Siêu Cấp Cường Giả

chương 561: muốn đối ngoại cần phải yên nội (3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Cậu đi nói cho nó biết, ta đang bận nên không thể tiếp 2 đứa nó, tạm thời nói 2 đứa nó ngày khác lại đến.

Nghi hoặc thoáng qua đi, Tiêu Nguyên Thanh theo bản năng cảm thấy lần này Tần Đông Tuyết đến dây là muốn cầu tình cho Bùi Đông Lai nên liền từ chối.

- Từ…Từ từ.

Sau đó, coi như lúc Tiêu Nguyên Thanh sắp gác máy thì Tiêu Cuồng liền nhảy dựng lên, nóng lòng hỏi:

- Là Tần Đông Tuyết sao?

- Ừh.

Tiêu Nguyên Thanh do dự một chút, vẫn gật đầu.

- Gia gia, ông hãy để Tần Đông Tuyết vào đi, để xem thử nàng muốn nói cái gì, cháu cảm giác chuyện này không đơn giản.

Tiêu Cuồng khẩn cầu.

Tiêu Nguyên Thanh nghe vậy, trầm ngâm một chút, cuối cùng tiếp nhận đề nghị của Tiêu Cuồng, lại nói lại với cảnh vệ viên:

- Cậu mang 2 đứa nó đến thư phòng.

Đầu bên kia điện thoại, thấy Tiêu Nguyên Thanh không cúp điện thoại thì cảnh vệ viên không dám gác máy trước, lúc này nghe Tiêu Nguyên Thanh nói thế thì vội vàng trả lời:

- Vâng thủ trưởng.

Nói xong, thì cảnh vệ viên của Tiêu Nguyên Thanh lấy bộ đàm ra, nói lại với cảnh vệ ở bên ngoài, yêu cầu cho Tần Đông Tuyết đi vào.

- Cấp trên đã đáp ứng gặp cô, bất quá chúng tôi cần phải kiểm tra xe của cô, xin phối hợp.

Nghe được mệnh lệnh của cảnh vệ viên Tiêu Nguyên Thanh thì mấy tên binh lính liền bước lên, để cho Tần Đông Tuyết, Hạ Y Na cùng tài xế taxi xuống xe, sau đó bước lên kiểm tra 3 người cùng xe.

- Các vị có thể đi rồi.

Kiểm tra xong, phát hiện không có thứ gì thì binh lính làm ra động tác cho đi.

- Các cô đã biết được nơi này thì tại sao lại phải đón xe đến đây?

Tài xế taxi bị mấy tên binh lính hù dọa đến cả kinh, hỏi:

- Phải biết rằng nơi này dọa người như vậy, cho dù các cô cho tôi nhiều tiền thì tôi cũng không dám chở thêm lần nữa,

Nghe được lời nói tức giận của tài xế taxi thì 2 người Tần Đông Tuyết và Hạ Y Na cũng không nói gì thêm, trong đó khuôn mặt của Tần Đông Tuyết lộ ra vài phần tò mò, dựa vào kế hoạch của Bùi Đông Lai thì Tiêu Nguyên Thanh hẳn là đợi cho đến khi Tần Đông Tuyết nói ra ý đồ đến đây gặp mặt thì hắn mới gặp nàng mới đúng, mà tại sao bây giờ Tần Đông Tuyết chưa nói gì mà Tiêu Nguyên Thanh đã muốn gặp nàng?

Mặc dù trong lòng rất hiếu kỳ nhưng mà Tần Đông Tuyết cũng không có để ý đến chuyện này, mà đem tất cả những lời Bùi Đông Lai nói cho nàng nhớ lại 1 lần.

20" sau, 2 người Tần Đông Tuyết và Hạ Y Na được cảnh vệ viên của Tiêu Nguyên Thanh đưa đi vào biệt thự số 2 Tây Sơn, trong đó đây là lần đầu tiên Hạ Y Na đến đây nên nàng có hơi chút khẩn trưởng, còn Tần Đông Tuyết thì xuất thân từ thế gia, thêm tố chất tâm lý ổn định, hơn nữa biết được Bùi Đông Lai đã nắm thế cục bàn cờ trong tay cho nên không có khẩn trưởng, mà cầm lấy bàn tay lạnh lẽo của Hạ Y Na, dùng phương thức này để an ủi, cổ vũ Hạ Y Na.

- Tiêu Cuồng?

Cửa thư phòng đẩy ra, Tần Đông Tuyết cùng Hạ Y Na thấy được Tiêu Cuồng thì vốn là ngẩn ra, sau đó Tiêu Nguyên Thanh liền biết được lý do mà Tiêu Nguyên Thanh muốn trực tiếp gặp nàng.

- Đông Lai có phải là bị hãm hại không?

Thấy 2 người Tần Đông Tuyết và Hạ Y Na đi vào thì Tiêu Cuồng liền chủ động hỏi.

- Ừh.

Tần Đông Tuyết gật gật đầu, theo sau thấy vẻ mặt nóng lòng của Tiêu Cuồng thì nhẹ giọng nói:

- Tiêu Cuồng, cậu không cần lo lắng, Đông Lai không có việc gì.

Hả?

Nghe được Tần Đông Tuyết nói như thế thì không riêng gì Tiêu Cuồng mà ngay cả Tiêu Nguyên Thanh cũng ngẩn ra, phải biết rằng lấy tình thế bây giờ thì Tiêu Nguyên Thanh cũng tự nhận là không có năng lực cứu Bùi Đông Lai, mà Tần Đông Tuyết lại nói Bùi Đông Lai không có việc gì?

Chẳng…chẳng lẽ Bùi Đông Lai còn con bài nào chưa lật sao?

- Thật xin lỗi Tiêu Cuồng, lấy quan hệ giữa cậu và Đông Lai thì rất có nhiều chuyện cậu ta chưa nói cho cậu nghe, bởi vì những chuyện này có liên lụy đến Tiêu gia..

Tần Đông Tuyết xin lỗi Tiêu Cuồng.

- Việc gì?

Không đợi Tần Đông Tuyết nói xong, Tiêu Cuồng liền lên tiếng cắt ngang, trên mặt không có chút tức giận nào mà là kinh ngạc cùng tò mò.

- Tất cả chuyện này đều do một tay Bùi Đông Lai bố trí.

Tần Đông Tuyết đem ánh mắt từ trên người Tiêu Cuồng chuyển đi, nhìn vào Tiêu Nguyên Thanh, gằn từng chữ:

- Từ lúc Tiêu gia lão thái gia qua đời thì Đông Lai đã bắt đầu bố trí rồi, mà đến bây giờ, sự tình phát triển hoàn toàn dựa theo dự đoán của cậu ta, hiện tại cũng đã tới lúc thu quan.

- Tần nha đầu, ta biết đêm nay cháu đến đây là vì muốn cứu vị hôn phu của mình, nhưng mà cháu cũng không nên nói mơ hồ như thế.

Bên tai vang lên câu nói kinh người của Tần Đông Tuyết, vẻ mặt Tiêu Nguyên Thanh tỏ ra không tin, nói đùa, chuyện này hắn cũng chưa nghĩ tới, tại sao lại có thể là bố cục của Bùi Đông Lai được.

Tần Đông Tuyết cùng không có tỏ ra lo lắng hay khẩn trưởng, mà là vẻ mặt trấn định, tự tin nói:

- Tiêu gia gia, ngài đã đoán sai, đêm nay cháu đến đây không phải là muốn đến cầu ngài.

- Oh?

Nhìn bộ dạng của Tần Đông Tuyết thì Tiêu Nguyên Thanh có chút tò mò, hỏi:

- Vậy cháu đến đây làm gì?

- Cháu thay mặt nam nhân của mình đến bàn sinh ý với ngài, một sinh ý quyết định tương lai của Tiêu gia.

Tần Đông Tuyết ngữ xuất kinh nhân:

- Thậm chí là có thể quyết định đến tương lai của quốc gia này.

Có lẽ là thật không ngờ Tần Đông Tuyết sẽ nói ra một câu như vậy nói, có lẽ là những lời này của Tần Đông Tuyết thực sự khiến người ta phải kinh hãi, cho nên không riêng gì Tiêu Cuồng mà ngay cả Tiêu Nguyên Thanh cũng bị cả kinh không nhẹ. Bất quá, rất nhanh hắn liền lấy lại tinh thần, cười khổ không thôi:

- Nha đầu, cháu có biết mình đang nói gì không? Quyết định tương lai của Tiêu gia cùng quốc gia sao? Ở trên miếng đất này thì cháu có thể làm được điểm này sao?

- Có thể làm hay không thì Tiêu gia gia nghe xong lời cháu sẽ biết.

Đối mặt với Tiêu Nguyên Thanh, vị đại lão số 2 trong quân đội thì Tần Đông Tuyết chăng những không cảm thấy sợ hãi, ngược lại mơ hồ để lộ ra vài phần phong phạm đế vương.

Nếu như nói lúc nãy Tiêu Nguyên Thanh tò mò, thì hiện tại giờ phút này hắn đã cảm thấy hứng thú, cười nói:

- Xem ra lời nói kế tiếp chính là lợi thế của cháu, được rồi, nói đi, bản thân ta muốn nhìn cái gì có thể quyết định đến tương lai của Tiêu gia và quốc gia này.

- Sau khi Tiêu gia lão thái gia qua đời thì trừ việc Diệp gia vung dao mổ với Đông Lai thì cuộc chiến giữa Tiêu gia và Diệp gia đã hạ màn, mà cuối cùng Diệp gia đã thành công đứng vững gót chân trong quân đội, thế như mặt trời ban trưa.

Giọng nói Tần Đông Tuyết tỏ ra hờ hững nhưng mà lịa giống như một thanh dao găm, vô cùng sắc bén:

- Nếu như nói cục diên ở nước cộng hòa này từng là thế chân vạc, nhưng mà hiện giờ Diệp đã danh xứng như thực, đã trở thành đầu đàn, đen 3 nhà Tiêu, Tần, Bạch để lại phía sau.

Nghe được Tần Đông Tuyết nói thế thì Tiêu Nguyên Thanh nhíu mày.

- Đối với cục diện này thì 3 nhà Tiêu, Tần, Bạch đều không muốn nhìn thấy, hoặc là nói không cam lòng.

Tần Đông Tuyết thấy Tiêu Nguyên Thanh không có tỏ vẻ, tiếp tục nói:

- Mà trong 3 nhà, thì Tiêu gia là khó chịu nhất, Tiêu gia ở trong quân đội đã mất đi quyền khống chế trong quân đội, hơn nữa Tiêu gia lão thái gia đã qua đời, việc xuống dốc chỉ còn là vấn đề thời gian, đây chính là việc là Tiêu gia gia ngài không muốn nhìn thấy.

- Hắc, nha đầu, cháu cũng quá trâng tráo (nói khoác mà không biết ngượng) chứ?

Tiêu Nguyên Thanh nhíu mày, không hờn không giận nói một câu, những lời này chính là lời uy hiếp ở trong lòng hắn, thân là gia chủ của Tiêu gia thì hắn không muốn nghe những lời này.

- Những lời này là xuất ra từ miệng Đông Lai, cháu chỉ chuyển lời mà thôi.

Tần Đông Tuyết cười nhạt:

- Tiêu gia gia, ngài cảm thấy Đông Lai sẽ cấu kết với thế lực cảnh ngoại để giết chết Diệp Tranh Vanh sao?

- Không tinn.

Sắc mặt Tiêu Nguyên Thanh tỏ ra khó coi mà trả lời, tuy rằng hắn không tin Bùi Đông Lai có thể lật bàn nhưng mà hắn không tin Bùi Đông Lai sẽ làm ra chuyện ngu ngốc như vậy.

- Chính xác là không phải.

Tần Đông Tuyết gật đầu cười:

- Chân tướng là Diệp Tranh Vanh cùng Nạp Lan Minh Châu cố gắng hợp tác với Thôi gia HQ, lợi dụng việc Đông Lai đi thăm mộ mà tính toán giết Đông Lai.

- Cháu có chứng cớ.

Trong lòng Tiêu Nguyên Thanh vừa động.

- Có.

Tần Đông Tuyết biết con cá đã mắc câu rồi cho nên không hề quanh co lòng vòng, mà là bắt đầu lộ ra lá bài tẩy thứ nhất:

- Cháu chẳng những có chứng cớ chứng minh Diệp Tranh Vanh hợp tác với Thôi gia HQ, mà lại còn có cảnh 5 tên tử sĩ Thôi gia giết chết đặc công.

"Ách..."

Nghe được Tần Đông Tuyết nói thế thì Tiêu Cuồng trực tiếp cả kinh há to miệng mà ngay cả Tiêu Nguyên Thanh cũng động dung, hắn biết rõ những chứng cớ này thì có ý vị gì.

- Tiêu gia gia, cấu kết thế lực ngoại cảnh thì bất luận người nào cũng không được phép dung tha, điểm này thì ngài rõ hơn cháu.

Tần Đông Tuyết hữu ý vô ý nhắc nhở một câu

Tiêu Nguyên Thanh trầm mặc không nói, diễn cảm âm tình bất định.

Một lát sau, vẻ mặt Tiêu Nguyên Thanh khôi phục lại vẻ bình thường, lần đầu nhìn tiên nhìn thẳng vào Tần Đông Tuyết, trầm giọng nói:

- Tần nha đầu, tuy rằng cháu đã lật ra con bài tẩy này nhưng mà lại không thể đến mức quyết định tương lai của Tiêu gia, càng không nói quyết định tương lai của quốc gia này. Truyện được copy tại Truyện FULL

- Tiêu gia gia, lấy thân phận của ngài, hẳn là nghe chuyện xảy ra ở HQ? Tiêu gia gia cảm thấy chuyện kia sẽ náo động như thế nào?

Tần Đông Tuyết hỏi một đằng, trả lời một nẻo, ý cười trên mặt không giảm.

- Là hắn làm?

2 mắt Tiêu Nguyên Thanh lại trợn tròn ra, giống như lời của Tần Đông Tuyết, hắn chẳng những biết chuyện kia, hơn nữa biết chuyện kia gây chấn động như thế nào với HQ, chấn động cỡ nào trên thế giới.

- Giết sạch tử sĩ Thôi gia lẻn vào quốc nội, huyết tẩy Thôi gia, đều là hắn làm.

Tần Đông Tuyết không nhanh không chậm lộ ra con bài tẩy thứ hai:

- Trong tay Đông Lai có nắm một thế lực lính đánh thuê cường đại, hơn nữa còn có thể điều động lực lượng giới võ học TQ.

Mắt thấy Tần Đông Tuyết lộ ra con bài tẩy thứ hai thì Tiêu Nguyên Thanh hoàn toàn động dung, hắn biết rõ 2 cỗ thế lực này có ý vị như thế nào.

- Tiêu gia gia, hiện tại thế lực quốc ngoại đang âm thầm lén vào quốc nội, nhưng bởi vì thân phận của bọn chúng hoàn toàn trong sạch cho nên vô luận là cảnh sát hay là quân đội đều không thể xuất thủ.

Tần Đông Tuyết mỉm cười hỏi:

- Ngài cảm thấy lấy năng lực cùng thế lực của Đông lai thì có thể đuổi những thế lực đen kia ra khỏi TQ, thậm chí làm cho bọn họ không dám tiến vào TQ không?

Có thể.

Trong lòng Tiêu Nguyên Thanh liền xuất hiện đáp án, sau đó hắn muốn mở miệng nói cái gì nhưng mà chưa kịp hắn mở miệng thì Tần Đông Tuyết lại lên tiếng:

- Tiêu gia gia, cháu biết kế tiếp ngài muốn nói chính là đem đuổi thế lực đen này ra khỏi quốc nội, nhiều nhất chỉ là tiêu trừ đi tai họa ngầm mà thôi, chứ làm sao mà thay đổi được tương lai của quốc gia, đúng không?

Tiêu Nguyên Thanh nghe vậy thì chân mày nhíu lại, ánh mắt nhìn về phía Tần Đông Tuyết không còn tỏ ra vẻ xem thường nữa, có chính là ngưng trọng.

Hắn đột nhiên có cảm giác không nhìn thấu người con gái Tần gia đang ngồi trước đó.

Chính xác ra là hắn không nhìn thấu Bùi Đông Lai, người điều khiển tất cả mọi chuyện này ở phía sau amnf.

Ngoài ra, trong lòng hắn cũng vô cùng tò mò với con bài thứ ba mà Tần Đông Tuyết chưa lật ra.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio