- Tiêu gia gia, Tần gia gia.
Thân là đại thiếu gia của Tịch gia hơn nữa trong lương lai không xa sẽ là người nắm quyền của" Liên minh Hoa Hạ", trước đây Tịch Hồ từng đi theo Tịch Nhân Đình bái phỏng qua Tiêu Nguyên Thanh cùng Tần Hồng Sơn, thấy Tần Đông Tuyết cùng bắt chuyện với Tịch Nhân Đình và Bạch Hà Sầu xong thì hắn liền chủ động bước lên cúi chào.
- Từ xưa anh hùng xuất thiếu niên, Tiểu Hồ a, cháu cũng không phụ lòng kỳ vọng của gia gia cháu a.
Tiêu Nguyên Thanh tán thưởng.
- Theo tôi thấy chính là Trường Giang sóng sau xô sóng trước a.
Tần Hồng Sơn cũng không có keo kiệt những lời ca ngợi, sau đó rồi hướng Tần Đông Tuyết, nói:
- Đông Tuyết, đây là anh Tịch Hồ, các cháu đều là người trẻ tuổi, hôm nay đã có cơ hội thì hãy làm quen với nhau.
- Chào anh.
Tần Đông Tuyết mỉm cười, chủ động vươn tay ra.
- Chào em, Đông Tuyết muội muội.
So ánh với Tịch Nhân Đình cùng Bạch Hà Sầu mà nói thì vẻ trấn định của Tần Đông Tuyết làm cho Tịch Hồ càng kinh ngạc hơn, ở hắn xem ra, Tần Đông Tuyết sở dĩ trấn định như vậy khi nghe tin Bùi Đông Lai bị giam là có 2 khả năng.
Thứ nhất là tình cảm giữa Tần Đông Tuyết và Bùi Đông Lai không sâu đậm.
Thứ hai là năng lực khống chế của Tần Đông Tuyết quá mạnh, hoàn toàn đem mọi chuyện buồn, vui, giận, hờn để ở trong lòng, không có biểu hiện ra trên mặt.
Nghĩ đến việc Tần Đông Tuyết làm mọi chuyện cho Bùi Đông Lai thì Tịch Hổ liền bác bỏ khả năng thứ nhất, cho rằng năng lực khống chế của Tần Đông Tuyết quá mạnh. Hắn âm thầm cảm thán Tần Đông Tuyết không đơn giản.
Sau khi chào hỏi xong, thì đoàn người đi vào.
- Lão Tịch, không biết lần này ông Bắc thượng làm muốn làm gì?
Đi vào phòng, sau khi ngồi xuống, Tần Đông Tuyết thay Tịch Hồ phụ trách bưng trà dâng nước, Tiêu Nguyên Thanh uống ngụm trà, mở miệng hỏi trước, trên danh nghĩa là hỏi mục đích Bắc thượng lần này của Tịch Nhân Đình, nhưng mà thầm hỏi mục đích mà Tịch Nhân Đình mời hắn và Tần Hồng Sơn đến đây.
- Đã lâu rồi không gặp các ông cho nên muốn tìm các ông tâm sự, ôn chuyện cũ.
Tịch Nhân Đình cười nhẹ, sau đó nói ra mục đích của mình:
- Kế tiếp, là vì chuyện của hài tử Bùi Đông Lai kia mà đến.
Hả?
Nghe được những lời này của Tịch Nhân Đình thì 2 người Tiêu Nguyên Thanh và Tần Hồng Sơn liền ngẩn ra. Nguồn tại ện FULL
So sánh với 2 người thì Tần Đông Tuyết lại càng kinh ngạc hơn, thế cho nên thiếu chút nữa nàng đã rót tràn trà ra ngoài chén.
3 người Tịch Nhân Đình, Bạch Hà Sầu, Tịch Hồ thấy vẻ mặt khác thường của Tiêu Nguyên Thanh, Tần Hồng Sơn, Tần Đông Tuyết thì cũng là ngẩn ra.
- Nói vậy thì các ông đều đã nghe chuyện của Bùi Đông Lai.
Mặc dù trong lòng nghi hoặc tại sao Tiêu Nguyên Thanh cùng Tần Hồng Sơn sẽ phản ứng đến như vậy, nhưng Tịch Nhân Đình lại không hỏi nhiều, mà là tiếp tục nói:
- Thực không dám giấu diếm, từ những năm 40 của thế kỷ trước, Bùi gia cùng Tịch gia đã có quan hệ sâu xa nhưng mà lui tới rất ít. Lúc Vũ Phu xuất ngoại đối phó với những thế lực kia thì đã liên hệ với tôi, nhờ tôi ra mặt giữ mạng cho Đông Lai khi nó gặp nguy hiểm. Hiện giờ, Đông Lai lâm vào tuyệt cảnh, không thể xoay chuyển càn khôn, cho nên tôi đành phải ra mặt, cậy già lên mặt, nhờ 2 ông cùng với lão Bạch giúp tôi một tay, bất kể như thế nào cũng phải bảo vệ tính mạng cho Đông Lai.
"Ách..."
Lại nghe được những lời này của Tịch Nhân Đình thì Tần Đông Tuyết cả kinh khẽ nhếch miệng, nàng nằm mơ cũng thật không ngờ, Tịch gia lại có quan hệ sâu xa với Bùi gia như ậy, càng không nghĩ đến Tịch Nhân Đình vì muốn cứu Bùi Đông Lai mà không tiếc hết thảy mọi chuyện, đối phó vơi Diệp gia như mặt trời ban trưa.
Dù sao, trước khi nàng nói ra điều kiện thì Tiêu gia cùng Tần gia đều không làm như thế.
Lúc Tần Đông Tuyết tỏ ra kinh ngạc thì Tần Hồng Sơn cùng Tiêu Nguyên Thanh cũng liếc nhau một cái, theo sau đều là không nhịn được mà cười lên.
Vốn dựa vào an bài của bọn họ thì 2 nhà ra mặt nghĩ cách cứu Bùi Đông Lai, đến lúc đó tuyệt đối Bạch gia sẽ trợ giúp, hiện giờ xem ra căn bản không cần phiền toái như thế, chẳng những Bạch gia sẽ gia nhập mà Tịch gia cũng vào cuộc.
Đây cũng chính là nói, kế tiếp sẽ là cục diện tứ đại gia tộc đối phó vơi Diệp gia, điều này có thể làm cho bọn họ không cười sao?
- Lão Tiêu, lão Tần, các ông đây là?
Tịch Nhân Đình thấy thế, có chút nghi hoặc, hắn đã biết chuyện Tiêu gia cùng Bùi Đông Lai phủi sạch quan hệ, đồng thời hắn cũng suy đoán lấy tác phong của Tần Hồng Sơn thì sẽ không đi giúp Bùi Đông Lai, cho nên mới vì Bùi Đông Lai mà Bắc thượng, hiện giờ thấy 2 người này cười thì liền tỏ ra nghi hoặc.
- Xem ra ông trời không muốn tên tiểu tử đó chết sớm a.
Tiêu Nguyên Thanh cười khổ cảm thán một câu, theo sau mới trả lời Tịch Nhân Đình:
- Lão Tịch, chúng tôi cũng không gạt ông, trước khi đến đây thì tôi với lão Tần đã quyết định ra mặt bảo vệ Đông Lai.
- Oh?
Nghe Tiêu Nguyên Thanh nói thế thì Tịch Nhân Đình không khỏi sửng sốt.
- Các ông đây là?
Không riêng gì hắn mà ngay cả Bạch Hà Sầu cũng là bị cả kinh không nhẹ, lấy hiểu biết của hắn đối với Tiêu Nguyên Thanh cùng Tần Hồng Sơn thì hắn hắn tình nguyện tin tưởng trên đời này có quỷ, cũng không tin 2 người này vô duyên vô cớ mà cứu Bùi Đông Lai.
- Nói ra thật xấu hổ, vẫn là để cho Đông Tuyết giải thích đi.
Tiêu Nguyên Thanh xấu hổ cười, sau đó đối Tần Đông Tuyết, nói:
- Đông Tuyết, không phải cháu nói tất cả chuyện này đều do Bùi Đông Lai bố cục sao? Lúc nãy cháu mới chỉ nói ra lợi thế của mình chứ không có giải thích. Hiện giờ Tịch gia gia và Bạch gia gia đều muốn bảo vệ Đông Lai, nếu đã vậy thì cháu hãy nói rõ ra cho mọi người chúng ta biết.
Do Bùi Đông Lai bố cục sao?
Những lời này của Tiêu Nguyên Thanh vừa thốt ra thì vẻ nghi hoặc trên mặt 3 người Tịch Nhân Đình, Bạch Hà Sầu cùng Tịch Hồ càng đậm, lòng hiếu kỳ liền nổi lên.
- Được.
