Sau Khi Từ Hôn Với Tra Công, Tôi Được Cha Mẹ Giàu Sang Nhặt Về

chương 7

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau Khi Từ Hôn Với Tra Công, Tôi Được Cha Mẹ Giàu Sang Nhặt Về

Tác giả: Tịch Triều Nam Ca

Editor: Bạn H

Beta: Blue

꧁LẠC CẨU TEAM꧂

____________________

Chương :

Trong một khoảng khắc, bỗng chốc bình luận chạy trên livestream toàn là dấu chấm hỏi.

[Ảnh đế Đoàn đang làm gì vậy?]

[Hổng lẽ là bắt chuyện làm quen hở?]

[Cười xỉu.

Anh Diễn bộ không biết cái cách làm quen này lỗi thời vãi chưởng rồi hả?]

[=)))))))))))))))).

Nhìn cái mặt ngơ ngác của Diệp Khê Niên tui chỉ muốn cười sặc thôi ớ.

Cậu ấy đáng iu thật á!]

[Trời ơi cứu!! Tui nhục mà đội quần dùm luôn á =))))]

[Anh có làm sao không vậy Đoàn Tri Diễn ơiii.]

...!

Diệp Khê Niên không thấy được cơ man là bình luận trên livestream, sau khi bình tĩnh trở lại từ cú sốc kia, cậu cười lễ phép với Đoàn Tri Diễn một cái: "Thầy Đoàn hẳn là nhớ nhầm rồi, tôi chỉ mới debut thôi gần đây thôi.

Tên tôi là Diệp Khê Niên."

Đoàn Tri Diễn cau mày lại một cái.

Cái tên Diệp Khê Niên này đúng thật là anh chưa từng nghe qua.

Mới debut sao?

Quý Tịch giả vờ không vui nhìn Đoàn Tri Diễn rồi nói: "Chuyện gì xảy ra với thầy Đoàn vậy? Vừa đến chỉ thấy mỗi Diệp Khê Niên thôi, chúng tôi cũng đâu có tàng hình đâu."

Trong số các ngôi sao có mặt ở đây thì chỉ có Quý Tịch trước kia có hợp tác với Đoàn Tri Diễn, thế nên việc hắn bắt chuyện chọc Đoàn Tri Diễn cũng coi như là hợp lí.

Thấy Quý Tịch đã mở lời, những người còn lại cũng mở miệng đáp:

"Tôi thấy thầy Đoàn nhất định là cảm thấy Diệp Khê Niên hợp mắt nên mới nghĩ là mình và cậu ấy chắc đã gặp qua ở đâu đó rồi." Nghiêm Tĩnh nói "Lần đầu tôi gặp Khê Niên tôi cũng thấy cậu ấy quen lắm."

"Hẳn rồi." Tô Thanh tán thành "Dù sao thì Khê Niên của chúng ta cũng rất đẹp trai mà!"

Diệp Khê Niên ngượng ngùng nói: "Mọi người đừng trêu tôi nữa mà."

Mọi người nhịn không được nở nụ cười, bầu không khí cũng dịu xuống thấy rõ.

Các khách mời vừa bông đùa với Đoàn Tri Diễn xong cũng không bận tâm đến lời anh nói, ngay cả các fans xem livestream cũng cho rằng anh vừa nói đùa xong.

Chỉ có mình Đoàn Tri Diễn biết, anh không có nói đùa.

Đoàn Tri Diễn liếc mắt nhìn cậu thanh niên đối diện, ngoại hình cậu ấy rất xinh đẹp, là kiểu người mà bạn chỉ cần nhìn qua sẽ nhớ không quên.

Trên lí thuyết, nếu như anh đã từng gặp qua Diệp Khê Niên, dù là anh không nhớ được tên cậu thì chắc chắc anh cũng sẽ nhớ kĩ gương mặt này.

Trong khoảng thời gian gần đây trạng thái của Đoàn Tri Diễn không tốt là sự thật, có thể anh không nhớ ra được.

Nhưng anh vẫn quả quyết tin rằng anh đã từng gặp Diệp Khê Niên rồi.

...!

Không ngờ Quý Tịch lại có thể dễ trò chuyện đến vậy, thoáng chốc anh đã trò chuyện được với tất cả mọi người rồi.

Đạo diễn thấy bầu không khi đang vui vẻ cũng không đi lên làm phiền.

Tổ sản xuất nhắm chừng thời gian mới đi lên tuyên bố công việc đầu tiên của hôm nay: Kiểm tra hành lí các khách mời.

Trước khi bắt đầu ghi hình, bên ekip sản xuất đã đưa cho các khách mời một danh sách các vật dụng bị cấm,bao gồm: thực phẩm, tiền, điện thoại hoặc các sản phẩm điện tử khác đều không được mang theo.

Chẳng qua là để phòng ngừa các khách mời lén trữ đồ nên phía ekip vẫn cần mở vali của họ để kiểm tra.

Nhóm khách mời đều phối hợp với bên tổ sản xuất, nhân viên cũng không tìm ra món đồ nào nằm trong danh sách bị cấm.

Người cuối cùng bị xét hành lí là Diệp Khê Niên, cậu chủ động mở vali của mình ra.

Nhân viên công tác kiểm tra vali năm khách mời vừa rồi không lấy ra được món nào bị cấm cả, họ không tin là không tìm ra được nên khi kiểm tra vali của Diệp Khê Niên đã cẩn thận, tỉ mỉ mà kiểm.

Cuối cùng nhân viên công tác tìm ra một cái gì đó hình chữ nhật nhô lên trong ngăn kéo vali của Diệp Khê Niên.

Nhân viên ấy trong nháy mắt phấn khích hỏi: "Tôi có thể lấy cái này ra xem không?"

Cameraman tưởng chừng sắp được ghi hình một thứ gì đó có khả năng gây hot nên lập tức lia ống kính về phía Diệp Khê Niên.

Trước ống kính, Diệp Khê Niên vẫn bình tĩnh, cậu gật đầu nở nụ cười đáp: "Tất nhiên là được."

Các khách mời khác cũng tò mò Diệp Khê Niên mang tới thứ gì, sôi nổi nhìn cậu.

Dưới sự chú ý của tất cả mọi người, nhân viên công tác hào hứng mở ngăn kéo ra, từ bên trong chiếc vali lấy ra...!một quyển sách.

Nhân viên công tác: "..." Uổng công mong chờ.

Không phải chứ...!Các khách mời khác cũng thất vọng một phen.

Chỉ có Đoàn Tri Diễn nhìn chằm chằm vào quyển sách trong tay người nhân viên kia mấy giây rồi lại ngẩng đầu nhìn Diệp Khê Niên

Trên mặt Diệp Khê Niên vẫn hiện một nụ cười nhẹ nhàng, không có biểu hiện gì khác thường.

Đoàn Tri Diễn rũ mắt xuống, anh không định nói toạc ra.

Khán giả của buổi livestream thấy ekip chương trình mừng hụt, không nhịn được ai oán:

[Vô nghĩa.]

[Nhóm khách mời năm nay không được rồi, họ không chuẩn bị mấy món đồ lòe loẹt gi hết trơn...]

[Đúng vậy, nghe lời ekip quá à...]

...!

Sau khi kiểm tra hành lí xong thì các khách mời có thể tự do vào bên trong ở.

Tòa biệt thự này có tổng cộng tầng, tầng là khu sinh hoạt chung, tầng và tầng đều là phòng ngủ.

Ngay tại lúc các khách mời ai cũng cũng nghĩ họ sẽ có một căn phòng khiến mình thấy hài lòng thì đạo diễn Triệu lại đứng lên nói: "Kì này chúng tôi đã chuẩn bị cho mọi người tổng cộng ba căn phòng."

Nụ cười trên mặt Quý Tịch chớp mắt cứng lại: "Tòa biệt thự lớn như thế mà ông nói với tôi là chỉ có ba căn phòng thôi hả?"

Đạo diễn Triệu không thấy ngượng mà nói: "Kinh phí của tổ chương trình có hạn, do đó mà chúng tôi chỉ thuê tầng và tầng thôi."

Tưởng Âm: "Tôi tin chết liền á!"

Tô Thanh: "Ekip chương trình lắm trò thật sự!"

Diệp Khê Niên khó có thể không đồng tình với hai vị khách mời kia.

Thế nhưng họ cũng không làm gì được, họ là khách mời tham gia chương trình, bên ekip chương trình đưa ra quy tắc nào thì họ phải tuân theo quy tắc ấy.

Trong căn phòng thì có một phòng là phòng đơn sang trọng, một phòng là phòng đôi, phòng còn lại thì là phòng cho ba người.

Tổng là giường ngủ, không thừa không thiếu.

Đạo diễn Triệu cũng rất cáo già.

ông nói thằng với các khách mời là tự quyết định ai phòng nào, giường nào.

Trong số khách mời thì có khách mời nữ và khách mời nam.

Quý Tích thấy vậy, nói: "Nếu không thì ba cô lấy phòng đơn và phòng đôi đi.

Còn lại tôi, thầy Đoàn và Khê Niên thì ở phòng ba người."

Diệp Khê Niên và Đoàn Tri Diễn không ý kiến.

Nhưng ba khách mời nữ lại không đồng ý, vừa rồi ba cô có nói chuyện phiếm với nhau nên giờ họ cảm thấy thân quen rồi, ai cũng cảm thấy đối phương rất thú vị nên bây giờ ba người đều muốn ở cùng chung một phòng.

Sau khi thấy mình đã được ở cùng phòng với hai người còn lại rồi thì ba cô vui vẻ nhanh chóng kéo vali lên lầu.

Vì lẽ đó nên trong phòng khách chỉ còn sót lại ba vị khách mời nam chưa chia phòng xong.

Quý Tịch nhìn về phía Đoàn Khê Niên, chủ động nói: "Khê Niên, không ấy thì tôi với cậu ở chung đi."

Diệp Khê Niên biết Quý Tịch đang nghĩ cho mình, cậu gật đầu đồng ý.

Đoàn Tri Diễn cũng không có ý kiến gì, ba người mỗi người kéo một cái vali đi lên lầu hai.

Tuy rằng phòng của nhóm Diệp Khê Niên là phòng đôi nhưng không gian trong phòng cũng rộng rãi, không chỉ có phòng vệ sinh riêng mà còn có một cái ban công lớn nữa.

Ekip sản xuất cũng có tâm lắm, cho mọi người nửa tiếng để sắp xếp đồ đạc.

Nửa giờ giải lao qua đi, mọi người tiếp tục ghi hình, đạo diễn Triệu giới thiệu quy trình tiếp theo với mọi người: "Ekip chương trình sẽ không cung cấp ba bữa một ngày cho các khách mời mà chỉ cung cấp các nguyên liệu nấu ăn xanh sạch cho mọi người thôi.

Ngoài ra thì nguyên liệu nấu ăn chúng tôi cũng không cho không."

Nghe tới đó, nhiều khách mời ngay lập tức thấy có điềm không lành.

"Vậy làm sao chúng tôi mới lấy được các nguyên liệu nấu ăn?" – Tưởng Âm không nhịn được hỏi.

Quả nhiên đạo diễn Triệu lộ ra vẻ cười thâm sâu, ngay sau ông đáp: "Do tự thân mọi người lấy."

Lúc sáu vị khách mời theo nhân viên công tác đến nơi làm nhiệm vụ, bọn họ mới biết được cái câu "Do tự thân mọi người lấy." có nghĩa là gì.

Trước mặt mọi người là một ao cá, ekip chương trình kê một chiếc bàn dài cạnh ruộng ngô, trên mặt bàn để nhiều loại rau, củ, quả và các loại thịt khác.

Nếu các vị khách mời muốn lấy được những nguyên liệu nấu nướng này thì cần xuống ao bắt cá rồi mang cá đến trao đổi với ekip.

Để các khách mời hiểu rõ hơn, ekip chương trình cũng chuẩn bị chu đáo một danh sách ghi số lượng cá cần thiết cho nhiều nguyên liệu khác nhau.

Quý Tịch nhìn danh sách xong mà suy sụp: "Một cân gạo mà cần hẳn con cá cơ á?"

Nghiêm Tịnh hỏi: "Đạo diễn, đây thật sự là một chương trình tạp kĩ à?"

Đạo diễn Triệu nghiêm túc gật đầu trả lời: "Dĩ nhiên rồi."

Khóe miệng của mọi người không khỏi giật giật.

Bọn họ lên nhầm thuyền giặc rồi!

Bất đắc dĩ, họ vẫn phải làm nhiệm vụ được giao vì nguyên liệu nấu ăn.

Sáu khách mời cởi giày, tay cầm lưới đánh cá được ekip phát cho nhộn nhịp nhảy xuống ao bắt đầu bắt cá.

Bấy giờ trên livestream các fans xem stream ai cũng ngơ ngơ cả ra.

