Ở một góc trong hoàng cung, có một hồ nước nóng tự nhiên, nơi này thường ngày chỉ có hoàng đế và một vài phi tử có đại vị cao trong cung mới có thể tiến vào. Tuy nhiên, thông thường vào buổi tối, sẽ không còn ai ghé qua đây nữa.
TDD một đường kéo BTH vẫn còn chưa tỉnh táo đến hồ nước nóng, biểu tình trên khuôn mặt còn vô cùng khó coi.
“Duyệt Nhi” BTH hô hấp có chút khó khăn, trong giọng nói còn ẩn chứa sự kìm chế sâu sắc.
Không sai! Xuân dược trong người hắn vẫn còn chưa tan!! Lúc này dục hỏa dưới thân cho dù mượn gió lạnh cũng không thể dập tắt nữa rồi. TDD thế nhưng lại còn kéo hắn đi tắm nước nóng.
TDD vờ như không nghe thấy tiếng gọi của hắn, cắm đầu tiếp tục đi, chỉ khi đến trước cửa hồ nước nóng, nàng mới lạnh lùng nói: “cởi y phục ra, đi rửa sạch quả dưa chuột của chàng ngay.”
Vừa nói xong, liền trực tiếp quay người như muốn dời đi, nhưng lại bị BTH ôm lại.
Bàn tay của hắn ra sức dùng lực, ôm ghì lấy nàng vào trong lòng, tham lam hôn liếm, hút lấy bờ môi đỏ mọng, đầu lưỡi còn điên cuồng thâm nhập vào bên trong dò xét, dày vò đôi môi đến sưng đỏ.
Hắn hôn ngày càng cuồng nhiệt, khiến cho TDD ngay cả hô hấp cũng khó khăn, khắp mặt đều đã trở nên đỏ ửng, chỉ cho đến khi TDD sắp không thở nổi mới miễn cưỡng buông tha nàng.
TDD nhăn hai hàng lông mày, muốn giải xuân dược cho BTH, liền dùng ngân châm đâm vài phát trên người hắn, khiến cho mê hồn tán trong người hắn giảm bớt.
“sao rồi? Đỡ hơn chưa?” nàng thở hổn hển nói, sắc hồng trên mặt vẫn chưa lui.
Có lẽ do xuân dược lưu lại quá lâu trong cơ thể, cho nên cách của TDD cũng hoàn toàn không có tác dụng, ngược lại dục hỏa trong đáy mắt BTH lại ngày càng mãnh liệt.
BTH nhìn nàng, ánh mắt không ngừng hấp háy, đột nhiên lại vồ lấy đôi môi đỏ mọng đã có chút sưng đỏ của nàng điên cuồng dày vò, TDD ngây ngốc chớp chớp mắt, nhìn rõ được dục hỏa còn chưa lui trong mắt hắn, cũng hiểu ra xuân dược đã không thể giải.
BTH hôn nàng, môi lưỡi quấn lấy không dời, TDD cũng dần dần xụi lơ đi trong ngực hắn, giờ khắc này nàng đã không thể nghĩ được gì nữa, chỉ muốn thuận theo cảm giác.
BTH vừa hôn vừa gấp gáp bắt đầu cởi bỏ y phục củaTDD, chỉ cho đến khi cả hai đã không còn mảnh vải trên người hắn mới chịu buông tha đôi môi của nàng, một tay ôm lấy nàng nhảy vào hồ nước nóng, hắn ôm nàng ngồi lên bậc thang trong hồ, để nàng đè lên hai chân của hắn, hô hấp dồn dập nhìn nàng không dứt.
“Duyệt Nhi, vừa nãy không phải do ta tự nguyện, ta thật sự không phải……ư..” hắn cuống quýt muốn giải thích cho TDD chuyện vừa xảy ra trong điện thái tử, hắn không muốn TDD hiểu nhầm hắn, càng không muốn bị nàng ghét bỏ.
Nhưng lời còn chưa nói hết, đã bị đôi môi nhỏ của nàng chủ động chặn lại, sau đó là một nụ hôn dài đầy đê mê.
Cả hai người đều trong tình trạng tình triều đã không thể kìm chế, đang muốn xuôi theo dục vọng thì đột nhiên từ mũi của TDD lại chảy ra hai dòng máu đen, tí tách rơi xuống hồ, nó giống như một chậu nước lạnh, ngay lập tức dập tắt dục hỏa trong người TDD.
Nàng thế mà lại có thể quên, bản thân đang trúng Túy hồng nhan, ngộ nhỡ chất độc trong cơ thể không cẩn thận bị truyền qua cho BTH, vậy thì nàng phải làm sao?
“Hàn, không được” TDD cuối cùng cũng thanh tinh trở lại, vội vàng đẩy bàn tay của hắn ra, giãy dụa muốn đứng lên, rời xa sự đụng chạm của hắn.
__Hồng Trần__