Sau Khi Trở Thành Bạo Quân

chương 137

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Họ có kẻ địch mạnh và đáng sợ nhất thế giới này, bến tàu thần tọa ở vịnh Olecranon chắc chắn không phải xây trong một sớm một chiều. Nó hùng vĩ và chấn động đến mức có thể gọi là ngai vàng của thần linh, trong ngàn năm mà gia tộc Tường Vi tích lũy sức mạnh, Thánh Đình cũng đang dốc toàn lực mưu cầu thứ bọn họ muốn.

Hải tặc Walway nghe theo mệnh lệnh của Greira, rút lui về phía biển xa để tránh bị trận chiến tiếp theo ảnh hưởng lan tới.

Các tàu chiến của Thánh Đình bắt đầu thu nhỏ lại, người của quân đoàn thứ nhất không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng lý trí mách bảo bọn họ, nhất định phải bảo vệ bến tàu Thần Tọa có ý nghĩa quan trọng với Thánh Đình.

Greira điều khiển chiến hạm Cánh Rồng bay thấp lướt qua mặt biển, hệt như diều hâu bay lượn và quan sát con mồi trước khi săn bắt.

Tàu chiến Cánh Rồng được bao bọc bởi một tầng ánh sáng xanh nhạt, khi cô bay lên thì nhẹ nhàng nhanh nhẹn, toát lên vẻ quyến rũ như rắn.

Con ngươi xanh biếc của Greira đã biến thành một đường nhỏ, dữ tợn như động vật máu lạnh. Nhưng khuôn mặt của cô bắt đầu lộ ra vẻ đẹp nóng bỏng khiến tâm thần người ta dao động.

Thủy tổ phù thủy, con rắn bị nguyền rủa của thế giới hồi sinh trong cơ thể cô.

Hiếm khi Greira kể về quá khứ của mình với người khác.

Cô là người bị mười hai sở Thẩm Phán của Thánh Đình ra lệnh truy nã. Không giống như những phù thủy mệt mỏi bị đày ải, bàn tay cô đã nhuốm máu trước khi gia nhập hải tặc tham gia cùng Walway. Khi còn là một cô bé, Greira đã tận mắt chứng kiến cha mình chỉ là một người bình thường bị trói trên giàn thiêu, đến chết cũng không muốn nói ra tên mẹ mình. Sau khi hỏa thiêu kết thúc, cô chạy ra khỏi góc, nhặt xương cha mình trong đống tro tàn.

Khi ngón tay cô chạm vào hộp sọ của cha cô, trong đầu cô bật lên một cơn đau nhói, trong cơn choáng váng cô thấy rắn cổ trườn tới, đối diện với cô trong ngọn lửa hừng hực.

Sau khi tỉnh lại thì cô đã có được sức mạnh của phù thủy.

—— đi giết bọn họ.

Cô nghe thấy con rắn nói với mình.

Bắt đầu từ giây phút đó, cô trở nên xinh đẹp lạ thường, cũng trở nên xảo quyệt độc ác bất thường. Cô thành thạo dùng vẻ ngoài của mình để dụ dỗ những quý tộc dơ bẩn đó, sau đó khi bọn họ không phòng bị thì cắt cổ họng bọn họ bằng một nhát dao. Cô cẩn thận lựa chọn mục tiêu, uống máu tươi lớn lên, trong mạch máu của cô chảy xuôi nọc độc rắn cổ.

Nguyền rủa, dụ dỗ, ám sát.

Cô được gọi là “nữ yêu”, từng là bóng ma trong lòng người vùng Tây Bắc Blaise. Cô tự phụ vì sức mạnh của bản thân, săn ngược lại những thợ săn phù thủy muốn thẩm phán mình, cho đến khi giáo hoàng cũng nghe nói đến sự tồn tại của cô, cử ra mười hai thần thị sở Thẩm Phán bắt cô.

“Thì ra thần tọa dùng để chở tàu thánh là thế này.”

Greira lạnh lùng cảm thán, đột nhiên cô điều khiển chiến hạm bay vút lên cao, một tia chớp lóe lên từ nơi cô vừa dừng lại, cách tàu chiến không xa.

Xung quanh Thần Tọa đầy sấm chớp, mây trên trời bắt đầu tụ lại thành từng mảng lớn, tạo thành một vòng xoáy, tâm vòng xoáy hướng về phía ngai vàng của thần linh, hệt như có thứ gì đó được kêu gọi, sắp sửa thoát khỏi trói buộc của bầu trời giáng lâm nhân gian.

Giữa trời và đất có một áp lực vô hình khiến con người khó đứng vững.

Đó là uy nghiêm của thần.

Thần thẩm phán thế gian bằng sấm sét, bằng bão tố, bằng sự hủy diệt, cơn thịnh nộ của thần là cơn thịnh nộ của trời đất.

Nhưng vậy thì sao?

Greira và Jenny xuyên qua màn mưa sấm sét vô tận, họ liên thủ trình diễn màn biểu diễn đặc sắc nhất trước cơn thịnh nộ, tao nhã xinh đẹp như tinh linh nhảy múa trên vách núi trong cơn bão. Tia sét đuổi theo họ, nhưng chẳng làm họ bị thương mảy may.

Ánh bạc trong vòng xoáy càng lúc càng đậm, loáng thoáng có một bóng dáng khổng lồ in trong bầu trời.

Bọn hải tặc Walway lui về phía biển xa, họ khó có thể đứng vững dưới áp lực vô hình. Họ không muốn quỳ xuống bèn dứt khoát xoay người nằm luôn trên boong tàu, hai tay duỗi ra, làm một động tác cực kỳ tục khinh bỉ với bầu trời.

Greira đang tìm một cơ hội.

Rắn độc sẽ bò vòng quanh trước khi tung đòn tấn công, nó sẽ chọn điểm sơ hở nhất của con mồi, hạ gục con mồi chỉ bằng một đòn. Đôi mắt của rắn cổ thông với mắt của cô, Thần Tọa trước mắt vẫn còn chưa hoàn chỉnh, Thần Tọa thực sự hoàn chỉnh thì phải trọn vẹn, không thể phá hủy.

Greira đang tìm kiếm điểm yếu nhất của Thần Tọa.

Đi qua hai tia sét chặn cô lại, cuối cùng Galera đã thấy một nơi tối tăm trên bệ Thần Tọa.

“Tìm được rồi.”

Cô nói khẽ với bản thân và Jenny.

Cánh buồm vảy rồng khổng lồ vỗ cánh, tạo ra những tiếng động lớn, Jenny khích lệ người khế ước của mình bằng cách của con bé.

Greira yên lặng cởi chiếc mũ chóp đen của mình, ném nó lên trời. Những sợi tóc xõa tung trên vai lập tức bung ra, biến thành vô số con rắn nhỏ vặn xoắn.

Cô đưa tay nắm lấy vạt áo kéo mạnh, chiếc áo choàng đen từng bọc chặt cô giờ đây đã bị xé làm đôi.

Cô chậm rãi bước về phía trước, trút bỏ lớp da cũ trói buộc mình như rắn lột vỏ, đứng thướt tha ở mũi tàu.

Ánh sáng trắng của tia chớp chiếu sáng cơ thể trắng như tuyết của Greira, những con rắn trải dài xuống chiếc eo thon của cô. Cô đứng đó, chính là dục nguyên thủy nhất của nhân loại. Giữa đất trời, tìm không ra tồn tại thứ hai đẹp đẽ và quyến rũ như cô.

Greira dang rộng hai tay, mặc cho cơn gió mạnh thổi qua dáng người quyến rũ của mình.

Cô vẫn luôn bọc chặt bản thân bằng áo bào đen, nguyên nhân không phải như bọn hải tặc ngầm suy đoán, bị Thánh Đình để lại dấu vết tượng trưng cho việc bị hỏa hình, mà là vì cô có dáng người hoàn mỹ nhất thế giới, cơ thể của cô là nơi cư trú ý chí của rắn cổ, khi cô cởi váy dài ra, ngay cả tu sĩ khổ tu cũng phải quỳ rạp dưới chân cô.

Nữ yêu tóc rắn.

Trong truyền thuyết của Thánh Đình, các cô bị miêu tả là muốn của thế gian, tượng trưng cho đồi bại, độc ác xấu xa vô tận. Các cô bị đóng đinh dưới thánh giá, cái xác vẫn tiếp tục mê hoặc thế nhân.

Bọn hải tặc Walway chưa bao giờ thấy Greira như vậy.

Thuyền trưởng hải tặc Walway là một tên điên khùng suốt ngày, thuyền phó thì như giáo sư thông thái. Hawkins như bệnh tâm thần ngoài việc khiến hải tặc Walway ngày nào cũng nghĩ đến việc có nên mưu sát thuyền trưởng hay không, thì chẳng có tác dụng nào, thuyền phó Charles như giáo sư thông thái thì gánh vác trọng trách của thuyền trưởng. Vậy là, Greira đành phải đóng vai người an ủi, bao nhiêu năm qua như một bảo mẫu quan tâm đến những chuyện nhỏ nhặt của hải tặc.

Người phương Bắc Blaise đã từng vì nữ yêu tóc rắn mà có bóng ma trong lòng, sẽ không bao giờ ngờ rằng nữ yêu mà bọn họ vừa sợ hãi vừa khao khát suốt bao nhiêu năm lại chui rúc trong một chiếc tàu nhỏ, trở thành bảo mẫu của một đám hải tặc coi trời bằng vung.

Nhưng cô thích Walway, thích những chiếc tàu, thích mấy tên nát rượu này.

Vậy nên cô cam tâm tình nguyện sắm vai một bảo mẫu.

Nhưng rốt cuộc cô vẫn không phải bảo mẫu thực sự, cô là đóa hoa của tội lỗi và nghiệt ngã.

“Jenny.”

Greira khẽ cười, giọng nói của cô hoàn toàn khác trước, lộ ra vẻ quyến rũ nhưng lười biếng nhiều hơn. Con ngươi dựng thẳng của cô nhìn chằm chằm vào nơi tối tăm nhất trên thần tọa.

