Khi ba nhóm khách mời kia đuổi tới, Bạch Khởi vẫn còn trong rạp hát.
Chu Nguyên Kỳ thở phào nhẹ nhõm: "Tôi tưởng cậu ta đi đến địa điểm tiếp theo rồi."
Chu Nham Phong khó hiểu: "Bạch Khởi không biết cái này sao?"
Phú Xuân Dĩnh trả lời: "Để em xem thử."
Ngay sau đó, từng người bọn họ cũng được học hỏi về nghệ thuật kịch nói.
Chu Nguyên Kỳ không nhịn được hỏi thầy hướng dẫn: "Bạch Khởi, chính là cậu ta, người hướng dẫn là ai vậy?"
Đối phương trả lời: "Nghệ sĩ kịch nói xuất sắc nhất trong rạp chúng tôi, Frank."
Chu Nguyên Kỳ nghe rõ câu trả lời, có chút thất vọng.
Hóa ra đã đến muộn, cho nên không xứng đáng được phân chia thầy hướng dẫn tốt nhất.
Làn đạn rần rần không ngớt.
Từ lúc Bạch Khởi ngồi ở hậu trường, cho đến Frank hướng dẫn kỹ năng đầu tiên là học cách phát âm, đối lời thoại, cuối cùng là học cách lý giải cảm xúc nhân vật. Làn đạn chưa bao giờ ngừng bắn phá comments.
【 Bạch Khởi giống như không vào được trạng thái nhỉ? Hôm nay cậu ấy xao xao ó, mọi ngừi tháy hơm 】
【 đột nhiên bắt đầu lo lắng cho phim điện ảnh kia quá 】
【 lầu trên tự lo lắng cho chính mình đi, chưa xem mà đã nói à 】
【 mọi người không cảm thấy Frank nói nhiều quá sao? 】
【 hắn đẹp trai, có thể tha thứ 】
Trên màn ảnh, Frank dừng lại, đặt kịch bản trên tay xuống, hỏi: "Lời thoại rất khó nhớ sao?"
Bạch Khởi: "Không phải, rất dễ nhớ."
Để phù hợp với hầu hết trình độ tiếng Anh của khách mời, bọn họ chỉ cần diễn một phân đoạn dài ba phút, lời thoại tầm mười dòng, mỗi câu tương đối ngắn.
Lấy trình độ của Bạch Khởi, cái này chỉ là cóc ổi mía ghim thôi.
"Hoàn cảnh môi trường ở đây khiến anh căng thẳng sao?" Frank mỉm cười nhẹ nhàng, chỉ vào mình, nói: "Mặt tôi trang điểm nhìn rất khó coi hả?"
"Không phải đâu, rất đẹp." Bạch Khởi thấp giọng nói: "Tôi không căng thẳng. Chỉ là có chút khó khăn khi hoà vào nhân vật..."
Diễn xuất và đóng giả thật sự không phải công việc nhẹ nhàng.
Diễn khi có máy quay, sau máy quay lại tiếp tục diễn.
Bạch Khởi nghiêng đầu dựa vào lưng ghế, hôm nay cậu hoàn toàn không thể nhập vai, cả diễn trước máy quay lẫn diễn vở kịch nói.
"Anh xem qua kịch nói chưa?" Frank hỏi.
Bạch Khởi ngượng ngùng nói: "Tôi chưa từng xem qua vở kịch nào cả." Kịch nói đúng thật không nằm trong vùng phủ sóng của cậu.
Người ta đã nhiệt tình hỗ trợ đến vậy, Bạch Khởi đương nhiên gật đầu.
Sau khi Frank lần lượt kể về câu chuyện và thông điệp truyền tải của hai vở kịch nói, Bạch Khởi cũng nhớ đến những tác phẩm kinh điển trong nước.
"Cậu đã xem qua《 Lôi Vũ 》chưa?" Bạch Khởi hỏi.
Khi còn đi học, cậu từng đọc tác phẩm này, nội dung câu chuyện thật sự chấn động khiến cậu nhớ mãi không quên.
Đôi mắt Frank sáng rực, giọng nói hớn hở: "Tôi chỉ nghe nói thôi!"
Vì vậy, Frank kể cậu nghe về câu chuyện Madame Bovary, sau đó cậu liền giới thiệu cho hắn về nội dung vừa sâu sắc vừa cẩu huyết của tác phẩm Lôi Vũ.
Cho đến cuối cùng, sau khi cả hai kể hết những tác phẩm kinh điển, Frank bắt đầu hỏi cuộc sống ở Trung Quốc như thế nào, lý do gì cậu lại tham gia ghi hình chương trình thực tế.
【 nói một hồi nói tới đâu luôn thế? nào nào, em đi xa quá, em đi xa luôn quá 】
【 Frank là Hoa kiều sao 】
Nhiệm vụ này có thể khó đối với những người khác, nhưng đối với Chu Nham Phong và Phú Xuân Dĩnh, nó đơn giản như việc ăn cơm uống nước. Lần này bọn họ kết thúc rất nhanh, đã khởi hành đến địa điểm tiếp theo trước thời gian quy định.
Hứa Dật cũng rất am hiểu về diễn xuất, từng có kinh nghiệm đóng phim, nhưng Khâu Tư Xuyên không thể theo kịp, cả hai vẫn còn chật vật bên đó.
Bên kia, Thiệu Đình Đình cũng không khá hơn là bao, Chu Nguyên Kỳ thì còn kéo chân sau đến cực điểm.
Kéo chân sau: ý chỉ liên luỵ đến đồng đội, làm chậm lại tiến độ.
Thiệu Đình Đình nhìn Chu Nguyên Kỳ, lòng muốn nói nhưng lại thôi.
Chu Nguyên Kỳ: "Cái gì?"
Thiệu Đình Đình thở dài thườn thượt.
【 cười chết, chỉ là đột nhiên rất muốn ly hôn thôi, đúng không Đình tỷ tỷ ha ha 】
Khâu Tư Xuyên nhìn thấy cảnh này, quay đầu nói: "Tôi cũng kéo chân sau."
Hứa Dật: "A."
Khâu Tư Xuyên: "Anh không có gì muốn nói sao?"
Hứa Dật ngơ ngác nhìn hắn: "Chúng ta thử lại lần nữa?"
Khâu Tư Xuyên: "......"
【 so với Chu Nguyên Kỳ ngốc bạch ngọt bên kia, hai người này có chút tình tứ đó. 】
Frank và Bạch Khởi nói chuyện càng lúc càng sôi nổi, hắn nhìn chằm chằm Bạch Khởi bằng ánh mắt sáng quắc, hỏi: "Tương lai tôi tới Trung Quốc, khi đó tôi đến tìm anh được không?"
【 tôi đm, anh Tịch đâu rồi sao không trở lại, Bạch Khởi Khởi sắp bị lừa bán rồi kìa! 】
【 nhìn không ra nha, soái ca tuổi nhỏ mà tâm cơ thế này đấy 】
Bạch Khởi hỏi hắn: "Cậu đến Trung Quốc du lịch à?"
"Không phải, tôi tìm gia đình mình. Chắc anh cũng nhìn ra được nhỉ? Tôi có khuôn mặt của người Hoa nè. Nhưng tôi không biết bố mẹ mình là ai, cũng không biết còn họ hàng thân thích nào khác không, nhưng tôi nghĩ phải có chứ... Trước đây, tôi từng gặp nhiều người Trung Quốc lắm, cũng trò chuyện rất nhiều với bọn họ. Nhưng mỗi lần kết thúc, tôi hỏi bọn họ, liệu khi tôi đến Trung Quốc tìm họ được không, không ai đáp lại tôi. Vì tôi giống như kẻ lừa đảo sao?"
Bạch Khởi: "Đúng vậy."
