Đến khi con gái gọi một tiếng tôi mới lấy lại tinh thần: "Mẹ ơi, lúc ăn cơm không được chơi điện thoại đâu ạ.
Bà ngoại nói lúc ăn cơm không nên nói chuyện, dù mẹ nghe điện thoại cẩn thận thì không đúng! Không tốt cho tiêu hóa ạ!"
Câu nói của con bé chọc tôi bật cười khúc khích, tôi vội vàng đặt điện thoại xuống rồi hôn con gái một cái: “Ừ, con gái nói rất đúng, mẹ sẽ nhanh chóng ăn cơm.”
Cuộc điện thoại của Bùi Thiên Vũ cuối cùng cũng khiến trái đang treo lơ lửng của tôi hạ xuống.
Xem ra chắc chắn Bùi Thiên Vũ đã có kế hoạch của mình rồi.
Chiều hôm sau, Vệ Triết xách túi lớn với tinh thần sáng lạn bước vào: "Chủ tịch Lăng, lễ phục của cô đây!"
Tôi nhớ hôm qua Bùi Thiên Vũ có nói anh sẽ mang lễ phục về cho tôi nhưng không ngờ anh lại làm thế thật.
Vệ Triết đặt túi lên bàn cà phê rồi xoay người đi ra ngoài.
Tôi không kìm được sự tò mò trong lòng, chạy nhanh tới lấy chiếc hộp trong túi mở ra.
Bên trong xếp một chiếc váy màu ánh trăng đính kim cương lấp lánh.
Suýt thì sáng mù mắt tôi.
Chiếc váy này rất giống chiếc váy công chúa Bạch Tuyết trong truyền thuyết, nhìn nó mà tôi có xúc động muốn mặc vào ngay.
Thành thật mà nói, sống với Tân Hạo Đình bao nhiêu năm như thế, tôi chưa bao giờ nỡ mua một chiếc váy tử tế, chứ nói gì là lễ phục.
Trên thực tế, tôi chưa bao giờ tham dự bất kỳ dịp hội họp quan trọng nào.
Tôi cũng không biết tham dự tiệc rượu của Hằng Viễn cần phải ăn mặc quần áo long trọng như vậy.
Kinh ngạc xong, tôi vội gọi điện cho Y Mộc, nói với cô ấy chuyện tiệc rượu của Hằng Viễn và nhờ cô ấy đón con gái giúp tôi tối nay.
Cô ấy đồng ý, sau đó còn cử người trang điểm đến chỗ tôi.
Có được bạn thân biết chăm sóc như vậy quả thật là phước ba đời của tôi.
Tình cờ Đào Bích Hồng cũng gọi điện thoại tới, hỏi tôi có dự tiệc không, cô ấy nói cô ấy cũng sẽ đi.
Tôi khá vui vẻ, hẹn gặp cô ấy ở tiệc rượu.
Trên thiệp mời có mời tất cả quản lý cấp cao của từng công ty hợp tác, hôm nay Trương Kính Tùng nghiễm nhiên trở thành bạn đồng hành nam của tôi.
Tiệc chiêu đãi được tổ chức trong phòng tổ chức tiệc của tòa nhà tập đoàn Hằng Viễn.
Hằng Viễn kinh doanh bất động sản nhiều năm.
Bố của Quý Thanh Viễn là Quý Thủ Hằng, vốn từ một nhà thầu mà làm nên cơ nghiệp hiện tại.
Nói chính xác thì Quý Thanh Viễn là con cháu thế hệ thứ hai của gia đình giàu có.
Nhưng không thể không thừa nhận Quý Thanh Viễn có đầu óc rất linh hoạt, năm tuổi tiếp quản Hằng Viễn, trong mấy năm này không ngừng mở rộng phát triển khiến Quý Thanh Viễn như hổ mọc thêm cánh, nhảy vọt lên thành người đứng đầu ngành bất động sản ở Giang Thành.
Số lượng cao ốc và bất động sản lớn do Hằng Viễn xây dựng nhiều vô số kể.
Trong đó, tòa nhà văn phòng trụ sở của bọn họ có kiến trúc khá giống tháp đôi, một tòa nhà dành cho văn phòng và tòa nhà còn lại là khách sạn Hằng Viễn.
Tôi và Trương Kính Tùng đến Hằng Viễn đúng giờ, không ngờ toàn cảnh bên trong lại hoành tráng như liên hoan phim vậy, mọi người bước trên thảm đỏ như ngôi sao màn bạc.
Trong hội trường lại càng ăn uống linh đình, hương thơm và bóng người quyến luyến không thôi.
Khi tôi và Trương Kính Tùng đi vào, trong hội trường đã có khá nhiều người đến rồi.
Chúng tôi đến đây chỉ để lộ mặt một chút.
Dù sao thì Đỉnh Hâm cũng là một công ty nhỏ, tôi rất tự ý thức về bản thân nên cũng không cố ý tham gia náo nhiệt làm gì.
Đặc biệt là chuyện tôi ly hôn với Tân Hạo Đình mọi người đều biết, tôi cảm thấy có chút xấu hổ.
Mới vừa bước vào cửa, tôi đã thấy Tân Hạo Đình mặc âu phục đứng trong đám đông, trong mắt tôi chẳng khác nào chó đội lốt người.
Lúc tôi nhìn thấy anh ta thì Tân Hạo Đình cũng nhìn thấy tôi, anh ta lập tức hóa đá tại chỗ, trong mắt bỗng nhiên lóe lên ánh sáng tham lam và mê mẩn.
Tôi đã sớm nhận ra ánh mắt anh ta nhìn tôi có chút khác thường nên lập tức quay đi chỗ khác, phớt lờ sự hiện diện của anh ta.
Không phải lúc nào tôi cũng trang điểm, hôm nay lại được một chuyên gia trang điểm chuyên nghiệp trang điểm nên thu hút không ít ánh mắt.
Tôi biết ý của anh ta, có lẽ anh ta nghi ngờ mình nhìn nhầm và không tin đó là tôi.
Trương Kính Tùng là một gương mặt mới trong vòng này nên khi chúng tôi xuất hiện, rất nhiều người đều sửng sốt, nhao nhao đoán già đoán non xem chúng tôi là người phương nào.
Tôi nghe thấy ai đó thì thầm, hỏi: "Hai người đó là ai vậy? Không phải người trong vòng đúng không? Cô gái đó xinh quá!"
"Đẹp thật.
Sao trước đây chưa từng thấy nhỉ? Giang Thành còn có hai người kia sao?"
"Cô gái trông có hơi quen mắt nhưng tôi không nghĩ ra mình có quen ai xinh đẹp như vậy?"
Tôi thầm vui vẻ, xem ra thật sự là người đẹp nhờ lụa ngựa đẹp nhờ yên.
Chỉ trang điểm một chút đã khiến người quen không nhận ra tôi.
Tôi liếc nhìn xung quanh, từ xa nhìn thấy Quý Thanh Viễn đã tới, đang trò chuyện với những người khác.
Tôi thực sự phải thừa nhận rằng khí chất của người đàn ông này rất xuất chúng.
Tôi liếc nhìn Trương Kính Tùng: "Chúng ta đi qua chào hỏi Quý Thanh Viễn trước đi!"
Anh ta gật đầu, hai chúng tôi cùng nhau đi về phía Quý Thanh Viễn..