Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

chương 129

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cho dù có chuyện gì, anh cũng phải chờ đến khi Du Ân tới cầu xin anh, anh mới ra tay giúp đỏ.

Bởi vì vô cùng khó chịu, cho nên Hứa Hàng chủ động hỏi Du Ân một câu: “Sao cô không tìm Đình Viễn? Du Thế Quần nói cô không quan tâm đến sống chết của ông ta, Đình Viễn là người có quyền lên tiếng nhất.”

Mấy năm kia, ba con Du Thế Quần cầm bao nhiêu tiền từ chỗ Phó Đình Viễn, không phải Phó Đình Viễn cũng vì nể mặt Du Ân nên mới cho sao?

Nếu như không phải vì Du Ân, Phó Đình Viễn có thể để ý đến bọn họ?

“Tìm Phó Đình Viễn?” Du Ân tự giễu lắc đầu: “Sao anh ta có thể giúp tôi chứ? Anh ta ghét tôi như thế.”

Hơn nữa trước đó cô còn ồn ào không vui với Phó Đình Viễn, bởi vì chuyện thêm wechat.

Hứa Hàng hả miệng một cái, lần nữa không nói nên lời.

Hứa Hàng không ngờ, trong lòng Du Ân cho là Phó Đình Viễn ghét cô, xem ra, cuộc hôn nhân ba năm kia với Phó Đình Viễn, đúng là đã để lại rất nhiều bóng ma trong lòng cô.

Sau khi đưa Du Ân về tới, chuyện đầu tiên Hứa Hàng làm chính là gọi điện thoại cho Phó Đình Viễn.

“Du Ân vừa đến bệnh viện cầm báo cáo, bị mắng trong thang máy. Sau khi kết nối điện thoại, Hứa Hàng lập tức đi thẳng vào vấn đề.

Phó Đình Viễn lập tức đứng dậy một cái: “Cái gì?”

Hứa Hàng nghiêm túc nói: “Tôi không gạt cậu, cô ấy còn núp trong thang thoát hiểm không dám đi ra.”

Phó Đình Viễn trầm mặc một chút.

Anh biết chuyện Du Ân bị bạo lực mạng, sau khi video trên tài khoản đại v kia lên hotsearch, khi đó Chu Mi nói cho anh biết.

Nhưng anh không ngờ chuyện nghiêm trọng như thế, nghiêm trọng đến mức ảnh hưởng đến cuộc sống của cô trong thực tế.

Sau khi anh nghe thấy cậu Hứa Hàng nói cô núp trong thang thoát hiểm không dám đi ra, trong lòng không có cảm giác.

Hứa Hàng còn nói: “Chuyện này cũng vô cùng nghiêm trọng, cô ấy nói Chung Văn Thành sẽ giúp cô ấy làm sáng tỏ.”

Lời này của Hứa Hàng đã xua tan ý muốn ra tay giúp Du Ân vừa mới nhú lên trong lòng Phó Đình Viễn, anh tức giận nói: “Nếu cô ta đã có biện pháp đối phó, cậu còn gọi cho tôi làm gì?”

Hứa Hàng bất lực nói: “Lúc tôi nói chuyện phiếm với cô ấy mới biết được, cô ấy có ấn tượng khá xấu với cậu.”

“Cô ta hoàn toàn không nghĩ tới tìm cậu giúp đỡ bởi vì cảm thấy cậu cực kỳ ghét cô ấy, sẽ hoàn toàn không ra tay giúp cô ấy.”

Cuối cùng, Hứa Hàng học giọng điệu trêu chọc Phó Đình Viễn của Dịch Thận Chi, nói: “Xem ra… cậu thật sự làm một người chồng trước thất bại”

Sau khi Hứa Hàng cúp điện thoại, Phó Đình Viễn giận tới mức suýt chút nữa ném điện thoại di động đi.

Anh có đáng sợ như thế?

Ngay cả mở miệng cô cũng không dám mở?

Xem như trước đây anh tỏ ra chán ghét cô, nhưng anh cũng không tới mức thấy chết mà không cứu?

Bây giờ cô gặp phải chuyện nghiêm trọng, chỉ cần cô mở miệng, anh nhất định sẽ giúp.

Một mình ngồi trong phòng làm việc một lúc lâu, anh cầm điện thoại nội bộ gọi Chu Mi vào.

Chu Mi nhanh chóng đi vào, Phó Đình Viễn lãnh đạm phân phó: “Trước tiên cô cứ chuẩn bị những sở thu chi này, rồi đưa cho cô ấy.”

Mặc dù Phó Đình Viễn dùng từ “cô ấy” để thay thế cho tên, nhưng Chu Mi vẫn biết “cô ấy” mà anh nói là Du Ân.

Cô ta có chút sửng sốt: “Thế nhưng không phải vừa rồi ngài nói không cần để ý đến sao?”

Từ đầu khi đoạn video của đại y được đưa ra ánh sáng, Chu Mi đã tới tìm Phó Đình Viễn.

Nhưng vẻ mặt Phó Đình Viễn không thay đổi, nói không cần phải để ý đến, Chu Mi không thể làm gì khác hơn là xoá bỏ.

Sổ thu chi mà Phó Đình Vĩ nói chính là lấy số tiền mà ba con Du Thế Quần đã lấy từ chỗ Phó Đình Viễn, sau lần ba con Du Thế Quần đến tìm Du Ân làm loạn lúc trước, Phó Đình Viễn đã yêu cầu cô ta soạn số thu chi.

Người như Phó Đình Viễn, đã phòng bị thành thói quen từ trước, khi đó mặc dù vẫn chưa xảy ra việc gì, nhưng anh đã chuẩn bị xong.

Trước đó Phó Đình Viễn thêm wechat Du Ân, nói có tài liệu quan trọng cần gửi cho cô chính là những giấy tính tiền này.

Nhưng lại bị Du Ân từ chối.

Phó Đình Viễn trợn mắt nhìn Chu Mi một cái, bảo cô ta làm gì thì cô ta cứ làm, lấy đâu ra nhiều lời như thế?

Sau khi Chu Mi bị trừng mắt nhìn, vội vàng nhận lệnh rời đi: “Được rồi, tôi biết rồi, tôi lập tức đi sắp xếp.”

Chu Mi vừa rời đi, Phó Đình Viễn lập tức có chút hối hận.

Rõ ràng Du Ân không cầu xin anh hỗ trợ, bản thân anh lại chù động tới cửa hỗ trợ.

Rõ ràng mấy ngày trước anh đã thể không quản đến việc sống chết của cô nữa, bây giờ lại ra tay.

Anh cũng không biết thế nào, cảm thấy… thật sự không muốn có ấn tượng xấu như thế trong lòng Du Ân.

Khi Du Ân mang những tập tài liệu kia về nhà đưa cho Du Ân, Du An đang gửi một tin nhắn đến tài khoản đại v kia thông qua weibo.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio