Cư dân mạng yêu thích điều gì nhất?
Ăn dưa.
Bọn họ dùng tốc độ ánh sáng lao vào siêu thoại của Hạ Dương và Hạng Cảnh Nhiên, sau khi ăn dưa ngon lành, bắt đầu lập topic đua nhau thảo luận.
Siêu thoại: những bài viết trong một group mạng xã hội nói về các nhân vật nổi tiếng, có tính đề tài và độ thảo luận cao, hấp dẫn nhiều người tham gia "hóng".
【 có nói , nếu hôm nay người lật xe không phải Bạch Khởi, cậu ta không phải vợ của thầy Tịch, chỉ đơn giản là nghệ sĩ khác, hơn phân nửa đã bị treo hotsearch cút khỏi giới giải trí . Nếu là idol có khi đại khái bị fans các nhà vây công phun nước miếng cho bờm đầu, đánh xuống thành tuyến vô hình trong giới, ngoài ra còn tiện tay photoshop thành mấy cái di ảnh rồi nhục mạ gửi đi khắp nơi...】
【 thôi, đừng nói nữa, mị bắt đầu tưởng tượng ra viễn cảnh đó rồi 】
【 cho nên Bạch Khởi độc là độc ở chỗ đó. Mị chân thành hy vọng cậu ấy có thể mở ra tiền lệ mới, thay đổi không khí u oán trong showbiz. 】
【? Nếu mấy người nói như zậy, Bạch Khởi Khởi lật xe tạo thành năng lượng tích cực hả 】
【 cười chết, mọi khi những người khác lật xe, hận không thể quậy đến banh trời lở đất. Giờ thì ngon rồi, Bạch Khởi lật xe, fans hai nhà chỉnh tề ngay ngắn xin lỗi thầy Tịch, còn bảo vệ fan chân ái của idol nhà mình ha ha ha! 】
Trên internet rầm rộ sôi nổi cả một đêm, cư dân mạng vác thêm hai mắt thâm quầng vì idol mà chinh chiến khắp mọi mặt trận.
Mà chiến trường fans Hạ Dương battle với fans Hạng Cảnh Nhiên chưa có kết quả, nhưng chiến trường của fans Chu Khải Viên và fans Lãng Dạ chậm rãi đi đến hồi kết.
【 ai rảnh đâu xé quài mấy má? Anh Chu của tụi tui vẫn là đỉnh lưu nha! Không phải bởi vì ảnh đi thâm sơn cùng cốc đóng phim mà khinh thường anh nhà tui! Cho dù có xé cũng không thể thay đổi anh nhà tui vẫn là đỉnh đỉnh lưu 】
【 Lãng Dạ cũng đỉnh lưu mà, đùa à? Lãng Dạ nhà mị hông đủ soái sao? Trên sân khấu Lãng Dạ nhà mị không đủ ngầu lòi sao? Chỉ bằng video《 Kiểm kê trong phút chốc các moment quyến rũ của Lãng Dạ 》liền biết trong tim Bạch Khởi, Lãng Dạ chính là tình êu chân ái! 】
【 mấy người đứng ở đây đang giành cái gì zậy hả, chân ái của Bạch Khởi là thầy Tịch, ô sờ kê? 】
Giống như chỉ cần chậm một bước liền mất luôn danh hiệu đỉnh lưu.
Lúc này, một số người đại diện đang quan sát hướng đi dư luận.
Như trong mấy topic diễn đàn vừa lập, nếu đối tượng sự kiện này không phải là Bạch Khởi, đừng nói fans, cả mấy người đại diện như bọn họ chả thèm liếc mắt một cái.
Nhưng bây giờ thật tốt, thuận tiện còn kéo thêm một đợt lưu lượng về.
Nhưng vị này... không thể nhúng tay nhúng chân động chạm vào được.
【 thật ra, các công ty, đoàn đội thậm chí là kim chủ ba ba sau lưng nếu muốn vẫn có thể vung tiền đè dư luận xuống, chứ không phải để hướng đi trôi dạt như vậy đâu...】
【 đuma, mị cảm thấy vụ lật xe của Bạch Khởi có thể viết thành luận văn để phân tích đấy 】
Có cư dân mạng mơ hồ nhìn ra hướng gió, không khỏi thở dài.
【 không phải trứ, mấy người chỉ quan tâm đến luận văn gì đó, ăn dưa gì đó, mà không ai quan tâm đến sự sống chết của fans Tịch Thừa Quân sao...】
Fans Tịch Thừa Quân... fans Tịch Thừa Quân rất sốc.
Nhưng có lẽ từng trải qua một lần, bọn họ đã tôi luyện thành công trái tim sắt đá. Đã học cách tự an ủi chính mình.
Nhìn xem, Bạch Khởi đu idol quá nhiều, người nào cũng đều là đỉnh lưu, nhưng cậu ấy vẫn chọn thầy Tịch của chúng ta để gả, điều này chứng tỏ thầy Tịch của chúng ta có sức hấp dẫn lớn nhất, đúng không? Cái này nhìn tới nhìn lui chính là đang khen thầy Tịch mà!
Giữ nguyên tắc không bao giờ bị người ngoài đầu độc tẩy não, sau khi tự thuyết phục bản thân, fans Tịch Thừa Quân để lại dấu răng của mình ở khắp mọi nơi.
【 cảm ơn mị rất OK】
【 tụi tôi ổn lắm, không vất vả, vất vả chính lại các bạn phải chạy sang Weibo thầy Tịch để xin lỗi hoy...】
【 cười chết, đây là khách sáo hay đang tự lừa mình lừa người ha ha ha? 】
【 thôi tan họp đi mấy má, dưa ăn đủ rồi, về ngủ bù ngày mai coi phát sóng trực tiếp đi? 】
【+, mị điên cuồng tò mò ngày mai phát sóng trực tiếp Bạch Khởi có khỏe không 】
......
Một đêm trôi qua.
Hai giờ sáng, Thượng Quảng gọi điện nhưng không ai bắt máy, không một tin nhắn từ tối qua.
Trước khi phát sóng trực tiếp của tổ chương trình bắt đầu, đã có vạn người tham gia. Làn đạn bắn bùm chíu bùm chíu.
Nhân viên công tác tổ chương trình sững sờ nhìn hồi lâu, không biết còn tưởng rằng bọn họ đang phát sóng trực tiếp cái gì thi đấu toàn cầu giành chức quán quân các kiểu.
"Đạo diễn, thời gian không còn sớm, anh có muốn gọi thầy Tịch bọn họ không?" Nhân viên bên cạnh lên tiếng hỏi.
Đạo diễn lúc này mới hồn về thân xác: "Gọi, đừng quên xách theo camera. Điều chỉnh một chút, có thể phát sóng trực tiếp được rồi."
Ngày hôm sau, trời xanh trên cao, ngàn hoa lá lấp lánh nắng.
Trong phòng nhiệt độ ấm áp, Bạch Khởi ngủ một mạch đến nỗi không biết bây giờ mình đang ở góc xó xỉnh nào.
Cậu cảm thấy như thể cậu đã có một giấc mơ.
Cậu mơ thấy mình trở thành bông hoa gấp giấy, có một đôi tay hái bông hoa xuống, mở ra rồi xoa đi xoa lại, lại mở ra, lại xoa tới xoa lui... không biết bao nhiêu lần.
Bông giấy dường như bị ức hiếp đến không chỗ nào nguyên vẹn.
Lúc này bên tai vang lên tiếng nước chảy rào rào.
Bạch Khởi bừng tỉnh ngay lập tức, tất cả những gì cậu nghĩ là ――
Bông hoa gấp bằng giấy không thể nhúng nước!
Sẽ nát!!!
Bạch Khởi lật người ngồi dậy, cơn gió nghiêng nghiêng từ cửa sổ thổi qua, rèm cửa lay động, gió cũng thổi vào người cậu.
... Có chút lạnh.
Bạch Khởi cúi đầu nhìn xuống.
Ồ, hai đôi chân trần như nhộng.
Ồ, quần lót vẫn còn nè.
Bạch Khởi thở phào nhẹ nhõm một hơi, thử vặn vẹo cái mông, ồ không đau.
Sau đó, cậu nhanh chóng chuồn xuống giường, cuối cùng tìm thấy chiếc quần của mình dưới bàn cà phê.
Bạch Khởi:?
Tối hôm qua mình ngủ sexy đến thế hỏ?
Ẩy, không đúng không đúng, tối hôm qua thầy Tịch cũng bốc lửa như vậy sao?
Bạch Khởi nghiêm túc mặc quần vào, lại nghiêm túc cài lại các loại nút trên người mình cho đàng hoàng. Tiếng nước sau lưng cậu dần dần ngừng lại, Tịch Thừa Quân chỉnh tề từ bên trong bước ra.
"Em tỉnh rồi sao?"
"Ò." Bạch Khởi đưa lưng về phía anh, khô khan trả lời.
Ngay khi giọng nói của thầy Tịch vang lên, không khí xung quanh cũng trở nên nóng hơn, một loạt ký ức bắt đầu nhảy qua nhảy lại trong đầu cậu như thể vừa nhấn nút phát.
Tịch Thừa Quân rũ mắt, nhìn vào chân cậu.
"Tại sao em không đổi quần áo mới?"
Bạch Khởi: "Như vậy không phải càng có tật giật mình sao?"
Tịch Thừa Quân dừng chân: "Cùng anh làm chuyện thân mật, giống với ăn cướp sao?"
Bạch Khởi hắng giọng, bắt đầu trả bài: "Điều , người được thuê không được có hành vi thân mật vượt quá phạm vi với chủ..."
Tịch Thừa Quân: "......" Anh cảm thấy hình như mình bị vả mặt.
Nhưng rất nhanh, anh nhướng mày một cái, nhẹ giọng nói: "Ừm, là anh vi phạm hợp đồng trước. Cho nên, hợp đồng sẽ vô hiệu kể từ hôm nay."
Bạch Khởi: "Dạ."
Bạch Khởi đồng ý quá nhanh, Tịch Thừa Quân đột nhiên phản ứng không kịp.
Hợp đồng bị vô hiệu, tương đương với mối quan hệ bị vô hiệu.
Bạch Khởi liệu có vui vui vẻ vẻ mà rời khỏi anh? Sau đó lại tiếp tục theo đuổi idol? Số lượng cũng không ít, một tuần bảy ngày không bị lặp lại.
Tịch Thừa Quân càng nghĩ càng chua, càng nghĩ càng chua chua, mới sáng sớm tinh mơ mà đã chua lè chua loét.
Bạch Khởi cầm di động đi đến anh.
Cậu nhỏ giọng nói: "Hình như em nên trả lại một nửa số tiền cho thầy Tịch nhỉ?"
Dù sao hiện tại ba Bạch đã nhận được tiền bồi thường, cậu cũng không cần nhiều như vậy.
Tịch Thừa Quân mí mắt giật giật, cảm giác như đang đi tàu lượn siêu tốc, lao từ trên đỉnh xuống dưới đáy cốc.
Nói giải ước liền giải ước, không lưu luyến chút nào sao?
Trong nháy mắt, Tịch Thừa Quân thậm chí còn hối hận vì tối hôm qua không làm đến bước cuối cùng.
Nhưng ngay sau đó, anh liền lật đổ ý tưởng này.
Nếu làm đến cùng, có lẽ Bạch Khởi sẽ hoảng sợ mà suốt đêm chạy về Trung Quốc.
"Bạch Khởi, em không cần trả lại cho anh."
"Không được không được, nhất định phải trả. Ơ, hình như số tiền lớn quá em chuyển không được. Vậy chờ về nước em chuyển cho anh, thanh lý hợp đồng gì đó về nước mình tính sau." Bạch Khởi nói rồi đặt điện thoại xuống.
"......"
Tại sao ngày xưa anh lại ngu xuẩn mà tạo ra hợp đồng như thế nhỉ?
Thái dương Tịch Thừa Quân bắt đầu thình thịch nhảy dựng lên.
Lúc này cửa bị gõ.
Giọng nói của nhân viên công tác thận trọng xuyên qua khe cửa: "Thầy Tịch? Anh dậy chưa? Hôm nay chúng ta vẫn tiếp tục ghi hình chứ?"
Tịch Thừa Quân nhìn Bạch Khởi.
Bạch Khởi nhỏ giọng hỏi: "Nếu không ghi hình, em với anh sẽ phải bồi thường đúng không?"
Tịch Thừa Quân muốn nói, nếu Khởi Khởi thật sự không muốn tham gia, tiền vi phạm hợp đồng anh có thể bồi thường.
Bạch Khởi: "Thôi, vẫn quay tiếp đi anh."
Tịch Thừa Quân nhanh chóng đáp lại: "Được, nghe em."
"Thầy Tịch?" Giọng nói dò hỏi ngoài cửa lại vang lên.
Tịch Thừa Quân đi tới, mở cửa: "Làm phiền chờ một chút."
"Vâng, vâng."
Tịch Thừa Quân đóng cửa lại, đi đến bên cạnh Bạch Khởi: "Tốt hơn em vẫn nên thay quần áo mới."
Bạch Khởi: "Dạ?"
Tịch Thừa Quân: "Khởi Khởi không nhìn thấy sao? Quần của em bị anh làm nhăn rồi."
Từ từ đến. Đã có khởi đầu tốt đẹp, từ từ đến.
Tịch Thừa Quân cố gắng hết sức xoa dịu ham muốn đang thoáng dậy sóng.
Bạch Khởi kinh ngạc nhìn xuống.
Ồ líp pồ, đúng thật kìa!
Bạch Khởi vội vàng đi thay quần áo mới.
Đứng trong phòng tắm, cậu nhịn không được đưa tay sờ vào phần đùi trên của mình thêm lần nữa. Bởi vì cưỡi ngựa mà làn da bị đỏ lên, lúc này nhìn qua càng đỏ đến mức có thể rỉ máu.
May mắn, chạm vào vẫn còn lành lặn và mềm mại.
Nơi này cũng có thuốc để thoa sao? Thầy Tịch bí mật thoa thuốc khi mình ngủ? A, là thầy Tịch sẽ nhấc chân mình đặt trên vai anh sao?
Bạch Khởi kịp thời kéo suy nghĩ của mình lại.
Thầy Tịch thật sự hiểu quá nhiều, à không phải, có lẽ do cậu quá cùi bắp, chưa va chạm sự đời.
Đến nỗi mỗi khi nhìn thấy thầy Tịch, trong đầu cậu đều tràn đầy hình ảnh thầy Tịch chăm chú mà hung hăng chơi cậu đến chết đi sống lại mới chịu tha.
"Bạch Khởi?" Tịch Thừa Quân gõ cửa phòng tắm.
Anh hơi nhíu mày.
Có lẽ ngày hôm qua anh mang đến cho Bạch Khởi kích thích quá lớn?
Bạch Khởi sẽ không ở trong đó...
Tịch Thừa Quân suy nghĩ vừa tới đây, cửa đã mở ra.
Bạch Khởi thay một chiếc áo len màu xanh xám, cùng màu với... Tịch Thừa Quân cảm thấy chính mình trong vòng một nốt nhạc có thể lập tức đè cậu xuống.
Bạch Khởi nhẹ nhàng nháy mắt: "Chúng ta đi thôi."
Cơ bắp căng cứng của Tịch Thừa Quân giãn ra.
"Thầy Tịch, tự dưng em thấy lo lo." Bạch Khởi cùng anh bước ra cửa, vừa đi vừa nói: "Nếu hôm nay trong lúc ghi hình em bị phân tâm thì sao?"
"Mọi người sẽ hiểu cho em." Tịch Thừa Quân nói.
Bạch Khởi:?
Bởi vì điện thoại không thể thực hiện việc chuyển tiền, Bạch Khởi cũng không nhìn kỹ Weibo của mình đã bị oanh tạc đến cấp độ nào, đương nhiên cậu cũng không biết bản thân đã lộ tẩy những gì trước mặt Tịch Thừa Quân.
Hai người cùng nhau đi ra cửa.
Cứ như vậy, khuôn mặt của bọn họ lọt vào tầm mắt của khán giả.
【 hình như mọi chuyện còn ổn nhỉ? Anh Tịch còn tỉnh như ruồi chúa 】
【 nhưng nhứng nhừng nhưng, miệng Bạch Khởi có phải hơi sưng? 】
Tòa nhà homestay kiểu cũ này không có thang máy, chỉ có thang bộ.
Bạch Khởi dừng lại trước cầu thang.
Tịch Thừa Quân cũng dừng lại: "Em sao vậy?"
Bạch Khởi thử đi xuống một bậc.
Lớp vải mỏng cọ xát vào chân, cảm giác không đau nhưng rất kỳ diệu. Kỳ diệu đến nỗi khiến Bạch Khởi nhớ đến tối hôm qua thầy Tịch làm thế nào mà chơi cậu đến vui sướng.
Bạch Khởi quay đầu nhìn chằm chằm Tịch Thừa Quân: "Em không muốn đi bộ đâu."
【? Không sức lực phải không 】
【 hôm nay Khởi Khởi bật chế độ ngạo kiều hả! 】
【 cho nên ngày hôm qua là bị thu thập đến mức độ nào đây? 】
Tịch Thừa Quân nhanh chóng khom lưng trước mặt Bạch Khởi.
Bạch Khởi lập tức bò lên lưng anh.
Lại vùi mặt vào, để không ai phát hiện mặt cậu đỏ thành trái cà chua!
Làm vợ thiệt thích.
Thầy Tịch cũng vui, cậu cũng vui.
Mà ngày hôm sau, cậu còn có thể để thầy Tịch cõng cậu. Vậy còn vui vui thích thích hơn nữa.
Bây giờ cậu cũng không cần diễn hình tượng người vợ bé nhỏ hiền huệ gì đó.
Hợp đồng đều bị hủy bỏ.
Trời quơi.
Như vậy chẳng phải càng VUI! HƠN!!
Bạch Khởi một chút cũng không còn cảm thấy đau ở đùi nữa.
Mặt khác, những vị khách mời ở bên đây vẫn đang đợi bọn họ đến.
Trước máy quay, không ai trong số bọn họ sẽ đề cập đến việc Bạch Khởi bị lộ tẩy, nhưng tất cả đều không khỏi nghểnh cổ lên, lộ ra khát khao hóng chuyện của mình.
Chu Nham Phong lòng nói, đây hẳn phải cãi nhau.
Có lẽ ầm ĩ đến nỗi không thể tiếp tục ghi hình, bọn họ ở đây chỉ cần chờ một chút...
Tịch Thừa Quân mặc dù nhìn qua là người đàn ông ôn hoà lịch thiệp, nhưng đứng ở đỉnh cao trong ngành giải trí quá lâu, thể diện của người này có khi còn muốn quan trọng hơn so với những thứ khác.
Đang nghĩ đến đây, lại có một âm thanh hô to cắt ngang.
"Đến rồi đến rồi!"
Mọi người đồng loạt tập trung nhìn về một hướng.
Tịch Thừa Quân cõng Bạch Khởi đi xuống cầu thang.
Tất cả mọi người:???
Bạch Khởi hỏi nhỏ bên tai Tịch Thừa Quân: "Sao ánh mắt của bọn họ nhìn hai chúng ta lạ thế?"
Tịch Thừa Quân: "Ừm, không có gì, chỉ là tối hôm qua em lên hotsearch."
Bạch Khởi kinh hãi: "Tối hôm qua em không phải tắt camera rồi sao?"
【 cho nên các người sau khi đóng camera còn làm cái gì? 】
【 ụ ôi ụ ôi, còn có thu hoạch ngoài ý muốn nha! 】
Tịch Thừa Quân: "Có người đăng ảnh chụp màn hình lịch sử trò chuyện của em với hắn."
Có người?
Ai chớ?
Frank???!
Toàn thân Bạch Khởi gần như cứng đờ trên lưng Tịch Thừa Quân.
Lại là em... Thật xin lỗi... Thầy Tịch ơi...
Chời ơi, cậu nên nói cái gì bây giờ?
―― Thầy Tịch ui, nếu không đêm mai anh lại chơi em lần nữa đi?
【 ha ha ha bây giờ Khởi Khởi mới biết sao? 】
【 ngữ khí thầy Tịch vẫn còn bình tĩnh như vậy, cho nên tối hôm qua nhất định là làm cái chi chi chi 】
Đạo diễn tổ chương trình nhanh chóng chào hỏi, chân thành nói: "Thầy Tịch, hai người đến rồi."
"Xin chân thành cảm ơn Bạch Khởi tiên sinh vì sự đóng góp xuất sắc của cậu cho chương trình."
Rating lần này mà không bùng cháy tôi chặt đầu xuống luôn.
【 ha ha ha đuma tổ tiết mục quá láo cá, giết người giết cả tâm chính là đây! 】
【 nếu mấy người có gan, ngay tại chỗ làm một cuộc phỏng vấn ngắn về cảm xúc của thầy Tịch và Bạch Khởi lúc này đi ha ha ha 】