Chương
Thứ ba, vì ghen tị với việc Du Ân giành được quyền viết kịch bản của Truyền Kỳ Dung Phi, Tử Dạ đã chủ động liên lạc với cha con Du Thế Quần, bảo hai kẻ đó ra mặt vu khống Du Ân không phụng dưỡng người già.
Đính kèm là ảnh chụp màn hình của nhiều văn bản và bản ghi âm của cha con Du Thế Quần.
Điều cuối cùng, Ngô Mẫn cũng viết một đoạn nói nếu có tin tức tiêu cực nào về cô Du Ân gần đây, xin mọi người đừng tin, vì chắc chắn là Tử Dạ cố tình bôi đen sau lưng cô.
Những lời sau cùng khiến Du Ân cảm thấy rất quý giá, cứ như vậy, sau này cho dù đám người xấu có tuôn ra những chuyện về thân thế của cô thì mọi người cũng sẽ không còn tin nữa.
“Bằng chứng cô đưa ra rất phong phú, đủ để giáng một đòn giết chết Tử Dạ rồi.” Du Ân đặc biệt cảm ơn Ngô Mẫn: “Ngoài ra, cảm ơn cô đã viết đoạn cuối như vậy.”
Ngô Mẫn không để bụng: “Khách sáo gì chứ, tôi đã cầm tiền của cô rồi, cũng nên cho cô một ít lợi ích chứ.”
Du Ân đang nói chuyện điện thoại với Ngô Mẫn thì một cuộc gọi khác gọi đến điện thoại di động của cô.
Theo Diệp Văn nói, dãy số kia chính là của Bạch Thanh Thanh, Du Ân vẫn luôn từ chối nhận, nhưng giờ cô nghĩ mình có thể nhận cuộc gọi đó.
“Tôi trả lời điện thoại đã, khi nào gửi thì tôi sẽ thông báo cho cô biết.” Du Ân dặn dò Ngô Mẫn.
Ngô Mẫn đáp lại, Du Ân cúp điện thoại, bình tĩnh trả lời cuộc gọi của Bạch Thanh Thanh.
“Du Ân, chuyện xảy ra đêm đó đều là lỗi của tôi. Tôi trịnh trọng xin lỗi cô. Chúng ta có thể làm lành với nhau được không?” Bạch Thanh Thanh vẫn giữ thái độ khiêm tốn trên điện thoại: “Tôi không muốn trở thành nhân vật nữ thứ chính nữa, tôi chỉ mong cô và thầy Diệp đừng so đo chuyện này.”
Nhìn thấy Thiệu Kinh thật sự sắp cắt đứt hoàn toàn với mình, cuối cùng Bạch Thanh Thanh đã biết sợ.
Thiệu Kinh đã để lại biệt thự họ đang sống cho cô ta, rồi tự mình dọn ra ở riêng.
Bạch Thanh Thanh cũng nghe tin Thiệu Kinh định ra nước ngoài tìm vợ con trong dịp tết nguyên đán này, cô ta vừa lo lắng vừa tức giận.
Rơi vào bước đường cùng nên cô ta mới tỏ ra yếu đuối với Du Ân, cô ta nghĩ rằng chỉ cần Du Ân và Diệp Văn tha thứ cho cô ta, vậy thì Thiệu Kinh cũng sẽ không bỏ rơi cô ta.
Chắc chắn bộ phim truyền hình “Anh muốn tìm em” sẽ nổi tiếng, tất nhiên Thiệu Kinh sẽ kiếm được bộn tiền.
Tuy cô ta luôn chê Thiệu Kinh già, nhưng hễ Thiệu Kinh có tiền, có tài nguyên gì đều cho cô ta.
Tuy nhiên, Du Ân không hề để ý đến những lời của Bạch Thanh Thanh, mà chỉ hỏi: “Tử Dạ có ở cạnh cô không?”
“Cái gì, cái gì Tử Dạ?” Bạch Thanh Thanh chột dạ nên ra sức phủ nhận: “Tôi không biết Tử Dạ gì cả.”
Chuyện đến nước này, Du Ân đã không muốn từ bỏ, bọn họ khiêu khích cô trước, giờ đã biết sợ thì lập tức xin lỗi cầu hoà, làm gì có chuyện dễ đến thế.
Hơn nữa, lời xin lỗi của Bạch Thanh Thanh chẳng chân thành chút nào.
Vì vậy cô tiếp tục hờ hững nói: “Nếu cô ta không ở bên cạnh cô thì nhờ cô chuyển lời đến cô ta giúp tôi.”