Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

chương 320

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Cô vừa nói vừa đứng dậy đi tìm quần áo, bị sốt cũng không phải chuyện nhỏ, nhất định phải có người ở bên trông chừng.

“Cảm ơn em…” Chung Văn Thành dường như thật sự không chịu được, Du Ân nói đến thăm anh ấy, khiến cho anh ấy phào nhẹ nhõm một hơi, cảm giác một giây sau mình có thể sẽ sốt đến ngất đi.

Có điều anh ấy vẫn gắng gượng mở miệng: ‘| Muội Muội đến đi, nếu em không ở nhà, anh sợ nó sẽ bắt nạt Tiểu Tiểu.”

Du Ân cũng không biết nên nói cái gì cho phải, Chung Văn Thành đã sốt thành thế này mà vẫn nhớ đến chuyện con mèo của cô sẽ bị bắt nạt.

‘Thật ra mấy ngày qua Muội Muội không hề bắt nạt Tiểu Tiểu, nó giống chủ nhân của nó, hiền hoà dễ ở chung.

Chẳng qua cô cảm thấy Chung Văn Thành chắc hẳn là cũng nhớ mèo của mình, cho nên đồng ý xong thì cúp điện thoại, cô ăn mặc chỉnh tề sau đó dẫn theo mèo xuất phát, lúc đi cô còn mang theo thuốc hạ sốt tiêu viêm trong nhà có cùng với một đống dược phẩm cô cho rằng có thể sử dụng.

Du Ân hoàn toàn không nghĩ tới mình sẽ bị chụp được, cũng may cô trang bị đầy đủ, truyền thông chỉ chụp được bóng lưng của cô, chứ không chụp được chính diện.

Vào nhà Chung Văn Thành, Du Ân vội vàng chăm sóc anh ấy, đầu tiên là cho anh ấy uống thuốc hạ sốt, lại hỏi anh ấy đã ăn cơm chưa, sau đó vội vàng giúp anh ấy nấu loãng cháo, chờ anh ấy hạ sốt thì muốn ăn lúc nào cũng sẵn có.

Sau khi lăn qua lộn lại một hồi, nhìn thời gian cũng đã hơn nửa đêm.

Du Ân nhìn đồng hồ, phát hiện đã sắp mười một giờ, cô có ý định rời đi, nhưng Chung Văn Thành còn chưa hoàn toàn hết sốt, người còn đang mê man, cho nên cô đành phải tạm thời ở lại.

Chung Văn Thành nằm ngủ rồi, Du Ân vừa định nhẹ chân nhẹ tay rời khỏi phòng ngủ thì chuông di động đặt ở đầu giường của Chung Văn Thành vang lên.

Trong đêm khuya, tiếng chuông đột ngột nghe cực kì chói tai, Chung Văn Thành mới vừa nằm ngủ lại bị đánh thức.

Du Ân vội vàng đi đến định cúp điện thoại thay anh ấy, nhưng sau khi nhìn thấy cái tên hiển thị trên màn hình thì dừng lại.

Chung Văn Thành gắng gượng chống mình ngồi dậy hỏi cô: “Sao vậy?”

Du Ân mấp máy môi, sau đó đưa điện thoại di động cho Chung Văn Thành nói: “Là Phó Đình Viễn gọi tới.”

Lúc Du Ân nói lời này thì có vài phần nghiến răng nghiến lợi, trực giác của phụ nữ nói cho cô biết, lúc này Phó Đình Viễn gọi điện thoại tìm Chung Văn Thành, nhất định không có chuyện tốt.

Chung Văn Thành nhíu mày, nhận di động rồi cũng không gọi điện thoại lại mà ngước mắt nhìn về phía Du Ân nói: “Anh đoán, anh ta gọi tới để tìm em nhỉ?”

Phó Đình Viễn nhất định đã nhìn thấy tin tức Du Ân qua đêm tại nơi này của anh ấy nên không kìm nén được, đứng ngồi không yên.

Chung Văn Thành có hơi muốn cười, Phó Đình Viễn này thật sự theo đuổi lại Du Ân sao?

Không biết là đã hơi muộn rồi sao?

Có vài người ấy mà, lúc có được thì không biết quý trọng, chờ đến lúc thật sự mất đi mới biết hối hận.

Chung Văn Thành nói Phó Đình Viễn gọi đến để tìm cô, Du Ân lắc đầu phủ nhận nói: “Không thể nào đâu.”

Chung Văn Thành nhìn thoáng qua di động vẫn không ngừng vang trong tay, lại hỏi Du Ân: “Em cho số của anh ta vào sổ đen à?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio