Cái gọi là "thỏa thuận kết hôn" đã hoàn toàn chìm nghỉm.
Đa số cư dân mạng đang cố gắng moi ra rốt cuộc cái gì mà "ánh trăng sáng" có tồn tại một người như vậy hay không.
Thượng Quảng triệt để thở phào nhẹ nhõm.
"Bộ phận kỹ thuật đã khóa IP của người đăng, nhưng chúng ta không thể đích thân đến cửa đón người. Em sẽ đưa video trích xuất từ camera chung cư của em cho cảnh sát, nói rằng két sắt của em đã bị ai đó mở và mất tài sản quan trọng..." Giọng nói Thượng Quảng trở lại bình tĩnh như cũ, mọi việc hoàn thành đâu vào đó.
Tịch Thừa Quân "ừ" một tiếng.
Hiện tại Thượng Quảng mới biết rằng Frank chính là người em trai mà Tịch Thừa Quân đã tìm kiếm trong nhiều năm.
Thượng Quảng thở dài, thấp giọng hỏi: "Hiện tại chúng ta có nên công khai bản kết quả giám định DNA không anh Tịch? Người đứng sau này cũng quá tham lam, mỗi lần nhả ra tin đồn một chút, không để bản thân đi vào tình huống khó xử nhất. Chúng ta chỉ cần đăng lên bản báo cáo, một búa đi xuống cắt luôn mọi con đường của người này."
Tịch Thừa Quân: "Đừng lo lắng, cho bọn họ thêm mấy ngày để tung tin đi."
Thượng Quảng không khỏi nghi hoặc nhìn anh.
Anh Tịch thật sự không ghen?
Thượng Quảng bối rối gật đầu nói: "Được, đều do anh làm chủ. Đạo diễn Trịnh đã gọi điện hai lần liên tiếp, chuyện tham dự lễ công chiếu... Anh Tịch cũng nên xuất hiện một chút đúng không?"
Tịch Thừa Quân: "Ừm, từ từ đi, gần đây Bạch Khởi phải đến trường."
Thượng Quảng:?
Thượng Quảng: "Sau này em dựa theo thời gian học của Bạch tiên sinh để sắp xếp lịch trình cho anh sao?"
Tịch Thừa Quân ngẩng đầu, thật sự suy nghĩ nghiêm túc về lời đề nghị này: "Không phải là không được."
Thượng Quảng kinh ngạc ngu người.
Phải biết rằng hai năm trước, hắn đã cầu xin anh Tịch nghỉ ngơi đi, đừng bao giờ để bản thân hoạt động hết công suất, lúc đó anh Tịch còn không thèm cân nhắc đến suy nghĩ của hắn trong một giây.
"Được rồi." Hiện tại Thượng Quảng cũng không có bất kỳ ý kiến gì.
Hắn cảm thấy anh Tịch khi yêu đương còn đáng tin cậy hơn người đại diện là hắn đây.
"Vậy để em gọi lại cho đạo diễn Trịnh." Thượng Quảng nói.
Tịch Thừa Quân gật đầu, sau đó gọi điện thoại cho Bạch Khởi.
"Được, em đi đi, không sao đâu."
"Ừm, đúng rồi, một lát anh đi xử lý công chuyện một chút. Bye bye em."
Tịch Thừa Quân khi gọi điện cũng không tránh Thượng Quảng, Thượng Quảng tự nhiên nghe thấy từ đầu đến cuối, thậm chí còn nghe được giọng điệu dịu dàng của Tịch Thừa Quân truyền vào tai.
Hắn không biết tại sao, anh Tịch hiền lành như vậy khiến hắn không khỏi ớn lạnh.
"Bạch tiên sinh đi cùng Frank đến tổ chương trình sao?"
"Đúng vậy."
Có rất nhiều thần tượng mà Bạch Khởi theo đuổi trong chương trình đó nhỉ?
Anh Tịch vẫn không ghen chút nào sao?
Anh Tịch không dự định đến đó núp lùm nhìn chằm chằm Bạch Khởi sao?
Thượng Quảng ngẩn ra, suýt chút nữa nghĩ rằng anh Tịch ăn giấm đến độ phát điên rồi, đỉnh cao của sự điên rồ chính là sự bình tĩnh không gợn sóng, vì sao, vì chuẩn bị hắc hoá rồi...
Tịch Thừa Quân quay đầu hỏi hắn: "Một hồi có bận việc gì không?"
Thượng Quảng định xử lý những việc còn lại, nhưng anh Tịch đã nói vậy... Thượng Quảng hỏi: "Anh có chuyện gì cần em giải quyết sao?"
Tịch Thừa Quân: "Cùng nhau xem phát sóng trực tiếp《 Trích Tinh Thiếu Niên 》không?"
Thượng Quảng:???
Hắn kinh ngạc nhìn Tịch Thừa Quân.
Là mỗi chuyện này thôi?
Việc này là cấp bách cộng quan trọng hả?
Anh Tịch, em làm người đại diện cho anh ngần ấy năm, em không biết anh có sở thích tự ngược vậy đó?
Tịch Thừa Quân nhẹ giọng nói: "Nếu không có thời gian thì không sao."
"Không, không, em rảnh." Thượng Quảng nghĩ đến, hắn có thể ở đây, đợi đến khi anh Tịch giận đến mức mất kiểm soát có thể kịp thời khuyên nhủ vài câu.
Thượng Quảng nhanh chóng trích ra vài phút để gọi một cuộc điện thoại.
Khi đạo diễn Trịnh nghe máy, những người khác đang ăn dưa ầm ầm.
"Được rồi, tôi có thể hiểu được, hiện tại Tịch Thừa Quân đang ở nhà khóc đúng không?"
"Nghĩ thôi cũng không..."
"Được được, không cần nói tôi cũng biết. Chuyện tình cảm mà, tôi hiểu nhất." Đạo diễn Trịnh cúp điện thoại, như sợ chậm thêm hai phút sẽ nghe được cái quỷ gì khác.
Thượng Quảng: "......"
Ờ, được rồi.
Mấy người này hôm nay sao thế?
Đạo diễn Trịnh cúp điện thoại xong, trợ lý của hắn nhịn không được mở miệng: "Anh không cần phải nói như vậy mà... Người kia dù sao cũng là thầy Tịch đó. Sau này anh không phải còn muốn hợp tác sao? Hai ngày qua trên mạng ồn ào ầm ĩ rất lớn, anh tốt hơn nên an ủi thầy Tịch chứ? Dù anh nổi tiếng đến đâu, nếu buổi ra mắt phim không có thầy Tịch xuất hiện thì doanh số phòng vé sẽ đảm bảo được sao? Đến đó lợi nhuận anh cũng thiếu mất một khoản..."
Đạo diễn Trịnh trợn tròn mắt: "Cậu biết cái gì chứ? Cho dù lợi nhuận có nhiều cũng rơi vào túi Tịch Thừa Quân hết rồi!"
Trợ lý sững sờ, lẩm bẩm một mình, thì ra thầy Tịch còn đầu tư vào đoàn phim của chúng ta? Hắn thực sự không biết chuyện này.
Đạo diễn Trịnh nói xong càng tức giận hơn: "Cậu nghĩ Tịch Thừa Quân bây giờ thật sự rất buồn sao? Dẹp đi, người ta đang rất vui vẻ, vì cái gì à, vì có thêm cơ hội thu thập Bạch Khởi."
Trợ lý:?
Đạo diễn Trịnh chậm rãi quay đầu lại, sắc mặt trong nháy mắt trở nên vô cùng ghen ăn tức ở.
Đạo diễn Trịnh cười lạnh đóng lại laptop trước mặt: "Chờ xem đi, trái dưa mà bữa giờ trên mạng ầm ĩ, cuối cùng chính là một bát cơm chó chất lượng hảo hạng thôi..."
Trợ lý:???
Hắn nhìn bóng lưng đạo diễn Trịnh rời đi, trong lòng hiện lên một tia mơ màng.
À!
Đạo diễn Trịnh đoán được "ánh trăng sáng" là ai rồi đúng không?!
Là thầy Tịch linh tinh đại loại như vậy?
Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, đáp án như vậy cũng rất bình thường, đâu phải là cái gì mà cơm chó chất lượng hảo hạng đâu?
Trợ lý nén sự hiếu kỳ trong lòng, nhanh chóng đi theo đạo diễn Trịnh.
《 Trích Tinh Thiếu Niên 》bên này đúng giờ phát sóng, Thượng Quảng cùng Tịch Thừa Quân ngồi trước TV.
Camera lia qua khuôn mặt của từng người trong đoàn hướng dẫn thực tập sinh.
Quần chúng nhân dân ăn dưa rất phấn khích, ngay cả khi biết rằng bọn họ không thể thấy làn đạn đang nói gì.
【 xin hỏi mọi người có cảm nghĩ như thế nào nha, Bạch Khởi nói rằng toàn bộ các người chỉ là thế thân cho người khác thui đó! 】
【 ngôi nhà hạnh phúc của Khởi Khởi biển thành nhóm thế thân của Khởi Khởi! 】
【 fans Bạch Khởi tại sao còn tự hào như thế nhỉ? Tôi thật sự không hiểu Bạch Khởi còn có fans nữa à 】
【 không phải đâu không phải đâu, mấy người đừng tin những gì Bạch Khởi nói, hóng dưa cho dui thôi mà, sao khó khăn quá dạ 】
【 nhìn thử Hạng Cảnh Nhiên bọn họ có né tránh Bạch Khởi không sẽ biết thoy. Còn có Frank nữa, đừng nên cùng Bạch Khởi thân thiết quá, rất có hại cho tương lai của mình đấy 】
【 giới giải trí mà, người nào đứng trong đây EQ không cao sao? Cho dù bọn họ có muốn cũng sẽ không show trước mặt chúng ta, bọn họ sẽ xem như không có gì phát sinh, thái độ vẫn sẽ hoà nhã bình thường, mấy người đừng nghĩ tới nữa 】
Làn đạn bên này vừa nói đến đây.
Chu Khải Viên đã chủ động cue đến Bạch Khởi.
Hắn cười nói: "Không ngờ concert năm tôi tuổi cậu cũng có xem qua."
【??? 】
【 tui đệt! nhìn kìa, người ta còn chủ động cue đến!!! 】
【 cho các người thất vọng rồi, người ta căn bản khum né tránh nha 】
Bạch Khởi ngơ ngác.
Cậu đăng Weibo chủ yếu là muốn khuấy đục nước.
Làm thế nào idol cậu đu lâu nhất lại thật sự đi đến nói chuyện với cậu này?
Chu Khải Viên chỉ vào chỗ bên cạnh, hỏi tổ chương trình: "Hôm nay chúng tôi ngồi cùng nhau được không?"
Tổ chương trình mừng chitmoe: "Được được! Thầy Chu ngồi ở đâu cũng được hết, anh ngồi ở đâu chúng tôi đánh đèn vị trí C cho anh ở đó!"
【 cười chết, tổ chương trình nhặt cái liêm sỉ lên đi 】
Chu Khải Viên gật đầu, rồi tiếp tục nói với Bạch Khởi: "Đó là năm đầu tiên tôi bắt đầu chuyển hình, cùng công ty tranh cãi một trận lớn, bồi thường rất nhiều tiền. Hoạt động giảm sút, những kịch bản điện ảnh và truyền hình mà tôi nhận được cũng không lý tưởng, kỹ năng diễn xuất còn tệ, mỗi ngày đều dành thời gian rất nhiều để luyện kỹ năng đọc lời thoại... Concert đó ban đầu đã được đặt ra, đó cũng là buổi concert cuối cùng..."
Hắn cười nói: "Cậu so với tôi còn giỏi hơn."
Tất nhiên, hắn cũng đã đọc tin tức về Bạch Khởi, thậm chí còn hiểu được đôi chút câu chuyện phá sản của gia đình Bạch Khởi.
Khi đó, hắn vẫn sẽ không kiềm chế được thể hiện sự u sầu và buồn bã trước ống kính, cùng hắn ở bây giờ đây chính là hai con người hoàn toàn khác nhau.
Khi trong nhà Bạch Khởi xảy ra sự cố, lúc đó cậu vẫn còn rất nhỏ tuổi nhỉ?
Chu Khải Viên thấp giọng nói: "Tôi thật sự cảm thấy rất vinh dự và hạnh phúc khi trở thành nghệ sĩ mà cậu yêu thích. Tôi cũng mong rằng trong tương lai, tôi có thể trở thành một nghệ sĩ tốt hơn nữa, để xứng đáng với sự yêu thích của cậu trong những năm qua."
【 đuỹ moẹ nó, nói vài câu khiến mị rưng rưng nước mắt! 】
【 a a a thật sự chân thành tha thiết hu hu hu! 】
【 mặc dù tui khum phải là fan của Chu Khải Viên, nhưng trước đây tui cũng từng đu idol, từng phút từng giây cùng thần tượng của mình trải qua ngàn vạn khó khăn và thử thách, từ lúc debut bị người khác tẩy chây cho đến một đường vinh quang vô hạn như hiện tại, cùng nhau trưởng thành, thật sự cảm ơn các anh, trong khoảng thời gian đẹp nhất của em, các anh đã xuất hiện và vừa lúc em cũng nhìn thấy các anh, thật sự tuổi trẻ không còn gì để hối tiếc nữa. Ký tên: Q 】
【 mẹ nó, tổ chương trình thật sự mời đúng người rồi! Đây không phải là diễn giải hoàn hảo mối quan hệ tốt đẹp nhất giữa thần tượng và người hâm mộ sao? Các bạn thực sự chân thành yêu thích những điểm sáng ở tôi, vì vậy tôi sẽ làm việc chăm chỉ để xứng đáng được các bạn yêu thích hơn... Thực tập sinh các bạn hiểu chưa? Trích Tinh Thiếu Niên, nguyện tôi và bạn đều có thể hái sao trời! 】
Những người hâm mộ của Chu Khải Viên khóc thất thanh trong làn đạn.
Bây giờ bọn họ thật sự không có thành kiến với Bạch Khởi, chính chủ đã đóng dấu rồi, fans tâm phục khẩu phục thôi.
Những người hâm mộ khác có phần chua chát.
【 Dương Dương anh nói một câu đi trứ! 】
【 hu hu người đàn ông trưởng thành luôn mị lực như zậy sao! Giống như Tịch Thừa Quân có thể cõng Bạch Khởi về nhà, Chu Khải Viên từng lời đều động đến tâm can hu hu hu! 】
【 xong rồi, anh Hạng nhà mị thua rùi T_T 】
Người tung tin vụ án "hợp đồng hôn nhân" lúc này chỉ đơn giản là chết lặng.
Lần đầu tiên nhìn thấy Bạch Khởi đứng ra tự lên tiếng, trong lòng cô tràn đầy vui sướng, cô chưa từng thấy người nào ngu ngốc như vậy, đây không phải là cách nhanh nhất để bản thân bị người khác vùi dập sao?
Nếu tiến triển như vậy, có phải cô còn nhận được số tiền rất lớn không?
Phải biết rằng Bạch Khởi đang đề cập đến những đỉnh lưu trong giới, cậu ấy lại còn thản nhiên nói một câu, tất cả mọi người chỉ thế thân cho ánh trăng sáng của tôi... Như vậy không phải là xúc phạm người khác sao, ai có thể chịu đựng được? Nói được như thế thì còn có đường sống sao?
Kết quả, quần cô đã cởi, mà cuối cùng cho cô thấy cái này?
Trọng điểm của quần chúng nhân dân cứ như thế bị dời đi?
Sau khi fans của Chu Khải Viên bồi hồi xúc động, mọi người lập tức hét lên khắp màn hình:
【 xin lỗi thật xin lỗi thầy Tịch, Tiểu Chu của tụi em chỉ nhất thời xúc động thui! 】
【 thầy Tịch sẽ không ghen đâu đúng khum? 】
【 tự dưng có suy nghĩ. Chu Khải Viên: bạn trai của anh sẽ khum tứk giận đâu nhỉ? Nếu bạn trai của anh biết em với anh ngồi kế bên nhau, cùng nhau ghi hình chương trình, bạn trai anh sẽ đánh em xao? Bạn trai anh thật đáng sợ. Không giống em, em chỉ biết đau lòng cho anh thoy a~ 】
【 nhìn cái này thầy Tịch mới tứk nè 】
【 ha ha ha cười ẻ, sao dưa kiểu gì lại thành màn tấu hài như dậy 】
Chủ topic "hợp đồng hôn nhân" sửng sốt.
Cô cũng đang nghĩ xem tại sao quả dưa này lại thành ra thế này.
Lúc này, chuông cửa nhà cô đột nhiên vang lên.
"Ai vậy?"
"Xin chào, chúng tôi thuộc đội..."
Gần như cùng lúc đó, cánh cửa nhà họ Tưởng cũng bị gõ toang.
"Xin hỏi Tưởng tiên sinh có ở nhà không? Chúng tôi có một số vụ án trong tay cần sự hỗ trợ của ông trong việc điều tra."
Hầu gái mở cửa nhìn ra ngoài, sợ đến mức muốn té ngã.
Toang rồi toang rồi! Tưởng gia thật sự toang conmenoroi.
Ở một diễn biến khác trong biệt thự đằng kia.
Thượng Quảng thấy vậy, cảm thấy cổ cứng ngắc đến mức không dám nhúc nhích.
Hắn quay đầu liếc nhìn, suy nghĩ một lúc làm cách nào để xoa dịu một người đàn ông đang trong trạng thái ghen tuông đến mức bốc cháy....
Tịch Thừa Quân hừ cười, anh đột ngột đứng dậy nói: "Tôi ra ngoài một chút."
Thượng Quảng giật mình gật đầu.
Giọng điệu có vẻ rất... bình thường? Anh Tịch của hiện tại thật sự không biết ghen nữa sao? Giấm đổ vào họng mà cũng không thấy chua?
Thượng Quảng ngồi đó không biết đợi bao lâu, Tịch Thừa Quân trở lại với một túi đồ.
Một chiếc túi si đèn đèn, vật dụng bên trong được che đậy kín bứng bừng bưng.
Tịch Thừa Quân nói: "Cậu cứ từ từ xem, tôi đi làm một bữa cơm tình yêu cho Khởi Khởi."
Thượng Quảng:?
Xin đừng anh Tịch, đừng cùng nhà bếp đồng quy vu tận chứ!
Thượng Quảng nhanh chóng đứng dậy kéo anh lại: "Để em nấu để em đi..."
Tịch Thừa Quân nheo mắt: "Cậu nấu? Cậu tính làm bữa cơm tình yêu cho Khởi Khởi?"
Thượng Quảng:?
Thượng Quảng: "Không, em cũng không thể làm." Em không dám anh Tịch! Em làm gì có tình yêu! Cho dù có thì chặt đầu xuống em cũng không dám đưa cho Bạch Khởi!
Thượng Quảng thu tay lại: "Vậy anh đi đi, anh về trước, có việc gì cần giúp anh gọi em..."
Khi nói, hắn theo bản năng liếc mắt nhìn chiếc túi nilon.
Đứng ở góc độ này, có thể thấy được chút tẹo tèo teo trong túi.
......????????????????????????
D......X.
Hắn dòm được hai chữ cái, sau đó lập tức xem như bản thân ứ thấy gì cả.
Thượng Quảng ngoan ngoãn ngồi trở lại trên sô pha lần nữa, lúc này mới thấy cây bút màu đen đặt trên bàn trước mặt Tịch Thừa Quân bị bẻ gãy thành hai nửa.
Thượng Quảng rùng mình.
... Bạch Khởi chắc ngày mai ở mông nhất định rất đau nhỉ?