Chương
Anh ta cũng thật sự cạn lời trước những hành vi của Dịch Thận Chi, những người từng tiếp xúc qua với Chu Mi như bọn họ đều biết, Chu Mi là một cô gái tốt, Dịch Thận Chi nếu không cho Chu Mi được tương lai tốt đẹp, thì cần gì phải đi trêu đùa cô ấy đâu?
Ca phẫu thuật của Trịnh Nham diễn ra rất thuận lợi, sau khi đưa vào phòng bệnh, rất nhanh sau đó anh ta đã tỉnh lại rồi, nhưng vì thân thể còn suy yếu quá mức, nên tạm thời không thể mở miệng nói chuyện được.
Người đại diện của Trịnh Nham sau đó cũng chạy đến bệnh viện, nghe Phó Đình Viễn kể lại mọi chuyện thì khiếp sợ đến nỗi nói không ra lời, cũng may là Chu Mi kịp thời đuổi tới, nếu không thì có lẽ giờ phút này Trịnh Nham không những bị đám người đó cướp mất điện thoại, mà còn bị diệt khẩu nữa.
Người đại diện của Trịnh Nham xem ra vẫn còn biết làm việc, nói cảm tạ với Phó Đình Viễn một hồi mới thôi.
Phó Đình Viễn đứng trước giường bệnh Trịnh Nham, hỏi với gương mặt không cảm xúc: “Hiện tại tôi hỏi lại anh một lần nữa, anh có đồng ý giao nội dung video trong điện thoại di động cho chúng tôi làm chứng cứ không?”
Trịnh Nham giãy giụa một chút, như thể muốn nói cái gì đó.
Phó Đình Viễn cười khẩy một tiếng, đánh gãy suy nghĩ đang hiện hữu trong đầu anh ta: “Ngay cả vai nam thứ anh cũng đừng mơ tới.”
Phó Đình Viễn trước nay vốn chẳng phải người nhân từ, vốn dĩ ngay từ đầu anh và Du Ân không hề có ý định suy xét để Trịnh Nham tham gia vào bộ phim, nhưng sau đó vì Trịnh Nham giữ chứng cứ trong tay, nên anh mới miễn cưỡng đồng ý giao cho Trịnh Nham nhân vật nam thứ này.
Ai ngờ Trịnh Nham lòng tham không đáy, là rắn mà đòi nuốt voi, cứ một hai khăng khăng đòi vào vai nam chính, vậy thì ngay cả nhân vật nam thứ anh cũng sẽ thu lại.
Chuyện đi tới nước này, Trịnh Nham ngoài gật đầu đồng ý ra, thì không còn lựa chọn nào khác.
Nếu giờ anh ta còn cứng đầu cự tuyệt, e là sau này anh ta cũng không cần lăn lộn trong giới giải trí nữa.
Trịnh Nham bị Phó Đình Viễn hành cho nghẹn họng, sắc mặt đỏ bừng, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể gật đầu, sau đó lại thê thảm nhắm mắt, hối hận đến thối ruột.
Nếu trước đó, lúc ở quán cà phê anh ta cứ vui vẻ giao chứng cứ ra thì tốt biết mấy chứ…
Phó Đình Viễn lấy được video xong, việc đầu tiên anh làm là gửi cho Giang Kính Hàn, sau đó Giang Kính Hàn lại giao cho cảnh sát, tội danh đổ lên đầu Du Ân hoàn toàn được rửa sạch.
Sau đó, cảnh sát công bố đoạn video, đồng thời tuyên bố Du Ân vô tội, mà bên phía Giang Kính Hàn cũng phát đi thông cáo rằng chứng cứ hiện tại vô cùng xác thực, chuyện cô Thẩm ngã xuống lầu là do chính cô ta tự biên đạo hòng vu oan hãm hại đương sự tôi, tôi đã thay mặt cho đương sự mình đệ đơn kiện cô Thẩm, còn nữa, mấy vị blogger và những tài khoản ảo đã công kích nhục mạ đương sự tôi trên mạng trong suốt mấy ngày nay, cũng sẽ bị đưa ra tòa xử lý tất một lượt.
Đoạn thông cáo được gửi đi của Giang Kính Hàn vừa nhanh chóng vừa chuẩn xác, tàn nhẫn và không hề thể hiện bất kỳ cảm xúc nào, trong nháy mắt, những người trước đó đã mắng chửi Du Ân chỉ biết kêu rên.
Có một số người là cố ý mắng Du Ân, cũng có một số người là dễ tin người tin rằng Thẩm Dao bị hại thảm, thật sự cho rằng Du Ân là loại người độc ác, ai ngờ trong video từ đầu đến cuối đều chỉ ra Du Ân vô tội…
Có rất nhiều người thi nhau chạy vào tài khoản Weibo của Du Ân cầu xin sự tha thứ, Du Ân nhìn hàng đống tin nhắn với nội dung xin lỗi cô và cầu xin sự tha thứ, cô cười cười tự giễu, dứt khoát hủy tài khoản và gỡ cài đặt Weibo.