Sau Khi Xuyên Thư HE Với Đại Lão Cố Chấp

chương 45

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi hai thông cáo được đưa ra, cư dân mạng nhiệt liệt thảo luận làm cho mọi người cảm nhận được không khí ăn tết sung sướng.

Trong lúc đó, một cư dân mạng nhàm chán tự xưng là Holmes đưa ra một kết luận sau khi xem một loạt tin tức – Thẩm Thứ và Phó Thời Kiêu không hợp nhau.

Tuy rằng cái kết luận này vô cùng chính xác mà chọc vào chân tướng hư hư thực thực phía sau màn, nhưng đại đa số quần chúng ăn dưa vẫn không tin.

Holmes bị fans hai nhà minh tinh và những người qua đường xem náo nhiệt chửi tới mức không muốn nhận người thân. Sau khi đại chiến ba trăm hiệp với cư dân mạng thì rút ra được kinh nghiệm xương máu, quyết định sửa sang lại những manh mối và chứng cứ liên quan tới chuyện này, cần phải dùng sự thật chống lưng cho quan điểm của mình, hung hăng vả mặt những con người ngu ngốc kia.

Vì vậy, sau đó không lâu, trên diễn đàn xuất hiện một bài viết, tiêu đề là yêu hận tình thù giữa ảnh đế P và tiểu minh tinh tuyến T. Bài viết tổng hợp các hình ảnh và video về các sự kiện rồi tổng kết ân oán giữa Thẩm Thứ và Phó Thời Kiêu.

Ngay trang đầu tiên của bài viết chính là buổi chụp hình đầu tiên của “Minh tinh phá tường”, Phó Thời Kiêu cự tuyệt ba vị mỹ nữ. Thế nhưng sau đó lại mang vẻ mặt đắc ý ngồi xuống bên cạnh Thẩm Thứ, còn vẻ mặt Thẩm Thứ lại vô cùng vi diệu.

Kết quả là cư dân mắng hắn sức tưởng tượng quá phong phú.

Trang thứ hai, Holmes đưa ra các loại ảnh chụp khi hai người chung khung hình, giải mã các biểu tình và động tác của hai người. Chứng minh hai người họ chỉ là hòa hợp ngoài mặt, nhưng bên trong lại lén lút không ai phục ai.

Người hiểu rõ các con đường hóng tin bát quái giới giải trí – Thẩm Thứ đang cải trang hóng chuyện nhìn thấy bài này cũng cảm thấy bội phục sát đất. Cậu tự nhận kỹ thuật diễn của mình nhìn rất tự nhiên, vậy mà vẫn không tránh được sự phân tích cẩn thận của đối phương.

“Quả nhiên cao thủ ở dân gian, Holmes đại trinh thám, anh tìm đúng sự thật rồi!” Thẩm Thứ hưng phấn cảm thán, một bên ngồi chờ bình luận của cư dân mạng, một bên cân nhắc xem có nên PR cho bài viết này không.

Nhưng mà không đợi cậu suy nghĩ ổn thỏa, vừa làm mới trang Thẩm Thứ đã sợ ngây người.

[Sao Thẩm Thứ có thể tranh chấp với Phó Thời kiêu, thật ra là chủ bài viết muốn hắc cả hai!]

[Lầu trên +, khuôn mặt của Thẩm Thứ độ không góc chết, kỹ năng quản lý biểu cảm của Phó Thời Kiêu cũng là hạng nhất. Thế mà qua tay chủ bài lại thành mấy tên thiểu năng trí tuệ, luôn luôn là ánh mắt ôn nhu của ảnh đế lộ ra tia hung dữ, còn Thẩm Thứ thì thành trợn trắng mắt.]

[Lầu trên +, cảm giác thịnh thế mỹ nhan như ảnh đế và Thứ Thứ tử đều bị chủ bài đạp hư rồi.]

[Đã đọc bài viết, chủ bài không thể buông tha cho hai người. Thôi thì để chị em ta cùng lên, mỗi người một ngụm nước bọt dìm chết hắn.]

Một trăm bình luận để lại, không có một cái nào cho rằng chứng cứ của Holmes là sự thật.

Cảm nghĩ của Thẩm Thứ sau khi xem xong: Lúc ấy, Phó Thời Kiêu ấp ủ âm mưu quỷ kế không tốt nên đôi mắt đào hoa mới hơi âm u. Còn bản thân mình có khả năng đã trợn mắt thật rồi nhỉ.

Chỉ đáng tiếc, cư dân mạng không tin.

