Chương
Nói xong, cô ấy nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, cúi đầu tìm bài hát, nếu Du Ân biết cô ấy hẹn cô đi suối nước nóng là vì Phó Đình Viễn, chỉ sợ là cô sẽ đau lòng.
Hai người đến nơi thì đã là buổi trưa, sau bữa trưa ngắn ngủi tại biệt thự suối nước nóng, cả hai thay đồ bơi và đi đến suối nước nóng.
Sau khi ngâm mình trong hồ nước ấm, Du Ân bối rối hỏi Tô Ngưng: “Tại sao dọc đường tới đây đều không thấy ai nhỉ?”
Từ lúc nhận phòng ở quầy lễ tân rồi đến hồ bơi suối nước nóng, họ không thấy ai ngoại trừ nhân viên cả.
Theo lý thì mùa đông rất thích hợp để tắm nước nóng, biệt thự này cũng rất nổi tiếng, làm sao có thể không có ai chứ?
Tô Ngưng dựa vào tường suối nước nóng, cười nhẹ nói: “Tớ đã bao hết rồi mà.”
“Hả?” Du Ân ngạc nhiên không thôi.
Tô Ngưng uể oải nói: “Dù sao tớ cũng là một nữ diễn viên nổi tiếng, làm sao có thể thản nhiên ngâm mình trong suối nước nóng với rất nhiều người được chứ, nếu bị tên chó nào chụp những bức ảnh không phù hợp, chỉnh sửa rồi đăng lên mạng thì phải làm sao?”
Du Ân bừng tỉnh: “Đúng vậy.”
Nhìn thấy Du Ân đã tin, trong lòng Tô Ngưng thở phào nhẹ nhõm, hôm nay đúng là có người bao chỗ này, nhưng không phải cô ấy, đương nhiên là sếp lớn Phó Đình Viễn rồi.
Trước đó sếp Phó đã nói với cô ấy, anh đã giở thủ đoạn để hẹn Du Ân ra đây, anh không muốn bị người ta làm phiền.
Thứ hai, anh không muốn những người đàn ông khác nhìn thấy Du Ân mặc áo tắm. Suối nước nóng ở đây không phân biệt nam nữ nên nếu không bao hết thì những người đàn ông khác sẽ nhìn thấy da trắng mặt xinh dáng đẹp của Du Ân.
Tô Ngưng cứng họng khi nghe lý do của Phó Đình Viễn, vậy thì sau này bọn họ đi tắm biển thì phải làm sao? Bãi biển đầy những người đàn ông và phụ nữ ăn mặc mát mẻ mà.
Nhưng Phó Đình Viễn sẵn sàng bao hết chỗ này, Tô Ngưng cũng không có ý kiến gì, cô ấy cũng muốn yên tĩnh, có trời mới biết đối với một ngôi sao nữ quá nổi tiếng sẽ bất tiện như thế nào.
Du Ân và Tô Ngưng ngâm mình thoải mái ở cả suối nước nóng trong nhà và ngoài trời, sau đó đi tắm, thay quần áo khô rồi đi đến khu giải trí trên tầng hai, chuẩn bị ăn một ít trái cây để bổ sung năng lượng.
Hai người bước vào khu giải trí, Du Ân nhìn thấy Phó Đình Viễn và Dịch Thận Chi đang ngồi nhàn nhã uống trà.
Du Ân bị chết cóng tại chỗ, không thể cử động, chuyện gì vậy chứ? Sao Phó Đình Viễn lại có thể ở đây?
Tô Ngưng ở bên cạnh cô lên tiếng trước, ngạc nhiên hỏi hai người: “Sếp Phó? Sếp Dịch? Sao các anh lại ở đây?”
Tô Ngưng không hổ là một diễn viên, biểu cảm ngạc nhiên này thực tế đến mức Du Ân cũng cho rằng đó là một cuộc gặp gỡ tình cờ.
Tô Ngưng đã thành công hẹn Du Ân đi suối nước nóng, nhưng chỉ hẹn sau ngày sinh nhật của Du Ân, vì nhà họ Diệp sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cho cô vào ngày sinh nhật của Du Ân, nên Du Ân không thể đi chơi được.
Đây là sinh nhật đầu tiên của Du Ân khi trở về với nhà họ Diệp, nhà họ Diệp rất coi trọng việc này và đã tụ họp người thân, bạn bè để cùng nhau tổ chức sinh nhật cho Du Ân.
Vốn dĩ ông bà cụ nhà họ Diệp còn muốn sắp xếp một bữa tiệc sinh nhật hoành tráng cho cô ở khách sạn lớn nhất thủ đô, nhưng Du Ân đã từ chối.