Khi tôi đang chăm chú tán gẫu với bạn bè trên ghế đá, bất ngờ tôi thấy em. Nghĩ về chuyện mất ko k, tôi đứng dậy đuổi theo em, giật lại tờ k như em từng làm với tôi.
" Lấy tiền của người ta thì phải trả lại cho người đó "
Em nhìn tôi bằng ánh mắt viên đạn, sau đó em ngồi bệt xuống đất ăn vạ. Người người đi qua tấp nập, đường đường là chủ tịch câu lạc bộ Khám Phá mà mang tiếng khiến con gái khóc thì tôi biết giấu mặt vào đâu đây. Rốt cuộc tôi giúi tiền lại cho em, em ngừng khóc.
" Bụp " Em ko ngần ngại tung cước tặng tôi một phát, tôi đau đớn ôm chân, mắng em: " Con gái gì mà ác thế "
" Đáng đời " Em nhanh chóng bỏ đi.
Đợi em bước ra khỏi căng tin, vốn tôi là tên con trai tiết kiệm từ nhỏ do đó chuyện này tôi ko thể dễ dàng bỏ qua. Tôi chặn cầu thang ko cho em lên, em sang trái thì tôi sang trái, em sang phải thì tôi cũng sang phải nốt. Cuối cùng em phải ngước mắt lên nhìn tôi, giọng đầy bực tức: " Muốn cái gì đây? "
" Trả anh k " Tôi chỉ cần tiền của tôi mà thôi. Chỉ cần em trả tôi, tôi sẽ ko làm phiền em nữa.
Em nhìn tôi bằng ánh mắt ngây thơ, tôi đoán em sẽ ko trả tôi. Vậy mà ko những ko trả còn dám làm bộ mặt tội nghiệp, diễn như đúng rồi rằng: " k nào, em lấy của anh ư? Anh tìm nhầm người rồi "
Đích thị em đúng là một người con gái mặt dày nhất mà tôi từng gặp. Thấy em định lên cầu thang, tôi dùng chân đạp thẳng lên tường chặn đứng bước đi của em. Mặt em cứng đờ, chắc em ko nghĩ tôi lại dùng tới cách này.
" Nếu em ko trả anh, em sẽ ko được đi.......Áaaaaaaaa.......đau......q......úa! "
Em cắn vào chân tôi, mặc cho tôi mặc quần bò nhưng răng em sắc vô cùng, cắn xuyên qua cả vải quần, ngoạm bắp chân cắn ngấu nghiến. Khi em thả ra là lúc tôi cảm tưởng đã mất đi miếng thịt ở bắp chân, đau đến phát khóc. Máu chảy liên tục, tôi cố cầm cự máu mà ko được. Có lẽ tôi phải đi tiêm phòng ngay lập tức.
" Em là chó hả? " Em đúng là người con gái đáng sợ mà.
" Nếu còn lần sau, tôi đảm bảo anh ko còn giữ được miếng thịt nào nữa. Vì thế đừng có làm phiền tôi "