Đối với một tên phú hào mà nói, trong một đêm hắn từ một tên tỷ phú biến thành một tên ăn mày, điều này so với giết hắn còn đau khổ hơn.
Đồng dạng, đối với người luyện võ mà nói, một khi phế đi võ công thì điều này sẽ làm hắn sống không bằng chết.
Mục đích của Ngưu Lỗi rất rõ ràng, bởi vì nguyên nhân là Trần Quốc Đào nên hắn không thể giết chết Bùi Đông Lai nhưng mà hắn có thể phế đi công phu của Bùi Đông Lai, khiến Bùi Đông Lai sống không bằng chết!
"Hô!"
Nương theo một tiếng xé gió, cánh tay của Ngưu Lỗi giống như một thanh đao chém thẳng về phía xương tỳ bà của Bùi Đông Lai, kính phong sắc bén làm lông tơ của Bùi Đông Lai dựng đứng lên.
Hai chân Bùi Đông Lai mới chạm đất, cảm nhận được kình phòng đánh đến, cả thân hình hắn liền nghiêng qua, trực tiếp để tay của Ngưu Lỗi đánh vào không khí.
"Bá!"
Sau khi né tránh, Bùi Đông Lai không đợi Ngưu Lỗi phát động lần công kích thứ ba, 2 mắt đang nhắm của hắn đột nhiên mở ra.
Lúc nãy, tuy rằng 2 mắt Bùi Đông Lai nhắm lại nhưng mà hắn đã đạt đến cảnh giới Ám Kính cho nên căn bản không cần dùng mắt để nhìn công kích của đối thủ, mà hắn thông qua sự biến đổi khí huyết của đối thủ mà đoán được những đòn công kích của đối phương.
Cho nên, mở mắt hay nhắm mắt đối với hắn không quan trọng.
Đây cũng là nguyên nhân mà Bùi Đông Lai có thể thoải mải tránh khỏi một kích của Ngưu Lỗi.
Lúc này, 2 mắt hắn mở ra, giống như là 2 thanh đao nhìn tập trung vào Ngưu Lỗi. Một cỗ chiến ý sôi trào trong người hắn, cả người giống như là chiến thần hạ phàm, làm cho người ta có một loại cảm giác không thể chiến thắng.
" Ách"
Ngưu Lỗi vốn định rèn sắt khi còn nóng muốn phát động công kích, nhưng mà khi thấy được đôi mắt Bùi Đông Lai tràn ngập sát ý, chiến ý cả người Bùi Đông Lai bùng nổ thì Ngưu Lỗi giống như là con mèo bị giẫm phải đuôi, lông tơ cả người dựng đứng lên, lập tức lui lại.
Bởi vì trong lòng hắn dâng lên một cỗ nguy hiểm.
Ngưu đội trưởng làm sao vậy?
Bên ngoài, tất cả thành viên đại đội đặc chủng Đằng Long thấy một màn như vậy thì lộ ra vẻ nghi hoặc.
Trần Quốc Đào không có nghi hoặc.
Hắn biết rõ thực lực của Bùi Đông Lai, biết được lúc này Bùi Đông Lai đã không còn che dấu thực lực nữa, điều ấy đã khiến Ngưu Lỗi nhận ra nguy cơ.
Sao lại thế này?
Khí thế của hắn làm sao mà tăng mạnh như thế?
Bởi vì bị khí thế của Bùi Đông Lai dọa cho hoảng sợ, cho nên sau khi lùi lại khoảng 10m thì Ngưu Lỗi mới dừng lại.
Sau khi dừng lại, hắn mang theo vài phần sợ hãi. Ở hắn xem ra, mặc dù là khi hắn thi đấu ở Đại Bỉ Võ cũng không ai có khí thế khủng bố như Bùi Đông Lai được.
Khiếp sợ đồng thời Ngưu Lỗi nhận thấy được ánh mắt của Bùi Đông Lai vẫn tập trung vào mình, hắn không khỏi sinh ra một loại áo giác. Chỉ cần Bùi Đông Lai nguyện ý, cho dù hắn chạy trốn tới chân trời góc biển cũng sẽ bị chém giết!
Nỗi sợ hãi trong lòng của Ngưu Lỗi bắt đầu lan tràn khắp toàn thân.
Sau đó.
Ở lúc Ngưu Lỗi kinh hồn.
Ở dưới cái nhìn chăm chú của đám người Trần Quốc Đào, cuối cùng Bùi Đông Lai cũng động.
Chính xác ra là bọn hắn không thấy được Bùi Đông Lai động như thế nào, chỉ là phát hiện được Bùi Đông Lai đã biến mất.
Đúng vậy!
Dưới ánh mặt trời, hắn biến mất giống như là một u linh.
" Ực"
Ở trong nháy mắt Bùi Đông Lai biến mất, sắc mặt Ngưu Lỗi đột nhiên biến đổi.
Giờ phút này.
Trên khuôn mặt hắn lộ ra vẻ ngưng trọng.
Đồng thời, trong lòng hắn cũng không suy nghĩ sẽ đánh vỡ xương tỳ bà của bdld nữa, mà cả người hắn bị một cổ hơi thở nguy hiểm bao phủ.
Điều này đã bắt đầu làm cho hắn muốn lui ra phía sau.
Dường như hắn muốn cách xa Bùi Đông Lai ra một chút.
- Chuyện gì?
Mắt thấy Bùi Đông Lai đột nhiên biến mất, Ngưu Lỗi thì lui lại phía sau. Một gã thành viên đại đội đặc chủng Đằng Long không nhịn được mà hỏi.
Lời vừa ra khỏi miệng, hắn mới ý thức tới sai lầm của mình, vội vàng nhìn Trần Quốc Đào một cái, phát hiện Trần Quốc Đào cũng không thèm để ý, mà lúc này Trần Quốc Đào đang chăm chú nhìn vào cuộc quyết đấu giữa sân, điều này mới làm cho hắn cảm thấy yên lòng.
Sao lại thế này?
Đây cũng là chuyện mà tất cả thành viên đại đội đặc chủng Đằng Long muốn biết.
Chuyện gì?
Bùi Đông Lai đã trả lời cho câu hỏi của bọn hắn.
Bên trong sân.
Thân ảnh Bùi Đông Lai lại xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Dưới ánh mặt trời, bọn hắn trừng to mắt, đờ người ra.
Bởi vì… bởi vì…Bùi Đông Lai xuất hiện ở sau lừng của Ngưu Lỗi.
- Lui đủ chưa?
Bùi Đông Lai dùng một loại ngữ khí hài hước hỏi.
"Bá!"
Nghe được từ sau lưng truyền đến giọng nói của bddl, sắc mặt của Ngưu Lỗi đại biến.
"Hô!"
Trong lúc nguy cấp, hắn không suy nghĩ nhiều mà là xoay người, tay phải như như chớp, chém vào giữa 2 đùi của Bùi Đông Lai.
Hầu tử thâu đào!
Lúc này, lấy kinh nghiệm nhiều năm, Ngưu Lỗi liền phản kích, cố gắng lấy công làm thủ!
Mắt thấy Ngưu Lỗi xuất chiêu, Bùi Đông Lai không có né tránh, tay phải đột nhiên chém xuống cánh tay của Ngưu Lỗi.
" Bụp"
Ám Kình bùng nổ.
Bởi vì ngoại công của Ngưu Lỗi đã luyện đến cự hạn, xương cốt vô cùng cứng rắng cho nên cánh tay của hắn không bị Ám Kình làm vỡ ra, nhưng mà cánh tay của hắn cũng run lên. Bất tri bất giác, khí huyết cả người quay cuồng, thân thể cũng theo đó mà dừng lại.
"Bá!"
Sau đó, không đợi Ngưu Lỗi rút tay ra, 5 ngón tay của Bùi Đông Lai đã nhanh như chớp chụp vào, chế trụ cánh tay của Ngưu Lỗi.
- Ta nói rồi, mày chỉ có một cơ hội.
Nói xong, cánh tay Bùi Đông Lai phát lực, trực tiếp kéo Ngưu Lỗi đến trước người mình.
" Vù"
Cùng lúc đó, tay trái Bùi Đông Lai chém ra, hướng về khuôn mặt của Ngưu Lỗi.
Khí huyết cả người Ngưu Lỗi vốn quay xuống, đột nhiên bị Bùi Đông Lai kéo một cái, trọng tâm hoàn toàn mất đi, căn bản không thể làm ra hành động phản kháng hay trốn tránh.
" Bốp"
Ngay sau đó.
Một tiếng tát vang lên, bàn tay của Bùi Đông Lai đã tát vào mặt Ngưu Lỗi.
1 tát..2 tát …3 tát...4 tát.
Động tác của Bùi Đông Lai hành văn liền mạch lưu loát.
Một tát này, mặc dù Bùi Đông Lai không có phát ra Ám Kình nhưng mà lực đạo cũng vô cùng khủng bố, cả thân thể của Ngưu Lỗi liền trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
Dưới ánh mặt trời, khóe miệng Ngưu Lỗi đầy máu, máu tươi cùng răng của hắn rơi xuống đất.
Bên ngoài.
Tất cả mọi người thấy Ngưu Lỗi bị đánh văng ra ngoài thì hoàn toàn sợ ngây người.
Phải biết rằng, thực lực cách đấu của Ngưu Lỗi trong cả đại đội đặc chủng Đằng Long là lợi hại nhất, hơn nữa hắn từng đứng thứ 3 trong Đại Bỉ Võ.
Huống chi, bọn hắn đều rõ nếu vừa rồi Bùi Đông Lai hạ sát thì rất có thể Ngưu Lỗi cũng sẽ không thể ngăn cản nổi.
Một người đứng thứ 3 trong Đại Bỉ Vỏ lại bị Bùi Đông Lai trêu chọc.
Nếu không phải tận mắt thấy thì bọn hắn sẽ không tin tất cả mọi chuyện.
Thậm chí, ở nhóm bọn hắn xem ra, ngay cả cái gọi là thành viên Long Nha cũng không được.
Không riêng gì bọn hắn mà ngay cả Trần Quốc Đào cũng bị cả kinh không nhẹ.
Bởi vì cháu gái hắn là Trần Anh từng là thành viên của Long Nha cho nên Trần Quốc Đào rất rõ ràng, thành viên Long Nha được chia thành rất nhiều loại, cũng giống như trong Tung của thì trừ Diệp Cô Thành ra thì Tiêu Phi chính là người mạnh nhất, mà thân là đồ đệ của Diệp Cô Thành, Trần Anh cũng được coi là một tinh anh.
Nguyên bản khi nghe Trần Anh nói không chắc thắng được Bùi Đông Lai thì Trần Quốc Đào có lòng tin vào thực lực cách đấu của Bùi Đông Lai.
Hiện giờ thấy được Bùi Đông Lai ra tay, Trần Quốc Đào rất rõ ràng, lấy thực lực cách đấu của Bùi Đông Lai thì cho dù là thành viên yếu nhất của Long Nha cũng không thể miễu sát được Ngưu Lỗi nhưng mà Bùi Đông Lai lại có thể làm được.
Mà hiện tại đúng là như thế, giờ đây Bùi Đông Lai đã bước vào cảnh giới Ám Kính.
Dưới tình hình như vậy, hắn dựa vào thân thể biến thái cùng với năng lực tiên thiên vốn có, chẳng những có thể vô địch trong những người cùng cảnh giới thậm chí là có thể khiêu chiến vượt cấp, lúc đối mặt với cao thủ Ám Kính đỉnh phong thì cũng không thể rơi vào thế hạ phong được. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Mà Diệp Cô Thành, người mạnh nhất trong Long Nha cũng chỉ là Ám Kính đại thành mà thôi.
" Rầm"
Lúc này Ngưu Lỗi bị một tát của Bùi Đông Lai bắn văng ra ngoài, trực tiếp rớt xuống đất.
Nguyên bản, lấy thực lực của hắn thì cho dù trúng một đòn cũng có thể đứng vững, lúc này hắn chật vật như thế chính là trong lúc giao đấu, Bùi Đông Lai đã lặng yên phát lực, làm cho hắn mất đi quyền khống chế thân thể.
Mắt thấy Ngưu Lỗi nằm chật vật dưới đất, tên đại tá cùng với thành viên của đại đội đặc chủng Đằng Long liền hiện ra vẻ quái dị.
- Tốt.
Trần Quốc Đào thì vô cùng hưng phấn, hắn không ngừng vỗ tay kêu hay.
- Thủ trưởng, thực lực của Ngưu Lỗi và Bùi Đông Lai căn bản là cách xa nhau, tỷ thí nên dừng lại ở đây.
Mắt thấy Ngưu Lỗi ngã xuống đất không dậy nổi, nghe được Trần Quốc Đào hô " Tốt" thì tên đại tá kia liền xin ý kiến.
- Tốt.
Trần Quốc Đào lại nói ra một chữ " Tốt" đồng thời ánh mắt nhìn về phía Bùi Đông Lai, mặt mày tràn đầy ý cười.
- Tỷ thí đến đây kết thúc.
Nghe được Trần Quốc Đào nói vậy, tên đại tá liền quát.
Bởi vì Trần Quốc Đào nói đến điểm là dừng cho nên Bùi Đông Lai không hạ sát chiêu, chỉ là vũ nhục Ngưu Lỗi một phen mà thôi. Lúc này nghe tên đại tá nói ngừng thì hắn không có thừa thắng xông lên mà là bước về phía đám người Trần Quốc Đào.
Trên mặt đất, bởi vì bị một tát của Bùi Đông Lai cho nên trong lòng Ngưu Lỗi vô cùng tức giận và khuất nhục, hắn lấy hết dũng khí để đứng dậy.
Lúc này, thấy Bùi Đông Lai sắp đến bên cạnh hắn, hắn liền rút thanh chủy thủ căm ở bắp chân lên, cả người nhảy lên, đâm về phía Bùi Đông Lai.
Cơn giận trong lòng tăng lên, ác đảm sinh ra.
Ngưu Lỗi đưa Bùi Đông Lai vào chỗ chết!
…
…