Chương
Khi gặp Chung Văn Thành, cô ta cảm thấy anh ấy thực sự là người đàn ông hoàn hảo trong tâm trí cô ta, nhưng thật đáng tiếc…
Tử Dạ siết chặt điện thoại trong tay, cụp mắt xuống và cắn môi.
Sau khi Tô Ngưng dẹp sạch đám người đang tức giận kia, lúc này cô ấy mới ném điện thoại sang một bên rồi nằm xuống, mãn nguyện nói: “Khoan khoái, dễ chịu!”
Vì lo lắng cho Tô Ngưng nên Du Ân đã vội vàng chạy đến chỗ của Tô Ngưng sau khi xem đoạn video kia ở trên mạng.
Du Ân cũng biết có người cố tình bôi nhọ Tô Ngưng, bởi vì Du Ân biết rất rõ về đoạn video này. Lúc đó trong buổi tiệc liên hoan Tô Ngưng đã hát rất hay nhưng Chu Trường Ninh đột nhiên đi vào bằng cửa sau của khán phòng nên Tô Ngưng đã luống cuống.
Du Ân lo lắng chuyện này sẽ ảnh hưởng đến Tô Ngưng, nhưng không ngờ Tô Ngưng lại tự mình lật ngược tình thế.
Nhìn kết quả hiện tại, Du Ân không khỏi bật cười: “Sau sự có ai dám trêu chọc cậu nữa.”
Du Ân trở mình trên thảm, chống một tay rồi trợn mắt khinh thường mắng nhiếc Thẩm Dao: “Thẩm Dao là một kẻ không có não, có lúc tớ không biết làm sao cô ta có thể nghĩ ra thủ đoạn thấp hèn như vậy.”
Du Ân nói chắc nịch: “Chắc là ý của Tử Dạ. Tử Dạ luôn là kẻ am hiểu nhất về mấy cái trò mua chuộc đám người nói xấu sau lưng người khác như vậy.”
“Vốn dĩ tớ không thèm nhắm vào loại người giúp việc luôn không biết xấu hổ như vậy. Nếu cô ta thật không biết xấu hổ thì tớ cũng không khách sáo.” Tô Ngưng hừ giọng: “Tử Dạ chính là người như vậy, chắc chắn cô ta có một cả một đống tư liệu để bôi xấu người khác, bất cứ khi nào cũng có thể bóp chết cô ta.”
Tô Ngưng nói xong bèn cười xấu xa: “Tuy nhiên, bây giờ chúng ta đừng xử lý cô ta vội. Đợi khi bộ phim truyền hình của Tử Dạ và Thẩm Dao sắp ra mắt, chúng ta sẽ hành động lần nữa, để họ vừa tuyên truyền đã thất bại.”
Du Ân nói đùa: “Chiêu này của cậu thật hiểm độc”
Tô Ngưng hừ giọng: “Cái này không phải học được từ bọn họ sao? Không phải bọn họ cố ý bôi nhọ tớ ngay trước ngày khai máy sao? Tớ đây sẽ độc ác hơn họ, tớ chờ họ quay xong rồi, đã đầu tư hết rồi mới phá để Thẩm Dao lỗ sặc máu luôn” ¡ Du Ân bị biểu hiện của Tô Ngưng chọc cười, nhưng cô cũng giơ hai tay tán thành hành động của Tô Ngưng.
Nếu Thẩm Dao và Tử Dạ không cố tình nhắm vào họ đầy ác ý như vậy thì họ sẽ không phản kích, nhưng một khi đã phản kích thì họ sẽ ra đòn thật hiểm độc, Du Ân tự cảm thấy bản thân mình ngày càng hắc hoá.
Hết cách rồi, ai bảo Thẩm Dao và Tử Dạ không chịu dừng tay chứ.
Người đại diện của Tô Ngưng là Lâm San Ni gọi điện cho Tô Ngưng, Tô Ngưng bèn tỏ vẻ đau khổ: “San Nị, tôi biết cô muốn mắng tôi làm việc lỗ mãng, chưa được sự đồng ý của cô đã tự tiện đăng lên Weibo, nhưng bây giờ đã có hiệu quả rồi, cô đừng nói tôi nữa được không?”
Lâm San Ni ở đầu kia vừa giận vừa buồn cười, đành bất lực nói: “Cô cũng đã nói có hiệu quả rồi thì tôi còn mắng cô làm gì? Hơn nữa có bao giờ cô nghe lọt tai ý kiến của tôi đâu nào?”
Tô Ngưng khó hiểu nói: “Vậy cô gọi điện thoại cho tôi làm gì”
Lâm San Ni cho biết: “Đạo diễn của The Voice đã liên lạc với tôi và muốn mời cô tham gia chương trình.”
Tô Ngưng rất kinh ngạc: “Thật sao? Cô không đùa đó chứ?”
The Voice đã hoạt động được ba mùa, mùa đầu tiên chẳng có ai chú ý đến nhưng bây giờ đã trở thành chương trình được yêu thích, là chương trình được nhiều diễn muốn tham gia nhất.