TDD bước từng bước về phía cửa, cho đến khi ra khỏi thư phòng, mới lặng lẽ ngồi ở một góc kín, đau lòng rơi nước mắt, tại sao vào lúc này, tim của nàng lại đau như vậy, loại đau đớn này nàng chưa từng phải chịu qua, cho dù vào lần đầu tiên nàng bị bạn trai phản bội cũng không đau như thế này.
Đột nhiên, từ trong cổ họng nồng lên một mùi máu tanh, tiếp đó, từ trong miệng nàng phun ra một ngụm máu đen.
Đây đã là lần thứ rồi, lúc ở Hắc Viêm Môn nàng đã thổ huyết lần, đều là máu đen, điều này chính tỏ nàng chắc chắn đã trúng độc.
Nhưng tại sao nàng lại không hề cảm nhận được chất độc trong cơ thể, mạch tượng vẫn rất bình thường, dường như hoàn toàn không bị trúng độc.
Rốt cuộc trên đâu ám khí mà Trữ Vương sử dụng, là cái gì? Nàng biết, chất độc mà không thể tra ra được, mới thật sự đáng sợ.
TDD hoang mang vội vàng lau đi vết máu nơi khóe miệng dùng tay đào một hố nhỏ trên mặt đất, đem võng máu khiến người khác kinh sợ chôn xuống đó, sau đó mới quay người trở về Duyệt Tâm Các.
Lúc này, tại Từ Ninh điện của hoàng cung, mười mấy vị hoàng tử nghiêm chỉnh đứng ở trước điện, ánh mắt chăm chú nhìn hai người ngồi phía trên, một người là hoàng đế, người còn lại chính là thái hậu mới hồi cung không lâu, mà đằng sau thái hậu còn có một nữ tử vô cùng xinh đẹp, ước chừng khoảng - tuổi, đó chính là tâm phúc của thái hậu, Nam Cung Tuyết.
Nam Cung Tuyết vừa nhìn thấy vẻ nghiêm túc trên khuôn mặt thái hậu, vội vàng đi đến xoa bóp hai bên vai của thái hậu.
“Hoàng nãi nãi, chúng ta mới hồi cung, sắc mặt của người không cần nghiêm túc như vậy, người xem, các vị hoàng tử đều bị người dọa rồi, thả lỏng một chút đi mà.” Nàng nũng nịu nói, mà tia nhìn gắt gao tập trung vào một vị hoàng tử nào đó đang đứng ở hàng phía trước, chính là BTH.
Sắc mặt Nam Cung Tuyết ngay lập tức liền trở nên thẹn thùng, trong tâm cũng dâng lên một nỗi vui sướng cùng hoan hỉ, đã năm nàng chưa gặp lại Hàn ca ca rồi, trên người hắn đã không còn toát ra vẻ trẻ con của năm trước nữa, mà thay vào đó là vẻ nam tính mạnh mẽ như ánh dương, loại khí chất trưởng thành này lại càng hấp dẫn nàng, khiến cho tầm mắt của nàng không cách nào rời đi được.
Thái hậu đương nhiên nhìn rõ nhất cử nhất động của Nam Cung Tuyết, tia nhìn cũng theo đó lia về phía BTH, vô cùng vừa ý gật gật đầu.
Thái tử đã không còn là cậu bé lông bông như ngày trước nữa rồi, cũng đã trưởng thành rồi, trở thành một nam nhân anh tuấn phi phàm, đầu đội trời chân đạp đất.
“Hoàng đế, ai gia nghe nói ngươi đã hạ chỉ phong TDD làm thái tử phi, rốt cuộc là chuyện gì?” thanh âm khàn khàn của thái đậu đột nhiên vang lên, phong thái uy nghi này, ngay cả hoàng đế cũng không kiềm được chảy mồ hôi lạnh.
Tuy nhiên, hoàng đế vẫn là hoàng đế, vẫn thật trấn tĩnh giải thích: “thái hậu, Hàn nhi cũng đã đến tuổi kết hôn, cũng nên lấy thái tử phi rồi, điều này hoàn toàn không có gì sai trái!”
Lời vừa dứt, ngay lập tức nghe được thanh âm phẫn nộ của thái hậu.
“Ai gia cũng đã từng nói qua rồi, thái tử phi tương lai sẽ trở thành chi mẫu của một nước, không thể tùy tiện phong được, TDD lại còn là một nha đầu lai lịch bất minh, ngươi muốn tức chết ai gia có đúng không?”
“Thái hậu, Trẫm tin, chỉ cần người gặp TDD, cũng sẽ yêu thích nha đầu ấy giống trẫm.” hoàng đế vội vàng nói.
“đừng nói nữa! tóm lại, ai gia muốn ngươi ngay lập tức hạ chỉ, phong Tuyết Nhi làm thái tử phi, tháng sau hai đứa nhỏ lập tức thành hôn.” Thái hậu ngữ khí mang theo phần uy hiếp khiến người khác không dễ phản kháng nói, bà đã dự định từ trước, để cho Nam Cung Tuyết làm thái tử phi.
Hoàng đế khó xử nhìn BTH đang đứng yên bên dưới, sau đó vội vàng nói: “thái hậu, DD đã là thái tử phi, điều này là sự thật, không thể nào thay đổi được.”
__Hồng Trần__