Sau Khi Xuyên Sách Tôi Làm Nũng Với Lão Đại

chương 59: hai hotsearch

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cố Sanh Sanh đẩy Thẩm Vọng xuống lầu ăn sáng.

Hôm nay ánh nắng rất tốt, hai người ăn cháo xong rồi đi phơi nắng tản bộ trong sân. Cây cối trong vườn hoa được thợ làm vườn chăm sóc hết sức kỹ lưỡng, hoa lá tươi tốt, còn có mấy nụ hoa hồng mới nhú rất đẹp.

Cố Sanh Sanh ngắt một bông hồng cài bên mang tai, quay sang khoe với Thẩm Vọng: "Đẹp không?"

Thẩm Vọng giương mắt nhìn cô, cánh hoa đỏ tươi như máu ánh lên da thịt trắng bạch, quả nhiên là người đẹp hơn hoa.

Anh ngoắc ngón tay, Cố Sanh Sanh ngoan ngoãn cúi người xuống: "Sao thế?"

Thẩm Vọng điều chỉnh bông hoa kia một chút, bàn tay anh lướt nhẹ qua vầng trán trơn bóng của cô rồi dừng lại trên búi tóc độc đáo: "Ai búi cho em đây?"

"Tôi tự làm đó." Cố Sanh Sanh đắc ý lắc đầu.

Tóc Cố Sanh Sanh đen như mây, tùy tiện lấy vài lọn quấn thành một búi, cố định lại bằng kẹp tóc trân châu nho nhỏ, rất có phong cách cổ đại.

Thẩm Vọng nhàn nhạt nói: "Rất đẹp."

"Nói tôi hả?" Cố Sanh Sanh vui sướng quay đầu lại.

Thẩm Vọng: "Nói hoa."

Cố Sanh Sanh tức giận gỡ cành hoa xuống, ném thẳng vào mặt Thẩm Vọng.

Thẩm Vọng tiếp bông hoa, đưa lên trước mũi hít nhẹ một hơi, đáy mắt hiện lên ý cười bỡn cợt.

Cố Sanh Sanh bực bội: "Không thèm quan tâm anh nữa. Tôi muốn đi làm cơm trưa!"

Thẩm Vọng cũng muốn xử lý ít chuyện công việc, liền gật đầu: "Trưa nay muốn ăn cá chua ngọt."

Cố Sanh Sanh khoanh tay trước ngực: "Hôm nay anh không có tư cách chọn món."

"Được. Em làm gì thì ăn nấy." Khóe môi Thẩm Vọng cong lên.

Cố Sanh Sanh thấy anh không theo kịch bản đã đề ra liền sững sờ, đến lúc rời đi vẫn còn lưu luyến, cứ cảm thấy Thẩm Vọng có gì đó rất kỳ quái.

Mấy ngày nay Thẩm Vọng dễ nói chuyện quá mức, đối xử với cô tốt cực kỳ, đến tận hôm nay mới chỉ nhéo má cô đúng ba lần. Có một tối Cố Sanh Sanh vì uống quá nhiều sữa nên nửa đêm phải thức dậy đi toilet, lúc trở về không cẩn thận dẫm trúng chân Thẩm Vọng.

Một cú dậm khiến Thẩm Vọng vốn không hay thể hiện cảm xúc trên mặt giật bắn cả người, sắc mặt tái hẳn đi. Cố Sanh Sanh lúc ấy cũng bị dọa cho đần độn: "Anh... anh không sao chứ?"

Thẩm Vọng trùm chăn, sống chết không để Cố Sanh Sanh kiểm tra vết thương, thái dương chảy mồ hôi hột, mu bàn tay gân xanh nổi đầy, thật sự là rất đau đớn.

Nửa ngày sau, anh mới chỉ mặt Cố Sanh Sanh, nghiến răng nghiến lợi phóng ra một tia yếu ớt: "Em thật là..."

Cố Sanh Sanh thút thít sáp mặt đến gần: "Anh nhéo nhẹ thôi."

