Sau Khi Xuyên Trở Về Hắn Vuốt Trọc Hào Môn Bá Miêu

chương 53: canh hai

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

(Edit + Beta: Lạc Hoa Tự Vũ)

Đám người Sử sư huynh căn bản chẳng quen biết gì Phong Thụy Tuyết, nhìn thấy Phong Hạo Vũ cũng chỉ gật đầu rồi tiếp tục kích động vô cùng mà vọt tới trước mặt Quý Phong, cực kỳ phấn khích mà nói: "Tiểu sư đệ, hoan nghênh em tới nhập học!"

Ở phía sau chính là mấy sư ca sư tỷ có quen biết cậu, họ tươi cười đầy mặt nhìn Quý Phong, khen tiểu sư đệ thật là đẹp trai.

Quý Phong không ngờ mấy sư ca sư tỷ sẽ làm lớn như vậy, đáy lòng cậu rất cảm kích họ, bọn họ đặt cậu ở trong lòng, loại cảm giác này thậm chí còn hơn cả người thân huyết mạch tương liên nào đó, nhưng cảm xúc của cậu vẫn luôn chưa từng biểu lộ ra ngoài, trên mặt không hiện ra, người ngoài nhìn vào chỉ thấy cậu rất bình tĩnh mà chào mấy sư ca sư tỷ.

Trác Tuấn cũng học ngành văn học, lần trước đấy nhà hắn có việc nên không cùng đi thi đấu được, lúc về nghe mấy người Sử sư huynh nhắc tới Quý Phong, lòng hắn đã sớm ngứa ngáy muốn gặp tiểu sư đệ trong lời đồn này một lần rồi, bây giờ cũng không rảnh đoái hoài tới Phong Hạo Vũ, lượn đến trước mặt Quý Phong, rất nhiệt tình dạt dào tự giới thiệu một hồi.

Mà Phong Thụy Tuyết hoàn toàn bị lơ đi, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Cũng may cô ta rất nhanh đã phát hiện Phong Hạo Vũ ở bên cạnh nhíu chặt mày, trong lòng giật mình nhưng trên mặt đã khôi phục lại bình thường.

Phong Hạo Vũ thu hồi tầm mắt, chỉ nhàn nhạt nhìn cô ta một cái: "Thụy Tuyết, lần sau đừng có lúc thét lúc rống như vậy nữa, đi thôi, anh đưa em đi báo danh."

Phong Hạo Vũ thở dài trong lòng một tiếng, nhưng cuối cùng vẫn không nhẫn tâm nặng lời.

Nếu đã không thể cứu vãn nữa thì chỉ có thể giúp em ấy cứu vãn hình tượng ở mặt khác.

Phong Thụy Tuyết vừa hận vừa oán Quý Phong vì cậu cũng thi đỗ đại học C, lúc này tỉnh táo lại mới biết mình đã phạm vào tối kỵ, nhưng mỗi lần đụng phải chuyện liên quan tới Quý Phong, cô phát hiện bản thân mình đều không thể khống chế được cảm xúc.

Rõ ràng ngay cả khi ở trước mặt Đổng Bảo Vân, cho dù Đổng Bảo Vân ỷ vào việc bà ta là mẹ của anh Hạo Vũ mà chèn ép cô, cô vẫn có thể nhịn được.

Phong Hạo Vũ bước nhanh mang theo hành lý đi ở phía trước, Phong Thụy Tuyết cúi đầu vội vàng đi theo.

Nhưng cho dù cô ta có muốn khiêm tốn đi chăng nữa, thân làm tân sinh viên có nhan sắc không tầm thường, lại là người có quan hệ với Hội trưởng Hội Học Sinh là Phong Hạo Vũ đã chú định là không được yên bình.

Huống chi Phong Hạo Vũ có bằng cấp tốt, lớn lên tốt, gia thế tốt, bản thân lại có năng lực, là đối tượng không ít người yêu thầm ở đại học C, là nam thần trong cảm nhận của mọi người, mới vừa vào trường đã chú định gây thù chuốc oán rất nhiều, hơn nữa một mở màn như vậy đã để lại cho người ta ấn tượng không tốt, có muốn thuận buồm xuôi gió như kiếp đầu chắc chắn là điều không dễ dàng.

Quý Phong căn bản không đặt Phong Thụy Tuyết ở trong lòng, ân oán giữa cậu và cô ta có rất nhiều thời gian để thanh toán.

Bởi vì có ngành văn học, hơn nữa còn có mấy vị sư ca sư tỷ tự mình dẫn đường hỗ trợ, Quý Phong rất nhanh đã báo danh xong, được đưa tới ký túc xá.

Khi cậu tìm được ký túc xá thì cậu là người đầu tiên đến đây, đặt hành lý ở ký túc xá xong, vì Sử sư huynh nhiệt tình mời lời nên cậu không thể từ chối mà bị mang đi dạo đại học C.

Vừa hay đây cũng là lần đầu tiên Lưu Doãn tới đại học C, cũng rất hứng thú với việc đi tham quan đại học C.

Mà khi mấy người Quý Phong đi dạo quanh đại học C, một bài viết bị người nặc danh âm thầm đăng lên diễn đàn đại học C.

【Cô bé lọ lem cực phẩm bên cạnh nam thần P !!! 】

【Nói trước nhé, không phải là lâu chủ ghen ghét mà chỉ đơn giản là hâm mộ, hơn nữa cảm thấy không đáng cho nam thần!

Trước tiên, đối với thân phận cô bé lọ lem của này, nghe nói là P gia năm trước nhận nuôi con gái nuôi, còn sửa lại họ cho vào sổ hộ khẩu! Những điều này cũng không phải là tôi nói linh tinh đâu, em gái họ của tôi học cùng trường với cô bé lọ lem kia ba năm cấp ba, chỉ cần là người học trường cấp ba M đều biết.

Vì sao lại biết ư, bởi vì ở trường học, cô bé lọ lem này cực kỳ kiêu căng, không chỉ có thế, mà ở bên ngoài đều tự cho mình là vị hôn thê của nam thần P.

Nhưng mà em gái à, tốt xấu gì cũng phải rời hộ khẩu với nam thần P ra trước rồi lại bàn chứ! Còn sở dĩ tôi hâm mộ là bởi vì hai tháng trước, nam thần P vì chúc mừng cô ta tốt nghiệp cấp ba mà dứt khoát mua cho cô ta một căn nhà, phân hộ khẩu của cô ta ra một mình, còn xóa bỏ thân phận con gái nuôi nữa.

Nghe nói không lâu sau sẽ đính hôn!!!

Tại đây mặt trên sở hữu, đối phương cũng không có gì! Chỉ là các ngươi biết đối phương làm cực phẩm gì không? Dc vọng chiếm hữu của cô ta đối với nam thần P mạnh đến mức làm người ta giận sôi, nổi tiếng nhất hẳn chính là năm lớp mười, bên cạnh cô bé lọ lem này có một người bạn tốt, người bạn kia chỉ từng gặp nam thần P hai, ba lần thôi, nhưng dù sao nam thần P lớn lên đẹp trai thế kia, em gái nhỏ mới biết yêu động tâm một chút cũng có thể thông cảm được.

Nhưng cô bạn kia cũng không làm gì cả, thậm chí còn không dám nhìn nhiều một cái, chỉ đơn thuần có chút hâm mộ cô ta, không cẩn thận lỡ mồm nói hai câu hâm mộ cô ta, kết quả cô ta ở ngoài một bộ tiểu bạch hoa, sau lưng lại tìm người bôi nhọ người bạn này tay chân không sạch sẽ.

Sau đó người bạn kia bị bắt nạt đến mức phải nghỉ học, nghe nói sau này cũng không thể trở lại cấp ba được nữa, chưa tới hai năm đã bị cha mẹ tùy tiện gả chồng, sau lưng chuyện này mà không có công lao của cô ta thì tôi không tin.

Người như vậy mà xứng với nam thần P á, tôi không phục! 】

【Lầu : Lâu chủ như này thì hâm mộ đâu ra, rõ ràng là ghen ăn tức ở, thích P thì cứ nói đi, chẳng có ai cười nhạo cậu cả.

Lại còn nói người ta là cô bé lọ lem, tôi mới vừa gặp P đi cùng em ấy ở ký túc xá, em ấy lớn lên đẹp thế kia, hoa khôi của ngành là cái chắc, nói không chừng cũng có thể tranh hoa khôi của trường ấy chứ, họ rất xứng đôi, đừng đồn linh tinh nữa.

【Lầu : +, tuy chưa từng nhìn thấy nhưng mấy tin đồn như vậy tốt nhất là đừng có nói bừa.

【Lầu : + .】

【Lầu : Ha ha ha lâu chủ kiên trì nhé! Tôi ủng hộ cậu! Nếu hôm nay mà không thấy chuyện kia thì tôi thật sự cũng cảm thấy lâu chủ đang nói nhảm, nhưng là người từng chứng kiến tiểu bạch hoa kia hai mặt, tôi tin là thật! 】

【Lầu : Sao đấy? Lầu trên xem ra có tin tức nội bộ nhỉ, hóng +! 】

【Lầu : Hóng +, chẳng lẽ hôm nay trường học đón tân sinh viên mới đến mà còn xảy ra chuyện gì sao? 】

........

【Lầu : Nếu lòng hiếu kỳ của mọi người nặng như vậy thì tôi sẽ thỏa mãn mọi người! Tôi là một người chứng kiến ở hiện trường, hoàn toàn đứng ở góc nhìn của một người ngoài để trình bày và phân tích.

Chắc mọi người đều biết khoảng thời gian trước ông Chu dẫn mấy tiền bối ngành văn học đến Kinh thị tham gia thi đấu, sau đó vì một tiểu học đệ xuất hiện lật ngược thế cục mà giành được giải nhất đúng không.

Hôm nay là ngày đầu tiên tiểu học đệ tới báo danh, đám người ngành văn học kia đều điên cuồng hết rồi, còn có câu lạc bộ văn học nữa, khua chiêng gõ trống tới đón!

Ai mà ngờ, mọi người đoán xem chuyện thế nào?

Trùng hợp là tiểu học đệ tới sau vị tiểu bạch hoa kia, lúc ấy tiểu bạch hoa kia đi cùng người P nào đó, cũng không biết là cảm giác về sự ưu việt đào từ đâu ra, thế mà cô ta lại tưởng đám người ngành văn học kia vì nể mặt người P nào đó mà tới chào đón cô ta!!!

Ha ha ha ha, câu nói lúc ấy của cô ta á hả, tôi đứng cách xa cô ta tới mét mà còn nghe thấy rõ luôn cơ mà!

Kết quả là đoàn người Sử sư huynh lại lướt ngang qua cô ta cùng người P nào đó, đi đến chỗ tiểu sư đệ ở sau cô ta! Tôi còn thấy xấu hổ đến mức ngón chân đều cuộn lên thay cô ta!

Thế mà cô ta còn bày ra cái biểu cảm sao có thể chứ? Như kiểu toàn bộ thế giới đều phải bu vào vây quanh cô ta vậy, cái biểu tình vặn vẹo lúc ấy tôi xem thú vị cực kỳ, nhưng lúc người P nào đó nhìn sang thì, cô ta ngay lập tức thay đổi sắc mặt, ra vẻ tội nghiệp lắm, lúc ấy tôi sợ đến ngu người luôn, kỹ thuật diễn này mà không đi đóng phim thì cực kỳ đáng tiếc!

Cuối cùng cuối cùng!! Cũng là trọng điểm của trọng điểm! Tỏ tình với tiểu sư đệ! Đẹp trai tới tận chân trời! Ôiiiiiii tiểu sư đệ, nếu em nhìn thấy bài viết này thì chị là chị gái bên tay phải mặc quần áo màu xanh lục nhé, xin các loại phương thức liên hệ làm quen, xin hãy lâm hạnh! 】

【Lầu : Lầu ơi, cậu rụt rè một chút đi!! Sư đệ là của tôi! Chị năm , tiểu sư đệ ơi, nữ hơn ba ôm gạch vàng, nhìn chị nhìn chị nhìn chị đi! 】

(Câu cổ ngữ về quan niệm hôn nhân của người Trung Hoa xưa: nghĩa là lấy vợ hơn ba tuổi thì tương lai chắc chắn trở nên giàu có, sung túc.

(Theo Swaka Nguyệt Lam giải thích.))

Bài viết này nháy mắt sắp chệch hướng, nhưng rất nhanh đã quay trở về quỹ đạo, đều tò mò mọi người ở đây đang nói đến ai.

Có điều bài viết này chỉ tồn tại nửa giờ đã bị xóa.

Cho dù như vậy thì điều nên nhìn thấy cũng đã thấy được.

Một bài viết mà hai người nổi tiếng, lại còn là hai loại nổi tiếng hoàn toàn tương phản.

Sau khi Phong Thụy Tuyết báo danh xong thì dẫn theo Phong Hạo Vũ phô trương đi một chuyến đến ký túc xá để công khai chủ quyền, rồi lại quấn lấy Phong Hạo Vũ đòi dẫn cô đi ăn, nhưng lúc rời khỏi ký túc xá, cô phát hiện có vài người nhìn mình với ánh mắt kỳ quặc, nhìn đến mức cô luôn cảm thấy tất cả đám con gái đó đều đang cười nhạo cô.

Nhưng vì có mặt Phong Hạo Vũ ở đây nên không dám nói gì.

Quý Phong ở bên kia lại rất thuận lợi, sau khi đi dạo một vòng, rồi lại đi gặp ông Chu một lần, đến giữa trưa đoàn người đi ăn cơm.

Bởi vì buổi chiều ông Chu và đám người Sử sư huynh còn có tiết nên tạm thời từ biệt nhau.

Tiễn Lưu Doãn, giáo sư Tần và Tần Duệ rời đi, Quý Phong trở lại ký túc xá.

Mở cửa ra, ba bạn cùng phòng khác trong ký túc xá đã tới đủ rồi.

Ba người cùng phòng nghe thấy tiếng động thì quay đầu lại, khi nhìn thấy mặt Quý Phong, Cát Hâm đang sửa sang lại giường đệm ở trong góc tức khắc sáng mắt lên, vui vẻ không thôi: "Là cậu ư?"

Quý Phong cười với Cát Hâm, cũng nhàn nhạt gật đầu với hai người cùng phòng khác.

Trừ Cát Hâm ra, hai người cùng phòng khác một người tên là Trình Hạc, một người tên là Lưu Hướng Kim.

Đó là hai người cùng phòng khác của Quý Phong ở kiếp đầu, nhưng hầu hết thời gian cậu đều đang đi học hoặc là đi làm, quan hệ với bọn họ rất bình thường, tuy ở kiếp đầu hai người này chưa từng hãm hại cậu, nhưng người mà Phong Thụy Tuyết thuê dọn vào chiếm chỗ của Cát Hâm lại hãm hại cậu, đồn là cậu bán thân ở bên ngoài, bọn họ không những không tin cậu, thậm chí còn rêu rao ra bên ngoài làm to chuyện lên, hơn nữa còn tìm đến chỗ ký túc xá trưởng để đuổi cậu ra khỏi ký túc xá của bọn họ.

Quý Phong còn nhớ rõ, lúc ấy hai người chung ký túc xá với cậu cùng với cái người đã hãm hại cậu nói rằng loại người như cậu sao vẫn còn mặt mũi ở lại trường học?

Lúc ấy cậu hai mặt thụ địch, tìm hai người bọn họ chất vấn, bản thân mình không đụng chạm gì đến bọn họ, bọn họ rõ ràng biết cậu bị hãm hại nhưng tại sao còn làm như vậy?

Lúc ấy hai người kia nói thế nào?

Họ nói là cho dù cậu có trong sạch thế nào thì người khác cũng sẽ không tin, nhưng cậu lại ở cùng một ký túc xá với bọn họ, sẽ liên lụy tới thanh danh của bọn họ, trừ phi chính cậu có thể chứng minh bản mình không phải như vậy, nhưng cậu lại không chứng minh được, cho dù cậu chưa từng làm vậy nhưng thanh danh đã thối nát, cũng sẽ liên lụy đến bọn họ, cho nên cậu vẫn nên tự động dọn ra ngoài, đừng liên lụy tới bọn họ.

Hai người kia ngồi yên không nhúc nhích nhưng lại đánh giá Quý Phong từ trên xuống dưới.

Cát Hâm cũng đã chạy tới, trong ánh mắt đều mang theo vui mừng, rồi lại không dám đến quá gần: "Thật đúng là trùng hợp, không ngờ chúng ta lại ở chung một ký túc xá, cậu chính là Quý Phong đúng không? Lần trước......! Thật sự rất cảm ơn cậu, nếu không có cậu nhắc nhở, sợ là tôi sẽ bị ngã không nhẹ chút nào."

Cát Hâm gãi đầu, mỗi giường ngủ ký túc xá đều đã cố định, có viết tên bên trên.

Cậu không ngờ Quý Phong chính là người hảo tâm lúc trước nhắc nhở cậu đừng đi đường kia, tuy sau này cậu cũng phát hiện con đường kia còn chưa bị phong tỏa lúc đối phương nói tới, nhưng nếu đêm đó không có Quý Phong nhắc nhở thì bản thân mình phỏng chừng sẽ ngã xuống hố bị sụp, cho dù không ngã gãy chân thì cũng phải tĩnh dưỡng rất lâu.

Quý Phong cười: "Không sao là tốt rồi."

Cát Hâm thấy Quý Phong cười với mình, ánh mắt cậu ấy rất nhu hòa, cậu có thể dễ dàng cảm nhận được Quý Phong rất ôn hòa với cậu, nhưng cậu vẫn luôn thấp thỏm sợ mình quá nhiệt tình mà quấy rầy đến cậu ấy.

Truyện Kiếm Hiệp

Cát Hâm cười cong cả mắt, chờ Quý Phong ngồi xuống, cậu lấy trái cây mình mang đến đây cho Quý Phong ăn: "Đây là một loại quả ở quê tôi, tôi nhờ người chuyển hộ tới đây, ngọt lắm luôn, cậu nếm thử nhé?"

Lúc Cát Hâm nói đến câu cuối cùng còn mang theo thấp thỏm, trước đó cậu vừa mới đưa cho hai bạn cùng phòng kia, tuy bọn họ cười cười nhận lấy nhưng không ăn, trong ánh mắt tuy không hiện rõ ra nhưng lại đánh giá cậu từ trên xuống dưới làm cậu có chút không dễ chịu trong lòng.

Quý Phong nhận lấy, lột ra nếm thử, đúng là ăn rất ngon: "Rất ngọt, cảm ơn cậu."

Cát Hâm ngay tức khắc cười tươi, đôi mắt to tròn, cười rộ lên cong cong thành vầng trăng non rất đẹp.

Sếp miu miu đang tránh mặt nghỉ ngơi lấy sức, nghe thấy một giọng nói hơi quen quen, nó giật giật tai ló đầu nhỏ ra thì thấy Cát Hâm thanh tú với đôi mắt to, khuôn mặt nhỏ đứng cách đó không xa, trong đầu nó lập tức hiện lên câu nói "chân rất dài" ngày trước của Quý Phong.

Sếp miu miu: "???" Ở cùng cậu ấy? Trong một cái phòng ngủ? Về sau đều ở cùng nhau?

(Tự dưng trong đầu hình thành cp tà giáo Quý Cát =))) Có lỗi với Sếp miu miu quá:)).

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio