Đầu óc nhanh chóng suy tính, có điều, anh thực sự không nghĩ được biện pháp nào có thể giải quyết tình hình lúc này.
Dù chỉ là biện pháp đưa Lâm Kiều Hân thoát khỏi đây thôi cũng không có.
Trương Minh Vũ lo lắng nói: "Đi theo tôi!"
Nói đoạn, anh nắm chặt cánh tay Lâm Kiều Hân, lao về phía ít người nhất.
Lâm Kiều Hân nhanh nhẹn chạy theo.
Bọn họ nhanh chóng tới trước mặt hai cao thủ.
Trương Minh Vũ phi thân tung một cước.
Rầm!
Một người trong đó không đỡ nổi cước này, ngã ầm xuống đất.
Trương Minh Vũ lại xông tới.
Anh vung tay nện xuống một quyền.
Người đàn ông kia lách mình tránh thoát, đánh trả một quyền.
Ngay sau đó, gã đàn ông nọ lập tức cảm nhận cơn tê dại từ cánh tay.
A!
Gã đàn ông nọ hít mạnh một hơi.
Trương Minh Vũ tung một cước vào giữa hai chân đối thủ.
"A a..."
Một tiếng hét thảm đột ngột vang lên.
Trương Minh Vũ cắn chặt răng, quát lớn: "Chạy mau!"
Sau đó, anh cũng lập tức nhấc chân chạy.
Lâm Kiều Hân đã khiếp sợ tột cùng.
Nhưng cô không có thời gian băn khoăn nghĩ nhiều.
Cô cũng mau chóng tăng tốc chạy theo anh.
Trương Minh Vũ quay đầu quan sát.
Đám người còn lại đang ào ào xông tới như thủy triều.
Mẹ kiếp!
Anh siết chặt nắm tay, con ngươi bùng lên ánh sáng lạnh lẽo.
Song anh biết... mình đánh không lại!
Phía sau, có chiếc ô tô đang lao vọt tới.
Trương Minh Vũ vội vàng đẩy mạnh một cái.
Lâm Kiều Hân ngã sang một bên.
Trương Minh Vũ cũng phi thân tránh thoát.
Ô tô phóng vèo qua.
Tình cảnh cực kì nguy hiểm.
Ngay sau đó, nó đâm phải gốc cây, dừng lại.
Cửa xe bật mở, có hai kẻ hùng hổ đi xuống.
Bọn chúng xông thẳng về phía Trương Minh Vũ.
Trương Minh Vũ cắn chặt răng, lúc này chỉ còn một sự lựa chọn, anh lao thẳng lên.
Đánh thôi!
Huỵch huỵch rầm!
Những tiếng va chạm trầm đục liên tiếp vang lên.
Mặc dù Trương Minh Vũ đang chiếm thế thắng nhưng đám người sau lưng đã tiến sát lại.
Huỵch huỵch!
Ba người lại đánh được mấy hiệp.
Trương Minh Vũ đẩy lùi được hai gã kia.
Nhưng vào lúc này, đám người kia đã tới gần.
Bọn họ bao vây Trương Minh Vũ và Lâm Kiều Hân vào giữa.
Những ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm hai người.
Trương Minh Vũ đứng cạnh Lâm Kiều Hân, ánh mắt sắc lẻm quét nhìn xung quanh.
Chết tiệt!
Lâm Kiều Hân cúi đầu, áy náy nói: "Tôi... lại làm liên lụy đến anh rồi".
Trương Minh Vũ hơi ngẩn ra.
Một lúc sau, anh mới dịu dàng nói: "Hôm nay cô đã khiến tôi bất ngờ đấy, biểu hiện khá lắm".