Tần Đông Tuyết nghe vậy, buông tay ra, tiến lên 2 bước, vẻ mặt hờ hững nói:
- Lúc nãy cháu đã nói việc này chính là do Đông Lai bố cục, nói chính xác ra là từ sau khi Tiêu gia lão thái gia qua đời thì Đông Lai cũng đã bày ra cục diện này rồi.
Im lặng.
Nghe Tần Đông Tuyết nói thì không ai lên tiếng, mà là cùng đợi Tần Đông Tuyết nói tiếp.
- Tiêu gia lão thái gia qua đời, trước tiên Tiêu gia gia liền phân rõ giới hạn với Đông Lai, thế cho nên ngay cả tư cách bước vào biệt thự và ngày đưa tiễn Tiêu gia lão thái gia Đông Lai cũng không có cơ hội để làm.
Tần Đông Tuyết bắt đầu kể lại, giọng nói hờ hững, giống như là đang nói đến chuyện nhỏ bé, không đáng kể.
Nàng vừa thốt xong thì Tiêu Nguyên Thanh có chút xấu hổ, xấu hổ rất nhiều, trong lòng lại vô cùng hối hận, mà mấy người Tịch Nhân Đình cũng biết chuyện này cho nên không cảm thấy kỳ quái.
- Lúc ấy, một màn kia đã được Diệp Thạch, gia gia của cháu cùng như vị đại nhân vật khác thấy được.
Tần Đông Tuyết tiếp tục nói:
- Đông Lai biết rõ lâm vào tuyệt cảnh, Diệp gia rất nhanh sẽ tiến hành đợt trả đũa đợt 2 vì thế liền trầm tư suy nghĩ, cố gắng nghĩ biện pháp tự bảo vệ mình. Lúc ấy cậu ta có được một tin tình báo rất có giá trị là Nạp Lan Minh Châu của Nạp Lan gia ở Đông Bắc đoán được Đông Lai sẽ đi Đông Bắc để tảo mộ, đồng thời lập bia cho Bùi thúc nên đã cố gắng liên lạc với thế lực ngoại cảnh để chặn giết Đông Lai, nhưng mà từ sau vụ án Giang Lăng thì thế lực của Nạp Lan gia đã tụt dốc, thực lực không đủ cho nên không có tư cách hợp tác cùng thế lực cảnh ngoại. Rơi vào đường cùng, Nạp Lan Minh Châu liền chạy tới Yên Kinh để tìm Diệp Tranh Vanh. Cố gắng muốn để Diệp Tranh Vanh ra mặt, nàng vẫn là vô cùng ái mộ Diệp Tranh Vanh, cũng rất hiểu Diệp Tranh Vanh, đoán chắc sau khi Diệp Tranh Vanh thua liên tục trong tay Đông Lai thì sẽ vô cùng biệt khuất, hơn nữa cũng không cam lòng muốn dùng thế lực của Diệp gia để trả thù.
- Sau đó, mọi chuyện đã xảy ra đúng như Đông Lai đoán, những ngươi từng hợp tác với tập đoàn Đông Hải liền gặp mặt Đông Lai, tỏ rõ lập trường, vả lại còn giúp Diệp gia chuyển lời nói cho Đông Lai biết mặt trên cần khống chế cổ phần tập đoàn Đông Hải, mà cái gọi là mặt trên kỳ thật chính là Diệp gia, Diệp gia vừa muốn động thủ trả thù với Đông Lai, vừa muốn thu tập đoàn Đông Hải vào túi.
- Đối mặt với việc thu mua của Diệp gia thì Đông Lai chẳng những cự tuyệt hơn nữa còn quẳng ra câu ngoan thoại để đối phương chuyển lời lại cho Diệp Thạch, có ý muốn chọc giận Diệp Thạch, mà sau khi người này rời đi thì Đông Lai lại tìm gặp Trần Quốc Đào gia gia, để phóng tín hiệu cho mọi người bên ngoài tưởng rằng Đông Lai đã rơi vào đường cùng nên vì muốn gặp Trần Quốc Đào gia gia là vì cần giúp đỡ.
- Mọi người đều biết, trong vụ án ở Giang Lăng thì Trần Quốc Đào gia gia đã ủng hộ Đông Lai, không tiếc đắc tội Diệp gia mà đứng ra làm chứng cho Đông Lai, cho nên dưới tình hình như thế, Đông Lai cùng đường chẳng những cự tuyệt lời thu mua của Diệp gia, hơn nữa còn quẳng xuống câu ngoan thoại, đồng thời thậm chí còn xin sự giúp đỡ của Trần Quốc Đào gia gia, nhất định sẽ chọc giận Diệp gia.
Tần Đông Tuyết nói tới đây, dừng lại một chút, rót một chén trà cho mình rồi uống một ngụm.
Thừa dịp Tần Đông Tuyết uống nước thì Tịch Nhân Đình, Tiêu Nguyên Thanh, Tần Hồng Sơn cùng Bạch Hà Sầu âm thầm Tần Đông Tuyết sẽ nói gì tiếp theo, mà Tịch Hồ còn lại là mang theo vài phần nghi hoặc hỏi:
- Đông Tuyết muội muội, dụng ý của Đông Lai là gì khi muốn chọc giận Diệp gia?
- Bức bách Diệp gia phải động thủ trong thời gian ngắn nhất. Sau khi Nạp Lan Minh Châu tìm được Diệp Tranh Vanh nói rõ mục đích thì Diệp Tranh Vanh vẫn còn do dự, kể từ đó nếu như hắn biết Đông Lai đã cùng đường, Diệp gia lại ra tay thì hắn sẽ làm như thế nào. Tự mình ra tay. Thứ nhất là do Đông Lai yếu thế nên hắn cảm thấy được Đông Lai đã là kẻ chết đi, không thể tạo thành uy hiếp đối với hắn, cho dù hành động của hắn có thất bại thì vẫn còn Diệp gia đó. Còn nữa, Diệp gia lại muốn nhanh chóng ra tay động thủ, điều này đã ảnh hưởng đến tâm tính của Diệp Tranh Vanh, để cho hắn trong lúc cấp bách liền vội vàng làm ra quyết định mù quáng.
Tần Đông Tuyết không nhanh không chậm mà trả lời:
- Quên nói một chút, Đông Lai cự tuyệt lời thu mua của Diệp gia, muốn đi tới Đông Bắc để tảo mộ còn chưa có thời gian để thấy người phụ trách GZW.
- Tiếp đó, Diệp Tranh Vanh quyết định hợp tác với thế lực ngoại cảnh, mà quá trình đàm phán giữa hắn và thế lực ngoại cảnh đã bị Đông Lai ghi âm, hiện giờ, phần ghi âm này đang nằm trong tay của cháu.
"Ách..."
Tịch Hồ nghe vậy, cả kinh không nhẹ, thậm chí 2 mắt của Tịch Nhân Đình và Bạch Hà Sầu cũng tỏa sáng, hiển nhiên là bọn họ biết được tác dụng của thứ này.
- Biết được Diệp Tranh Vanh cùng hợp tác với Thôi gia HQ, biết được Diệp gia động thủ với tập đoàn Đông Hải nên trong cùng một lúc Đông Lai đã làm ra 3 chuyện. Thứ nhất, mang theo cháu cùng Y Na đi tới Đông Bắc. Thứ hai, lấy danh nghĩa lập mộ cho Bùi thúc mà mời những vị đại sư võ học của TQ đến Đông Bắc. Thứ ba, phái người tới HQ.
- Lúc Đông Lai mang theo chúng cháu đến núi Đại Hưng An thì những vị cao thủ võ học đã đến đây trước, bọn họ đến trước là vì muốn bảo vệ an toàn của chúng cháu. Mà lúc đó, trước khi tử sĩ Thôi gia HQ động thủ thì người Đông Lai phái đến HQ đã thành công lẻn vào Thôi gia, âm thầm khống chế gia chủ của Thôi gia.
- Hay cho một chiêu rút củi dưới đáy nồi!
Nghe tới đây, Tịch Nhân Đình vỗ bàn tán dương, ở hắn xem ra, một chiêu củi dưới đáy nồi quả thật là xuất thần nhập hóa, vào lúc quan trọng đã xoay chuyển được thế cục.
- Sau đó, bởi vì một chiêu rút củi dưới đấy nồi này mà đã làm cho Nạp Lan Minh Châu dùng dao giết chết Diệp Tranh Vanh, cuối cùng nàng ta lại chết trong tay tử sĩ Thôi gia.
- Mà trong cả quá trình diễn ra đều bị chúng cháu quay lại.
"Ách..."
Lúc này đây, không riêng gì Tịch Hồ mà ngay cả đám người Tịch Nhân Đình cũng cả kinh, thủ đoạn chỉnh chết Diệp Tranh Vanh cùng Nạp Lan Minh Châu của Bùi Đông Lai có thể nói là vô cùng tàn nhẫn, nhưng mà càng quan trọng hơn chính là Bùi Đông Lai lại có được đoạn video này, trực tiếp có thể rũ sạch áo về việc hiềm nghi giết Diệp Tranh Vanh. Có thể nói là đem chữ " ÂM" trong âm mưu phát huy đến tinh tế.
- Sau khi Diệp Tranh Vanh cùng Nạp Lan Minh Châu chết thì người của Đông Lai dựa vào kế hoạch, cũng không buông tha cho gia chủ Thôi gia, từ đó làm cho những tử sĩ mà Thôi gia phái vào quốc nội truy kích Đông Lai.
Tần Đông Tuyết nói tới đây, hiểu được đây mới là chỗ quan trọng để phá cục, đột nhiên giọng nói của nàng to hơn, mơ hồ có chút kích động:
- Ở lúc sắp đến mộ của Bùi gia thì Đông Lai hạ lệnh để cho người ở HQ huyết tẩy những thành viên ở Thôi gia, làm cho đám tử sĩ Thôi gia phái vào quốc nội không thể nào liên lạc được với gia chủ Thôi gia, vì thế bọn hắn liền tức giận, không tiếc giết chết năm tên đặc công, đuổi tới mộ Bùi gia, muốn bắt sống Đông Lai. Nhưng thật không ngờ, lúc bọn chúng đến nơi thì lại găp phải mấy chục vị cường giả của giới võ học TQ.
- Xong chiêu rút củi dưới đáy nồi, liên tiếp dùng 2 chiêu mượn đao giết người, nhìn như đơn giản nhưng nếu như không tính chắc thì không thể nào làm được.
Tịch Nhân Đình lại cảm thán, khuôn mặt lộ ra vẻ thán phục, đồng thời hắn cũng hiểu được lần này đến Yên Kinh là có chút dư thừa rồi, cho dù không có hắn ra mặt thì Bùi Đông Lai cũng không xảy ra chuyện gì.
Bên tai vang lên lời cảm thán của Tịch Nhân Đình, Tiêu Nguyên Thanh cười khổ nói:
- Trong cục này vừa có Âm mưu, vừa có Dương mưu, thậm chí ngay cả thủ đoạn tàn nhẫn cũng có trong đó, thậm chí ngay cả tôi và lão Tần cũng nằm trong kế hoạch của hắn, hắn có thể vận dụng toàn bộ mọi thứ để bày ra thế cục này, hơn nữa lại phát huy tác dụng đến mức cao nhất, phần tính kế này không phải là tuyệt mà là vô cùng đáng sợ.
- Đi 1 tính 10, quả thật là đáng sợ.
Tần Hồng Sơn gật đầu đồng ý quan điểm của Tiêu Nguyên Thanh, miệng có chút phát khổ, hắn phát hiện ra hắn đã đánh giá thấp đứa cháu rể kia.
- Cả thế cục đan xen nhau, chỉ cần một chỗ có vấn đề thì cả cục sẽ thất bại. Chẳng những làm cho địch nhân phải khắc cốt ghi tâm, từ từ đi theo sự bố trí của hắn, mà còn cho toàn bộ những thứ có xung quanh của hắn đến một lúc sẽ được phát huy tới mức tận cùng, và có tác dụng lớn nhất. Càng thêm bảo đảm cả thế cục không xảy ra chuyện gì cho đến lúc thu quan, quả thật là không thể dùng từ nào để hình dung ra.
Bạch Hà Sầu nói xong đột nhiên có cảm giác tự tát vào mặt mình một cái.
Bởi vì...
Bởi vì lúc trước hắn đã nói rằng Bùi Đông Lai tuổi trẻ khí thịnh, ẩn nhẫn không đủ, có chênh lệch với Tịch Hồ.
Mà qua thế cục này của Bùi Đông Lai thì không nói riêng hắn mà ngay cả Tịch Nhân Đình, Tần Hồng Sơn, Tiêu Nguyên Thanh, Tịch Hồ cũng không dám nói tự mình làm được.
- Sát Phá Lang, Thất Sát chưởng toàn cục, cổ nhân thật không lừa ta.
Bên tai vang lên những lời đánh giá của mấy vị lão nhân đối với Bùi Đông Lai thì Tịch Hồ nở nụ cười tự giễu, trên mặt không có lộ ra vẻ khinh thị đối với Bùi Đông Lai, mà là vẻ bội phục.
Đây là lần đầu tiên hắn bội phục với những người bạn cùng lứa tuổi với hắn.