Đêm tối, Bên ngoài Duyệt Tâm Các.
Một thân ảnh áo đen vút qua như con thoi vào trong thái tử phủ, cuối cùng vào đến hoa viên của Duyệt Tâm Các.
“Gà con, mau mau lớn a!” Tô Duyệt Duyệt ở bên góc của hoa viên, mọi người đứng bên ngoài chuồng giúp đàn gà cắt cỏ.
Người áo đen ung dung đến phía sau nàng, muốn nhìn xem nữ nhân phía trước rốt cuộc đang bận việc gì, cái cổ vừa thò ra, chỉ nhìn thấy mấy con gà nhỏ ở bên trong chạy qua chạy lại, mà ở bên cạnh còn có mấy quả trứng gà.
“Gà con, mau mau đến ấp trứng a! Như vậy anh em của các ngươi mới ra đời a!…”Tô Duyệt Duyệt giống như người mẹ hiền từ nói.
Tu La Sát thổi gió ở miệng, đồ ngốc này rốt cuộc là ngốc thật hay đang giả điên? Gà con như nào có thể ấp được trứng, thật sự là bái phục nàng ta rồi.
Tối nay hắn là đến để thực hiện nhiệm vụ, nhưng hắn cũng không biết tại sao trước tiên hắn lại muốn đi qua xem cái nữ nhân ngốc nghếch đã để lại cho hắn ấn tượng sâu đậm lần trước kia, quả nhiên mỗi lần nhìn thấy nàng, nàng đều có thể làm ra những việc vô cùng ngốc nghếch.
Sau khi Tô Duyệt Duyệt đặt xong mấy quả trứng vào ổ, trực tiếp quay đầu lại, lại bị người áo đen phía sau dọa cho nhảy dựng lên, theo phản xạ với lấy chiếc bản mộc ở bên cạnh nhằm vào người hắn ta mà đánh.
“Trộm a! Đánh chết ngươi đánh chết ngươi… ta…. Ta ở đây không có đồ dùng gì, người đừng đến tìm ta… đánh chết ngươi…. Đánh chết ngươi….” Tô Duyệt Duyệt sợ hãi hét lớn, tay cũng đánh càng ngày càng mạnh.
“Đau, đừng đánh nữa…” Tu La Sát đầu óc choáng váng lùi ra sau mấy bước.
Tô Duyệt Duyệt nghe thấy âm thanh vội vàng dừng động tác, mặt vô cùng kinh ngạc hỏi: “Ya! Sư phụ như nào lại là ngươi a? Ngươi làm gì mà lại không lên tiếng, muốn dọa ta sao?”
“Ta dọa ngươi khi nào?” Tua La Sát hỏi vặn lại.
“Sư phụ, ngươi không sao chứ! Cũng may là vừa rồi ta chỉ dùng chút sức lực, nếu không thì võ công của đồ nhi mà phát huy ra, ngươi đã mất mạng rồi…” Tô Duyệt Duyệt vỗ ngực cười nói.
Tua La Sát đầu óc tối sầm, võ công mà nàng nói là thứ quái chiêu lần trước mà nàng đã đánh sao? Còn có, nàng rõ ràng đã đánh cật lực, như nào có thể nói là không dùng lực,
“Ngươi cảm thấy vết thương ở trên mặt của ta, giống như là không có chuyện gì sao?” Tua La Sát sờ sờ mặt, góc miệng còn lưu lại chút máu.
Hắn hoài nghi nữ nhân này cơ bản là cố ý, lần trước nàng dễ như trở bàn tay có thể phát hiện ra sát thủ, như nào có thể không phát hiện ra hắn ở phía sau nàng.
“Ya! Sư phụ… da mặt của ngươi như nào lại mỏng như vậy, da mặt phu quân của ta so với đồng sắt còn dày hơn a, ngươi như nào mới đánh có mấy cái liênf bị thương đến như vậy?” Tô Duyệt Duyệt tiếp tục nói.
“Tô Duyệt Duyệt, ngươi rốt cuộc là giả ngây hay giả ngô? Tua La Sát thẳng thắn hỏi.
Tô Duyệt Duyệt chân mày cau lại, bất mãn nhìn hắn nói: “Sư phụ, chỉ số thong minh của ngươi chưa chắc cao hơn ta, như nào có thể nói ta ngốc?”
Tua La Sát nhất thời cảm thấy giao tiếp của mình và nàng ta không được thông, nữ nhân này rốt cuộc có nghe hiểu lời hắn nói không, hắn nghiến răng tiếp tục nói: “Lấy câu trả lời ngươi vừa rồi, liền có thể chứng minh ngươi rất ngốc, còn có, ta đã từng nói qua là ta không tiếp nhận đồ đệ….”.
“Sư phụ, ngươi như nào có thể nói ta như vậy, nếu không thì, chúng ta cùng nhau chứng minh xem người chúng ta ai thông minh hơn, dám không?” Tô Duyệt Duyệt không chịu thua nhìn hắn nói.
Tu La Sát giống như nghe thấy chuyện cười vậy, cười lớn.
“Ngươi cười gì? Nếu như chứng minh ta thong minh hơn ngươi, vậy.. ngươi phỉa bái ta làm sư phụ, dám hay không a! Ta nghĩ Tu La Sát cái gì cũng phải không sợ mới đúng? Phải nói là, ngươi cơ bản không dám thừa nhận đồ nhi thông minh hơn ngươi..” Tô Duyệt Duyệt khiêu khích hắn nói.
Tu La Sát suy nghĩ lúc, gật đầu đáp ứng. “Được, ngươi muốn chứng minh như nào?” Dù sao thì hắn tuyệt đối cũng không muốn hắn chưa đánh trận đã thua.
___Lâm HiHi___