Khi cô định thần nhìn lại...
Trương Minh Vũ?
Lâm Kiều Hân thoáng run lên, ánh mắt đầy ngỡ ngàng.
Anh ấy... đến từ lúc nào?
Trong cơn tuyệt vọng, lại là bóng hình này...
Đầu óc cô đã hoàn toàn trống rỗng.
Tình thế thay đổi nhanh như chớp khiến cô như chết lặng.
Trương Minh Vũ lại hoàn toàn không có tâm tư nghĩ ngợi nhiều.
Phải tranh thủ lúc đối thủ yếu mà nhanh chóng hạ gục ngay.
Trương Minh Vũ lập tức nhào tới.
Thằng hai cả giận, híp mắt quát to: "Lại là mày à!"
Người này chính là gã đàn ông của Thần Ẩn đã ngăn cản Tần Minh Nguyệt.
Trương Minh Vũ không chút chậm trễ, tung chân đạp một cước.
Thằng hai cố gắng xoay người nhảy lên, tránh thoát cước này, vung dao đâm lại.
Nhưng tốc độ của hắn đã bị ảnh hưởng rất lớn.
Trương Minh Vũ đang vạn phần lo lắng.
Anh không có nhiều thời gian.
Nhưng...
Cuối cùng, đáy mắt Trương Minh Vũ lóe lên lạnh lẽo.
Liều chết một lần thử xem!
Túm lấy!
Phán đoán đúng tốc độ, Trương Minh Vũ chợt vươn tay.
Trúng rồi?
Trương Minh Vũ và thằng hai đều trừng to mắt.
Ngay sau đó, Trương Minh Vũ chợt mừng rỡ như điên.
Anh lập tức dồn sức lên tay.
Shhh!
Thằng hai hít một hơi thật mạnh, cánh tay như chợt chết lặng.
Hắn thả lỏng bàn tay, con dao găm rớt xuống.
Trương Minh Vũ mở to mắt nhìn, vươn tay kia.
Bắt được con dao về tay mình.
Thằng hai thấy thế, con ngươi chợt co rút lại.
Nhưng hắn đã kiệt lực, động tác cũng trì trệ...
Trương Minh Vũ đón được con dao, quét ngang một nhát.
Đồng thời... anh kéo mạnh tay phải.
Thằng hai hơi nghiêng người về sau theo bản năng.
Nhưng ngay sau đó, cánh tay hắn bị kéo một cái.
Lập tức, thân thể hắn bị kéo tới gần Trương Minh Vũ.
Dao...
Một ánh kim loại lạnh lẽo lóe lên.
Roẹt!
Ngay sau đó là một âm thanh ghê người.
Trên cổ thằng hai... lập tức thêm một vệt máu mảnh.
Lâm Kiều Hân như đã chết sững!
Thằng hai trợn to mắt, trong mắt vẫn đầy ắp ánh nhìn kinh ngạc, sững sờ như không thể tin nổi.
Nhưng...