Trương Minh Vũ run bắn người.
Thực lực của Long Tam...
Nhưng lúc này đang trong tình thế khẩn cấp, anh không nghĩ nhiều, vội nôn nóng hỏi: "Bên trong thế nào?"
Giọng nói nặng nề của Long Tam vang lên: "Tạm thời an toàn, không rõ Lý Thiên Vinh đang nói gì với bọn họ".
"Ba người của Thần Ẩn giả làm vệ sĩ đi cùng".
Trương Minh Vũ nhăn mày.
Lâu như vậy mà còn chưa nói xong?
Anh gật đầu, nói: "Tôi biết rồi, chúng ta vào đó trước đã".
Long Tam lặng lẽ gật đầu.
Ngay sau đó, bóng dáng anh ta lóe lên rồi biến mất khỏi tầm mắt.
Trương Minh Vũ không nán lại thêm, anh cùng Tần Minh Nguyệt nhanh nhẹn đi vào khách sạn.
Dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ, hai người ngồi vào một góc phòng.
Họ gọi món và lẳng lặng đợi.
Khi các món ăn được đưa lên, hai người làm bộ dùng cơm.
Trong suốt quá trình, Trương Minh Vũ vẫn liên tục quét mắt nhìn xung quanh.
Một lúc sau, rốt cuộc anh cũng thấy được một chút manh mối.
Khách khứa trong những phòng bao riêng khác đã đổi nhóm người, nhưng cánh cửa căn phòng trong cùng vẫn chưa hề mở ra lần nào.
Khóe miệng Trương Minh Vũ lộ ra một nụ cười hài lòng.
Hẳn là ở trong đó!
Nhưng... bây giờ phải làm thế nào?
Trương Minh Vũ nhăn mày, bộ não nhanh chóng suy tính.
Nhưng suy nghĩ hồi lâu, anh vẫn chưa tìm ra cách gì.
Mặc dù có Tần Minh Nguyệt ở đây hỗ trợ nhưng cao thủ trong đó thực sự quá nhiều.
Haiz.
Trương Minh Vũ lặng lẽ thở dài một tiếng.
Hiện giờ chỉ còn một cách là hành động tùy theo hoàn cảnh thôi.
Tần Minh Nguyệt không hề nôn nóng, cô ta chỉ yên lặng ngồi đợi, nhưng đáy mắt liên tục lóe sáng.
Mỗi người mang một tâm tư khác nhau.
Rầm!
Không biết qua bao lâu, cánh cửa kia rốt cuộc cũng mở.
Hả?
Trương Minh Vũ chau mày, đáy mắt lóe lên một tia hưng phấn.
Rốt cuộc cũng ra rồi!
Khi định thần nhìn kĩ, anh mới phát hiện có hai gã đàn ông sắc mặt lạnh băng đang bước ra.
Trương Minh Vũ ngẩn người.
Hai người đó, từ diện mạo đến vóc dáng và cả ăn mặc đều giống nhau như đúc.
Đây là... một cặp song sinh?
Hai người này mặc Âu phục, đang cúi đầu bước về phía cửa.