Tiền mua vé
Tiền mua vé
Cái tên gia hỏa này chắc chắn là thân kinh bách chiến, hiển nhiên là người tầm thường không thể so sánh với gã.
Đám người Trần Phong lần lượt xuất hiện lại lần lượt bị đánh lui, cứ tưởng cách một lớp đất dày thì lực công kích của gã sẽ bị thuyên giảm, bọn hắn có thể thuận lợi chạy trốn! Thế nhưng...liên tục mấy chục lần, bọn hắn vẫn không thể tìm ra một chút sơ hở. Cho dù là ở phương hướng nào! Ở bất cứ một cái góc độ nào!
"Ta cảm thấy có một chút khó chịu." Tần Hải thở dài.
"Có cảm giác giống như là chuột đất bị đánh." Khổng Bạch vô lực nói.
Trần Phong: "..."
Tên kia không phải là đang chơi trò đánh chuột đất hay sao? Chẳng qua hiện tại bọn hắn đã trở thành chuột đất mà thôi. Chỉ cần bọn hắn lộ ra một chút khí tức thì ngay lập tức sẽ bị thanh chùy năng lượng kia đập tới!
Không thể như vậy được... Trần Phong nhíu mày, liều mạng sao? Thực lực của vị cường giả Cổ tộc này quá mức kinh khủng, bọn hắn không dám chắc là có thể đánh thắng hay không!
Đây chính là cường giả cấp A đỉnh phong a! Bọn hắn không có kinh nghiệm chiến đấu với loại đối thủ này!
"Sức chiến đấu của ta nhiều nhất cũng chỉ có thể đối kháng với cấp B đỉnh phong bình thường." Khổng Bạch buông tay.
"Ta cũng vậy." Tần Hải gật gật đầu.
"Ta cũng thế." Trần Phong thở dài.
Ngoại trừ lợi dụng điều kiện cùng với hoàn cảnh đặc thù chém giết, thực lực cá nhân của ba người chỉ có thể đối kháng với cấp B đỉnh phong! Mặc dù Trần Phong đã đột phá nhưng bởi vì vừa mới đột phá cấp B, tinh thần lực tăng lên cũng không được bao nhiêu, gen năng lực cấp B cũng chưa dung hợp nên không có cách nào đối kháng với cường giả cấp A, chứ đừng nói đến vị cường giả cấp A đỉnh phong này!
"Để ta nghĩ xem..." Trần Phong xoa xoa đầu.
Nếu như dùng thủ đoạn bình thường không thể nào đánh giết, như vậy cũng chỉ có thể sử dụng thủ đoạn đặc thù!
Cổ tộc... cấp A đỉnh phong...Trần Phong nhanh chóng suy nghĩ. Bọn hắn không thể dừng ở chỗ này quá lâu, thời gian vừa đến thì nhất định phải trở về nơi truyền thừa, mà vị cường giả Cổ tộc kia cũng đang ở đó chờ bọn hắn!
"Nếu không, chúng ta trực tiếp xuất hiện bên trên nguồn năng lượng?" Tần Hải kiến nghị.
"Không được." Khổng Bạch không một chút do dự bác bỏ.
"Vì sao?" Tần Hải không thể hiểu được.
"Đi đến đó thì làm được cái gì? Chịu chết sao?" Khổng Bạch thở dài: "Muốn hấp thu được nguồn năng lượng tinh khiết cũng cần phải có thời gian, ta phải hấp thu đầy đủ năng lượng mới có thể có có đủ năng lượng cần thiết để xuyên qua!"
"Nếu như trực tiếp đi qua..." Khổng Bạch nghĩ: "Chúng ta nhất định sẽ bị miểu sát."
Tần Hải im lặng, như thế cũng không được sao? Vậy thì phải làm thế nào?
"Có lẽ cũng không phải là không được." Trần Phong bỗng nhiên mở miệng.
"Hả?" Hai người đồng thời nhìn lại.
Vị cường giả Cổ tộc kia thủ hộ gắt gao ở nơi đó làm sao có thể có cơ hội hấp thu nguồn năng lượng? Coi như là muốn kéo dài một giây cũng không có khả năng! Một giây! Nhiều nhất một giây, bọn hắn nhất định sẽ chết!
"Ta hỏi ngươi." Bỗng nhiên Trần Phong nhìn về phía Khổng Bạch hỏi: "Ngươi hấp thu nguồn năng lượng cần bao nhiêu thời gian?."
"Ta?" Khổng Bạch suy nghĩ rồi nói: "Nếu như chỉ xuyên qua một lần, với trình độ nguồn năng lượng ở đây thì ta chỉ cần giây là đủ rồi."
"Rất tốt." Hai mắt của Trần Phong sáng lên, nói: "Chính là nó!"
"Mặc dù chúng ta không có cách nào kiên trì thời gian quá lâu trong tay của vị cường giả Cổ tộc kia, thế nhưng có ai quy định, phải nhất định ở bên kia mới có thể hấp thu nguồn năng lượng tinh khiết?" Trần Phong cười lạnh.
Oanh! Ở nơi truyền thừa, vị cường giả Cổ tộc yên lặng chờ ba người Trần Phong xuất hiện.
Căn cứ vào thời gian mà gã suy tính, hẳn là cũng không sai biệt lắm, gã dùng tinh thần lực mạnh mẽ cảm ứng, trải rộng ra xung quanh phạm vi một ngàn mét, dò xét cẩn thận từng góc một, chờ đợi sự xuất hiện của bọn hắn. Mà đúng vào lúc này...
Ô...ô...n...g ——Cảm ứng tinh thần của gã đã nhạy bén bắt được một cỗ khí tức, vị trí của bọn hắn... không ngờ lại ở bên dưới nguồn năng lượng tinh khiết! Bọn hắn dự định hấp thu nguồn năng lượng từ phía dưới!
"Thật là thông minh." Vị cường giả Cổ tộc cảm thán, nhưng gã lại cười lạnh nói: "Đáng tiếc, ta đã sớm nghĩ đến chuyện này."
Xoạt! Thân ảnh của gã trong nháy mắt đã xuất hiện ở dưới mặt đất.
Oanh! Vầng sáng trong tay của gã nổ tung, công kích mạnh mẽ đánh ra, chỉ là ngay vào lúc công kích đánh tới, ba người kia lại một lần nữa biến mất!
"Lại chạy trốn?" Vị cường giả Cổ tộc nhíu mày.
Kẻ địch đã bị đánh lui, nhưng gã lại có một cảm giác cổ quái, gã luôn có một cảm giác... có cái gì đó không đúng?!
Bọn hắn chỉ giữ vững được một giây đồng hồ thì chắc là không làm được gì đâu? Gã ổn định tâm trạng.
Xoạt! Cảm ứng tinh thần lan tràn ra xung quanh, gã tiếp tục chờ cơ hội.
Quả nhiên, những người kia sau đó lại tiếp tục xuất thủ, chỉ có một chút ngoài ý muốn chính là, không ngờ đối phương lại chỉ xuất hiện ở phụ cận nguồn năng lượng tinh khiết.
Oanh! Gã tiện tay oanh qua, đối phương lại một lần nữa rời đi.
Vị cường giả Cổ tộc chau mày, mặc dù không có bất cứ vấn đề gì nhưng hắn vẫn cảm giác được có cái gì đó không thích hợp, đây là trực giác mà gã luyện ra trong bao nhiêu năm ma luyện của mình! Ba người kia...
Xoạt!
Một lần, hai lần, ba lần...vị cường giả Cổ tộc đang tìm vấn đề, đem toàn bộ lực chú ý đặt lên trên người của ba người này, muốn nhìn rõ xem bọn hắn đang muốn làm cái gì?! Muốn dùng một đòn đánh chết bọn hắn, giải quyết hoàn mỹ chuyện này, sau đó gã rốt cục cũng phát hiện ra một vấn đề! Nguồn năng lượng đang bị giảm bớt!
Xoạt! Gã đột nhiên bay lên trên không trung, từ trên cao nhìn xuống, gã đờ đẫn phát hiện ra, nguồn năng lượng tinh khiết lớn như vậy mà cơ hồ đã bị lấy hết, chỉ lưu lại một chút năng lượng yếu ớt ở bên ngoài lớp vỏ!
Mỗi một lần đối phương xuất hiện lại lấy đi mất một khối năng lượng! Vỏ ngoài của nguồn năng lượng cực kỳ giống với một khuôn mặt cười hình cầu, đang liếc nhìn vị cường giả Cổ tộc, trong ánh mắt tràn đầy sự trào phúng.
Trong đống đổ nát truyền thừa, Khổng Bạch đang hấp thu một khối năng lượng tinh khiết cuối cùng trong tay. Trải qua mấy chục lần xuyên qua, bọn hắn rốt cục cũng gom góp đủ nguồn năng lượng tinh khiết, nguồn năng lượng nguyên bản cũng đã bị bọn hắn lấy đi mất bảy, tám phần.
"Lần này chắc là đủ rồi chứ?" Tần Hải trầm giọng hỏi.
"Ừm." Trần Phong gật gật đầu.
Nguồn năng lượng tinh khiết đã đầy đủ, bước kế tiếp chính là xuyên qua! Bọn hắn ngoài ý muốn lạc tới nơi này cuối cùng cũng đã có thể trở về, mặc dù có một chút tiếc nuối vì không đạt được truyền thừa của dã nhân, nhưng những đồ vật mà bọn hắn nhìn thấy ở nơi này, cũng đã đủ để hồi vốn cho tiền mua vé. Ừm... chính là tiền mua vé xuyên qua, bởi vì muốn gom góp đủ nguồn năng lượng cần thiết để xuyên qua cũng rất không dễ dàng.
"Quá gian nan." Trần Phong cảm khái một tiếng.
"Vậy cũng không cần thiết phải đem cái vỏ ngoài của nguồn năng lượng tinh khiết tạo hình thành cái biểu cảm kia chứ..." Tần Hải bất lực nói.