Lộ Trạch không đợi Lương Tiêu nhắn lại, đang định đeo tai nghe lên để làm phần nghe thì cửa ký túc xá vang lên tiếng gõ cửa.
Cậu ngẩng đầu, nói to: “Vào đi.
”
Vốn tưởng là bạn phòng bên qua chơi nhưng không ngờ Tưởng Nghĩa Kiệt đẩy cửa đi vào, Lộ Trạch ngẩn người, nghi hoặc nói: “Sao mày lại tới đây?”
Quầng thâm dưới mắt Tưởng Nghĩa Kiệt vô cùng rõ ràng, Lộ Trạch nhìn cậu ta nói: “Mày bị người ta đá rồi à?”
“Tao có đối tượng chắc?” Tưởng Nghĩa Kiệt nhàn nhạt hỏi.
Lộ Trạch cười ngả người ra sau, duỗi lưng một cái: “Hình như không có.
”
“Mày…”
Tưởng Nghĩa Kiệt muốn nói lại thôi, Lộ Trạch nghiêm túc hỏi lại, “Làm sao vậy? Có việc gì à?”
Tưởng Nghĩa Kiệt kéo ghế ngồi xuống, mắt cũng không nhìn thẳng vào cậu, “Không phải mày nói mày thích con trai là giả sao, sao đột nhiên lại nhảy ra một người bạn trai vậy?”
“Có người chụp ảnh rồi sao?” Lộ Trạch nói.
Cop q.