Nếu không đẹp trai thì chắc chắn còn bị ăn đập nữa đấy.
"Vậy tôi có thể đến tìm anh không?"
"Có thể." Bạch Khởi suy nghĩ một chút nói: "Dù sao trước mặt nhiều người như vậy, cậu mà lừa tôi thế nào cũng bị mọi người nổ chết."
Frank: "......"
Cất giữ trái tim thiếu nhi tan vỡ, hắn lập tức hớn hở trở lại.
"Rất nhiều người? Họ đang xem chương trình? Phát sóng trực tiếp sao? Ô, có bao nhiêu người?" Frank liên tục tù tì hỏi.
"Có lẽ khoảng mấy chục vạn? Hay là trăm vạn gì đó?" Bạch Khởi trả lời.
【 nói cho hắn! Có mấy trăm vạn người xem trực tuyến đó! 】
"Ồ, anh nổi tiếng quá." Frank nói.
"Không phải tôi, là thầy Tịch và những vị khách mời khác." Bạch Khởi mỉm cười.
【 cậu đối với chính mình có hiểu lầm gì hả? bây giờ cậu cũng có fans đó Khởi Khởi, như tui nè, fan ma ma nè 】
"Nhưng tôi thấy anh tuyệt lắm, anh đáng yêu, anh rất giỏi, anh còn rất tốt nữa..."
【 đừng nói nữa đừng nói nữa, thầy Tịch cầm dao tới rồi 】
Frank có lẽ rất thích Bạch Khởi, sau khi hết lời khen ngợi, hắn dốc hết sức giúp Bạch Khởi vượt qua màn trình diễn kịch nói dài ba phút.
Bạch Khởi là người cuối cùng bước ra khỏi rạp hát.
Bầu trời bên ngoài đã hơi âm u.
Tổ chương trình đề nghị cậu đổi sang phương tiện di chuyển khác và gấp rút đến địa điểm tiếp theo. Bạch Khởi không phản đối, cậu đợi một lúc ở lối vào rạp hát, đợi đến khi Frank tan ca, cậu giơ tay chào hỏi: "Tôi có thể đi nhờ xe không?"
Frank vui vẻ trả lời: "OK!"
Lên xe.
Frank mới lạ nhìn camera-man ngồi ở ghế sau, sau đó cùng Bạch Khởi tiếp tục trò chuyện: "Nghe nói đây là chương trình thực tế của các cặp đôi?"
"Đúng vậy."
"Vậy thì vợ của anh, là thầy Tịch đó đó sao?"
"Không phải, anh ấy là chồng tôi."
Frank nhìn cậu với vẻ kinh ngạc, nhưng hắn nhanh chóng kiềm lại sự ngạc nhiên của mình.
"Anh ấy giống như những gì anh nói, vừa có mị lực lại vừa nổi tiếng?"
"Đúng vậy." Bạch Khởi hơi ngẩn người, trong đầu bất giác tràn ngập rất nhiều hình ảnh của thầy Tịch, cậu dựa vào cửa kính ô tô, thì thầm: "Thầy Tịch rất đẹp trai, làm việc gì cũng giỏi. Chuyện nào khó khăn ở trong tay anh ấy, đều có thể dễ dàng xử lý. Thầy Tịch luôn khiến người khác cực kỳ an tâm..."
Bạch Khởi nói được nửa chừng, mới nhận ra lời nói của cậu có chút đơn giản, ít hoa mỹ hơn so với khi cậu khen ngợi thầy Tịch trong những kỳ đầu tiên.
Bạch Khởi bất chợt hoảng hốt.
Vốn từ vựng của cậu chẳng lẽ bị giảm sút?
Đây có phải là kết quả của việc gần đây không chăm chỉ đọc sách?
