CHAP : KẺ CẮP GẶP BÀ GIÀ
.
…………………………………………………..
.
Những ngày sau đó, Nim như bị mất hồn. Dù đã cố kiềm chế nhưng không phút giây nào mà cô bé không nghĩ tới Devil…nghĩ tới cái ánh mắt đầy ám ảnh đó…
.
-Mấy ngày nay nhìn bạn sao sao ấy! Bạn đừng có làm tôi sợ chứ! – Angle nâng mặt Nim lên nhìn chăm chú.
.
Nim vội lắc đầu.
.
-Hay sắp đến kì thi Đại học, bạn học nhiều quá nên bị ốm???? – Angle sốt sắng.
.
Nim vẫn lắc đầu.
.
Angle biết Nim đang không vui nên cũng không hỏi nữa, đứng dậy đi vào trong bếp nói cái gì đó với bác Lan. Nim ngồi lại một mình, và lại vùi đầu vào học. Theo cô bé, cách tốt nhất để quên đi tất cả là học, học và học. Không có ý định đoạt ngôi thủ khoa trong kì thi Đại học, nhưng với cái đà học hành miệt mài như thế này, khó ai có thể cướp từ tay Nim cái danh vị đó.
.
Tú Vân lâu nay cũng không thấy liên lạc gì với Nim, những lúc như thế này cô bé cần lắm một người để tâm sự, vậy mà Tú Vân lại tránh mặt. Nim cũng lờ mờ hiểu ra là vì Angle nên cô bạn thân của mình mới thay đổi như thế, nhưng cô bé vấn thấy buồn buồn trong lòng… Tình bạn….nó cũng dễ dàng thay đổi như thế sao???
.
-Thôi không học nữa! Tôi đưa bạn đi hóng gió! – Angle chạy lại lôi phắt Nim đứng lên.
.
……………………………………
.
Xe dừng lại tại…rạp chiếu phim.
.
Bỏ mặt Nim đứng một mình trong đại sảnh, Angle chạy lại quầy mua vé. Đây là lần đầu tiên cô bé đi coi phim rạp. Không phải vì không có điều kiện mà là vì anh trai Nim cực kì ghét xem phim nên cũng chả bao giờ dẫn Nim đi.
.
Nim đứng nép vào góc tường bên phải, mấy chỗ đông đúc thế này thường không được an toàn.
.
Đang ngó trước ngó sau, chợt Nim loạng choạng khi thấy ai đó chạy xẹt qua mặt mình, mọi chuyện diễn ra qúa nhanh khiến Nim không định hình kịp, chỉ thấy hơi đau đau ở cổ… Hoảng hốt nhìn lại, cô bé tá hỏa khi thấy chiếc dây chuyền bạch kim anh trai mua tặng đã không cánh mà bay! Nhìn lên phía trước thì thấy một gã thanh niên đầu đội mũ lưỡi trai màu nâu đang chạy như bay về phía cổng thoát hiểm. Không còn nghi ngờ gì cả, sợi dây chuyền đang nằm trong tay hắn… Nim tím mặt…
.
Cùng lúc đó Angle cũng mua vé xong, cậu nhóc chứng kiến tất cả nhưng vẫn bình chân như vại…
.
-Bạn không sao chứ?????????? - Cậu nhóc vỗ vai Nim trấn an.
.
Cô bé im lặng không nói gì. Sợi dây chuyền đó….không thể mẩt được! Không những trị giá nó rất lớn ( USD) mà còn là món quà tinh thần vô giá của anh trai dành cho Nim. Không thể mất được…
.
Như hiểu được Nim đang nghĩ. Angle cười tươi:
.
-Yên tâm đi!
.
Nim ngơ ngác nhìn lên Angle. Cậu ta đang nói cái gì thế nhỉ???
.
Ngay lúc đó, một đám người ăn mặc áo quần của vệ sĩ đùng đùng tiến tới phía Nim. Cô bé trố mắt nhìn…Hai người đi trước đang xách theo một người nữa. Đó chính là kẻ cướp giật hồi nãy!
.
-Nó đâu? Đưa đây! – Angle giọng lạnh lùng.
.
Tên ăn cắp líu ríu rút từ trong túi quần ra sợi dây chuyền. Cậu nhóc cầm lấy, nhìn mấy người vệ sĩ đứng xung quanh, cười nhẹ một cái rồi ôn tồn:
.
-Mấy anh làm việc khá đấy! Tuy có hơi chậm nhưng không sao! Tôi sẽ nói với ông chủ tăng lương tháng này cho mấy anh! Còn giờ thì đem nó đi xử đi! Nhớ là phải xử “đẹp” nhé!
.
Họ cúi đầu tuân lệnh rồi nhanh chóng lôi tên cướp xấu số nhất thế gian đi về phía sau của rạp. Nim nhìn theo ngơ ngác.
.
-Đừng có thắc mắc mấy chuyện không đâu! Đây là rạp hát thuộc tập đoàn giải trí của gia đình tôi. Nói một cách đơn giản, họ là người của tôi! Bạn hiểu chứ? – Angle vòng hai tay tỏ vẻ bất bình trước thái độ ngây ngô của Nim.
.
Sau vài phút bình tâm, Nim mỉm cười. Angle xoa xoa đầu cô bé rồi cầm sợi dây đeo lại vào cổ cho Nim.
.
Cô bé mân mê chiếc tượng hình một nửa trái tim của sợi dây chuyền. May thật, nó đã không bỏ Nim mà đi!
.
Angle thấy Nim vui thì cũng cười, rồi nhanh chóng cầm tay Nim dẫn vào bên trong.
.
Tất cả đều không ngờ rằng, toàn bộ sự việc vừa rồi lại được chứng kiến bằng đôi mắt của một kẻ thứ ! Một kẻ mà chỉ ít giờ nữa thôi….sẽ là con dao đâm vào tim cô bé! .
CHAP : CỨ NGỠ LÀ CÓ...HÓA RA LẠI KHÔNG...
.
Không biết cố ý hay vô tình mà Angle cho Nim xem phim…ma!
.
Lúc màn hình của rạp sáng lên, nhìn thấy cái tựa đề “ Oan hồn” Nim thoáng giật mình. Angle nhìn sang rồi cười thầm. Cậu nhóc nắm chặt tay Nim hơn nữa rồi cố gắng “an ủi”:
.
-Xin lỗi bạn! Tôi mua nhầm vé rồi! Đáng lẽ tôi định chọn phim “ Những chú chó không nghe lời” nhưng không hiểu sao lại mua nhầm phim này! Bạn coi phim ma được chứ???
.
Nim không cười, nhưng cũng không lắc đầu. Cậu bạn này thật quá đáng, dẫn vô trong này rồi mà còn xin lỗi, đằng nào cũng có đi ra được đâu.
.
Angle tựa người vào thành ghế tủm tỉm cười. Ý định của cậu nhóc rất chi là ngốc xít. Là rằng, Nim sẽ sợ tái mặt và ôm chầm lấy mình ( Không ngờ một đại công tử, một mỹ nam như Angle của chúng ta mà cũng phải dùng cách này để…gần bạn gái! Tội lỗi! Tội lỗi!)
.
Nhưng như tác giả vẫn thường khẳng định: Những việc ta cho rằng nó sẽ xảy ra thì đừng mong nó sẽ xảy ra!.
.
Phim đang ở phút thứ .
.
Hầu hết các khán giả xung quanh chỗ ngồi của Nim đều che mặt lại, một số đông thì hét lên. Cũng phải thôi, những gì đang diễn ra trên phim đủ cho một người bình thường phải bị ám ảnh hay mơ thấy ác mộng ít nhất là vài ngày.
.
Ở chỗ Nim đang ngồi, cũng xảy ra hiện tượng tương tự. Nhưng không phải là cô bé, mà chính là Angle – thiên thần của chúng ta.
.
Cậu nhóc không đến nỗi phải ôm mặt như mấy cô nàng xung quanh, nhưng đã phải … nhắm mắt không dám nhìn lên màn hình. Sợ mà không dám cho người khác biết mình đang sợ thì đúng là một…cực hình!
.
Còn Nim thì khoái chí vừa coi phim vừa ăn bắp rang. Càng lúc Angle càng “khiếp” Nim. Cô bé luôn có những khả năng bất ngờ mà chẳng ai có thể đoán trước được.
.
-Bạn không…sợ sao? - Angle hỏi nhỏ.
.
Nim quay lại nhìn cậu nhóc, cười tươi một cái rồi lắc đầu, không quên đưa tay làm hình trái tim chứng minh là mình…rất thích!
.
Angle trợn tròn mắt kinh hãi. Những đoạn đáng sợ nhất trên phim lại là những đoạn Nim coi chăm chú nhất! ( Thế này thì mới hợp được với Ác quỷ của chúng ta chứ!)
.
Bước ra khỏi rạp với dáng đi lảo đảo. Angle vẫn chưa thể bình tâm lại được sau khi coi mấy cái hình ảnh ghê rơn đó. Vì sĩ diện của một thằng con trai “đầu đội đất, chân đạp trời” mà Angle đành bấm bụng mở mắt coi để không mất mặt trước Nim. Và hậu quả là thế này đây!.
.
Nim thấy sự bất bình thường của Angle thì lo lắng, ghi vội vài dòng trên tờ giấy sticker rồi đưa cho cậu nhóc:
.
( Bạn vẫn ổn chứ??? Bạn bị đau ở chỗ nào à?)
.
-À ờ! Mình không…không sao! Chỉ hơi choáng tí thôi! Chắc tại cả ngày chưa ăn gì nhiều! - Cậu nhóc bao biện, mặt vẫn tái mét.
.
Nim hiểu chuyện gì đang xảy ra nên tủm tỉm cười. Angle sợ cũng là chuyện hoàn toàn bình thường cho dù cậu ấy có mạnh mẽ bao nhiêu đi chăng nữa. Ngay cả anh trai cô bé lúc coi mấy cái phim kinh dị này cũng phải ái ngại mấy phần. Còn Nim thì thấy cực kì cực kì thích thú với thể loại này. Âu cũng là một khả năng “đặc biệt” nữa của Nim mà không ai có thể lý giải được!
.
Cần phải chấn chỉnh lại hình ảnh nên Angle bảo Nim chờ ở ngoài để mình vào nhà vệ sinh rửa mặt. Tội nghiệp anh chàng si tình của chúng ta…
.
Đang nhìn quanh quất, chợt Nim thấy có một em bé níu tay mình lí nhí:
.
-Chị gì ơi! Có anh nào đó nhờ em tặng cho chị cái này!
.
Và em bé chìa ra trước mặt Nim một bó hoa hồng to kèm theo một chiếc thiệp xong rồi chạy biến đi. Nim giật mình nhìn theo nhưng bóng dáng em bé ấy đã biến mất trong dòng người đông đúc trước mặt.
.
Nim nhìn xuống bó hoa, trông nó rất đẹp. Cô bé mỉm cười, kẹp bó hoa vào một bên tay rồi mở chiếc thiệp ra, trong đầu vẫn thắc mắc không hiểu ai đã làm việc này….
.
“ Em gái thân yêu của anh! Anh đã về rồi đây! Anh đang ở cổng sau của rạp hát, ra gặp anh liền nhé! Yêu em!
Đỗ Quốc”
.
Nim thả tuột bó hoa trên tay, chạy như bay về phía cổng sau… Ôi anh trai đã về! Anh đã trở về với cô bé sau hơn tháng biến mất! Nim vừa chạy vừa thấy hồi hộp trong lòng, vui sướng kèm theo lo lắng. Sao anh lại biết Nim ở đây, sao anh trở về mà không báo trước cho cô bé một tiếng. Nhưng đây là chữ của anh ấy mà, không thể sai được!
.
Vậy là Nim tức tốc chạy đi, hân hoan với những niềm vui khôn tả….
.
Vài phút sau, Nim đã có mặt ở cổng sau. Ở đây khá vắng, rải rác chỉ có vài bóng người quét dọn. Nim bần thần nhìn xung quanh….
.
Chợt có tiếng bước chân ở đằng sau. Anh trai! Nim cười tươi quay đầu lại…
.
Đừng quá tin nhau...
Để ngàn đời phải đau....
(kw)
Mắt cô bé tối đi. Không phải là anh trai…mà là một nhóm người lạ mặt….