“Phạm vi tác động của vụ nổ nhỏ hơn một chút so với những gì bọn ta thí nghiệm ở Địa Ngục, các yếu tố ảnh hưởng… địa hình, khí hậu của địa ngục và nhân gian khác nhau…”
Khuôn mặt Merl hơi co giật quan sát cậu Raul và hai anh em Roger không hề thay đổi nét mặt mà giẫm lên những cánh tay chân cụt khắp nơi, lục lọi những mảnh vỡ đạn pháo trong đống máu bùn. Anh tự nhận mình là người dũng cảm can đảm, nhưng cảnh tượng trước mắt thật sự khiến cho anh cảm thấy lạnh sống lưng.
Tổng cộng kỵ sĩ vĩnh hằng đã chết ở đây, một đoạn ngắn trong thung lũng đầy xác chết, máu có thể chảy qua mắt cá chân của mọi người. Hơn nữa, những thi thể này hoàn toàn không giống với chiến tranh trước đó, ở giữa chỗ bị “Tường Vi máu” bắn phá, chẳng thể tìm được một bộ thi thể nguyên vẹn, xương và thịt vụn trộn lẫn vào nhau, nhãn cầu và óc người vương vãi khắp nơi.
Trận chiến này đã thắng, nhìn vào thung lũng hiện tại, Merl thoáng sinh ra một cảm giác:
Trận chiến hôm nay, dường như báo trước sự kết thúc một thời đại xa xưa, một thời đại mới và xa lạ đã lộ diện trong màn sương.
Dòng nước lũ đang hoành hành.
“Merl ơi! Lại đây kéo giúp con ngựa chết này đi!”
Trong quá trình hành quân, bộ trưởng Raul và Merl dần thân quen, cậu ta đứng gần hố nổ, giẫm lên bùn đẫm máu ngập đến mắt cá nhân, vừa đưa tay ra cố kéo xác nửa con ngựa, vừa hét gọi.
Khóe miệng Merl khẽ giật, bước qua máu chảy ròng ròng tới giúp đỡ.
Sau khi giúp Raul kéo chiến mã ra, đột nhiên Raul cúi xuống vươn tay nhặt một thứ gì đó từ chiếc bụng đẫm máu của chiến mã: “A ha! Tìm được rồi! Mảnh vụn của Tường Vi máu!”
Cậu ta rút tay về, một sợi ruột dài treo trên mu bàn tay, hào hứng cho Merl xem.
“Nhìn đi! Một mảnh to luôn!”
Merl quay đầu lại, cố kìm nén ý nghĩ đánh tên điên này.
Cơ mặt Merl run rẩy.
—— anh ghét phải ở chung với đám tâm thần này.
…
Vào giữa trưa, quốc vương chỉ huy một đội quân tiên phong chiến thắng băng qua vùng đồng bằng và đến quận Yorin.
Quận Yorin vốn là lãnh địa của bá tước Pritani, sau cái chết của bá tước Pritani trong cuộc phản loạn, quốc vương bổ nhiệm quận trưởng mới. Quân của vua đến, trong khoảng thời gian này quận trưởng phải chịu áp lực từ Thánh quân Thánh Địa đang đến gần đã thở phào nhẹ nhõm, cầu treo nhanh chóng hạ xuống, cả người các kỵ sĩ đầy mùi máu tanh tiến vào quận Yorin.
Tin tức về cái chết của đoàn kỵ sĩ Vĩnh Hằng đã được thông báo đến quận Yorin vào buổi sáng.
Khi quân đội của quốc vương tiến vào quận Yorin, họ được người dân chào đón nồng nhiệt. Vào những lúc như thế này, không có gì an tâm hơn một chiến thắng, những câu “Thượng Đế phù hộ Legrand”, “Thượng Đế phù hộ quốc vương” lan rộng khắp quận Yorin.
Trong quán rượu, mọi người tụ tập xung quanh những người may mắn được thấy quốc vương cưỡi tuấn mã đi ngang qua đường phố, lắng nghe anh ta mô tả mặt trời rọi lên mái tóc quốc vương một cách sống động như thật, vương miện của bệ hạ tỏa sáng rực rỡ như thế nào, khuôn mặt còn đẹp hơn cả thiên sứ ra sao, động tác khi cậu xoay người xuống ngựa lại thanh lịch cao quý cỡ nào…
Tóm lại, vua của họ ở đây, hơn nữa còn ngăn chặn một cuộc tấn công nguy hiểm cho họ, lấy được một chiến thắng vĩ đại.
Thế đấy, không có gì mà Legrand không thể đánh bại.
Khi người quận Yorin vui mừng, quốc vương nhận được một lá thư khó nhận được.
Bức thư này đến từ bờ bên kia của eo biển Abyss, được viết bởi đồng minh của họ, Hel thủ lĩnh kỵ binh hạng nặng Gulundi.
Nhưng bây giờ phải gọi kỵ binh hạng nặng Gulundi là “Đế quốc Nộ Kim”.
Theo báo cáo từ các mật thám nước ngoài, khi Thánh quân tập hợp, ở phía bên kia eo biển Abyss, nhiều dũng sĩ du mục đột nhiên rời bỏ vùng đất chăn thả ban đầu của họ và tập trung tại thảo nguyên Gulundi.
Lá cờ của đế quốc Nộ Kim, đã biến mất khỏi con mắt của thế nhân mấy trăm lại lần nữa tung bay.
Ở trong thư, Hel Moore đã đưa ra câu trả lời xác nhận chính thức về việc liên minh, cũng cung cấp cho Legrand một số tình báo ngắn gọn về Thánh quân trên biển, Thánh quân biên giới và Thánh quân Thánh Địa. Man tộc lấy “ma sói” làm tín ngưỡng, họ cũng là một trong những dị giáo trong mắt Thánh Đình, nhưng vì dân du mục quá phân tán, Thánh Đình rất khó công kích bọn họ. Ngược lại, những Man tộc rải rác khắp nơi trên thế giới, lại có sự hiểu rõ nhất định về tình hình và động tĩnh ở nhiều nơi.
“Man tộc sắp khai chiến với Vịnh Thánh Linh.”
Bức thư rất ngắn, do chính tay Hel viết.
Quốc vương đã từng có duyên gặp thủ lĩnh Hel của lính đánh thuê Gulundi ở chiến trường miền Bắc, hoàng đế hiện tại của đế quốc Nộ Kim. Lúc đó sự rút lui của kỵ binh hạng nặng Gulundi đã khiến cho cả trận chiến miền Bắc trở thành một trận chiến quan trọng.
Bây giờ xem ra, lúc trước kỵ binh hạng nặng Gulundi chấp nhận thuê mướn từ các quốc gia miền Bắc, e rằng cũng có ý định thăm dò hành động của Thánh Đình.
Hel lãnh đạo đế quốc Nộ Kim tấn công Vịnh Thánh Linh, cung cấp trợ giúp bên cạnh cho Legrand nghênh đón chủ lực của Thánh quân.
Vịnh Thánh Linh là nền móng ngàn năm qua của Thánh Đình, tuy giờ đế quốc Thần Thánh đã thành lập, nhưng tầm quan trọng của Thánh Thành không cần nói cũng biết. Vịnh Thánh Linh bị đế quốc Nộ Kim tấn công, nếu như căn cứ cũ của Thánh Đình không muốn xảy ra chuyện, vậy thì đế quốc Thần Thánh tiếp theo phải phân lực chú ý cho Thánh Thành. Việc có thể chia sẻ rất nhiều áp lực cho Legrand.
Nhưng bây giờ giáo hoàng Siorde là một đối thủ dũng khí hơn người, nếu đổi một giáo hoàng yếu đuối hơn chút, có lẽ tốc độ tiến quân của Thánh quân tây chinh có thể chậm lại. Nhưng, sau những cuộc giao chiến này, quốc vương đã có thể chắc chắn rằng Siorde sẽ không bị chiến sự ở Vịnh Thánh Linh kiềm hãm bước chân.
Họ đều biết rằng chỉ cần Legrand bị tiêu diệt, chiến tranh của vương quốc ngàn năm sẽ kết thúc.
Giáo hoàng Siorde không những không chia quân hỗ trợ Vịnh Thánh Linh, mà còn phát động một cuộc tấn công dữ dội hơn vào Legrand.
Merl trải tấm bản đồ ra, trước khi tướng quân John và nhiều tướng lĩnh khác đến, anh cũng coi như một quân sư tạm thời —— tuy đa phần thời gian, quốc vương xem xét mọi thứ một cách toàn diện và xa hơn họ.
Trên bản đồ hành quân lần này của quốc vương, lộ trình hành quân của quân đội Legrand được đánh dấu rõ ràng, xạ thủ Kehya là vai trò hỗ trợ lang thang trên khắp chiến trường. Ngoài ra, còn có rất nhiều suy đoán về đường đi của Thánh quân Thánh Địa và Thánh quân trên biển.
Đây là một tấm bản đồ khiến người ta cảm thấy áp lực nặng nề.
Tuy hôm nay họ đã giành được một chiến thắng quan trọng, nhưng chiến thắng này có vẻ nhỏ bé khi đặt vào toàn bộ chiến trường của Legrand.
Thánh quân trên biển từ cảng Kossoya đổ bộ lên Đông Nam Legrand, đội quân này bao gồm rất nhiều thành bang và vương quốc trên biển, dù phức tạp như thế nào cũng là một đội quân lên đến người. Theo “Đạo luật Khẩn cấp Thời chiến”, quân đội Legrand được huy động không bao gồm Lực lượng Phòng vệ Địa phương, cũng không quá người.
Một đội quân đông đảo như vậy, là một đám sài lang không kiêng nể gì ở Đông Nam Legrand. Dưới sự chênh lệch về số lượng, Thánh quân trên biển đã gây ra thiệt hại lớn ở phía Đông Nam của Legrand, các thị trấn bình thường khó có thể chống lại các cuộc tấn công của họ. Còn khu vực thương mại mới nổi Đông Nam có địa hình bằng phẳng, dễ bị tấn công và khó phòng thủ.
Trong trường hợp đối thủ là của Siorde, đế quốc Nộ Kim tấn công Vịnh Thánh Linh, vậy trong thời gian tới Thánh quân trên biển sẽ phát động một cuộc tấn công ác liệt vào Đông Nam của Legrand.
Thiết kỵ Tường Vi đóng quân ở Bubas do tướng quân Skien chỉ huy, tất nhiên thiết kỵ Tường Vi tinh nhuệ không quá người.
Merl nhìn bản đồ, nỗi lòng đầy tuyệt vọng, đây quả thực là kết cục phải chết. Làm sao một đội quân người có thể chống lại một đội quân người?
Họ đang chiến đấu với cả thế giới, áp lực nặng nề đến người ta khó thở. Legrand của ngày hôm nay như chiếc thuyền đang lênh đênh trước sóng gió, sóng to đến mức có thể bị phá hủy bất cứ lúc nào. Máu từ chiến trường vào sáng sớm vẫn còn vương trên người anh, nhất thời anh chỉ cảm thấy bây giờ Legrand, thực ra khắp nơi đều là chiến trường, khắp nơi đều là núi thây biển máu.
Merl nhìn sang quốc vương, muốn nhìn thấy suy nghĩ của mình từ khuôn mặt của quốc vương.
Nhưng ngay khi thấy vẻ mặt của quốc vương, anh chợt ngây ra.
Quốc vương cúi đầu nhìn bản đồ vẽ đầy ký hiệu Thánh quân, mái tóc bạc xõa xuống dưới vương miện, đôi mắt băng lam của cậu nhìn chăm chú vào Đông Nam, nhìn chăm chú vào Bubas, môi mân thành một đường thẳng. Dường như khuôn mặt cậu không có biểu cảm gì, không căng thẳng, không hoảng sợ, chỉ một vẻ bình tĩnh khiến người ta kinh hãi.
Trong sự bình tĩnh đó, ẩn chứa sự dứt khoát và lạnh lùng khó giải thích được.
Ngay lúc đó, Merl đã nhận ra rằng quốc vương đã đưa ra một quyết định.
Quyết định về quận Bubas, về Đông Nam Legrand, về vận mệnh của cả Legrand và cả thế giới.
Quyết định đó…
Là gì?
…
Bầu trời u ám, mưa lớn có thể trút xuống bất cứ lúc nào.
Một bầu không khí căng thẳng bao trùm khắp quận Bubas, trên khuôn mặt mọi người lộ rõ vẻ lo lắng.
Khác với cuộc tấn công bất ngờ ở cảng Kossoya, người quận Bubas đều biết rằng Bubas sẽ là mục tiêu tấn công tiếp theo của Thánh quân trên biển. Cả thành phố đang trong tình trạng chuẩn bị chiến đấu đầy căng thẳng, nhưng thực sự chẳng ích gì. Dù có thêm lực lượng phòng vệ của thành phố thì họ có bao nhiêu binh lực?
Điều đáng sợ hơn là, những gì Thánh quân trên biển đã làm trong những thời gian này.
Bọn họ đã thực hiện chính sách “cướp bóc nuôi lính” đến / , nơi bọn họ đi qua, thị trấn như rơi vào địa ngục. Tuy sau cảng Kossoya, Thánh quân trên biển không còn tàn sát thành phố trên quy mô lớn nữa, nhưng mấy vụ cướp bóc, hãm hiếp, sát hại mà bọn họ đã thực hiện trong quá trình cướp bóc… Đủ để biến họ thành đám súc vật.
Tham lam, đáng sợ.
Không ai muốn Bubas trở thành Kossoya tiếp theo, không ai muốn để Thánh quân cướp bóc thành phố của mình.
Sau khi tướng quân Skien kiểm tra hàng phòng thủ của Bubas xong thì trở về chỗ ở.
Một con quạ vỗ cánh từ trên trời bay xuống, bay lượn hai vòng rồi đáp xuống vai tướng quân Skien.
“Bệ hạ…?”
Tùy tùng của tướng quân Skien hỏi.
Tướng quân Skien tháo mật thư ra khỏi chân quạ đen, thấy bức thư được đóng sáp Tường Vi thì hơi gật đầu.
“Bệ hạ nói gì?” Thrall vội hỏi.
Tướng quân Skien mở thư.