Các cô đã đến gần trung tâm của Thần Tọa, sấm sét ở đây dày đặc đến mức lan tỏa cả không gian, khó né tránh. Mỗi khi một tia sét giáng xuống chiến hạm Cánh Rồng, ánh sáng xanh xung quanh cô trở nên mờ đi, mà lại có thêm một vết thương khác xuất hiện trên cơ thể hoàn hảo của Greira. Khế ước của cô với Jenny không giống với những người khác, cô có thể biến mình thành một với Jenny.

“Em muốn đi với chị không?”

Cô đưa ra lời mời.

Đôi cánh rồng chậm rãi vung vẫy, dây leo tường vi trải dài trên mũi thuyền, quấn lấy cơ thể yểu điệu của Greira, che đi vết thương ngày càng nhiều, tường vi nở rộ rực rỡ trên vết thương. Jenny lấy cành lá xanh biếc và hoa tường vi đỏ tươi dệt ra một bộ chiến bào lộng lẫy cho người khế ước mình đã chọn.

Đây là câu trả lời của Jenny.

“Đi thôi!”

Greira vui vẻ mỉm cười, cô đã từng lang thang khắp thế gian, ngoài thù hận thì không còn gì cả. Nhưng bây giờ cô cảm thấy mình có cả thế giới.

Đôi cánh rồng vỗ, tàu chiến bay lên cao trong tiếng sấm, sắp đến gần trung tâm thì thu cánh lại rồi lao xuống.

Trên mặt biển cách xa sấm sét, hải tặc Walway chợt cảm giác được áp lực trên người vơi đi. Họ xoay người đứng lên, trông thấy đằng xa có ánh sáng xanh lục bao phủ cả chiến hạm Cánh Rồng mang theo phù thủy của họ, ầm ầm lao xuống như sao băng, đâm sầm vào Thần Tọa sáng như mặt trời.

Thế giới bỗng yên tĩnh đến đáng sợ.

Bọn hải tặc Walway đứng trên boong tàu, thậm chí nhất thời không nhận ra chuyện gì đã xảy ra.

Rượu mạnh, đao kiếm, người đẹp.

Đó là toàn bộ cuộc sống của hải tặc, nhưng không một tên hải tặc nào lấy những trò thô lỗ bông đùa đó đổ lên đầu Greira. Đa số những hải tặc Walway đều bị người thân yêu bỏ rơi, phải sống lang thang, sống như những hòn đá xù xì thô sơ, đơn giản chỉ vì họ không nhận được sự dịu dàng từ thế gian.

Mà Greira đã dành phần dịu dàng kèm theo chút nghiêm khắc này cho họ.

Họ thầm gọi cô là “chị”, thành kính ngưỡng mộ cô.

Chiến hạm đập vào Thần Tọa, thế giới nhanh chóng chuyển đổi giữa cực sáng và cực tối, hệt như đang trên bờ vực của sự hủy diệt… Người con gái đóng vai nhân vật người chị quan trọng nhất cuộc đời họ, biến mất trong huy hoàng ấy.

Từ nay còn ai sẽ trách mắng, bảo họ không được uống nhiều? Còn ai sẽ vừa chửi vừa chữa vết thương cho họ nữa đây?

Cả thế giới như trống rỗng.

Dường như cả thế giới đang mưa.

Đèn đuốc trong cung điện Tường Vi suốt đêm không tắt, thậm chí mưa to còn hắt vào hành lang, tổng quản nội vụ vội đạp nước bước qua, cả người mang theo hơi lạnh, bất chấp lễ nghi gõ cửa phòng quốc vương.

Quốc vương khoác áo bào, đứng trước cửa sổ, nhìn về phía Đông Bắc.

Hướng đông bắc, bên kia eo biển Abyss, chính là mục tiêu quan trọng nhất của cuộc tập kích lần này, vịnh Olecranon.

Quốc vương không nghỉ ngơi, cậu đang chờ tin tức truyền đến, cho dù đó là tin tức chiến trường, hay là tin tức về gia tộc Messon.

Trong buổi lễ đốt sắc lệnh của giáo hoàng, một sát thủ đã ám sát đại giáo chủ Anil, sau đó điều tra cho thấy sát thủ đến từ gia tộc Messon. Nhưng theo quốc vương, gia tộc Messon chỉ là nạn nhân bị đẩy ra ngoài, có người khác ẩn núp phía sau. Do đó, tổng quản nội vụ đã ra lệnh cho các điệp viên chặn tất cả người đưa tin đến từ gia tộc Messon trong ngày hôm nay.

“Dường như gia tộc Messon đang âm mưu tạo phản với gia tộc Pligni.”

Tổng quản nội vụ báo cáo tin tức quan trọng đầu tiên tối nay.

Quốc vương bình tĩnh khẽ gật đầu.

“Tình hình ở vịnh Olecranon thì sao?”

Cậu hỏi.

Ngoài cửa sổ mưa to dần dần nhỏ, nhưng tiếng gió vẫn thê lương.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio