Sau khi tỉnh dậy Phạm Na bối rối, vì phát hiện ra tình cả của Giang Thừa Trạch đối với cô không chỉ dừng lại ở mức độ tình bạn. Nhưng cô thực sự... thực sự không xứng.
Mọi việc xảy ra như một thước phim quay chậm ám ảnh từng giây phút khi cô nhắm mắt. Những tiếng hoan ái, rên rỉ dồn dập... đau xót từng tấc thịt. Nhục nhã ê chề thì làm saoxứng bên cạnh Giang Thừa Trạch dịu dàng, ân cần?
Một lần ngã, mười năm còn đau. Cô đã sai lầm khi quá tin tưởng một người đàn ông tài hoa, giàu có khiến cô càng lo sợ nhiều hơn.
Lúc cô tỉnh lại không lâu, công ty cũng điều chị Phi đến nói rõ tất cả tình cảnh hiện tại vậy rối ren cả lên. Phạm Na cố gắng khống chế tinh thần không suy nghĩ phức tạp nữa. Chuyện tới đâu hay tới đó, bác sĩ cũng đã dặn cô không được suy nghĩ nhiều, cô đang có dấu hiện rối loạn thần kinh. Những kí ức bị cường bạo luôn diễn ra trong ác mộng của cô khiến tinh thần cô hoảng loạn nhưng thương mẹ và những người quan tâm cô phải lo lắng nhiều hơn nữa.
Sợ mẹ mệt nên cô đã nhờ Diêu Tình đưa mẹ cô về nghỉ ngơi. Diêu Tình thấy Giang Thừa Trạch còn ở bên cạnh cô thì mới yên tâm về. Nhưng đang trò chuyện giữa chừng, Thừa Trạch có một cuộc điện thoại, sắc mặt Giang Thừa Trạch trở nên nghiêm trọng. Chỉ kịp nói với cô là gia đình có việc nên phải về gấp. Thế nên bữa trưa này cô đành nhờ y tá đặt giúp. Nãy mới ăn một chút cháo do người bệnh viện đem đến làm mí mắt cô nặng chĩu rồi dần nhắm chặt mắt lại chìm trong giấc ngủ.
Chỉ là Phạm Na không biết, sau khi cô nhắm mắt lại thì có một bóng dáng mặc tây trang bước vào. Hắn lạnh lùng nhìn người đang say giấc, thuốc ngủ mà hắn chuẩn bị thật hiệu quả. Ăn xong chưa đầy nửa tiếng thì con mồi đã đi vào mộng đẹp. Nhẹ nhàng bước đến, rồi ngồi ngay cạnh giường. Tay vuốt ve gương mặt xinh đẹp tựa như thiên sứ ngủ quên. Trong lòng hắn ngũ vị phức tạp. Thì bỗng nhiên người ở dưới khẽ động đậy, gương mặt cọ cọ vào lòng bàn tay ấm áp của hắn khẽ rên rỉ nho nhỏ
"ừm ~"
"Tiểu yêu tinh" thấp rủa một phát, hắn cúi xuống nhắm ngay đôi hơi tái nhợt kia mút vào miệng. Người ở dưới khẽ nghiêng đầu tránh né thì bị bàn tay to lớn độc ác giữ chặt cằm cô lại. Quai hàm bị giữ phát đau, bị bóp há tròn ra thì một cái lưỡi như con rắn chu vào trong khoang miệng, lùng xục, liếm mút khắp nơi.
"Ư... ừm " Trong mơ Phạm Na thấy những năm tháng vẫn còn ở bên Thiệu Hiên, hắn vẫn thường hôn cô mạnh bạo như vậy để đánh thức cô tỉnh. Rồi bất chợt hiện ra hình ảnh Thiệu Hiên không ngừng ra vào trên thân thể người phụ nữ khác.
"Không ~ Thiệu Hiên... cút... tránh ra" Tay Phạm Na không ngừng cua cua trong không khí, miệng không ngừng hét lên, nước mắt ướt đẫm trên gương mặt liền bị hai bàn tay ghì chặt xuống nệm giường. Hắn lại hôn cô một cách mạnh bạo. Không còn là hôn nữa. Mà là cắn, như thể trừng phạt cô suy nghĩ, nhớ về người đàn ông không phải hắn.
Hận ý tăng cao, hắn giật toàn bộ núc áo cô ra, thân thể trắng nõn trần trụi bày ra trước mắt. một tay cũng men theo cần cổ mà sờ xuống xương quai xanh xinh đẹp rồi đến nơi cao ngất. Cách lớp Bra mà xoa nắn, miệng thì vẫn tiếp tục hôn trừng phạt
"Ừm... ư... không..." Phạm Na vẫn rên rỉ trong cơn mộng mị
Vướng víu, Hắn liền gạt luôn Bra lên cao. giờ bầu ngực đều bị bị bóc trần trong không khí. Mắt tối lại, hắn thấy nơi ngực của cô vẫn còn dấu vết do bị bạo hành vẫn còn. Nhiều mảng xanh tím, khiến hắn cảm thấy bực bội, tức giận... sự ghen tuông tăng cao... đến mức hắn biết rõ thời điểm hiện tại vẫn chưa nên đụng vào cô. Nhưng sự ghen tỵ lấp đầy lý trý hắn mất rồi. Hắn cúi mắt cắn mút lên những vết xanh tím trên ngừi cô một lượt. Rồi thỏa mãn tìm tới hai núm vú đang cương cứng vì kích thích
"Kĩ nữ dâm oa này.." Thấp rủa một tiếng, hắn bực tức vì thân thể cô quá mẫn cảm. Hắn bắt đầu nghĩ phải chăng với ai cô cũng đều động tình? Ghen tỵ làm mắt hắn tối sầm, cắn mút mạnh bạo lên một bên vú. Tay còn lại se se bầu vú còn lại mà không hề đả động đến đầu núm
"Chậc... ch...ậc" tiếng mút mát vang lên trong phòng
"Ư...a...a... " ngứa.. ngứa quá, trong mơ Phạm Na bị Thiệu Hiên mút một bên ngực. Bên còn lại Thiệu Hiên lại cố tình không để ý đến đầu núm vú để cô hiện lên bản chất dâm đãng..
Phạm Na không thỏa mãn, lấy tay mình tự cầm lấy đầu múm vị vắng vẻ. Tay cô còn chạm vào đôi bàn tay to lớn có ít vết chai đang trêu đùa mình
"Ừm... nóng quá... Thiệu Hiên... em muốn...."
Nghe thấy cô vẫn gọi tên thằng đàn ông khác. Mắt hắn đỏ lên, cô đang khiêu khích giới hạn của hắn sao.. Không khống chế được cảm xúc, hắn cắn phột phát lên bầu vú trắng mềm, hiện cả lên mấy dấu răng hờ hờ.
"A... đau quá!Thiệu Hiên đau quá!" Tay cô cua cua lên không trung lại vô tình cào trúng mặt người đang tức giận ở bên trên. Móng tay làm cho mặt người kia hiện lên vạch đỏ còn rướm ít máu
"Shit..." Hắn thấp rủa một cái. Kĩ nữ này làm mặt hắn như này thì người khác thấy, mặt mũi hắn để đâu
Hắn đứng dậy bỏ ra ngoài trước khi hắn điên tiết giết chết cô. trong đầu hắn vang lên một suy nghĩ "Nên bắt kĩ nữ cắt móng tay".
Thấy hắn bước ra khỏi phòng, trợ lí đắc lực Alex tiến lên định hỏi hắn chuyện ở công ty, bất ngờ nhìn thấy trên mặt tổng giám đốc mặt than có " đương cơ bản" đỏ đỏ rớm máu, xước da... Bị ánh mặt lạnh buốt quét qua, vội cúi đầu không dám ngẩng mặt lên
Hắn không quay đầu lại mà lạnh lùng phân phó cho người mặc áo y tá cũng đang cúi đầu sau lưng
"Vào trong thu dọn sạch sẽ vào"
Ý tá hiểu ý hắn liền gật đầu, rồi vào trong phòng bệnh của Phạm Na. Cẩn thận lau người cho cô. Mặc lại Bra, kéo áo bệnh nhân xuống... như chưa từng xảy ra việc gì. Chỉ là môi Phạm Na bị rướm máu.
Lúc Phạm Na thức dậy, cảm thấy xương cốt mình thật đau nhức, môi đau xót...thì phát hiện có một y tá đang đứng trực. Y tá liền giải thích lúc cô ngủ mơ ác mộng nên tự cắn môi. Mặt Phạm Na đỏ ủng, nhớ lại giấc mộng vừa rồi rất... Sắc tình