【 hong biết tại sao, cảm giác hôm nay Bạch Khởi có gì đó khác khác, mà mị không biết khác chỗ nào ta 】
【 thầy Tịch rốt cuộc sao lại xin phép nghỉ ta? Chẳng lẽ đây là lý do ảnh hưởng đến Bạch Khởi 】
【 không biết... Nhưng Bạch Khởi có thể thoải mái ở trước mặt Frank mà khen ngợi về thầy Tịch, cảm thấy đầu thầy Tịch được bảo đảm rồi, không mọc sừng không đội nón xanh!!! 】
【 +, lầu trên nói như cái tui muốn nói 】
Frank: "Anh ấy là siêu sao cực kỳ nổi tiếng?"
Bạch Khởi: "Đúng vậy."
Là một ngôi sao sáng long lanh khiến người khác phải ngước nhìn.
"Anh có thể cho tôi biết thêm về anh ấy không? Tôi cần ở lại Trung Quốc trong thời gian dài, nhưng họ nói rằng ở Trung Quốc không dễ kiếm sống như mọi người vẫn nghĩ. Tôi sợ không thể nuôi nổi cái miệng ăn lở núi này, có người đề nghị tôi nên tham gia show tuyển tú, khi đó tôi sẽ có nhiều tiền hơn để ở lại Trung Quốc. Biết đâu tôi có thể học hỏi được gì đó từ honey của anh đấy."
Bạch Khởi thầm nghĩ, cũng không học được bao nhiêu đâu.
Thầy Tịch là diễn viên, cùng với idol là hai phạm trù khác biệt hoàn toàn. Học thầy Tịch, làm sao học nổi?
Bạch Khởi theo bản năng cảm thấy khó ai có thể làm được những gì Tịch Thừa Quân đã làm.
Thầy Tịch là độc nhất vô nhị, khó ai bằng được.
Cậu vừa mở miệng muốn nói, tôi có thể cung cấp hàng tồn của mình cho cậu, cậu có thể xem qua rồi trực tiếp debut luôn.
Nhưng ngay lập tức ý thức được camera vẫn còn ở đây, không thể lộ tẩy như vụ Hạ Dương được. Không ai tắm hai lần trong cùng một dòng sông, cũng không ai có thể ngu ngốc hai lần cho cùng một câu chuyện.
Vi thế Bạch Khởi đúng lúc sửa miệng: "Sau khi ghi hình chương trình xong, cậu có thể liên lạc với tôi thông qua mấy ứng dụng nhắn tin miễn phí."
Frank vui vẻ nói OK OK OK.
【 khá lắm, anh Tịch ưi, trao đổi phương thức liên lạc rồi kìa a a a! 】
Frank chở Bạch Khởi đến một khách sạn sang trọng... bên cạnh là khu dân cư nhỏ.
Nếu người khác ở khách sạn, cậu chỉ có thể ở homestay.
Bạch Khởi không kén chọn nơi ở, cậu cầm gói đồ từ tổ chương trình đưa sang rồi ngoan ngoãn lên lầu.
Homestay ở đây được xây dựng theo hình thức căn gác xép kiểu Mỹ, có cảm giác khá lâu đời, mọi thứ đều chật chội và thấp đến nỗi chỉ cần nhón chân một chút liền có thể đụng đầu.
Hình ảnh này làm làn đạn xót đến không thở nỗi.
【 Khởi Khởi hôm nay không cố gắng, có phải bởi vì không có thầy Tịch, nên cậu ăn uống ngủ nghỉ như thế nào cũng được hông? 】
【... Lầu trên nói còn cảm thấy rất ngọt đó? 】
Ở đây chỉ có một phòng tắm công cộng, có lẽ tối nay thầy Tịch không về, Bạch Khởi cũng chẳng buồn tắm.
Cậu nằm ngửa trên giường, cầm chiếc điện thoại do tổ chương trình trả lại, chưa kịp tìm phim hài để xem cho giết thời gian thì WeChat đã rung lên bần bật. Là Frank gửi tin nhắn cho cậu, ban nãy hai người có thêm bạn tốt.
À, thiếu chút nữa quên mất.
Bây giờ gửi hàng qua lại vừa ổn.
Vì vậy Bạch Khởi đã mang các bảo bối như video tập nhảy, MV, sân khấu đầu tiên, vai diễn thứ nhất, vai diễn thứ hai, vân vân mây mây, cả những bài phỏng vấn thú vị mà cậu đã sưu tầm trong nhiều năm, đều gửi qua hết, gửi sạch sành sanh, không tiếc chia sẻ cho người qua đường như Frank.
Frank:!!!
Frank: OMG, tôi thật sự quá thích quá thích anh! Cảm ơn rất nhiều! Nếu đến Trung Quốc và kiếm được tiền, tôi nhất định chia cho anh! I LOVE YOU!
Bạch Khởi không để ý lắm, cậu tắt đi khung tin nhắn.
Ai dô.
Chán như con gián.
Nếu không có thầy Tịch, cậu liền mất đi hứng thú cố gắng vì kim chủ ba ba.
Bạch Khởi lật người ngồi dậy.
Không bằng cậu ngồi ôn lại kỷ niệm xưa đi! Nhân tiện, gần đây không biết các idol cậu đu có nhận hoạt động mới nào không, lâu rồi cũng chưa quay lại chăm nom các idol nhà mình nữa. Chậc chậc, bản thân thật là tắc trách mà, làm fan như vậy chưa đủ tiêu chuẩn!
Cậu vô cùng thuần thục mở các diễn đàn và trang mạng xã hội lên ——
Đúng là không phụ lòng trái tim người mẹ là cậu mà.
Hạ Dương cần cù chăm chỉ đăng phiếu điểm, được mọi người đồng tình khen ngợi, nhờ đó thu được nguồn tài nguyên tốt hơn.
Chu Khải Viên vừa quay xong bộ phim từ trong rừng già núi sâu, ỏ ỏ ỏ da dẻ hơi ngăm ngăm nhưng vẫn rất đẹp trai.
......
Khá lắm các đồng chí!
Hôm qua MI có tổ chức sự kiện kìa!
MI là tạp chí được các idol tranh nhau cướp đoạt tài nguyên, Bạch Khởi cũng không quên nhắn với em gái Mục Đông tin tức hot này.
Sau đó Bạch Khởi lại lướt sang hotsearch Weibo.
Nguyên một đoạn video clip full HD không che đi thảm đỏ đập vào mắt.
Áu áu áu, niềm hạnh phúc khi đu idol tràn về rồi ồ ýe!
Tầng dưới của homestay.
Nhân viên ghé vào mép cửa sổ khô khốc nói: "Thầy Tịch, Bạch Khởi hôm nay tạm nghỉ ở đây, thật xin lỗi, môi trường này quả thật có chút..."
Tịch Thừa Quân nhẹ nhàng nói: "Không sao."
Thượng Quảng mang trái tim cha già cằn cỗi thở dài não nề.
Đã mười một giờ tối.
Khi vừa quay về đây, anh Tịch liền xem một video clip từ fandom đăng lên, giọng Bạch Khởi phát ra rõ ràng từ điện thoại: "Thầy Tịch rất đẹp trai, làm việc gì cũng giỏi..." Anh Tịch còn chưa ló mặt trong tổ chương trình, Bạch Khởi đã khen anh Tịch đến chết đi sống lại, có người đàn ông nào mà chịu nổi cảnh này không?
Mẹ kiếp.
Thượng Quảng tự dưng nổi lên một dự cảm nghi ngờ.
Chẳng lẽ... Kỳ thật Bạch Khởi không có diễn? Giống như cậu ấy nói, anh Tịch ưu tú đến như vậy, liệu có một chút thinh thích nào đó chăng?
Nhưng kệ mẹ có thích hay không, ai quan tâm thì ông đây cũng không thèm quan tâm!
Thượng Quảng đè lỗ tai lại.
Boà nội choa nhà anh! Tại anh là ảnh đế Grand Slam kiêm ông chủ cho tôi thôi đó!
Cái này là tra tấn đó anh biết không hả!
Video này anh Tịch đã lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần, lỗ tai hắn sắp chai luôn rồi! Đây đâu phải là ông chủ mà hắn biết đâu, anh Tịch, anh tỉnh lại đi, anh OOC rồi!
"Tôi xuống xe." Tịch Thừa Quân lúc này mới lên tiếng, trước tiên anh cúi đầu, cẩn thận vuốt phẳng những nếp gấp trên túi giấy kraft, xem như hôm nay không có chuyện gì xảy ra cả, chỉ là một nhân cách khác của anh có ý đồ xé rách túi giấy thôi, không phải anh nào đâu phải anh.
Sau đó khoan thai xuống xe.
Bước đi phi thường nhẹ nhàng.
Trong chốc lát, Thượng Quảng cảm thấy anh Tịch đi đứng giống như một con chim cánh cụt lớn đang lắc lư vui mừng.
Má nó, bước chân còn bay bổng thiếu điều nhảy bước nhỏ.
Nghe quá nhiều video clip có thể dẫn đến triệu chứng hoa mắt chóng mặt.
Thượng Quảng ngơ ngác nghĩ.
Diễn đàn chém gió trong nước đã có người mang Frank lên mổ xẻ.
【 nói thật lòng, hai võ sĩ quyền anh Tony và Kevin cũng soái hông kém, má nó thân hình còn lực lưỡng, chẹp chẹp, ngon dễ sợ hi hi 】
【 Frank giống chó con quó, không ăn được 】
【 nghe nói hắn muốn đến Hoa Quốc thi tuyển tú hỏ...】
【 nhan sắc thật sự cũng khá quan trọng, ít nhất vừa xuất hiện liền có thể thu hút ánh mắt người khác, tốt xấu gì cũng hơn mấy cha mấy mẹ loè loẹt phát tởm. Cũng không biết Frank có năng lực gì hông... Không phải idol cứ muốn là làm được đâu 】
【 hắn có vẻ muốn học hửi thầy Tịch 】
【 ha ha ha, bỏ đi, học ai cũng được, học thầy Tịch coi chừng ngộp quá không dám lấn sân showbiz đó 】
【 các chị em bạn dì! Tin mới nhất! Frank ở nước ngoài hơi bị nổi nha, là nghệ sĩ kịch nói xuất sắc, không phải ai có tiền cũng mua vé xem được đâu, fans Twitter rất nhiều á. Vừa rồi còn mới đăng twitter khen Bạch Khởi đó, còn tung lịch sử trò chuyện, nói Bạch Khởi là người rất tốt á 】
【 Bạch Khởi công nhận là người rất tốt á... Mị tò mò, thầy Tịch, are du ô kê? 】
Tịch Thừa Quân tay trái cầm một túi giấy kraft, tay phải xách theo vài món đặc sản địa phương được mang đến từ đất nước X, bên trong còn nguyên xi mới toánh toành toanh chưa mở ra.
Anh biết Bạch Khởi thường ngủ rất sớm cho nên đã cố ý thả nhẹ bước chân.
Khoảnh khắc cánh cửa nhẹ nhàng mở ra.
Không chỉ bên trong sáng rực, Bạch Khởi cầm lấy điện thoại lăn lộn trên giường, mông thẳng tắp đối diện với Tịch Thừa Quân, miệng tràn đầy mấy lời ngọt xớt: "Ỏ ỏ ỏ Chu Khải Viên đẹp trai quá mình phải gả cho hắn. Áu áu áu Lãng Dạ cũng đẹp nữa! Hạ Dương ăn cái gì mà chân dài quá dọ? Hạng Cảnh Nhiên đẹp muốn gớt nước mắt luôn! Awn awn awn ỏ ỏ ỏ!"
Tịch Thừa Quân:?
Mấy cái tên này toàn con mẹ nó là đỉnh lưu trong giới giải trí.
Có, một, người, liền, tính, một, người.