Bàn tay to của Thẩm Vọng sờ mặt Cố Sanh Sanh nhưng lại không nhéo xuống, chỉ vuốt ve rất nhẹ nhàng. Nếu là trước kia chắc chắn anh đã nhéo sưng mặt cô lên rồi.

Cố Sanh Sanh sờ thử mặt mình, hình như có chút nóng.

Chị Lý thò qua: "Phu nhân, có chuyện gì mà cười vui vẻ thế?"

Cố Sanh Sanh hoàn hồn lại: "Tôi cười sao? Đâu có đâu."

Chị Lý nhịn cười, nói: "Không cười không cười. Trưa nay làm cá chua ngọt ạ?"

Cố Sanh Sanh bĩu môi: "Không làm cá."

Chị Lý nhìn mặt đoán ý nói: "Nhưng tiên sinh rất thích ăn mà. Mấy hôm trước không có phu nhân ở nhà, đầu bếp làm cá chua ngọt với mấy món hải sản, tiên sinh chẳng thèm động đến, còn bảo không ngon bằng phu nhân nấu đó."

"Hắn ta mà nói như thế mới lạ." Cố Sanh Sanh ngẩng cao đầu, khóe mắt cùng chân mày giấu không nổi vẻ đắc ý tự hào.

Chị Lý thiếu chút nữa nhịn không được: "Tiên sinh luôn nghĩ như vậy mà. Ai cũng biết tiên sinh rất nhớ phu nhân, hôm qua dời hết công việc để đi đón cô, lại còn đặc biệt dặn đầu bếp làm điểm tâm để mang theo cho cô ăn."

Cố Sanh Sanh đẩy chị Lý ra ngoài: "Biết rồi biết rồi, tôi nấu cơm đây."

Chờ chị Lý đi rồi, Cố Sanh Sanh liền ôm mặt nhảy nhót vui sướng. Nhưng mà cô đã nói sẽ không làm cá, không làm là không làm nha!

Cố Sanh Sanh lôi mực trong tủ lạnh ra.

"Vượng Tử không nghe lời" online.

Vo sạch ba cốc gạo nếp và tẻ, cho thêm tương nhạt, dầu hào, rượu gia vị, lạp xưởng, cà rốt và nấm hương vào đảo đều lên, đổ thêm nước rồi cho hết tất cả vào nồi nấu cơm.

Mực tươi nguyên con rạch lấy xương và nội tạng, xé bỏ luôn lớp da trong suốt bên ngoài, bóp mạnh phần đầu cho rớt mắt ra. Mực vừa mới được đưa đến sáng nay nên mùi cũng không quá tanh, thịt trắng như tuyết.

【Tôi đoán ra rồi! Tiểu tiên nữ làm mực nhồi cơm nè!】

【Dạo này món này đang hot lắm, tôi còn định đặt online ăn thử, ai ngờ tiểu tiên nữ lại dạy làm, tôi học được rồi!】

【Trời cao không mưa, cậu lại học được sao?】

【Lầu trên +. Là ảo giác đó, cậu không học được đâu.】

Cố Sanh Sanh cười nói: "Món này đúng là rất dễ làm. Chỉ cần nắm rõ tỉ lệ gia vị là được, nghiêm túc xem tôi làm nhé."

【Giọng chủ phòng hôm nay ngọt quá, mọi người có thấy vậy không?】

【Đúng đó, động tác nhẹ nhàng hơn hẳn.】

【Có phải đang yêu đương không vậy?】

"Không có nha!" Cố Sanh Sanh thề thốt phủ nhận.

Bình luận vốn dĩ chỉ muốn đùa chút thôi, nào ngờ lại thấy Cố Sanh Sanh sốt ruột đến như vậy, mọi người tức khắc sôi nổi lên.

【Quả nhiên có mờ ám!】

【Phủ nhận nhanh như thế chắc chắn là đang chột dạ.】

【Huhuhu tiểu tiên nữ là của tôi, mẹ đây không cho phép! Là ai nhổ củ cải trắng nhà tôi!】

Bình thường người xem vẫn thích trêu chọc Cố Sanh Sanh, có anti tràn vào mắng chửi này nọ, Cố Sanh Sanh cũng không thèm để ý đến. Nhưng hôm nay không hiểu vì sao cô lại đỏ mặt, nên dứt khoát cúi đầu không nhìn màn hình nữa.

Đúng lúc này cơm chín. Cố Sanh Sanh mở nồi cơm điện ra, cơm chín màu nâu hơi nhạt, hạt cơm tơi xốp bóng loáng, từng hạt rõ ràng.

"Nấu cơm cứng hơn bình thường một chút vị sẽ ngon hơn. Giờ thì nhồi cơm vào mực thôi."

Cố Sanh Sanh cầm con mực trơn trượt, múc một muỗng cơm nhét vào trong bụng, đến lúc đầy thì dùng tăm xỉa răng ghim lại.

Sau khi dầu trong chảo nóng lên, cho mực vào chiên từ từ. Chờ đến lúc màu sắc bên ngoài chuyển thành màu vàng óng thì vớt ra thớt, cắt thành từng rát rồi bày lên đĩa.

Cố Sanh Sanh rửa tay xong, lấy một cái nồi nhỏ khác, cho dầu hào và nước vào đun với lửa nhỏ cho sôi lên, lại cho thêm nước cốt chanh, cuối cùng là tinh bột nước, đợi đến khi hỗn hợp sệt lại mới nhấc ra rưới lên khoanh mực.

Mực vàng óng, nước sốt đậm, hơi nóng bốc lên hầm hập, chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến ngón tay người ta muốn động đậy rồi.

Bình luận lướt qua rất nhanh, quà tặng và bình dưỡng chất được thưởng tới tấp không ngừng. Xung quanh người Cố Sanh Sanh tỏa ra ánh sáng lấp lánh trong chốc lát, tinh thần sảng khoái hơn rất nhiều.

Sáng hôm nay, linh hạch của cô giống như được linh dược rèn luyện qua, trở nên rất vững chắc, tu vi lớn mạnh cỡ nào cũng có thể hấp thu được.

Theo cách nói của thế giới này thì, linh hạch giống như một cái bình ắc-quy. Trước kia linh hạch của Cố Sanh Sanh rất yếu, mỗi lần chỉ có thể bảo tồn một ít điện lực, nhiều quá sẽ khiến linh hạch bị nứt ra, rất nguy hiểm. Mà hiện tại linh hạch của cô đã thăng cấp, mở rộng sức chứa, một lần có thể bảo tồn lượng lớn điện lực.

Cố Sanh Sanh rất vui vì điều này, có như thế cô sẽ không cần mỗi lần tích được chút linh khí liền phải vội vàng chạy đi độ cho Thẩm Vọng. Huống chi, bên cạnh cô còn có nguồn năng lượng mặt trời lớn là anh, có thể bổ sung linh lực bất cứ lúc nào.

May mắn của Cố Sanh Sanh vẫn chưa kết thúc. Tịch Tuyết Nhi gọi điện cho cô, giọng cô ấy bị khản đặc đi: "Mau lên xem hotsearch!"

Cố Sanh Sanh giật mình: "Tớ lại bị hắc hả?"

"Không phải! Cậu mau xem nhanh đi!" Tịch Tuyết Nhi hét lên chói tai.

Cố Sanh Sanh mở Weibo lên, một lượng thông báo mới ập đến làm điện thoại của cô suýt chút nữa phát nổ. Nhấn mở một cái liền thấy hotsearch "Sở Minh Phù", phía sau đuôi còn gắn kèm chữ "bạo".

Nguyên nhân dẫn đến chuyện này bắt nguồn từ một ảnh cut mới do Weibo chính thức của đăng tải lên.

Cố Sanh Sanh mặc trang phục đỏ cưỡi trên con ngựa trắng, bối cảnh là nền tuyết mênh mông, mái tóc đen của cô tung bay trong gió, Cố Sanh Sanh hơi nheo mắt nhìn camera, mắt hạnh lóng lánh lưu chuyển.

Thời buổi hiện nay muốn có một tấm ảnh đẹp chỉ cần biết photoshop là được, nhưng photoshop chắc chắn không thể tạo ra ánh mắt đưa tình như thế.

Huống hồ bức ảnh này rõ đến từng sợi lông mi, làn da thiếu nữ trắng mịn như phát ra ánh sáng, không có một vết sẹo nào dù là rất nhỏ.

Nửa tiếng sau khi tấm ảnh được đăng tải, số lượng chia sẻ đã nhanh chóng lên đến ngàn lượt. Cộng thêm sự thúc đẩy của các tài khoản marketing có sức ảnh hưởng, chỉ trong một đêm ngắn ngủi, số lượt chia sẻ và bình luận đã vượt qua hàng trăm ngàn.

Weibo của do các biên kịch quản lý, tối hôm qua vì bị cộng đồng mạng quăng bom xịt quá nhiều, nhất thời tức giận đăng tấm ảnh này lên, phát tiết xong liền đi ngủ ngay lập tức.

Ai ngờ sáng sớm lên kiểm tra thì phát hiện ảnh được treo trên hotsearch từ lúc nào.

Câu nói được bình luận nhiều nhất chính là: "Đây là ai!!! Tôi muốn làm fan của cô ấy!!!"

Đám fan của càng sốc hơn, giống như vừa nhặt được vé số từ trời rơi xuống.

"Fan Sở Minh Phù thắng rồi sao?"

"Trời ạ, đây là Sở Minh Phù ư! Đại bug lấn áp hoa hồng đỏ hoa hồng trắng hiện hình rồi!"

"Sở Minh Phù cậy đẹp làm càng là có thật mọi người ơi."

"Lật kèo rồi! Lật kèo rồi! Fan Cố Vân Yên mau ra nhìn đi."

"Đem Cố Vân Yên đi giùm. Ảnh chụp photoshop chỉnh sửa nát hết rồi, kẻ ngốc mới tin."

Rất nhanh, antifan của Cố Sanh Sanh lại tràn đến sát phạt. Bọn họ lần lượt đào các tác phẩm và tư liệu đen của Cố Sanh Sanh ra, còn không ngừng lan truyền những tấm ảnh xấu xí của cô trên khắp Weibo.

Một vài người thấy vậy liền rút lui, nhưng đại đa số cộng đồng mạng đều là những người nhan khống, đâu có thèm quan tâm đến mấy chuyện fan phủng hắc bạch gì đó.

"Đẹp quá, muốn nhéo thử mặt của Cố Sanh Sanh ghê."

"Fan Cố Vân Yên có thể đừng rảnh rỗi như thế được không, tôi chỉ là một nhan cẩu nông cạn, không muốn quản ân ân oán oán của idol nhà mấy người đâu."

"Cố Sanh Sanh rốt cuộc cũng chịu ngưng giày vò khuôn mặt của mình rồi. Ai còn nhớ hồi cô ấy mới xuất đạo không, tấm ảnh chấn động Weibo một thời đó!"

Người đời suy cho cùng đều là những kẻ ưa chuộng nhan sắc. Tấm ảnh cắt của Cố Sanh Sanh khiến mọi người nhớ lại thời điểm cô vừa ra mắt, cũng từng dựa vào một tấm hình nhỏ mà náo loạn cả Weibo.

Song có thể thấy, nhan sắc của Cố Sanh Sanh hiện giờ so với ngày trước đã tăng lên rất rất nhiều lần. Rõ ràng ngũ quan vẫn giống như cũ, nhưng giá trị vẻ đẹp của tổng thể con người đã tăng vọt, từ mỹ nhân tiến hóa thành tuyệt sắc nhân gian.

Đám antifan thấy sự việc không theo chiều gió, rốt cuộc cũng dừng việc lan truyền tư liệu đen lại. Tiếc là đoàn phim chỉ thả đúng một tấm ảnh, có tài khoản marketing tích v tải mấy hình chụp từ các tác phẩm lúc Cố Sanh Sanh mới xuất đạo lên, phần lớn cộng đồng mạng liền ngộ ra, Cố Sanh Sanh đẹp thì có đẹp thật, nhưng kỹ thuật diễn vẫn không có gì thay đổi, hoàn toàn không có chấn động như hiệu ứng mà tấm ảnh kia mang lại.

Chạng vạng tối, nhiệt độ của hotsearch dần dần hạ xuống.

Nhưng ngay lập tức, một hotsearch mới liên quan đến lại bạo lên: Cố Vân Yên An Hà".

Trong phim trường, công việc quay chụp của đang diễn ra rầm rộ.

"Cắt!" Đạo diễn hô một tiếng.

Các diễn viên bị treo trên dây cáp lập tức được hạ xuống dưới. Cảnh quay này có độ khó yêu cầu ước chừng ba ngày, lại không thể dùng thế thân, các diễn viên ai cũng trầy da tróc thịt, đến cả người có thân thể cường tráng như Tạ Tử Khanh mặt mày cũng trắng bệch, càng khỏi phải bàn đến Cố Vân Yên và mấy diễn viên nữ khác.

Vừa chạm đất, thân thể Cố Vân Yên lắc lư, chưa đợi cô kịp té ngã, "rầm" một tiếng, An Hà đã ngã xuống trước.

"An Hà ngất xỉu rồi!"

"Mau cứu người đi!"

Trong phim trường, vài tiếng thét chói tai vang lên. Tạ Tử Khanh không nói hai lời liền chạy đến đỡ An Hà dậy, mấy nhân viên công tác cũng vây xung quanh, dìu An Hà sang một bên, sau đó ấn huyệt nhân trung và cho cô uống nước ấm.

Một nhà đài nào đó đến thăm phim trường vừa hay chứng kiến màn này nên đã lập tức mở camera lên bắt đầu livestream.

Mặt khác Cố Vân Yên bị vứt sang một bên, biểu tình có chút cứng nhắc. Cô thật sự sắp chịu không nổi nữa rồi, nhưng nếu để lộ ra điểm khác thường vào ngay lúc này, trái lại sẽ khiến cho người khác cảm thấy cô đang bắt chước An Hà, làm bộ làm tịch.

là đại IP được chờ đón nồng nhiệt nhất trong mùa đông năm nay, có Tạ Tử Khanh dẫn đầu lưu lượng, nhóm ký giả đều muốn đào thêm được chút thông tin gì đó. Nhưng ông lớn Tạ Tử Khanh chỉ đáp qua loa đại khái mấy vấn đề rồi trực tiếp trở về xe nghỉ ngơi, nhóm ký giả chỉ có thể đu bám phỏng vấn mấy diễn viên nữ còn lại, đứng mũi chịu sào tất nhiên là Cố Vân Yên.

Ký giả hỏi: "Nghe nói các phân cảnh đánh nhau đều là nhóm diễn viên tự mình ra trận? Có phải rất vất vả đúng không?"

"Đúng vậy. Mấy cảnh võ thuật gần đầy yêu cầu rất cao, đạo diễn của chúng tôi là người theo đuổi sự hoàn hảo, ekip quay phim đã quay được ba ngày rồi."

Ký giả cười nói: "Vừa rồi An Hà té xỉu, mọi người ai cũng bị dọa sợ."

Đề tài bỗng nhiên lái sang An Hà, đáy mắt Cố Vân Yên thoáng hiện lên một tia ảm đạm.

An Hà cười giải thích: "Cảnh hôm nay quay từ buổi sáng đến tận bây giờ, tôi chỉ là hơi tụt huyết áp nên mới ngất đi mà thôi."

Cố Vân Yên cười ôn nhu chen vào: "Về sau cô nhớ ăn nhiều chút nhé An Hà, hôm nay dọa chết tôi rồi."

An Hà: "Ngại quá, làm mọi người lo lắng rồi."

Ký giả cười nói: "An Hà gầy thế vẫn muốn giảm cân sao?"

An Hà sửng sốt, nhấp môi cười không trả lời lại. Ký giả lại hỏi Cố Vân Yên về đề tài tiếp theo.

Tịch Tuyết Nhi nhịn không nổi, chờ đến lượt cô liền kéo đề tài lại về trên đầu An Hà: "An Hà vì cảnh quay này mà bị treo trên dây cáp cả một ngày, từ sau lúc hóa trang chẳng được uống giọt nước nào nên mới ngất xỉu đó."

Ký giả: "Ồ, phân đoạn này độ khó rất cao ư?"

Cố Vân Yên giật mình, không đợi cô nói sang chuyện khác, Lăng Linh đã cướp lời: "Là do Vân Yên chuyên nghiệp quá. Cô ấy cứ cảm thấy không đủ hoàn mỹ, cho nên kiên trì quay đi quay lại những bảy lần."

Trước mắt Cố Vân Yên tối sầm, thiếu chút nữa không cầm cự được nét mặt.

Người đại diện của Cố Vân Yên thấy tình hình có vẻ không ổn liền trực tiếp chặn ngang cuộc phỏng vấn, nhưng nền tảng livestream đã bùng nổ từ sớm.

Phóng viên suýt bật cười thành tiếng, đạo diễn nhà đài càng vui sướng đến vỗ đùi phành phạch. Khán giả thích xem cái gì nhất? Thích chị em plastic xé hoa chứ gì nữa! (Ý nói đám AH chiến với CVY).

Cố Vân Yên tủi thân cực kỳ. Từ lúc Cố Sanh Sanh vào đoàn phim đến nay, cô thật sự đã dùng hết toàn lực cho bộ phim này, nhưng điểm mấu chốt chính là nhân vật không thích hợp với cô, lại thêm những lúc cần phải phối hợp diễn chung với An Hà, càng khiến Cố Vân Yên cảm thấy bất lực vạn phần.

Cảnh quay lần này, Cố Vân Yên đã phải cắn răng quay diễn trong tận ba hôm, mỗi lần lên hình đều phải quay cho đến khi hoàn hảo mới thôi, trên người mang không biết bao nhiêu miệng vết thương lớn nhỏ, lần nào quay xong mồ hôi cũng ướt đẫm cả trang phục. Nhưng đạo diễn lại chẳng mấy khi khích lệ cô, trái lại suốt ngày trách móc, giờ thì còn có người nhân lúc livestream hắt nước bẩn cô công khai.

Cố Vân Yên càng nghĩ càng oan ức, cộng thêm cạn kiệt sức lực, biểu cảm ngữ khí gì cũng không thèm che giấu nữa. Người đại diễn vẫn luôn ở bên cạnh nháy mắt ra hiệu cho cô, lúc này cô mới miễn cưỡng mỉm cười.

Lần livestream này bởi vì bị người đại diện của Cố Vân Yên chặn lại nên chỉ kéo dài được phút, nhưng đã đủ cho cư dân mạng hiểu được khá nhiều chuyện!

Dường như mỗi một cư dân mạng hôm nay đều biến thành Holmes, mang hết tất cả các biểu cảm nhỏ chút xíu cũng như từng dấu chấm câu của các nữ diễn viên ra điều tra một lượt. Dù gì lượng fan của mấy diễn viên nữ cũng không quá đông, chỉ độc một mình nhà Cố Vân Yên lớn nhất, căn bản không khống chế được làn sóng này.

"Cố Vân Yên trà xanh quá nhỉ. Rõ ràng bản thân NG kéo theo An Hà bị treo dây cả ngày, còn bị cô ta nói thành vì giảm béo nên mới ngất xỉu. Mấy cái thể loại trà xanh bây giờ vừa làm ta đau khổ vừa làm ta cạn lời thật sự."

"Đúng đúng đúng, chính là cái cảm giác này. Biểu tình lúc đó của An Hà làm người ta đau lòng biết bao nhiêu, cũng có nói tiếng nào đâu."

"May mà còn có Tịch Tuyết Nhi nói chuyện giúp, không thôi phải ngậm bồ hòn rồi."

"Không nhìn ra cô ta là loại như vậy."

"Một đao của Lăng Linh quá đúng lúc, biểu cảm của mấy nữ diễn viên phía sau buồn cười chịu không nổi."

"Xé tốt lắm, xé to một chút!"

Fan Cố Vân Yên lập tức bênh vực: "Cộng đồng mạng dạo này căng quá, đồng nghiệp đùa giỡn với nhau vài câu mà cũng có thể nghĩ được nhiều như vậy, viết văn tự ngục hả?"

Văn tự ngục: là tên gọi của các tác phẩm văn chương chứa đựng sự chống đối từ các phần tử trí thức đến tầng lớp thống trị, từ đó thêu dệt tội danh để đẩy người ta vào oan khuất.

"Một đám bà tám."

"Cố Vân Yên chuyên nghiệp tốt tính rõ như ban ngày. Mời mọi người đặt tâm tư lên tác phẩm của diễn viên, chứ không phải bản thân cô ấy."

Có người nói: "Lần trước nhà mấy người mắng Cố Sanh Sanh chính là mắng trên đầu mười tám đời tổ tông của người ta mắng xuống, chỉ có mấy người được độc mồm thôi sao?"

"Đúng đó, tự nhiên tôi thấy Cố Sanh Sanh thảm quá đi mất. Có khi là do Cố Vân Yên bẫy không chừng."

"Cố Vân Yên trà xanh không sai, nhưng mà thật ra cũng không cần giúp Cố Sanh Sanh tẩy trắng đâu. Video cô ấy đánh người thật sự quá đỉnh."

Cũng có người thích xem náo nhiệt không chê chuyện lớn: "Sao Cố Vân Yên không giải thích gì hết vậy? Bình thường thích đăng Weibo lắm mà."

Cố Vân Yên hiển nhiên đã thấy hotsearch.

Cô đã thật sự dùng hết công sức cho mấy cảnh quay đó, ngay sau khi trở về khách sạn liền phát sốt rồi ngủ thiếp đi, bởi vậy nên mới bỏ lỡ thời điểm giải thích tốt nhất.

Chờ cô phát hiện mình đã bị đưa lên hotsearch, liền vội vã gọi điện cho Thẩm Đình Sâm, những video đó đã lan truyền khắp chốn, không còn nằm trong tầm kiểm soát nữa.

"Đình Sâm, vì sao bọn họ cứ phải bẻ cong lời nói của em thế? Rõ ràng em một lòng vì diễn xuất, vì mọi người..."

Thẩm Đình Sâm đang trong cuộc họp ở nơi khác, chỉ có thể an ủi cô mấy câu: "Em đừng lo, anh đã nói chuyện với mấy trang web tung video rồi, bọn họ sẽ gỡ xuống nhanh thôi."

"Gỡ xuống thì có ích gì, hiện tại ai cũng xem xong hết rồi!" Cố Vân Yên trong lòng lo lắng, giọng nói nhất thời cao lên.

Thẩm Đình Sâm sửng sốt, anh cũng là một vật báu được nâng niu mà lớn lên, bị một câu này của Cố Vân Yên chọc cho phát hỏa, trầm mặc một lát mới nói tiếp: "Đáng lẽ livestream bên kia xong thì em phải báo ngay cho anh biết để mà xử lý, giờ đã qua mấy tiếng rồi, muốn chặn miệng đám người trên mạng dễ lắm hay sao."

Ngữ điệu của Thẩm Đình Sâm rất căng thẳng. Cố Vân Yên cũng ý thức được vừa rồi là mình quá đáng, nhưng mà cô đang rất oan ức. Cô nghĩ, Thẩm Đình Sâm là nhị thiếu gia của Thẩm thị, một cái hotsearch nhỏ bé trên Weibo cũng diệt không xong, chắc chắn anh ấy không đủ tận tâm với mình.

Còn có lúc mới vào nữa. Thẩm Đình Sâm rõ ràng đảm bảo cô sẽ trúng được nhân vật mà cô muốn, nhưng cuối cùng vẫn bị vụt mất Chu Hàn Chỉ, chỉ có thể không can tâm đảm nhận Ninh Ca không hợp với mình.

Từng chuyện lớn nhỏ chất chồng lên, Cố Vân Yên càng nghĩ càng thấy uất ức, giận dỗi nói: "Quên đi, để bọn họ mắng cho sướng, không làm phiền anh nữa."

Thẩm Đình Sâm im lặng một lát rồi trực tiếp cúp điện thoại.

Nghe âm thanh ngắt máy truyền đến, Cố Vân Yên nhịn không được ghé vào chăn khóc òa lên.

Từ lúc Cố Vân Yên quen biết Thẩm Đình Sâm đến nay, cô luôn được anh bao bọc trong lòng bàn tay, chưa bao giờ anh đối xử với cô như thế. Nhưng trong khoảng thời gian dạo gần đây, giữa hai người không biết xuất hiện vấn đề gì mà luôn gặp trắc trở.

Thẩm Đình Sâm cũng đang căng não phân xử. Bây giờ Thẩm Đình Sâm dường như rất hiếm khi đến thăm đoàn phim. Mỗi lần anh ghé đến, bọn họ sẽ vì một nguyên nhân nào đó mà xảy ra tranh cãi, Cố Vân Yên nhu nhược như vậy, nói một câu không vừa ý là đỏ mắt lên, khiến cho Thẩm Đình Sâm hết sức bất lực.

Nghĩ đến đây, Thẩm Đình Sâm ôm trái tim mình, biểu cảm đắm đuối đau khổ. Một người đàn ông thật sự sẽ đồng thời yêu hai người phụ nữ ư? Anh cho rằng bản thân yêu Cố Sanh Sanh, anh thích người đẹp, Cố Sanh Sanh không thể nghi ngờ là mỹ nhân đẳng cấp nhất. Cố Vân Yên không giống như vậy, diện mạo của cô không tính là xuất sắc gì, càng không thể mang ra so sánh với Cố Sanh Sanh.

Nhưng Cố Vân Yên với anh mà nói tựa như có một loại ma lực, mời gọi anh bước ra khỏi bóng tối. Đã từng rất nhiều lần Thẩm Đình Sâm có suy nghĩ dứt khoát cắt đứt với Cố Vân Yên, nhưng giây tiếp theo vẫn là nhịn không được mà chạy đi tìm cô.

Thẩm Đình Sâm châm điếu thuốc, rít một hơi thật sâu. Điện thoại reo lên, anh bắt máy: "Xử lý mọi chuyện thỏa đáng hết chưa?"

Trợ lý đáp: "Bên trang web lan truyền video không chịu xóa, Weibo cũng không muốn gỡ hotsearch ạ."

Thẩm Đình Sâm nhíu mày: "Không nói với bọn họ đây là yêu cầu của tôi sao?"

"Có nói rồi ạ." Ngữ điệu trợ lý khó xử, "Thái độ của bọn họ rất cứng rắn, nói là không muốn xóa..."

"Vô dụng! Chút chuyện nhỏ cũng làm không xong!" Thẩm Đình Sâm nổi giận ngắt ngang cuộc gọi.

Trợ lý nghe âm thanh tút tút trong điện thoại, nét mặt không giấu nổi vẻ khinh thường. Vừa rồi hắn còn định nhắc nhỏ Thẩm Đình Sâm một chút, đằng sau chuyện này rất có khả năng còn có một vị nhân vật lớn khác nhúng tay vào. Thấy thái độ này của Thẩm Đình Sâm nên cũng không phí lời thêm nữa.

Hắn là người do Thẩm lão gia phái đến làm trợ lý cho Thẩm Đình Sâm, tài cán đầy người nhưng không có chỗ dụng, suốt ngày phải giải quyết mấy chuyện lông gà vỏ tỏi cho tiểu tình nhân của Thẩm Đình Sâm. Nghĩ đến đãi ngộ dành cho trợ lý của Thẩm Vọng, tâm tư của hắn càng lúc càng bị lung lay.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio