Bên cạnh nhà ăn là một con đường nhỏ đến bãi tập, hai bên trồng cây long não. Dưới bãi cỏ xanh không ít thiếu nữ đang ăn những món ăn tự làm.
Tào Khung nổi giận đùng đùng dắt tay Tiền Ý Ý, ngồi vào ghế dựa cách xa đám đông nhất.
"Khung Khung?"
Tiền Ý Ý ngồi xuống ghế đá, ngẩng đầu nhìn Tào Khung.
Nam sinh trước mắt cao lớn, đứng trước mặt Tiền Ý Ý như một đồi núi nhỏ, không, là một đồi núi lửa nhỏ.
Tào Khung lên tiếng: "Nữ sinh hồi nãy với mới thổ lộ tớ, cậu không muốn nói gì sao?"
Tiền Ý Ý nhớ lại nữ sinh lớp nghệ thuật kia.
"Cảm thấy cô ấy cũng được lắm?"
Tào Khung quay hai vòng: "Nhưng cô ta không tốt!"
Tiền Ý Ý trầm mặc.
Tào Khung và nguyên chủ rất thân nhau, cả người đơn thuần chính trực, đối với nguyên chủ móc tim móc phổi. Không biết về sau tại sao Tiền Mân Văn có thể cởi được bộ đồ này đi, Tào Khung với nguyên chủ cũng không còn liên lạc nữa
Chuyện này hết thảy chưa hề xảy ra, Tiền Ý Ý vẫn xem Tào Khung là bạn tốt. Nhưng không ngờ Tào Khung không xem cô là bạn tốt.
Đau đầu.
"Khung Khung, cậu hãy nghe mình nói..."
"Không! Trước hết cậu hãy nghe mình nói!" Tào Khung ngăn lại lời Tiền Ý Ý sắp nói, nhếch môi, "Tớ thích cậu!"
Tiền Ý Ý: "...." Không ngăn kịp.
"Tớ muốn qua lại với cậu."
"Mình không biết Tiền gia đã xảy ra chuyện gì, nhưng tớ có thể giúp cậu. Ba của mình và bacậu đều muốn kết thông gia với nhau, nếu như hai chúng ta qua lại, ông ấy sẽ đối xử tốt với cậu, cậu sẽ sống yên ổn ở Tiền gia."
Tào Khung nói ra ưu thế của mình.
"Hơn nữa chúng ta cũng đã quen biết nhiều năm như vậy rồi, đều hiểu nhau rất rõ. Lúc trước cậu thổ lộ với tớ, lúc đó tớ chỉ coi cậu là em gái mình nên đã từ chối."
Tào Khung vẫn còn tiếp tục: "Lần này tớ tới đây cùng cậu là vì cậu là em gái mình không thể để ai bắt nạt được. Nhưng người cùng bạn của cậu làm tớ chợt phát hiện ra, cậu không phải là em gái tớ, cậu chỉ có thể là của mình chứ không phải của người khác. Cậu đối với tớ gần gũi hơn với những người khác nhiều, không ai có thể chen vào giữa chúng ta."
"Tớ thật sự thích cậu." Tào Khung chấm dứt.
Tiền Ý Ý dùng ánh mắt dịu dàng nhìn nam sinh.
Mối tình đầu rất đẹp, đáng tiếc người Tào Khung thích đã không còn ở đây...
Lương Quyết Thành bỏ tay vào túi dựa vào thân cây, nghe hết toàn bộ lời tỏ tình vừa rồi.
Tào Khung vừa bắt đầu nói khóe miệng anh đã chìm xuống, rốt cuộc cũng không thể nhếch lên nữa.
Ánh mắt Lương Quyết Thành u ám.
Từ lúc anh thấy Tiền Ý Ý lần đầu tiên đã biết cô là một con nhóc đang thương bị ăn hiếp trong nhà, nhưng anh có thể làm gì được? Rất bất lực.
Gia thế, quyền lợi, lợi ích... những cái này anh không thể nào với tới được, nhưng lại là thứ người con trai kia làm điều kiện để thổ lộ.
Tào Khung dùng giọng điệu cực kì tự tin nói về ưu thế của mình trước mặt Tiền Ý Ý, chướng mắt cực kì.
Nam sinh ưu tú như vậy, Tiền Ý Ý sẽ thích cậu ta sao?
Lương Quyết Thành siết chặt bàn tay, cảm thấy mình đuổi tới đây như tên ngốc.
Đi ngang qua một nữ sinh vô tình ngẩng đầu, chống lại ánh mắt tối tăm của Lương Quyết Thành, sợ tới mức tiếng cười im bặt lại.
"A, Lương Quyết Thành?"
Lão Trương bưng ly nước trong tay gọi Lương Quyết Thành lại, ngẩng đầu nhìn nam sinh nữ sinh đứng cách đó mấy mét, ánh mắt mơ mang nhìn ba người.
Sắc mặt Lương Quyết Thành đen đến đáng sợ, vẻ mặt đầy mong chờ của Tào Khung, còn có vẻ mặt Tiền Ý Ý đầy khó xử
Sao ông lại có cảm giác "hiện trường bắt kẻ thông dâm" thế này?
Lương Quyết Thành nhếch môi, quay người rời đi.
"Khụ..khụ...khụ em đứng lại đó." Lão Trương giữ Lương Quyết Thành lại, sau đó hô to với Tào Khung bên kia:" Tiền Ý Ý, Tào Khung! Các em đang làm gì đó?"
Tỏ tình mà chưa biết được đáp án, Tào Khung bị thầy chủ nhiệm lớp gọi tên, vẻ mặt đầy khó chịu quay đầu lại.
"Việc gì?"
Tiền Ý Ý đứng dậy, lên tiếng chào: "Chúc thầy Trương buổi trưa vui vẻ."
Cô ngoài ý muốn nhìn thấy Lương Quyết Thành sau lưng Lão Trương.
Vị lão đại này không biết ai chọc tới, mặt đen như nhỏ ra mực. Bộ dạng âm trầm đến nỗi có thể dọa trẻ con sợ.
Cậu ta làm sao vậy?
"Buổi trưa vui vẻ." Lão Trương Hân gật đầu an ủi. Một người không hiểu chuyện, may còn có người hiểu chuyện, "Em Tào đang làm cái gì đó?"
Lão Trương sợ hiểu lầm, hỏi thêm một câu.
"Đang tỏ tình, không nhìn thấy sao!"
Tào Khung cứng rắn nói.
Lão Trương: "... Được, tỏ tình đúng không. Đi, chúng ta lên văn phòng cùng nhau nói."
Tào Khung vẻ mặt đứng hình:......?
Không phải, đừng nói ông thầy này muốn quản chuyện tỏ tình đấy nhé?
Tào Khung phát hiện, Lão Trương nói thật.
"Tiền Ý Ý em cũng tới." Vừa quay đầu lại, Lão Trương gọi Lương Quyết Thành vẫn đi chưa xa "Lương Quyết Thành, em nữa."
Tào Khung vừa thấy Lương Quyết Thành sắc mặt lập tức không tốt.
"Việc của em với Ý Ý, liên quan gì đến cậu ta?"
Lão Trương vẻ mặt ôn hòa nói: "Không còn biện pháp nào, thầy bây giờ đang nghi ngờ em Lương là bạn trai của em Tiền, em là người thứ ba chen chân vào. Cho nên tất cả mọi người đều lên văn phòng."
Lương Quyết Thành đột nhiên ngẩng đầu lên.
Nụ cười của Tiền Ý Ý cứng lại: "Ánh mắt thầy hình như không được tốt cho lắm?"
Lương Quyết Thành dời ánh mắt, môi mím thật chặt, một thân lạnh lùng cấm người tới gần.
Lão Trương tính tình rất nhẫn nại: "Ánh mắt thầy rất tốt, em xem thầy nhìn ra đấy."
Tiền Ý Ý vô lực. Đúng là nhìn ra nhưng tại sao lại là người siêu cấp vô tội Lương đại lão! Sao thầy Trương lại nhìn ra Lương Quyết Thành là bạn trai cô?
Tào Khung tỏ tình với người của Lương Quyết Thành, chuyện này cũng quá huyễn huyền à nha.
Rất mơ hồ, mà Lương Quyết Thành cũng không có dị nghị gì, một đường trầm mặc đến văn phòng.
Trong văn phòng các giáo viên khác đều đã nghỉ ngơi, chỉ có ông giữa trưa còn gọi học sinh khác đến nói chuyện."
"Chúng ta hôm nay nói về tác hại của việc yêu sớm."
Bàn làm việc của Lão Trương đối diện với ba cái ghế dựa, ba học sinh ngồi song song. Tiền Ý Ý ngồi ở chính giữa, ngăn lại vẻ mặt bực bội của Tào Khung và âm lãnh của Lương Quyết Thành.
Tiền Ý Ý không được tự nhiên giật giật cánh tay.
Cái tình cảnh này hình như có chút lúng túng? Sao giáo viên lại cảm thấy cô và Lương Quyết Thành có một chân được vậy?
Lão Trương Hân cầm ly nước, nói có sách mách có chứng nói về tình yêu kinh điển năm từ lúc xây dựng trường học, tận tình khuyên bảo
"Tuổi còn nhỏ thì nên đọc sách, lúc này nói yêu đương sẽ lãng phí hết toàn bộ thời gian. Đối tượng còn nhiều, rất nhiều, sau khi lớn lên còn có thể tìm được nhưng học tập thì lại không."
Lão Trương nhìn Lương Quyết Thành đầy do dự.
Việc của Lương Quyết Thành ông cũng biết, người cao điểm nhất thành phố thi vào ban , xin phép nghỉ không ngừng vì phải chăm sóc hai người phụ nữ trong nhà. Trong tình huống này mà vị trí đứng nhất vẫn được duy trì, đây là Lương Quyết Thành đang chứng minh cho mọi người rằng, anh chính là người đứng đầu.
Lương Quyết Thành không thân thiết với mọi người, bất hòa với bạn bè, bên người hầu như không có bạn bè gì. Ở phương diện này tuy không lo lắng cho lắm, nhưng Lão Trương cảm thấy, quá cô độc không tốt.
Cô đơn không tốt, nhưng yêu sớm quá mãnh liệt, Lão Trương càng không tiếp thu được.
Một phương diện nào đó, nói yêu đương sẽ ảnh hưởng đến quá trình học tập, đây là số liệu thật của đại bộ phận những học sinh yêu sớm. Ở một phương diện khác, với tính cách này của Lương Quyết Thành, nói yêu đương sẽ tạo áp lực lớn lên nữ sinh đó.
Thử nghĩ xem, một người chưa bao giờ nhận được sự ấm áp bỗng một ngày có được mặt trời của mình, người đó sẽ buông tay sao? Cho dù đến chết, sẽ buông tay được sao?
Mới là học sinh cấp ba, ai sẽ chấp nhận được có một người bạn trai như vậy?
Còn có Tào Khung, con nhà quan lớn, chuyển trường tới đây cùng bạn bè. Nhưng không hề chuyển học bạ qua đây, vẫn còn giữ lại ở trường quý tộc. Mấy người học sinh trường quý tộc học ở đây vài ngày sẽ chuyển lại về trường của mình. Hơn nữa bọn họ còn trực tiếp xuất ngoại, mà Tiền Ý Ý lại tốt nghiệp ở trường công lập, sẽ không thể ở chung trường đại học.
Lão Trương vì ba học sinh này suy tính chu đáo.
"Bạn học Tiền." Lão Trương đem những việc hại khi yêu sớm nói ra xong, gọi Tiền Ý Ý, " Lúc trước khi thầy thấy em và bạn học Lương đi gần nhau đã nghi ngờ hai người đang quen nhau. Hôm nay em Tào tỏ tình với em, rốt cuộc em yêu sớm với ai?
Lúc trước ông phát hiện, mối quan hệ giữa Tiền Ý Ý và Lương Quyết Thành rất thân mật. Nếu cái này đặt trên người khác lão Trương sẽ không nhạy cảm đến thế, nhưng đặt trên người vài năm mới có một bạn mới như Lương Quyết Thành làm cho người ta cảm thấy nguy hiểm.
Tiền Ý Ý bất đắc dĩ buông tay: "Sao lại hỏi em cái này? Em không hề yêu sớm, không ai cả."
"Bạn học Lương là bạn ngồi cùng bàn với em, rất nhiệt tình giúp đỡ bạn bè. Lúc trước thầy thấy hai tụi em gần gũi do bạn học Lương quên mình giúp em học thêm. Về phần Khung Khung thì cậu ấy chỉ xem em như em gái, chuyện hôm nay là ngoài ý muốn. Thầy đã hiểu nhầm rồi."
Trương Nhạc chắc chắn nói: "Các em chắc chắn đang yêu sớm."
Ông đã dạy học rất nhiều năm, bầu không khí giữa Tiền Ý Ý và Lương Quyết Thành rất giống cái kia, lúc này mạnh miệng cũng chả có ích gì đâu.
Tiền Ý Ý thành thật nói: "Thầy xem, nếu lúc này không có em, thì ai có thể yêu sớm?"
Lão Trương nhìn Lương Quyết Thành, lại nhìn Tào Khung, không hề trả lời.
Cái nhìn này làm cho Tào Khung tức giận.
"Thầy, em mới tỏ tình với bạn ấy nhưng bạn ấy chưa trả lời nên không thể tính là yêu sớm. Nhưng mà thầy cũng không thể nghi em cùng với Lương Quyết Thành chứ!"
Cách so sánh này hơi quá xa.
Lương Quyết Thành lúc trước còn yên lặng nghe, nghe tới đây thì đứng dậy.
"Thầy nói xong chưa, nếu xong rồi thì em đi đây." Giọng nói anh rất lạnh lùng, giống như người ngoài cuộc trong trò chơi khôi hài này.
"Này..."
Lão Trương gọi đã muộn, Lương Quyết Thành đi rất nhanh, gọi cũng không dừng lại.
Tiền Ý Ý an ủi Lão Trương: "Thầy đừng nhạy cảm quá, ai cũng sẽ yêu sớm nhưng em với bạn học Lương tuyệt đối không."
Lão Trương do dự cả buổi không nói cho Tiền Ý Ý biết, trên thế giới này không có cái gì là tuyệt đối. Nhất là em với Lương Quyết Thành.
Lão Trương rất đau đầu với ba học sinh này. Thầy chủ nhiệm tìm ông uống trà, Lão Trương liền hỏi làm sao để ngừa các học sinh yêu sớm.
Thầy chủ nhiệm nghe xong, Tiền Ý Ý?
Tốt! Đây không phải là cơ hội tốt sao!
Nhóc quỷ này chọc ghẹo ông vài lần, cuối cùng cũng có ngày hôm nay.
"Cái việc này cần phải mời phụ huynh," Thầy chủ nhiệm cười đến khoan khoái dễ chịu, "Đừng để dính líu đến Lương Quyết Thành, học sinh tốt thì nên bảo vệ. Phải báo cho phụ huynh của Tào Khung và Tiền Ý Ý biết hai tụi nó yêu sớm."
Hôm nay làm tới chương này mới phát hiện t có một lỗi sai trầm trọng.
Ai biết tiếng trung có thể cho t biết 教导主任 từ này có nghĩa là gì không? Hồi trước thì t edit thành thầy chủ nhiệm nhưng bây giờ mới phát hiện ra là không phải.
Chương này làm up vội nưa chưa beta