[??? Thật sự đi bắt cá hả?]

[=))))))))))))))))))))))))) Tui có nghĩ cũng không nghĩ tới cái này được luôn á!]

[Ekip chương trình biết hại người dễ sợ á!!]

[Hồi nãy camera chỉ vừa lướt qua thôi nhưng mà tui nhìn rõ à nghen, một cọng lông gà mà cần tới mười con cá lận á? Bên ekip đúng thiệt là thâm sâu khó lường mà.]

[Há há há há há!! Cơ mà thấy nhóm khách mời tự thân vận động đi kiếm nguyên liệu nấu nướng cũng vui thật á!]

[Giờ ánh mặt trời chói dã man, mọi người nhớ bôi kem chống nắng này nọ nha.

Đừng có để bị say nắng đó!]

[Thôi thì có sao tui nói vậy, ảnh đế Đoàn đẹp trai thật sự á.]

[Cái người đội mũ che màu tím kia là Diệp Khê Niên phải không? Mặt ảnh cũng quá đẹp rồi ớ!]

...!

Nước bên trong ao đều được rút đi phân nửa rồi, ở mấy vùng nước cạn có khi còn thấy được dăm ba con cá bụng trắng phau bên dưới.

Để nhóm khách mời có thể bắt cá dễ dàng hơn, phía bên ekip chương trình cũng cho phép họ gọi người bên ngoài vào, nếu những người này bắt được cá thì coi như cũng thuộc phần cá mà các khách mời bắt được.

Sau nhiều lần té ngã thì các khách mời cũng thấm thía được bí kíp bắt cá, tốc độ họ bắt cá lên càng ngày càng nhanh hơn.

Đặc biệt là Tưởng Âm, tay cô thoăn thoắt, cứ kéo lưới lên là dính cá.

Người xem trên livestream ai nấy cũng cười không nhặt được mồm.

[Tưởng Âm dữ dằn ghê á, mấy con cá thấy cổ con nào con nấy cũng sợ chết khiếp.]

[Chuyên giá bắt cá – Tưởng Âm!]

[Tưởng Âm bắt được nhiều cá nhất phải không á?]

[Hông phải đâu, còn có anh Diễn nữa á.]

[Mẹ ơi, anh Diễn sao cũng bắt cá đỉnh vậy?]

[Vừa đọc cmt của lầu trên là tui hiểu thím không phải fan của anh Diễn rùi, phàm là fan của anh ai cũng biết hồi trước để đóng phim mà anh ấy dành thời gian để học làm sao bắt cá bằng tay không đó!]

[Ai cũng quen việc bắt cá hết rồi, ngoại trừ một ngừi.]

[Ai dị?]

[Diệp Khê Niên ớ? Mấy thím hông thấy hả? Ẻm vừa vào cái vũng lầy kia đã kẹt ở trỏng phút rồi, lúc bắt được con cá đầu tiên mà đã ngã lăn ra luôn á, tay chân mình mẩy toàn là bùn.]

...!

Hiện tại Diệp Khê Niên vô cùng khó xử.

Đối với Diệp Khê Niên thì đây là lần đầu tiên cậu nhảy xuống ao bắt cá.

Cậu cảm thấy việc đi đôi ủng lên bùn xong ra sức quẫy chân rất mới lạ nên không nhịn được cứ đạp đạp mãi.

Giờ thì hay rồi, cậu một cước giẫm thẳng vào một vùng bùng nào đấy, kẹt chân phải ở đó luôn, không rút ra được.

Chờ được đến lúc Diệp Khê Niên kéo chân ra được rồi thì cậu lại mạnh tay quá, "bịch bịch" hai tiếng rồi ngã nguyên người vào sình lầy.

Lúc Diệp Khê Niên ngoi lên thì cậu thăng cấp thành tượng đất luôn.

Cách Diệp Khê Niên gần nhất là Quý Tịch, bạn đầu hắn muốn lại giúp người, ai dè đâu thấy được cái khuôn mặt đầy bùn của Diệp Khê Niên thì ngồi chồm hổm xuống cười nắc nẻ.

Trên livestream fans cũng cười điên đảo luôn.

[Cứuuuuuu!! Diệp Khê Niên nhìn mắc cười vãi chưởng!]

[Há há há há há há.

Tui thấy được cái vẻ "tôi là ai, đây là đâu" trên mặt Diệp Khê Niên kìa!]

[=)))))))))) Thảm dã man.]

[Há há há! Tuy là vậy nhưng Diệp Khê Niên vẫn rất là đẹp trai nha!! Mặt dính đầy bùn mà vẫn đẹp á!]

...!

Những người khác quay đầu lại thấy Diệp Khê Niên cũng phá lên cười theo.

Ngay cả Đoàn Tri Diễn cũng nhếch môi lên.

[Nam thần cười kìa!]

[Tui chờ đấy! Cái nụ cười kia cũng quá-]

[Cười chớt luôn! Diệp Khê Niên xui vãi.]

...!

Diệp Khê Niên xuất binh ra trận thất bại, phía ekip chương trình thấy ánh mặt cậu cũng cảm thấy tội nghiệp.

Đạo diễn Triệu bảo Diệp Khê Niên đi về thay một bộ quần áo khác rồi trở lại nhưng bị Diệp Khê Niên từ chối.

Diệp Khê Niên vốc nước rửa trôi bùn đất dính trên mặt mình, đăm chiêu nói; "Tôi sợ sau khi thay quần áo mới xong tôi lại ngã tiếp, thôi bây giờ cứ như này đi..."

[Cứu!!]

[Ảnh hài hước vãi chưởng.]

[Há há há há.]

[Em bé đang rất nghiêm túc đó!!]

...!

Vất vả lao động cả trưa, nhờ vào Đoàn Tri Diễn và Tưởng Âm tích cực bắt cá thì vị khách mời cuối cùng cũng đổi được số nguyên liệu nấu ăn đủ cho họ ăn một ngày.

Mọi người cầm nguyên liệu về biệt thự xong, chuyện đầu tiên họ làm là đi tắm rửa sạch sẽ.

Thời gian tắm của Diệp Khê Niên là lâu nhất, cũng không trách được, sau khi đứng dưới vòi nước nóng một hồi cậu mới phát hiện ra trong tai mình toàn là bùn đất nên phải rửa kĩ lại.

Chờ cậu tắm rửa thay quần áo đầy đủ cả rồi xuống lầu mới phát hiện mọi người đang đứng trơ ra trước phòng bếp.

Diệp Khê Niên đi tới, thắc mắc hỏi: "Làm sao vậy?"

Tô Thanh nhìn Diệp Khê Niên rồi thở dài: "Xảy ra một vấn đề lớn rồi, mọi người không ai nấu ăn được hết..."

"Không nấu ăn được?" Diệp Khê Niên ngạc nhiên "Mọi người không biết nấu ăn ư?"

Quý Tịch lắc đầu.

Nghiêm Tịnh ngại ngùng cười.

Ngay cả Tưởng Âm hùng hổ bắt cá nhất cũng lộ ra vẻ mặt khó xử.

Đoàn Tri Diễn chủ động nói: "Để tôi đi làm món trứng bác cà chua."

Diệp Khê Niên nhoẻn miệng cười, cầm cái tạp dề bên cạnh rồi đeo vào, cậu vô ngực nói: "Vậy để cho tôi đi."

Nghe đến đó, mắt ai cũng sáng lên.

"Khê Niên biết nấu ăn hả?" Quý Tịch hỏi.

Diệp Khê Niên cười đáp: "Biết chút chút.".

truyện tiên hiệp hay

Một tiếng trôi qua, mọi người thấy bản cơm nhìn ngon mắt cực kì, không nhịn được thèm nhỏ dãi.

Cái này là "biết chút chút" á hả?

Diệp Khê Niên đúng thật là khiêm tốn mà!

Làm việc cả chiều rồi, ai ai cũng đói rã ra.

Món ăn cuối cùng vừa được bưng lên xong, ai ai cũng cắm đầu ăn, không hó hé với nhau một câu nào.

Quý Tịch là người ăn xong cuối, hắn thỏa mãn ợ lên một cái rồi nhìn Diệp Khê Niên: "Khê Niên, không biết sau này ai sẽ gả cho em nhỉ."

Diệp Khê Niên sững ra: "Vâng?"

Quý Tịch cảm khái: "Tôi nói là cậu nấu ăn ngon quá, ăn cơm cậu xong tôi cũng muốn gả cho cậu."

Diệp Khê Niên khẽ cười một tiếng, ngẩng đầu lên như có ý nhìn vào ống kính: "Chuyện này không được đâu, tôi đính hôn rồi.".

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio