Sau Khi Từ O Giả Trang B, Hắn Mang Thai Con Của Lão Nam Nhân Hào Môn

chương 32: 32: chương 29

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tay trái cầm sổ hộ khẩu, tay phải cầm chứng nhận kết hôn.

Sau khi xe khởi động, Lâm Ngộ An cụp mắt nhìn hai cuốn sách mỏng manh, đầu vẫn là có chút ngất ngất ngây ngây.

Lúc trước là vì đề phòng cha mẹ nên mới kiên trì tách khẩu..

Kết quả hiện tại, cậu lại cầm nó đi kết hôn.

Bùi Yến Chu mặc âu phục thẳng tắp, cẩn thận tie mỉ nhìn về phía trước.

Hắn vừa lên xe liền để chứng nhận kết hôn vào một cái rương nhỏ trong xe, trên mặt vẫn bình tĩnh, cũng không nhìn ra được là hắn cao hứng hay không.

Lâm Ngộ An mím môi, cũng đè ép cảm xúc cuồn cuộn trong lòng xuống, nỗ lực bình tĩnh lại.

Phía trước đường đi khá là xa lạ, Lâm Ngộ An liếc mắt nhìn, tò mò hỏi: "Bùi tiên sinh, chúng ta đang đi đâu đây ạ?"

"Đi ăn cơm," Bùi Yến Chu nói: "Tôi đã đặt chỗ rồi, rất nhanh là đến thôi."

Lâm Ngộ An lúc đầu còn không biết Bùi Yến Chu đặt ở nơi nào nhưng xe vừa dừng lại, cậu thấy phía trước là nhà hàng được xưng là khó hẹn nhất của A thị, liền nhìn ánh mắt bình tĩnh của Bùi Yến Chu, đáy mắt cậu không khỏi tràn đầy ý cười.

Quả nhiên là đã chuẩn bị từ sớm.

Bùi Yến Chu đã đặt một phòng riêng, sau khi tiến vào liền hỏi Lâm Ngộ An: "Tôi đã yêu cầu bọn họ khử trùng phòng, cậu có chỗ nào cảm thấy không thoải mái không?"

Lâm Ngộ An cảm thấy ấm áp, không nghĩ tới chỉ vài bữa cơm mà đến thói quen nhỏ bé của cậu Bùi Yến Chu cũng chú ý đến, cậu lắc đầu một cái: "Rất tốt," Cậu hít mũi, đôi mắt mang ý cười nói: "Rất dễ chịu ạ!"

"Cậu thích là tốt rồi." Bùi Yến Chu giúp cậu kéo ghế ra, để cậu ngồi ổn định xong, hắn không có ngồi ở ghế đối diện mà kéo ghế bên cạnh cậu ra ngồi xuống.

Nhân viên phục vụ đi đến xác nhận thời gian đặt bàn cũng món ăn đã gọi, Bùi Yến Chu hờ hững gật đầu, lúc này, Lâm Ngộ An mới biết Bùi Yến Chu không chỉ đặt bàn mà đồ ăn cũng đặt sẵn luôn.

Nhân viên phục vụ đi tới đi lui, chỉ chốc lát đã mang đầy đủ đồ ăn lên, lúc nghe họ báo tên món ăn, Lâm Ngộ An chỉ cảm thấy mặt hơi nóng lên.

Đơn giản là do tên món ăn đều là cái gì mà đoàn viên, gắn bó, trăm năm hòa hợp..

chỉ nghe thôi người ta cũng biết những món này thường được dùng trong trường hợp nào.

Cậu cắn cắn đũa, chậm rãi ngước mắt liếc Bùi Yến Chu đang vui mừng một cái: "Bùi tiên sinh.."

"Đói bụng?" Bùi Yến Chu hỏi.

Bùi Yến Chu nhìn đồ ăn đầy đủ àm sắc lẫn hương vị trước mặt, theo bản năng gật đầu.

"Vậy chúng ta ăn trước đi." Bùi Yến Chu gắp cho cậu một đũa đồ ăn.

Sắc mặt Bùi Yến Chu trầm tĩnh, Lâm Ngộ An cũng không biết nên nói gì, đơn giản trực tiếp ngậm miệng, cúi đầu ăn.

Đợi đến khi ăn lửng bụng rồi, Lâm Ngộ An để đũa xuống, Bùi Yến Chu cũng cầm giấy ăn lau miệng, nhìn cậu hỏi: "Ăn xong rồi?"

Lâm Ngộ An gật đầu, luôn cảm thấy tình hình như thế này giống như là đang muốn có một cuộc nói chuyện nghiêm túc.

Đúng như dự đoán, Bùi Yến Chu nói: "Đã như vậy, liên quan đến một số công việc sau khi kết hôn, chúng ta cần cùng nhau thảo luận một chút."

Lâm Ngộ An theo bản năng ngồi thẳng người, thầm nghĩ đây chẳng lẽ chính là thỏa thuận trước hôn nhân sao? À không đúng, bọn họ đã kết hôn rồi, không thể gọi là thỏa thuận trước hôn nhân được.

Bùi Yến Chu thấy bộ dáng nghiêm chỉnh của cậu, không khỏi bất đắc dĩ cười khẽ một tiếng: "Không cần nghiêm túc như vậy, thực ra cũng chỉ có hai việc mà thôi."

"Ngài nói đi ạ!" Lâm Ngộ An nuốt ngụm nước bọt.

"Đầu tiên là liên quan đến lễ cưới." Bùi Yến Chu vừa dứt lời, Lâm Ngộ An liền giật mình nói: "Kết hôn, lễ cưới?"

Bùi Yến Chu nhíu mày nhìn cậu, Lâm Ngộ An trừng mắt nhìn Bùi Yến Chu: "Này, còn cần lễ cưới sao?"

Lúc quyết định giữ lại đứa bé, Lâm Ngộ An cũng không nghĩ tới những vấn đề liên quan sau đó.

Cậu nghĩ đến chuyện để đứa bé lớn lên trong tình thương của cả hai người nhưng lại không nghĩ tới chuyện kết hôn.

Sau đó, Bùi Yến Chu đưa ra đề nghị kết hôn, nói là vì cho đứa bé được sinh ra trong hoàn cảnh bình thường, Lâm Ngộ An cũng không từ chối.

Chỉ là lễ cưới..

"Cậu không muốn?" Bùi Yến Chu nhẹ giọng, dò hỏi ý kiến của cậu.

"Cũng, cũng khong phải," Cậu gãi đầu, rầu rĩ nói: "Chỉ là tôi cảm thấy..

Giống như không cần thiết lắm.

Hơn nữa, lễ cưới nhất định phải có cha mẹ của hai bên, tôi..

tạm thời tôi không muốn để cho cha mẹ biết." Âm thanh của cậu càng ngày càng nhỏ.

Bùi Yến Chu nhớ tới lúc trước cậu cùng mẹ nói chuyện điện thoại, lại nhìn thần sắc cảu cậu thì cũng hiểu rõ, nói: "Chuyện kết hôn của cậu, sớm muộn thì họ cũng sẽ biết, cậu có tính toán gì không?"

Kết hôn chỉ là nhất thời kích động nhưng Bùi tiên sinh nói cũng không sai, trước sau gì cũng phải nói cho cha mẹ biết.

Lâm Ngộ An vô ý thức cắn môi dưới, thấp giọng nói: "Vậy, vậy thì chờ sinh con xong rồi nói đi..

lúc đó, coi như bọn họ có ý kiến gì thì cũng không kịp rồi."

Bùi Yến Chu thật sâu liếc mắt nhìn cậu: "Được rồi.

Vậy lễ cưới tính sau.

Chúng ta nói sang chuyện thứ hai.."

Lâm Ngộ An nghiêm túc nghe.

"Bây giờ, chúng ta đã kết hôn, sau này muốn sinh hoạt cùng một chỗ.

Cho nên tôi muốn hỏi, cậu có tính toán gì không?"

"Hả?" Lâm Ngộ An trợn mắt lên: "Ở, ở chung sao?"

Bùi Yến Chu nghiêm túc gật đầu, hắn thay cậu phân tích: "Bậy giờ, cậu vẫn ổn, nhưng sau mấy tháng nữa, bụng lớn dần thì cậu phải làm sao? Cậu không muốn nói cho cha mẹ, lại cũng không thể làm phiền mấy người trong phòng, với lại bọn họ là Beta, như thế càng không tiện." Hắn nhẹ nhàng, tinh tế nói với cậu: "Sau đó, cậu nhất định cần người chăm sóc, để cậu một mình thì tôi cũng không yên tâm."

Bùi Yến Chu nói chuyện có tình có lý làm Lâm Ngộ An muốn nói cũng không biết nên bắt đầu từ đâu.

Ở chung..

Hai tay để trên đầu gối của cậu nắm lại.

Trước đây, bọn họ cũng không phải chưa từng ở chung, nhưng hai loại ở chung này không giống nhau..

Bùi Yến Chu thấy cậu xoắn xuýt, liền tri kỷ nói: "Không cần áp lực quá, phòng ở là phòng cậu ở lần trước, dì Tôn với quản gia thì cậu cũng biết rồi, dì Tôn còn bảo muốn nấu cơm cho cậu ăn đấy." Âm thanh hắn nhẹ nhàng, từ từ dụ dỗ cậu: "Lần trước cậu ở đó có gì không vui sao?"

Lâm Ngộ An lắc đầu.

Không có, quản gia là người tốt, dì Tôn cũng thế.

Bùi Yến Chu lại nói: "Trong phòng, nếu có chỗ nào không ưng ý thì cậu có thể điều chỉnh.

Lầu hai có mấy phòng trống có thể chuyển thành phòng vẽ, lúc nào muốn cậu có thể vẽ ở trong đó."

Lâm Ngộ An vẫn có chút do dự.

Bùi Yến Chu thấy thế, trong lòng hơi động, cuối cùng dánh xuống một liều thuốc mạnh: "Giáo viên của cậu không phải cũng ở đó sao? Bình thường, muốn đi học vẽ chỉ có thể đợi đến cuối tuần, hiện tại ở gần như thế, cậu lúc nào cũng có thể đi, rất là thuận tiện."

"An An, có được không?"

Lâm Ngộ An cắn răng, trong lòng nghĩ rất nhiều, cuối cũng vẫn thả lỏng nói: "Được."

Trong con ngươi Bùi Yến Chu chợt lóe lên ý cười.

Lâm Ngộ An gật đầu lại thấy Bùi Yến Chu thật lâu không nói gì, không khỏi ngẩng đầu lên nhìn hắn: "Còn gì nữa không ạ?"

"Hả?"

Lâm Ngộ An nghi ngờ nói: "Chỉ có hai chuyện này thôi sao? Tôi không cần làm cái gì nữa ạ?"

Bùi Yến Chu nói: "Cậu.." Hắn nhìn Lâm Ngộ An, suy nghĩ một chút liền nói: "Học tập cho giỏi chính là nhiệm vụ của cậu bây giờ."

"Chỉ có như thế?"

Bùi Yến Chu kỳ quái nhìn cậu: "Không phải vậy thì sao?"

Lâm Ngộ An nháy mắt mấy cái: "Muốn sinh con, cần chuẩn bị những gì.." Cậu nhíu mày, hơi do dự: "Những chuyện đó tôi đều không hiểu."

"Cậu không cần phải hiểu, đều đã có tôi lo rồi." Bùi Yến Chu nói.

"Lâm Ngộ An nghiêng đầu:" Vậy ngài nói trước..

để tôi chuận bị sẵn sàng..

những chuyện nghiêm trọng như thế.

"

Bùi Yến Chu bật cười:" Ăn, mặc, ở, đi lại, bao gồm tất cả thủ tục cùng đồ đạc của con, tôi đều có thể giải quyết tốt, cậu không cần lo lắng.

"Bùi Yến Chu nhìn Lâm Ngộ An, nghiêm túc nói:" Thế nhưng cậu là cha của đứa bé cũng cần chuẩn bị để làm một người cha tốt, chuẩn bị kĩ càng để chào đón con đến.

"

Hắn sờ đầu Lâm Ngộ An, mềm mại cực kỳ:" Cậu còn nhỏ, tôi sợ cậu không hiểu có một đứa con sẽ như thế nào.

Tôi lại lớn hơn cậu, tôi chính là nên nhắc nhở cậu.

"

Bùi Yến Chu có thể thỏa mãn tất cả nhu cầu về vật chất, không cần Lâm Ngộ An nhọc lòng.

Nhưng cậu cũng là cha đứa bé, cậu cũng cần biết làm một người cha tốt là như thế nào.

Lâm Ngộ An suy nghĩ một chút, nhìn khuôn mặt bình tĩnh, trầm ổn, khí thế phảng phất không gì không làm được, hỏi:" Bùi tiên sinh chuẩn bị xong chưa ạ? "

Bùi Yến Chu bất ngờ, nhìn đôi mắt mèo lưu ly của cậu, một lát sau bật cười lắc đầu:" Tôi vẫn chưa, tôi cũng đang học.

"

Lâm Ngộ An nhửa đầu cười:" Vậy chúng ta cùng nhau học đi.

"Khóe miệng cậu hơi mím, cười đến ngại ngùng:" Bùi tiên sinh phải dạy tôi nhiều vào nhé! "

Ánh mắt Bùi Yến Chu càng ngày càng nhu hòa:" Được.

"

Ăn cơm xong, trên đường về, Lâm Ngộ An nhớ tới những lời Bùi Yến Chu mới nói, quay đầu nhìn về phía hắn:" Bùi tiên sinh, hôm nay, tôi chuyển đến luôn sao? "

" Hả? "Bùi Yến Chu miễn cưỡng trả lời.

Lâm Ngộ An cắn môi dưới:" Tôi muốn thu dọn đồ đạc, sau đó nói với bạn cùng phòng một tiếng, dù sao thì bọn họ đều chăm sóc cho tôi..

"

Giấu bọn họ chuyện mình phân hóa thành Omega, Lâm Ngộ An vốn đã có chút áy náy, hiện tại lại mang thai, còn muốn chuyển ra ngoài, dù sao vẫn phải nói rõ ràng một tiếng.

Đối với những người bạn này, cậu rất là quý trọng.

" Tất nhiên là cần rồi.

"Bùi Yến Chu liếc mắt nhìn Lâm Ngộ An:" Có thời gian thì mời bọn họ đi ăn bữa cơm.

"

Hắn chuyển động vô lăng, lại nói:" Đồ đạc không cần dọn.

Quần áo, giày dép đều đã được chuẩn bị tốt rồi, nếu như có đồ gì cậu thích thì có thể mang đi.

"

Lâm Ngộ An lần thứ hai bị hiệu suất kinh người của Bùi Yến Chu làm kinh ngạc:" Ngài làm sao..

"

Bùi Yến Chu lại nói:" Bây giờ không còn sớm nữa, về đén phòng thì nghỉ sớm một chút.

Sáng ngày mai, tôi nhớ là cậu không phải lên lớp phải không? "

Lâm Ngộ An gật đầu.

Bùi Yến Chu nhìn cậu:" Sáng mai, tôi đến đón cậu, chúng ta cùng về nhà, được không?"

Lâm Ngộ An nhìn Bùi Yến Chu, sững sờ gật gật đầu.

Về nhà..

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio