻ bất ngờ, rõ ràng alf gã ta cũng đã biết trước cái quy tắc mới này.
Ngoài hai người thì những thí sinh khác đều vô cùng ngạc nhiên. Lần trước để bọn họ tìm người ẩn nấp trong chiếc xe thì không nói gì, nhưng lần này cái khách sạn có đến hơn trăm phòng, tìm căn phòng mà Mạn San trước khi chết ở, chỉ trong hai tiếng thì làm cách nào được a?
Các thí sinh không khỏi rì rầm nói chuyện.
"Mỗi người chúng ta đều cùng lúc phát sóng trực tiếp, có phải hay không cũng là điều kiện để xếp hạng?" một thí sinh lên tiếng hỏi.
"Tổ chương trình sẽ kham khảo lại ý kiến của bạn." Chử Quy đáp.
"Nhưng nếu cùng lúc phát sóng trực tiếp, khẳng định sẽ cùng người xem giao lưu nói chuyện. Lỡ như có thí sinh nghe được chân tướng từ khán giả thì sao?"
Chử Quy nói: "Các bạn có thể thấy được tất cả thiết bị đều nằm trong tay cameraman. Tôi là người đảm bảo, bọn họ nhất định sẽ không lén giúp thí sinh. Còn vị khác giả nào, thấy được vị cameraman vi phạm quy tắc, xin hãy báo cáo cho tổ chương trình."
"Vậy sao chúng tôi biết được đáp án của mình có đúng hay không?"
"Nếu bạn thí sinh nào có đáp an, có thể thông qua cameraman để thông báo cho tôi, hoặc viết ra trên giấy. Lần này chương trình có mời đến hai vị khách mời đặc biệt, bọn họ đều là thân hữu của Mạn San lão sư, chính bọn họ sẽ là người trả lời đáp án của bạn có đúng hay không. Sau đó tổ chương trình sẽ tham khảo ý kiến khách mời cùng nhân khí của thí sinh trên internet, sau đó quyết định xếp hạng của từng người."