Từ sân thượng xuống, trên môi của cô nở nụ cười nguy hiểm:
- cô nghĩ mình có thể thắng đk tôi.
Mọi chuyện ngày hôm đó vẫn diễn ra bình thường, cho tới ngày hôm sau.
Ở sân thượng, cậu con trai đang đứng suy nghĩ, “ mình có nên làm như cô ta nói, chia rẽ hạnh phúc của họ “. “ không đk, mình không thể làm như thế, mình chỉ muốn bày tỏ tình cảm thôi ”. Đang trong mớ suy nghĩ thì nghe tiếng mở cửa, và người bước ra là T.Ngân. Bước tới lan can, cô đưa tay đón lấy làn gió buổi sáng mà không pk có người đang ở đây cho đến khi cậu lên tiếng:
- em thường đến đây sao? – Quân.
- làm em hết hồn, anh đứng như cái bóng ma zậy chứ. – cô giật bắn mình hét lên sau đó định thần lại nói. - ở trên đây vào buổi sáng gió thổi mát lắm.
- vậy sao. – Quân cười nói.
- sao anh lại lên đây. – T.Ngân.
- giống em, lên đây hóng gió mát. – Quân.
- ừm.
Sau đó cả chìm vào im lặng,không ai nói với ai lòi nào, cà cùng đứng đó nhìn vào khoảng không vô định. Quân quay sang nhìn Ngân, anh cứ nhìn cô như vậy cho đến khi anh vô thức mở miệng nói:
- anh thích em.
- anh nói gì thế. – cô nghe không rõ anh nói gì nên hỏi lại.
- hk(không) có gì. – anh phản bác.
- ừm. ngừng chút anh lại hỏi:
- nếu thích người thì sẽ làm thế nào?
- thì phải bày tỏ tình cảm với người đó. Chẳng lẽ anh thích ai rồi hả? – Ngân hỏi ngược lại. Quân quay sang Ngân, đối diện với mặt cô, lấy hết can đảm của mk(mình) nói:
- vậy thì, anh thích em.
- anh đang nói gì zậy sao lại nói thich em. Anh phải nói với người mà anh thích chứ. – cô hơi ngạc nhiên.
- người anh thích là em, ngay lần gặp đầu tiên anh đã thích em rồi nhưng vì người em thích là Phong nên anh……… - Quân nói.
- chuyện đó…….thôi em xuống đây em hk muốn nghe nữa. – nói rồi Ngân bỏ yk nhưng tay bị Quân nắm chặt lại, anh kéo cô vào lòng nói:
- anh thích em thật lòng mà, tại sao em lại như zậy?
- anh làm cái gì zậy, buông em ra yk, buông ra mau. – cô cố giẩy dụa nhưng hk đk miệng thì chỉ pk kêu buông ra. Bất chợt Quân cúi xuống hôn cô, Ngân hốt hoảng vì hành động của Quân nhưng sau đó cô ý thức đk nên cố gắng đẩy anh ra. Sau khi giẩy dụa vô ích, cô định buông xuôi thì có lực mạnh khác đẩy Quân ra, hk ai khác chính là Phong. đấm cho Quân cái. Cậu đã yk theo Ngân tới đậy nên chứng kiến hết mọi việc. Ngân chạy tới níu lấy tay Phong nói:
- anh Phong đừng như zậy, đừng đánh nhau.
Nghe Ngân nói thế cậu hạ nắm đấm xuống ,bước tới chô Quân tay nắm lấy cổ áo cậu kéo lên nói:
- đừng để tôi thấy cậu làm như zậy với cô ấy lần nữa nếu hk tôi sẽ hk tha cho cậu đâu.
Hk để ý tới câu nói của Phong, hắt tay cậu ra khỏi cổ áo nói:
- cậu hk có quyền gì cấm tôi. Tôi sẽ giành cô ấy từ tay cậu. – nói xong cậu quay lưng bước yk.
- cậu thực sự muốn như zậy? – hắn hỏi.
- thì sao? – Quân trả lời.
- vậy thì tôi sẽ chiều. – nói xong hắn kéo tay Ngân yk bỏ lại cậu đứng đó. Cười khổ nói:
- thật xin lỗi.
……………………………………………………………………………………………......................................................................................................................
Có những chuyện mình đừng nên hành động theo tình cảm mà hãy hành động theo lí trí sẽ tốt hơn.
---------------------------------------------------------------HẾT CHƯƠNG -------------------------------------------------------------------------------------