Đột nhiên công khai.
Edit: Vân Tiêu
Khi gần đến giờ ăn tối, Tô Tễ Tinh gọi điện thoại cho người bạn thiên hậu của Hạ Tinh.
Lần gọi đầu tiên không ai nghe máy, đến lần thứ hai mới có người nhận, trả lời điện thoại là một người phụ nữ có giọng nói dịu dàng, có thể nghe ra bà ấy đã có tuổi, Tô Tễ Tinh đoán người nghe máy chính là vị thiên hậu nổi tiếng toàn Trung Quốc kia.
Có lẽ do nhìn thấy là số điện thoại trong nước, nên dù định cư ở nước ngoài đã lâu bà ấy cũng không dùng tiếng Anh trả lời, mà chào hỏi bằng tiếng Trung: “Xin chào, cho hỏi ai vậy?”
Tô Tễ Tinh đưa điện thoại cho Hạ Tinh, bảo bà nói chuyện với thiên hậu, nhưng có lẽ là do bà đã lâu không liên lạc với người bạn cũ này, hoặc có thể nó khiến Hạ Tinh nhớ lại tuổi trẻ của mình, nên bà bỗng trở lên ngại ngùng như một thiếu nữ, không biết mở lời như thế nào.
Tô Tễ Tinh đoán chắc do có nhiều người ở đây nên Hạ Tinh thấy không thoải mái, nên cậu nhét điện thoại vào tay Hạ Tinh, rồi kéo Hạ Xán đi để lại không gian phòng khách lại cho Hạ Tinh ôn chuyện với bạn cũ, “Cô ơi, cô cứ nói chuyện, cháu với Hạ Xán vào bếp kiếm gì đó ăn.”
Hai người vào phòng bếp, Tô Tễ Tinh mở tủ lạnh lục lọi hết một lượt, cậu thường xuyên đi công tác, cơ bản đều không nấu cơm, chỉ tìm được một ít mì sợi với trứng gà, cùng mấy lon thịt hộp, cậu chỉ có thể nấu mì ăn với trứng tráng và thịt chiên ứng phó bữa tối.
“Không biết vị thiên hậu đó có đồng ý giúp cô không.” Khi nước sôi, Tô Tễ Tinh thả mì vào trong nồi, lo lắng nói, “Em nghe nói bà ấy đã rời ngành từ lâu, cơ bản không còn liên hệ gì với người trong giới giải trí nữa, em sợ bà ấy không muốn ra mặt.”
Hạ Xán đang rán trứng và thịt hộp trong một chiếc chảo ngay bên cạnh, sau khi nghe Tô Tễ Tinh nói, anh thản nhiên đáp lại: “Không sao, chúng ta đã có đoạn ghi âm của Trình Nguyên, nó cũng đủ vạch trần bộ mặt thật của Đoạn Thu Dung rồi.”
Tô Tễ Tinh lắc đầu, “Nhưng dù sao Trình Nguyên ở trong giới không có tiếng tăm gì, chỉ sợ những lời cậu ấy nói không có trọng lượng, mấy chuyện như ghi âm này rất dễ khiến phía bên kia cắn ngược lại, nói chúng ta bịa đặt ngụy tạo chứng cứ, trước mắt chúng ta chỉ có thể hi vọng cô sẽ thuyết phục được thiên hậu, chỉ cần bà ấy đồng ý giúp đỡ, là chúng ta có thể ra một đòn phản công đẹp mắt tối nay rồi! Đúng rồi, bất kể bà ấy đồng ý hay không, em cũng phải bảo mấy người bên quan hệ công chúng soạn thảo tuyên bố trước, đâu thể làm phiền thiên hậu tự mình viết được.”
Nói xong cậu liền rút điện thoại ra định gọi cho cấp dưới, thì bị Hạ Xán ngăn lại.
“Em đã mệt cả một ngày rồi, có chuyện gì chờ ăn cơm tối xong lại nói.” Hạ Xán cau mày nhìn đôi môi khô nứt với chiếc cằm đã lún phún râu của Tô Tễ Tinh.
Tô Tễ Tinh: “Việc này còn chưa được giải quyết, em còn bụng dạ nào nuốt trôi cơm.”
“Không muốn ăn cũng phải ăn.” Hạ Xán lấy trứng tráng với thịt chiên ra khỏi chảo, tắt lửa nồi mì, đổ mì ra, nêm gia vị đầy đủ, rồi bưng bát lên gắp một đũa mì đưa đến bên miệng Tô Tễ Tinh, “Anh đút em ăn.”
“Đừng, cô còn ở bên ngoài.” Tô Tễ Tinh hiểu tấm lòng của Hạ Xán, trái tim bồn chồn cả một ngày rốt cuộc cũng dâng lên chút ngọt ngào, cậu nhận bát và đũa từ Hạ Xán, ăn hai miếng lại nhìn về phía phòng khách, “Không biết cô gọi điện xong chưa, anh mang một bát ra cho cô đi, chắc cô cũng đói rồi.”
Hạ Xán bưng bát của mình lên, “Không vội, hiếm khi mới liên lạc với bạn cũ, để hai người hàn huyên thêm một lát.”
Hai người đều đói bụng, nên không thèm để ý lễ nghi gì hết, thậm chí còn chẳng ngồi vào bàn, cứ dựa vào kệ bếp xử lý bữa tối.
Tô Tễ Tinh ăn xong buông bát đũa, lau miệng, bỗng nhiên cậu nhớ ra một vấn đề quan trọng khác.
“Xong rồi!” Tô Tễ Tinh đột nhiên vỗ trán mình một cái, dùng lực không nhẹ, cũng không sợ tự làm mình choáng đầu.
“Làm sao?” Hạ Xán nhìn mà xót, anh duỗi tay xoa trán cậu, “Cái gì xong rồi?”
“Đêm nay cô không thể ngủ ở nhà em được!” Tô Tễ Tinh đè thấp giọng nói với vẻ căng thẳng, “Anh quên à, anh để rất nhiều đồ cá nhân ở chỗ em, nhỡ bị cô phát hiện ra thì biết giải thích thế nào bây giờ!”
Hạ Xán đáp tỉnh bơ: “Không cần giải thích, nếu mẹ anh có hỏi thì cứ nói anh thường xuyên ở lại đây là được, cũng đâu có gì.”
Tô Tễ Tinh bán tín bán nghi: “Cô sẽ tin à?”
“Mẹ anh biết tình cảm chúng ta tốt, sẽ tin.” Hạ Xán cười cười, nhéo mặt cậu, “Huống hồ vợ có xấu thì cũng có ngày phải ra mắt mẹ chồng, nếu mẹ anh không tin thì cứ nói thật cho bà biết là được.”
“Phì! Anh mới là đồ vợ xấu!” Tô Tễ Tinh cắn cái tay đang nhéo mặt mình, rồi lại buông ra, “Không được, không thể để mẹ anh biết, em cảm thấy nếu để cô biết chuyện có khi cô còn bị đả kích nặng nề hơn chuyện lần này đó! Cô có tuổi rồi, không thể chịu đả kích hết lần này đến lần khác như thế được, chúng ta cẩn thận chút.”
Thỏ ngốc cũng là suy nghĩ cho Hạ Tinh, Hạ Xán không thể không phối hợp, chỉ đành gật đầu đồng ý: “Được, em nói gì thì chính là cái đó, đều nghe theo em.”
Tô Tễ Tinh dịch người ra xa, duỗi tay cản Hạ Xán định tới gần, nghiêm túc nói: “Kể từ giờ phút này, chúng ta hãy bảo trì khoảng cách, anh đừng có động tay động chân kẻo bị mẹ phát hiện ra!”
Hạ Xán nhìn bộ dáng như lâm đại địch của cậu, cảm thấy thú vị càng muốn trêu, anh nhân lúc Tô Tễ Tinh không đề phòng kéo cậu ôm vào lòng, ấn gáy hôn cậu một cái thật mạnh, ngữ khí bất thiện: “Anh cứ động tay động chân, em làm gì được anh? Mách mẹ anh à?”
“Anh!” Tô Tễ Tinh nản chí, “Giờ còn có tâm tư để đùa à!”
“A Xán, tiểu Tô!” bỗng từ phòng khách truyền đến tiếng của Hạ Tinh gọi hai người, Tô Tễ Tinh giật mình hoảng sợ, vội vùng thoát khỏi vòng tay Hạ Xán, cậu trừng mắt lườm Hạ Xán như cảnh cáo anh không được làm loạn nữa, sau đó cao giọng trả lời, “Cô ơi chuyện gì vậy?”
Hạ Tinh vội đi vào nhà ăn, vẻ mặt không giấu được vui mừng, “Nói cho mấy đứa một tin tức tốt! Cô ấy đồng ý rồi!”
“Thật á?!” Tô Tễ Tinh hưng phấn vỗ tay, “Cũng là cô có biện pháp!”
Hạ Tinh vuốt ngực, cảm khái nói, “Chính cô cũng không ngờ, cô với cô ấy đã nhiều năm không liên lạc, vậy mà cô ấy vẫn nhớ đến giao tình ngày xưa, cô mới chỉ đề cập tới chuyện này, cô ấy đã đồng ý ngay rồi.
Mấy đứa không biết đâu, hồi đó cô ấy cũng từng khuyên cô rất nhiều lần đừng ở bên người đó, nhưng hồi đó cô bị ma quỷ che mắt tin lời đường mật của người đó, giờ ngẫm lại, nếu lúc đó nghe lời cô ấy thì tốt biết bao.”
“Cô à, trên đời không có thuốc hối hận, cô cũng đừng nghĩ nhiều chuyện đã qua nữa.” Tô Tễ Tinh an ủi bà, “Lại nói, đoạn tình cảm đó cũng đâu phải cô không thu hoạch được gì, chẳng phải đã có được cậu con trai ngoan như Hạ Xán sao?”
Hạ Tinh nhìn đứa con đẹp trai lại hiếu thuận nghe lời của mình, lộ ra nụ cười thật lòng, gật đầu nói: “Đúng vậy, không sai, mất cái nọ được cái kia, cuộc đời không có đường lui, chúng ta phải luôn hướng về phía trước.
Phải rồi tiểu Tô, sau đó phải làm gì cô cũng không hiểu, cần cô ấy giúp như thế nào thì cháu tự nói với cô ấy đi, cô ấy bảo chúng ta có yêu cầu gì thì gọi điện thoại là được.”
“Được!” Tô Tễ Tinh vừa ăn no, hiện giờ ý chí chiến đấu lại tràn đầy, cảm giác linh hồn cũng sục sôi chiến ý, “Cô ăn tối trước đi, việc còn lại cứ giao cho cháu, cháu đảm bảo đêm nay sẽ khiến Đoạn Thu Dung không muốn nhìn thấy mặt trời ngày mai nữa!”
giờ phút đêm, giờ Bắc Kinh, trang chủ weibo của Hạ Xán đăng thông báo chính thức, nói rõ về sự việc liên quan đến Đoạn Thu Dung.
Bên trong có đoạn Hạ Tinh từ mình thuật lại chuyện năm đó kết giao với Đoạn Thu Dung, năm đó là Đoạn Thu Dung chủ động theo đuổi bà trước, rồi lại vì lo lắng sự nghiệp bị ảnh hưởng nên mặc kệ Hạ Tinh có thai vẫn quyết định chia tay.
Nhưng bác sĩ bảo với Hạ Tinh, cơ thể bà yếu ớt, nếu bỏ đứa nhỏ này thì cả đời sẽ không mang thai được nữa, nên Hạ Tinh quyết định sinh con.
Từ khi Hạ Xán chào đời cho đến nay, Đoạn Thu Dung chưa từng đưa một đồng chu cấp nuôi dưỡng nào hết, hai mẹ con vẫn luôn sống kham khổ, sinh hoạt đều dựa vào tiền lương của Hạ Tinh, bạn bè và đồng nghiệp nơi bà làm việc có thể đứng ra làm chứng việc này.
Còn về ba trăm nghìn tiền phẫu thuật kia, cũng do Đoạn Thu Dung tự mình tình nguyện chi trả, hai bên sớm đã không còn nợ nần gì nhau.
Suốt những năm qua trong cuộc đời Hạ Xán, Đoạn Thu Dung chưa từng làm chuyện một người cha nên làm, thì sao xứng với tôn xưng ‘cha’?
Máu mủ tuy không thể chặt đứt, nhưng tình cha con nửa phần không có, Hạ Xán tuyệt đối không thừa nhận mình có một người cha như vậy, thông báo này coi như để phân rõ giới hạn với Đoạn Thu Dung, yêu cầu Đoạn Thu Dung đừng dùng lá bài tình thân lừa bịp mọi người, bịa đặt lời nói dối bản thân là một người cha có trách nhiệm nữa!
Bên dưới bài đăng weibo còn đăng một đoạn ghi âm, là cuộc trò chuyện của Đoạn Thu Dung với Trình Nguyên.
Đoạn Thu Dung trách mắng Trình Nguyên không hoàn thành chuyện ông ta giao cho cậu ta, bảo cậu ta quyến rũ Hạ Xán, muốn dùng chuyện đồng tính tạo tin đồn bôi đen Hạ Xán, hủy hoại hình tượng của anh, ông ta uy hiếp Trinh Nguyên nếu nói chuyện này ra, công ty sẽ đóng băng cậu ta, lời nói kiêu ngạo độc ác, khiến người ta nghe mà buồn nôn.
Cùng thời gian đó, mọi người ở trên mạng còn nhìn thấy một bài đăng trên trang mạng xã hội nước ngoài, thiên hậu cũng lên tiếng ủng hộ lời nói của mẹ con Hạ Tinh.
Bà ấy nhớ lại hồi trẻ đã kết bạn với Hạ Tinh, bà ấy khen Hạ Tinh bên ngoài thì trông nhu nhược nhưng nội tâm lại là một người phụ nữ kiên cường, lại làm chứng cho Hạ Tinh, sau khi Hạ Tinh chia tay Đoạn Thu Dung, chưa từng nhận được gì từ phía ông ta, sau khi hai người họ chia tay, Đoạn Thu Dung không hề quan tâm Hạ Tinh mang thai sống chết thế nào, ngay cả khi sinh con, cũng là thiên hậu ở bên Hạ Tinh, Đoạn Thu Dung từ đầu đến cuối chưa từng lộ mặt.
Loại người như vậy, sao có thể là người cha có trách nhiệm như lời ông ta nói được.
Thiên hậu nói, mấy năm nay bà đã dần rời xa làng giải trí, rất ít để ý chuyện trong giới, lần này ra mặt là vì không muốn người bạn, người chị em tốt thuở thiếu thời của mình, đã bị cặn bã hại một lần lại bị tên cặn bã đó tổn thương thêm lần nữa, hy vọng mọi người có thể mở to đôi mắt, nhìn rõ sự thật.
Hai thông cáo chính thức đồng thời được đăng lên, lập tức nhấc lên sóng dữ khắp mạng xã hội cả trong nước lẫn nước ngoài.
Thời gian trong nước đã gần nửa đêm, nhưng cư dân mạng vẫn đang ăn dưa, hot search trên weibo gần như tê liệt!
Trong nhất thời, khắp nơi trên mạng đều là những lời mắng chửi Đoạn Thu Dung là kẻ bạc tình, là đồ không biết xấu hổ.
Dù sao bên phía Hạ Xán vừa có ghi âm làm chứng cứ, lại có thiên hậu duy trì, bằng chứng vững như núi, đám người hồi sáng còn ủng hộ Đoạn Thu Dung, nói Hạ Xán là người quên nguồn mất gốc, cảm thấy như bản thân bị Đoạn Thu Dung lừa gạt, đều nghẹn một bụng lửa giận, nửa đêm không ngủ được cũng muốn lôi cả mười tám đời tổ tông nhà Đoạn Thu Dung lên hỏi thăm một lượt.
Mặt khác, đoạn ghi âm mà Đoạn Thu Dung yêu cầu Trình Nguyên quyến rũ Hạ Xán, định dùng tin đồn đồng tính hủy hoại hình tượng của Hạ Xán khiến rất nhiều người đồng tính trên mạng bất mãn, họ cho rằng Đoạn Thu Dung kỳ thị đồng tính, tập trung bình luận mắng chửi dưới bài đăng trên weibo của Đoạn Thu Dung, bình luận kiểu này đã lên tới mấy chục nghìn, ngay cả những nghệ sĩ cùng công ty Đoạn Thu Dung cũng bị vạ lây.
Cộng đồng mạng bắt đầu tẩy chay các tác phẩm liên quan đến Đoạn Thu Dung, dù là phim ông ta diễn hay đứng ra đầu tư đều bị liên lụy, khiến cho đám nghệ sĩ từng có giao tình với Đoạn Thu Dung vội vàng lên weibo của mình hủy theo dõi Đoạn Thu Dung, nói rõ lập trường của mình.
Đêm đã khuy, Đoạn Thu Dung sớm đã lên giường ngủ, ông ta tự thấy kế hoạch đối phó Hạ Xán của mình quá hoàn hảo, nên có thể kê cao gối mà ngủ, vì ông ta biết Hạ Xán không muốn nhận mình làm cha, không muốn thừa nhận quan hệ của hai người, nên cách tốt nhất là dùng đạo đức luân lý thường tình ép Hạ Xán đi vào khuôn khổ.
Cho dù Hạ Xán muốn phản bác, chỉ cần ông ta khóc lóc kể lể một giọt máu đào hơn ao nước lã là cản được ngay, một đứa con bất hiếu đến cả cha ruột cũng không chịu nhận sao có thể phát triển được trong làng giải trí? Mỗi người trên mạng nhổ một bãi nước bọt cũng đủ khiến nó chết đuối!
Kiếm được triệu một cách dễ dàng, dù sao cũng chỉ là một đứa con ngỗ ngược không muốn nhận ông lại luôn coi ông như kẻ thù, giữ lại cũng chẳng có tác dụng gì, thế thì sống chết của nó không liên quan gì đến ông hết.
Đáng tiếc chưa chờ Đoạn Thu Dung mơ xong mộng đẹp, đã bị một cuộc điện thoại của trợ lý đánh thức, giờ tốt rồi, không chờ được hình tượng Hạ Xán bị hủy hoại, mà ông ta đã thành con chuột nhắt bị mọi người đuổi đánh chửi mắng khắp trên mạng rồi.
Đoạn Thu Dung đến nằm mơ cũng không thể ngờ tới được một tên nhãi nhép mà trước kia ông ta chỉ cần bóp nhẹ một cái là chết như Trình Nguyên lại dám cắn ngược ông ta, ghi âm cuộc nói chuyện của họ! Còn đưa cho Hạ Xán để nó đối phó ông!
Trong cả những giấc mơ ngông cuồng nhất, ông cũng không ngờ được một người đã giải nghệ từ lâu không ai ngó ngàng tới như Hạ Tinh, lại có năng lực tìm được nhân vật cỡ thiên hậu mà mọi người trong làng điện ảnh Hoa ngữ đều ngưỡng mộ, chống lưng cho cô!
Rốt cuộc chuyện này là sao? Tại sao đột nhiên như cả thế giới đều đang giúp đỡ mẹ con họ? Rõ ràng kế sách của ông hoàn mỹ không kẽ hở cơ mà! Sao họ tìm thấy chứng cứ nhanh như vậy?!
Tuy trợ lý đã cảnh cáo ông ta, đừng xem bình luận trên mạng nhưng Đoạn Thu Dung vẫn không nhịn được lên mạng tìm kiếm, kết quả thấy tất cả mọi người trên mạng đều đồng lòng dùng những từ ngữ dơ bẩn nhất nhục mạ mình, ông ta giận đến mức ném cả điện thoại đi!
Nhưng đây vẫn chưa phải tệ nhất, nửa đêm đại diện cổ đông của công ty gọi điện đến, yêu cầu ông ta rút cổ phần khỏi công ty, nếu không sẽ phải bồi thường toàn bộ thiệt hại do ông ta gây ra cho các cổ đông khác!
Đoạn Thu Dung vì đầu tư kém nên đã nợ rất nhiều tiền ở bên ngoài, nếu rút cổ phần khỏi công ty, bản thân ông ta sẽ phá sản! Lần này ông ta thực sự bị dồn vào đường cùng, huyết áp tăng cao, mắt trợn ngược, tiếng còi xe cứu thương vang lên giữa đêm khuya mang người đi bệnh viện.
Cánh săn tin cũng rất biết hướng gió, bọn họ đã cho mọi người thấy rõ sự đoàn kết đẩy đổ cả một bức tường, Đoạn Thu Dung chân trước vừa bị xe cứu thương đưa đi, chân sau bọn họ đã đăng tin đầy trên mạng.
Cư dân mạng lần lượt bày tỏ sự sung sướng, ăn dưa cả đêm rốt cuộc cũng chờ được ác giả ác báo, giờ có thể an tâm ngủ rồi!
Đoạn Thu Dung đã nhận được báo ứng, khủng hoảng bên phía Hạ Xán tự nhiên được giải trừ.
Một đêm sôi động trôi qua, đến ngày hôm sau Tô Tễ Tinh và Hạ Xán phải đến công ty giải quyết phần việc còn lại, Hạ Tinh ở nhà một mình không có ai bầu bạn, nên Tô Tễ Tinh nhờ Evan đưa bà đi dạo một vòng, hiếm khi đi xa một chuyến, coi như đưa bà đi du lịch giải sầu.
Chờ Tô Tễ Tinh và Hạ Xán xử lý xong mọi chuyện quay về nhà, ngôi nhà yên tĩnh như thể không có người, nên họ đoán Hạ Tinh vẫn đang đi chơi ở bên ngoài.
Tối hôm qua vì có Hạ Tinh ở đây, hai người sợ bà nhìn ra manh mối gì đó nên từ đầu đến cuối đều bảo trì khoảng cách, đến ngủ cũng chia phòng, giờ Hạ Tinh không có ở đây, dĩ nhiên họ chẳng còn cố kỵ gì nữa.
Tô Tễ Tinh đã mệt mỏi hai ngày, lần này cậu lại là anh hùng số một trong việc đánh bại Đoạn Thu Dung, nên vừa về đến nhà cậu đã nằm sõng soài ra ghế sô pha, chỉ tay sai khiến Hạ Xán bưng trà rót nước, xoa vai đấm chân cho cậu như lẽ hiển nhiên.
“Lên trên chút, lên chút nữa, dùng sức chút!” Tô Tễ Tinh nghiêng đầu lười biếng chỉ đạo.
Dù sao cũng là vì anh mà vất vả, nên Hạ Xán cũng cho cậu chút mặt mũi, dốc sức phối hợp, “Đại ca bây giờ thì sao? Lực đạo được chưa?”
Hiếm khi thấy Hạ Xán cúi đầu trước mặt mình, Tô Tễ Tinh bắt đầu hếch mũi lên tận trời, kiêu ngạo nói: “Mạnh thêm chút nữa! Chưa ăn cơm à? Còn không cẩn thận hầu hạ, đại gia ta đổi người đấy!”
“Đổi người? Em muốn đổi ai?” Hạ Xán cười lạnh, thò tay vào cổ áo Tô Tễ Tinh, uy hiếp, “Ai có thể phục vụ em tốt hơn anh hả?”
Tô Tễ Tinh vẫn không sợ chết còn nói với vẻ khiêu khích: “Còn chưa thử sao biết không có?”
“Còn muốn thử? Vậy phải xem lát nữa em còn sức hay không đã.”
Hạ Xán đè lên người Tô Tễ Tinh, vừa cởi vừa xé quần áo cậu, sau đó xé một đoạn áo phông buộc vào cổ tay Tô Tễ Tinh, khoảng thời gian căng thẳng đã trôi qua, lúc này phù hợp nhất làm vài chuyện thích giải tỏa áp lực.
Nhưng ngay lúc hai người đang mặn nồng, đột nhiên từ phía sau sô pha vang lên tiếng nói.
“A Xán, tiểu Tô...!Mấy đứa đang làm gì?”
Tiếng nói run rẩy như tiếng sấm giữa trời quang đánh thẳng vào màng tai hai người, Tô Tễ Tinh vội vàng đẩy Hạ Xán ra, giãy giụa ngồi dậy khỏi sô pha, cậu nhìn về phía phát ra âm thanh ——
Hạ Tinh không biết đã xuất hiện từ lúc nào, bà đang đứng trước cửa phòng tắm, trừng mắt nhìn hai người đang ôm nhau trên sô pha.
Đặc biệt là trên người Tô Tễ Tinh, hai cổ tay bị trói bằng vải, trên cổ còn hai dấu đỏ khả nghi mới toanh! Giờ còn có thể giải thích với Hạ Tinh rằng hai người chỉ đùa thôi được không?!
Nói ra có ai tin không?!
Vào lúc này trong đầu Tô Tễ Tinh chỉ có một suy nghĩ —— hết rồi!
Cái gì gọi là vui quá hóa buồn? Chính là đây!
Hai người đều không ngờ rằng sau khi lên kế hoạch lâu như vậy, cuối cùng lại đột ngột công khai theo cách này.
.