Chương
Chúc sếp Phó theo đuổi vợ còng lưng nhé!
Chị gái uy vũ.
Tất cả đều hả hê trước sự bất hạnh của Phó Đình Viễn, thỉnh thoảng có một hai câu nói Du Ân không biết tốt xấu là ngay lập tức bị những bình luận ủng hộ Du Ân lấn át.
Có một điều mà mọi người vẫn chưa nghĩ ra, đó là có một tin tức khác về Du Ân đã nằm trong tin tức nóng hổi được mọi người tìm kiếm nhiều nhất, đó là quý cô nhà họ Diệp hắc hoá.
Blogger này đã phân tích cách trang điểm và ăn mặc của Du Ân trong ngày hôm nay, cuối cùng kết luận rằng Du Ân sẽ trở mặt hoàn toàn với Phó Đình Viễn và hắc hoá.
Người đó còn nói nữ chính trong bộ phim truyền hình sau khi hắc hoá đều trang điểm như thế, phía dưới còn có một đống bình luận phụ hoạ cho phân tích của blogger này, vì thế đã giúp tin tức này trở thành tin tức tìm kiếm nóng hổi.
Du Ân không nói nên lời khi nhìn thấy tin tức này, khả năng phân tích hình ảnh và nói chuyện của những người này quá lố rồi chăng?
Chỉ vì tinh thần của cô không tốt nên mới trang điểm kỹ càng, sao lại đọc thành ý khác được?
Thậm chí, có người còn nói rằng cô đã bị Phó Đình Viễn làm tổn thương sâu sắc nên đã hắc hoá muốn trả thù Phó Đình Viễn.
Du Ân trợn trắng cả mắt, nếu cô muốn hắc hoá thì phải hắc hoá từ lúc ly hôn rồi mới phải, có cần phải đợi đến giờ hay không?
Bên cạnh đó, giờ này lẽ ra người hắc hoá phải là Phó Đình Viễn mới phải.
Dù sao thì lần này cô mới là người nói những lời khó nghe…
Không hiểu vì sao, Du Ân không khỏi rùng mình khi nghĩ đến việc Phó Đình Viễn hắc hoá.
Phó Đình Viễn sẽ không thực sự bóp cổ cô như trong giấc mơ, phải không?
Theo nhịp độ giận dữ của anh mỗi khi tức giận, không nhận người thân, nói không chừng có thể làm ra những loại chuyện như vậy lắm.
Phó Đình Viễn đang ở Giang Thành xa xôi nhưng cũng vẫn biết được tin tức, sau khi trở về nhà vào đêm hôm trước, nửa đêm đã lén uống rượu một mình say đến mức bất tỉnh nhân sự.
Ông cụ đọc tin tức, gọi điện thoại lại không có ai nghe nên đành phải nhờ Hứa Hàng tới tận cửa tìm.
Hứa Hàng ngửi thấy mùi rượu trong phòng, liếc nhìn Phó Đình Viễn đêm qua mặc nguyên quần áo như thế ngủ trên ghế sô pha, không khỏi nhíu mày hỏi: “Hai người đang làm cái trò gì vậy, không phải thời gian trước vẫn rất tốt sao?”
Phó Đình Viễn không có ý định ngồi dậy, anh lấy mu bàn tay che mắt để cản ánh nắng, khàn giọng ném cho Hứa Hàng một câu: “Không biết.”
“Chẳng biết trong lòng mấy người phụ nữ đang nghĩ gì nữa?” Tâm trạng của Hứa Hàng cũng tồi tệ không kém.
Ngày đó, anh ta đã rất thân thiết với Tống Nghênh, anh ta cho rằng lần này cuối cùng mình cũng đã giữ chân được người ta, nào ngờ cô ấy lại từ chức, thậm chí bặt vô âm tín.