Ngay sau đó, Holmes dẫn tới một tin nóng của Thẩm Thứ bị cánh phóng viên đăng lên trước trận chung kết. Khi đó vô số lời đồn đại đều nói rằng Phó Thời Kiêu chính là người hạ độc thủ phía sau.

Sau đó, Thẩm Thứ phản đòn xoay ngược tình thế, nhân khí không ngừng tăng lên, Phó Thời Kiêu cũng vì vậy mà bị liên lụy. Thế nên, tại buổi trực tiếp cuối cùng hai người mới có biểu hiện hoàn toàn tương phản như thế.

Sau đó nữa, Tinh Nghi Entertainment ký hợp đồng với Thẩm Thứ, Phó Thời Kiêu đã giải ước với công ty…

Tất cả những điều này đều chứng minh, trận đấu giữa ảnh đế và minh tinh nhỏ tuyến này người chiến thắng là minh tinh nhỏ, còn ảnh đế chính là bại tướng!

Thẩm Thứ gật đầu: Ừ~ Chuyện cũng không sai biệt lắm.

Cư dân mạng:

[Ha ha ha, chủ bài là não bổ số đấy!]

[Cho nên người cường đại như Phó Thời Kiêu trong mắt chủ bài chẳng qua chỉ là con gà nhu nhược thôi.]

[Tiêu đề nói yêu hận tình thù, tình yêu đâu? Vì cớ gì mà chỉ có thù hận?]

[Tình yêu của ảnh đế đã ở chỗ ông chủ Kiều.]

[Yếu ớt hỏi một câu, mọi người có biết có một CP gọi là Kiều Mộc() không? Dạo gần đây toàn phát đường, nhiệt liệt đề cử!]

[Hahaha, chợt get được điểm manh của chủ bài. Cho nên ảnh đế, đại lão và tuyến là tình tay ba hả? Một câu chuyện xưa ngươi yêu ta, ta yêu hắn, hắn lại yêu hắn!]

Cư dân mạng càng nói càng lạc đề. Sau khi phẫn nộ đáp trả lại vài bình luận, Holmes tức đến mức xóa bài, bài viết rất nhanh đã biến mất.

Thẩm Thứ: Tôi thấy cô đơn quá.

Rời khỏi diễn đàn, Thẩm Thứ đăng nhập Weibo. Những bình luận dưới đề tài hot trên Weibo đã bị phòng quan hệ công chúng của Tinh Nghi Entertainment kiểm soát. Hơn nữa, trên mạng đột nhiên xuất hiện một tin tức nóng hổi, phong ba về việc ký hợp đồng và giải ước cũng mau chóng bị quên đi.

Thẩm Thứ: Được rồi, cô đơn mãi cũng thành quen.

Cậu không vui vẻ gập laptop lại, nhớ lại lời Bách Nam nói trước đó nên đứng dậy bắt đầu thu dọn phòng, gói ghém hành lý, chuẩn bị rời khỏi căn hộ cho thuê này.

Sáng sớm hôm sau, Thẩm Thứ nhận được cuộc điện thoại từ người quản lý mới Quản Bằng. Dùng giọng nam kiên định nói với cậu, hắn đang cùng trợ lý mới tới nhà của cậu.

Thẩm Thứ nhất thời không phản ứng kịp, mơ màng hỏi: “Tới làm gì?”

Quản bằng cười haha hai tiếng, trả lời hàm hậu: “Giúp cậu chuyển nhà nha, đích thân đại lão chỉ thị.”

Thẩm Thứ: …

Tác phong làm việc của cấp dưới Kiểu Nhung làm cậu sợ ngây người, thử hỏi: “Mọi người ở Tinh Nghi Entertainment đều làm việc hiệu suất cao như này sao?”

Quản Bằng chẳng chút khách khí mà sửa lại lời cậu: “Là chúng tôi thôi, không nói nữa. Anh lên tầng đã.”

Cúp điện thoại được vài phút thì chuông cửa nhà Thẩm Thứ vang lên. Thẩm Thứ mở cửa, một người đàn ông dáng vóc hơi béo, thoạt nhìn tầm tuổi đứng ở cửa, theo sau lưng là trợ lý Tiểu Đồng của cậu.

Thẩm Thứ:?????

Tiểu Đồng vẫy tay với cậu: “Hi~ Anh Thứ, anh ngạc nhiên sao?”

Người đàn ông cũng vẫy tay theo, cả người đều mang cảm giác chân thành, nhiệt tình giới thiệu: “Xin chào Tiểu Thứ, tôi là người quản lý mới của cậu Quản Bằng, năm nay tuổi, vẫn đang độc thân. Về sau cậu có thể gọi tôi là anh Bằng, nghe nói Tiểu Đồng là trợ lý của cậu bên Bác Diệu Mutual nên đoàn đội chúng tôi đã đào cô ấy về đây để làm trợ lý sinh hoạt sau này cho cậu.”

Thẩm Thứ tiếp nhận hết đợt kinh ngạc này tới đợt kinh ngạc khác, đôi mắt trừng to như không xác định được tính chân thực hỏi: “Đại lão mà anh nói, là ngài Kiều sao?”

Một loạt sắp xếp này của đại lão cũng quá là hiểu rõ mình!

Quản Bằng đóng cửa lại, ý muốn ba người họ vừa làm vừa nói chuyện, sau đó thấp giọng nói với Thẩm Thứ: “Thật không dám giấu, anh nghe nói Kiều tổng tự mình chọn anh làm quản lý cho cậu. Những người trong đoàn đội dưới trướng anh đều là tinh anh ở nhiều phương diện, năng lực xử lý và việc chấp hành theo lời cấp trên tuyệt đối không phải nghi ngờ. Hơn nữa, bọn họ chỉ xử lý việc vụ việc của một người là cậu thôi.”

Thẩm Thứ gật đầu: “Vâng.”

Nhưng mà nhìn qua tôi giống một người dễ gây chuyện thị phi hả?

Quản Bằng nhân lúc Tiểu Đồng không để ý, càng đè giọng xuống thấp, thần bí hỏi: “Tiểu Thứ à, hay là cậu nói thật cho anh biết, cậu là thân thích của Kiều tổng hả?”

Thẩm Thứ: …

Thẩm Thứ nhìn thoáng qua người quản lý của mình, xác nhận là anh ta không phải nói đùa mà là muốn nghiêm túc hỏi vấn đề này.

Cậu cũng dùng biểu tình nghiêm túc hỏi lại: “Anh Bằng, anh chắc chắn là ngài Kiều tự mình chọn ra anh để làm người quản lý của tôi?”

Cái người tính chất phác đơn thuần như thế, làm sao tồn tại trong giới giải trí được?

Không phải là dư nghiệt được Phó Thời Kiêu để lại đã đề cử người này với đại lão đó chứ? Mục đích chính là để đào hố cho cậu!

Quản Bằng không nhận ra sự nghi ngờ của Thẩm Thứ, đứng đó khiêng lên những túi hành lý của Thẩm Thứ, trả lời: “Mọi người trong công ty đều đồn như vậy, chắc là sự thật.”

Thẩm Thứ: …

Có khi đại lão chỉ thấy anh phù hợp để giúp tôi chuyển nhà.

Trong chốc lát, ba người đã ngồi lên xe bảo mẫu. Quản Bằng lại như nhớ ra cái gì, quay sang xác nhận với Thẩm Thứ: “Cho nên cậu không phải thân thích của Kiều tổng? Nghe nói nhà họ Kiều chính là danh gia vọng tộc tại đế đô.”

Thẩm Thứ vò đầu, vô lực nói: “Anh Bằng, rốt cuộc là cái gì đã khiến anh sinh ra ảo giác tôi là công tử nhà hào môn vậy?”

Những tin nóng lúc trước cũng đã phiên phiến được thân phận cô nhi của nguyên chủ rồi.

Quản Bằng nghe vậy thì nhìn cậu một cái, muốn nói gì đó nhưng lại nhịn xuống.

Một giờ sau, tài xế lái xe tới khu nhà mới. Thẩm Thứ ngẩng đầu nhìn căn biệt thự ba tầng hoa lệ trước mắt, rốt cuộc cũng hiểu rõ vì sao quản lý của mình lại sinh ra cái loại ảo giác kia.

CMN cái nhà này của cậu cũng to quá rồi ha?

Ba người xuống xe, kéo hành lý đi vào biệt thự. Đi vào trong mới phát hiện bên trong trang hoàng xa hoa, các loại đồ dùng đều đầy đủ không thiếu món gì. Hơn nữa, nhìn thoáng qua đã biết giá trị những thứ này không hề nhỏ, tới mức người như Thẩm Thứ trước khi xuyên thư đã thấy qua nhiều thứ cũng có hơi sợ đụng phải rồi làm hỏng mất.

Cậu lùi ra sau một bước, hỏi người quản lý bên cạnh mình bằng giọng hoang mang: “Anh Bằng, chỗ này là chỗ ở của tôi? Anh không nhầm đó chứ?”

Quản Bằng gật đầu khẳng định: “Không sai, đây là do Kiều tổng phê duyệt. Tiểu Thứ, cậu cũng biết sao anh lại hoài nghi cậu là thân thích của Kiều tổng rồi nhỉ?”

“Bao gồm cả Phó Thời Kiêu hồi trước, Tinh Nghi thành lập đã nhiều năm như vậy rồi mà chưa có ai có đãi ngộ này cả. Vừa ký hợp đồng đã được một căn biệt thự xa hoa như này, cậu là người đầu tiên.”

Thẩm Thứ: Cảm thấy ông đây gần nhất gặp phải vận may cứt chó rồi.

Không được, trong trường hợp này càng phải bình tĩnh.

Cậu nhớ tới bình luận trước đó Kiều Nhung để lại dưới bài đăng Weibo, nhẹ nhàng bâng quơ mà thổi phồng với Quản Bằng: “Anh Bằng, tôi có thể bước vào căn biệt thự này, không phải dựa vào quan hệ mà là dựa vào thực lực.”

“Có khả năng là ngài Kiều thấy tôi là nghệ sĩ có thực lực nhất từ khi Tinh Nghi thành lập tới giờ!”

Nói xong, cậu sâu kín thở dài một hơi, tỏ vẻ bản thân lợi hại như vậy cũng phiền não lắm.

Vẻ đẹp trời sinh không thể nào mà bỏ được.

Quản Bằng còn chưa kịp đáp lời, hành lang tầng hai biệt thự bỗng nhiên xuất hiện tiếng cười nhạo quen thuộc.

Ba người đứng trong phòng khách đồng thời ngẩng đầu.

Thẩm Thứ nhìn thấy Kiều Nhung đứng tại chỗ rẽ, khoanh tay đứng dựa vào tay vịn, từ trên cao mà nhìn cậu.

Thẩm Thứ: …

Trước khi khoác lác lại không xem xét kỹ, bị đại lão nhìn thấy nữa rồi!

Kiều Nhung để Quản Bằng và Tiểu Đồng đi về công ty trước, cuối cùng trong không gian to rộng như này chỉ còn hai người anh và Thẩm Thứ.

Thẩm Thứ nhìn anh nhàn nhã đi xuống dưới, giương mắt cười như không cười nói với cậu: “Tôi cảm thấy cậu là nghệ sĩ có thiên phú hài hước nhất trong nhiều năm Tinh Nghi thành lập đấy.”

Mặt già của Thẩm Thứ đỏ lên, chủ động thừa nhận sai lầm với người sau này nắm giữ cơm áo gạo tiền của mình: “Ngài Kiều, tôi sai rồi. Vừa nãy là tôi nói giỡn thôi.”

Kiều Nhung nhíu mày, không vui hỏi: “Thẩm Thứ, tôi nhớ đã từng nói với cậu, cậu đừng quay đầu đã đem lời tôi nói ném đi chứ?”

Thẩm Thứ vẻ mặt mờ mịt.

Kiều Nhung chờ mong mà nhắc nhở cậu: “Xưng hô.”

Thẩm Thứ nghĩ chút rồi như bừng tỉnh đại ngộ mà A một tiếng, ngượng ngùng nhìn Kiều Nhung: “Ngài Kiều, ngài làm khó tôi rồi.”

Kiều Nhung đứng yên ở trước cửa sổ sát đất, đưa mắt nhìn bầu trời xanh lam không có một gợn mây, chẳng chút để ý nói: “Một khi đã như vậy, tôi cũng thấy khó xử vô cùng. Vậy dứt khoát thu hồi chỗ ở này đi?”’

Thẩm Thứ: Mẹ nó, không thể!!

Thẩm Thứ cuống quít sửa miệng, nhanh nhẹn “lặp lại” lời vừa rồi: “Kiều Nhung, anh à, em một chút không thấy khó.”

Kiều Nhung cười nhẹ một tiếng, vừa lòng gật đầu, xoay người nói: “Thật tốt, yêu hư vinh lại không có cốt khí. Tôi thích.”

Thẩm Thứ trừng mắt: Ý gì?

Trong khung cảnh ấm áp, sạch sẽ của căn nhà được mặt trời mùa đông chiếu vào, Kiều Nhung từng bước đi về phía cậu. Biểu cảm trên mặt cũng trở nên nghiêm túc, giọng điệu thoải mái: “Thẩm Thứ, những lời tôi sắp nói em nghe cho rõ, cũng đừng có quên. Từ hôm nay trở đi, tôi muốn bắt đầu theo đuổi em.”

Thẩm Thứ:?????

Thẩm Thứ: Mẹ nói, mắt của ông đây sắp trừng to tới mức muốn rớt ra ngoài luôn rồi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio