năm sau
Cô bây giờ đã tuổi, rất ra dáng là một thiếu nữ. Càng lớn cô càng xinh đẹp, càng lạnh lùng, ít nói hơn nhưng cô cũng chứa tình cảm tha thiết là kiếm được người thân của mình. Khoảng thời gian này kí ức của cô bắt đầu hồi phục, lúc ngủ cô củng thường hay mơ thấy nhưng hình ảnh trong quà khứ nhưng không nhìn rõ mấy.
Còn Thiên Ngân và Thiên Nga thì cũng đã ra dáng của thiếu nữ, học tập cũng rất giỏi nên cả đều thi đậu vào trường Dương Phong. đặc biệt là Thiên Ngân cô từ khi vô trường học được tháng cô đã yêu và quen được người thừa kế của tập đoàn Dương thị, và anh cũng yêu cô. Về phần của Thiên Nga thì mới vào trường cô đã được Gia Lâm để ý và đi theo cố suốt năm trời cũng được cô chấp nhận tình cảm. Trong trường chị em cô bị ngưởi ta khinh rẻ kêu là nhà nghèo mà đòi trèo cao, người gây khó dễ cho chị em cô nhiều nhất là Hoàng Thùy Dương.
Mình nói sơ lượt về đồng phục trường Dương Phong nhé: toàn trường nam nữ đều mặc áo tay dài, riêng con gái thì trên cánh tay có rèn đường viền ca rô ( màu theo khối và khối A hoặc B ), mặc váy sọc ca rô ngắn tên đầu gối,mang giày búp bê, dớ màu đen dài tới gần đầu gối. Nam thì mặc quần màu xanh đen, áo thì không có ren ở cánh tay như nữ, nam có áo khoác ngoài màu đen. Áo của các học sinh thì trên cổ có ren viền ca rô và thắt cà phạt. Học sinh từ lớp đến lớp thì: khối A thì nữ mặc váy, áo có ren ca rô màu xanh dương và cà phạt, áo nam cũng thế. Khối B thì màu xám vàng. Còn học sinh từ lớp đến lớp thì: khối A màu đỏ. Khối B màu tím.
Tại ngôi biệt thự
Sau khi phụ papa giải quyết các con việt ở công ty xong. Thiên Ngọc tự thưởng ình ngày nghỉ chủ nhật thật thoải mái.
Reng … reng … reng …
Đang định ngủ nướng them chút nữa thì tiếng chuông điện thoại của cô vang lên. Tay quơ qua, quơ lại cũng lấy dược điện thoại để ở trên bàn. Chẳng cấn nhìn ai gọi cô liền ấn nút nghe:
- Ai? – Giọng nói mớ ngủ của cô vang lên.
- Tao Tuyết Nhi nèk! Giờ này mà còn ngủ nữa hả cô nương, dậy đi bà, mặt trời lên tới đỉnh rối kìa. - Giọng nói nanh mảnh của con nhỏ Tuyết Nhi khiến cho cô càng bực kẻ đã quấy rầy giấc ngủ của cô:
- Có chuyện gì? – cô lạnh lùng hỏi:
- Đi chơi không mày, hôm nay chủ nhật đó, sả xì trét cưng.
- Ừm. ’ nữa tới nhà tao rồi đi. Nhớ gọi cho con Như tuyết đó. – Nói rồi cô cúp máy không đợi bên kia nói gì. Cô mệt mỏi đứng dậy vào phòng tắm làm vscn, ’ sau cô đã mặc đồ và sửa soạn xong. Hôm nay cô mặc áo sơ mi sọc ca rô đỏ săn tay áo dài tới khuỷu tay và cái quần đen bó dài. Nhìn cô rất chi là cà tính.
’ sau
con mắm Tuyết Nhi và Như Tuyết đã tới nhà cô. em mặc đồ cũng rất dễ thương và cà tính. Tuyết Nhi mặc áo cánh dơi dài hình Đôraêmon và quần đùi. Còn Như Tuyết cũng mặc kiểu áo như Nhi nhưng hình Hello kitty và quần sọc ngắn tới đầu gối. Sau đó cô nàng tung tăng đi dạo ra đường chơi. cô nàng Nhi và Tuyết nhà ta thì đùa giỡn với nhau lâu lâu quay sang dành bánh kẹo với nhau và cũng quay lại chọc Thiên Ngọc.Về phần cô thì đi đằng sau người học lâu lâu lại nhép miệng cười. cô nàng vui vẻ đi cùng nhau khiến ọi người xung quanh nhìn họ bằng ánh mắt ghen tị lẫn ngưỡng mộ:
- Thiên thần kia tụi bây. – boy lên tiếng.
- Đẹp quá đi, ước gì trong em là ngưới yêu của tao. – boy nói.
- Tao thấy chả đẹp gì cả. – girls chanh chua.
- chưa bằng góc cùa tao. – girls tiếp lời.
- @$%&!? ….. – cứ như thế người họ vẫn bước đi thản nhiên, bỏ lại những câu nói ấy ngoài tai. Đi được đoạn thì Tuyết bỗng dừng lại và chỉ tay qua bên kia đường mà nói:
- Êk Ngọc, hình như cô gái bên kia rất giống mày. – Nghe thế Nhi hí hững nhìn theo:
- Trời như giọt nước thế. Mày có chị em sinh đôi hả? - nhìn theo hướng của đứa bạn cô cũng nhìn qua người con gái bên kia.
Đúng là giống thật, nhưng cô gái đó là ai, tại sao lại giống cô như thế, nhìn cô gái sao mình thấy rất quen thuộc. Đang mien man trong suy nghĩ của mình thì cô nghe tiếng hát của Nhi:
- Trời ơi cô gái đó bị tai nạn giao thông rồi. – Nghe thế tôi không do dự chạy tới chỗ cô gái. Khi chạy qua chiếc xe tong cô gái đó. Cô thấy mở cửa xuống xe bhưng không chạy tới chỗ cô gái mà bỏ chạy hướng khác, hắn mặc đồ áo khoác đen, đeo mắc kính, đội mũ cụp xuống, tại sao trong xe lại mặc những thứ này, nhìn rất khả nghi, chẳng lẽ hắn cố tình tong cô gái.Không suy nghĩ nhiều cô chạy tới chỗ cô gái đang nằm và sẳn tiện kêu Tuyết gọi xe cứu thương. Tới nơi nhìn cô gái nằm trên vũng máu. Tim cô bỗng nhói lên từng đợt, cảm giác như mình bị mất đi thứ gì đó rất quan trọng. Bỗng cô gái mở mắt ra nhìn xung quang lượt rồi dừng ở trên người cô. Cô cuối xuống chỗ cô gái đang nằm hỏi:
- Cô biết tôi. – lúc đó cô chỉ nghe cô ấy nói mấp máy trong miệng từ:
- T…hiên…Ng…ọc… - Nói xong cô ấy liền ngất đi. Cảm giác trong cô thậy khó chịu. Lúc ấy, có phải là phép màu hay tình nghĩa chị em mà kí ức của cô chợt ùa về. Cô nhớ lúc còn nhỏ chị em cô rất yêu thương nhau và chơi với nhau rất vui vẻ. Cô nhớ ra gương mặt của mẹ cô, ba cô, em gái cô và cô gái đang nằm đây. Những giọt trong suốt năm qua chưa từng rơi đã từ từ chảy xuống gương mặt xinh đẹp này:
- chị Thiên Ngân, em nhớ ra rồi. chị Thiên Ngân. – tiếng khóc của cô càng ngày càng lớn dần. Tại sao lúc cô nhớ ra tất cả tì chị cô lại xảy ra chuyện này, tại sao. Do quá kích động vì sự việc này mà cô ngất đi.
Cô ước gì sau khi tỉnh dậy mọi chuyện sẽ qua hết không con đau khổ nữa, cô muốn khi cô cô tỉnh dạy sẽ thấy người chị cô yêu thương nhất đứng trước mặt cô. Có lẽ chuyện có sẽ rất xa vời đối với cô ….
---------------------------------- HẾT CHƯƠNG ---------------------------------