Tiệc sinh nhật của Tô Thịnh Nam sớm đã là chuyện của một tuần trước. Sau việc ấy Vu Mộc Duệ không còn thấy Vu Tịnh Nhã về nhà chính nữa, dẫu cho có kì nghỉ ở trường cũng chưa từng trông thấy bóng dáng cô
Vu Tịnh Nhã dạo gần đây cực kì bận rộn trong việc học tập và quay phim. Cô vừa muốn sự nghiệp thăng tiến, vừa muốn dẫn đầu trong học tập
Mọi người có thể nói cô tham vọng, nhưng thân là danh viện của thành phố S, cô không muốn làm cha mẹ Vu thất vọng, họ đã vì cô mà tiêu tốn quá nhiều công sức
Thời gian này cô bận bù đầu bù cổ, thời gian ngủ thậm chí không đủ năm tiếng, nhưng hể có thời gian rảnh cô liền dành hết thời gian chơi với Bánh Bao_ meo meo đại boss mà cô vừa nhận nuôi
Đây là một em mèo lông ngắn Anh cực kì kiêu ngạo
" Mmmmm...."
Vu Tịnh Nhã nheo mắt lại, vươn vai hít thở, nhìn đồng hồ vừa lúc điểm bảy giờ sáng.
Hôm nay trường có một buổi ngoại khoá cho các sinh viên, họ sẽ được dẫn đến phim trường để tham quan lấy kinh nghiệm
Và tất nhiên Vu Tịnh Nhã không đi
Vì sao?
Vì một phần là tại cô lười, phần còn lại vì hôm nay hai bậc phụ mẫu của Vu gia sẽ trở về sau chuyến du lịch tuần trăng mật của họ
" Bánh Bao, con đâu rồi ?" Con meo ngốc này đúng là thích trốn, nó rất thích nhìn cô cực nhọc đi tìm
" Meo~"
Trong đống chăn bông màu hồng được đặt tinh tế cạnh cửa sổ, một cái đầu nhỏ xù xù xám hiện ra, đôi mắt mèo có vẻ khá mông lung vì vừa tỉnh giấc. Vu Tịnh Nhã nhìn nó, đáy lòng có cảm giác hơi ngứa ngứa như bị lông vũ phất qua, không kiềm lòng chạy tới ôm con meo meo vào lòng
"Dậy nào cục cưng, mẹ đưa con về nhà ngoại"
" Meo~" Nó hung dữ trừng cô một cái
" Được rồi, mẹ mặc kệ mi. Mau theo mẹ vào phòng tắm, nếu không mẹ sẽ cho mi ở nhà một mình"
Con vật này như hiểu Vu Tịnh Nhã nói cái gì, rất thức thời đứng dậy nối gót chân cô vào phòng vệ sinh
Vu Tịnh Nhã làm vệ sinh xong liền ngồi vào bàn trang điểm, nhanh tay thoa một ít son và dán mascara lên mắt, làm xong còn xịt một ít nước hoa đào lên người. Sau khi hoàn tất cô bế Bánh Bao rời khỏi nhà và đến phi trường
Vì đi đường hàng không thì bao giờ cũng tiện hơn đi đường bộ nhiều nên chỉ cần tốn một tiếng đồng hồ đã tới thành phố B
Mùa đông ở thành phố B không lạnh như ở thành phố S nên khi đến nơi Tịnh Nhã đã cởi bớt một lớp áo ngoài ra cho thoáng
Không để nàng đợi lâu chỉ tầm mười phút sau tài xế của nhà họ Vu đã đến đón người. Vừa lên xe Tịnh Nhã và Bánh Bao đã ngủ khò, một tiếng đi máy bay vừa rồi tuy ngắn nhưng đối với hai người họ lại rất mệt
Giữa đường kẹt xe nên về tới nhà cũng đã quá chín giờ sáng, Tịnh Nhã lao thẳng vào nhà và đặt Bánh Bao xuống đất trong cái nhìn tò mò của mọi người
" Ôi cục cưng của mẹ, con về rồi" Mẹ Vu đáy mắt đều hiện rõ sung sướng, đang muốn chạy tới ôm con gái bảo bối nhưng nửa đường thấy con vật dưới chân Vu Tịnh Nhã liền thay đổi một trăm tám mươi độ
Con meo meo kiêu ngạo thường ngày cũng đột ngột thay đổi thái độ, rất ngoan ngoãn để bà ôm
Vu Tịnh Nhã "..." Hai người làm vậy con sẽ thương tâm đó
" Về là tốt rồi" Ba Vu cũng buông tờ báo xuống, trên khuôn mặt anh tuấn đẹp lão thể hiện sự hài lòng
" Ba, mẹ con về rồi. Mộc Duệ, Thiệu Huy chào hai đứa"
Thiệu Huy dường như cao hơn rất nhiều so với lần đầu hai người gặp mặt.
Thấy chị gái về lập tức ra đỡ và rót một cốc nước ép táo mát lạnh mà cô thích.
Vu Mộc Duệ thấy cô cũng cười khan, xấu hổ cất điện thoại đang nhắn tin đi
Trên đó hiện lên hai tin nhắn vừa mới gửi
Tô Thịnh Nam: Vậy ngày mai đi nhé. Chẳng hiểu sao lại bị kéo vào hẹn hò nhóm nữa
Vu Mộc Duệ: Được, hẹn gặp ở công viên quốc tế
" Mau đưa người làm cất hành lí lên lầu, tới đây mẹ làm vài món cho con ăn. Sáng sớm đã đến sân bay nhất định chưa ăn sáng" Mẹ Vu đặt con mèo xuống trong ngực ba Vu, xắn tay áo muốn vì con gái mà vào bếp
Mẹ Vu trước kia cũng là thiên kim tiểu thư, tuy biết nấu nướng nhưng rất hiếm khi xuống bếp. Lần này vì cô trở về mà tự tay nấu ăn, bà ấy thật sự rất yêu thương nguyên chủ
Xuyên đến đây cũng đã được mấy tháng nhưng đây là lần đầu tiên Mộc Di Ân gặp qua phụ mẫu của Vu Tịnh Nhã.
Lại nói không biết giờ linh hồn của cô ấy đã trôi về đâu
" Tịnh Nhã, dạo này học hành có tốt không con"
" Vẫn trong tầm kiểm soát thưa ba"
Ba Vu, Vu Nguyên Quân là một người đàn ông đã ngoài năm mươi nhưng nhìn thế nào vẫn thấy ông rất có phong độ quý ông. Mẹ Dao Giai Giai là tình đầu của ông , người ông dùng mười hai năm theo đuổi
Bà trông rất trẻ tuổi và xinh đẹp, cũng phải, ngày nào cũng bị ba Quân dưỡng cho béo tốt mà
" Con gái lớn thế này chắc cũng sắp phải lấy chồng rồi"
Câu nói của bà thành công chọc bốn người đang ngồi trong phòng hú hồn
" Mẹ này con mới mười chín tuổi mà" Vu Tịnh Nhã cười hì hì, muốn né tránh vấn đề hôn nhân
Cô chưa sẵn sàng bước vào nấm mồ hôn nhân đâu
" Con bé nói phải đó, vợ à em vội quá rồi"
Nói chuyện với mẹ Lúc nào ba Quân cũng nhỏ giọng yêu thương, dù có tán thành ý kiến của Tịnh Nhã đến bao nhiêu ông cũng không hề quát nạt bà. Đó là một trong những điều Mẹ Vu cảm thấy hạnh phúc khi cưới ông
" Phải đấy mẹ, chị cả vẫn còn trẻ lắm"
Hai cậu em trai gật đầu phụ họa, kẻ tung người hứng rất nhiệt tình khiến mẹ Vu chịu thua
" Mấy người này thiệt hết nói nổi , qua mà xem con bé hàng xóm lúc trước của chúng ta đã có bạn trai rồi kìa"
"Ý mẹ là Tống Khả Di sao?"
Tịnh Nhã hơi nhíu mày, cố nhớ lại em gái hàng xóm ngoan ngoãn trong kí ức của nguyên chủ
Tống Khả Di, cô bé này cô đã nhớ rõ, em hiện đang là người mẫu khá có tiếng tăm của sàn Catwalk, nghe đâu sắp có một tuần du lịch đến biệt thự Sunshise của nhà Asahina.
Ai ngờ lại là hàng xóm cũ của nhau cơ chứ
Đúng là duyên phận!
" Phu nhân chè đậu đỏ của bà đã nấu xong rồi"
" Được cảm ơn thím Hà, mọi người cũng mau xuống ăn nào"
Mẹ Vu quên bén vấn đề kết hôn ban nãy