Hít!
Tiếng hít sâu vang lên.
Cổ đông... đến đủ rồi!
Cái này...
Ánh mắt của mọi người lại tràn ngập sự khinh bỉ!
Cứ điên cuồng đi!
Trương Minh Vũ mỉm cười.
Cuối cùng cũng đến rồi!
Ba người kia nhanh chóng tiến lên đứng bên Chu Hướng Đông.
Hàn Thất Thất cúi người, nói nhỏ: "Bên trái là Chu Hướng Phát, bố Chu Vân Đình".
"Hai người còn lại là người nhà họ Chu, họ đều nắm cổ phần trong tay".
Trương Minh Vũ âm thầm gật đầu.
Chu Hướng Đông cười khẩy, kiêu ngạo nói: "Chủ tịch đáng kính, mày biết bọn tao định làm gì không?"
Trương Minh Vũ cười nói: "Không biết".
Chu Hướng Đông nói một cách đầy ẩn ý: "Tí nữa mày sẽ biết thôi".
Nói xong ông ta liền quay người rời đi.
Chu Hướng Phát lạnh lùng nói: "Tập đoàn Chu Thị của chúng ta đến nay đã có tuổi đời hơn trăm năm, nhưng vị trí chủ tịch chưa bao giờ nằm trong tay người ngoài".
"Các vị có phục không?"
Mọi người đồng thanh đáp: "Không phục!"
Vô cùng khí thế!
Chu Hướng Phát cười khẩy nói: “Nếu đã vậy chúng ta mở một cuộc họp cổ đông".
"Bãi nhiệm chủ tịch!"
Vừa dứt lời, mọi người liền hưng phấn!
Họ cuộn chặt nắm đấm.
Kích động không ngừng!
Trương Minh Vũ nhíu mày.
Như vậy cũng được à?
Hàn Thất Thất nhíu mày, mắt lóe lên sự nghiêm trọng.
Chuẩn bị sẵn tinh thần chiến đấu.
Không ngờ... họ chơi trò này!
Chu Hướng Đông cười khẩy nói: "Vậy thì làm theo lời em hai vậy".
"Vừa hay cổ đông đều ở đây".
“Theo như quy định, kết quả cuối cùng của hội đồng quản trị sẽ do bên có nhiều cổ phần hơn quyết định".
Mọi người hào hứng vô cùng!
"Tôi có ba phần trăm cổ phần, đồng ý bãi nhiệm".
"Tôi có bảy phần trăm cổ phần, đồng ý bãi nhiệm!"
"Tôi có mười lăm phần trăm cổ phần, đồng ý bãi nhiệm!"
Ba người Chu Hướng Đông nhanh chóng thể hiện thái độ.
Mọi người xung quanh lập tức hưng phấn theo.
Trương Minh Vũ nhíu mày.
Chu Hướng Đông tiến lên kiêu ngạo nói: "Tôi có hai mươi lăm phần trăm cổ phần, đồng ý bãi nhiệm!"