- Đại ca ca…
Nàng bị Trần Tiểu Cửu bế ngang vào lòng thật chặt, trái tim nhỏ trong lòng đập loạn xạ, khuôn mặt dễ vỡ kiều diễm ướt át, đỏ như hoa hồng, quyết rũ như nước mùa thu, vừa nhìn qua, khiến người ta không kìm nổi tâm thần rung động.
Tuy rằng trước kia nàng cũng hay rúc chặt vào người của Trần Tiểu Cửu, nhưng xưa nay chưa từng va chạm mật thiết với Trần Tiểu Cửu như vậy, nàng rất thẹn thùng, nhưng bàn tay nhỏ vẫn kiên định không dời, ôm chặt lấy cổ của Trần Tiểu Cửu, không muốn xuống.
Hơi thở nàng thơm như hoa lan, dịu dàng nói:
- Đại ca ca, nếu huynh muốn đánh, thế thì đánh đi, chỉ có điều đánh nhẹ một chút, đừng làm cho Thiên Vũ đau đến phát khóc là được rồi!
Cô bé nhỏ này, làm gì mà để ta đánh, rõ ràng là đang dụ dỗ ta mà!
Trần Tiểu Cửu chăm chú nhìn vào đôi mắt của nàng nói:
- Tiểu muội muội, muội đáng yêu như vậy, ca ca làm sao nỡ lòng đánh muội chứ, đánh trên người muội, đau trong lòng ta, nếu như trên người muội bị đau một cái, trong lòng đại ca ca cũng tan nát rồi…
Viên Tử Trình lạnh lùng như băng, theo sát sau lưng hai người, nghe thấy những lời nói xằng nói bậy buồn nôn của Trần Tiểu Cửu, anh ta nhíu chặt mày lại, một vẻ mặt khinh bỉ và u oán, thức ăn trong bụng thiếu chút nữa là nôn cả ra ngoài!
Thiên Vũ thì hoàn toàn không cảm thấy buồn nôn, nghe thấy lời yêu thương sướt mướt này, một đôi mắt nhấp nha nhấp nhấy, lộ ra vẻ vui sướng ngọt ngào. Nàng ôm chặt lấy cái cổ tráng kiện có sức của Trần Tiểu Cửu, ngửi mùi đàn ông trên người hắn, vẻ mặt dịu dàng nói:
- Đại ca ca, huynh thật tốt, có lời nói này của huynh, dù có đánh vào mông của Thiên Vũ, Thiên Vũ cũng vui đến chết mất!
- Nha đầu ngốc…
Trần Tiểu Cửu cười hì hì, cảm nhận được hương thơm lan tỏa trên người của tiểu thư đồng , càng ôm càng chặt rồi.
Tiểu thư đồng ôm lấy cổ của hắn, nhắm mắt lại, chậm rãi nhớ lại nói:
- Kỳ thật, Thiên Vũ không sợ bị đánh mông, lúc còn nhỏ, Thiên Vũ từng bị Lão ma ma đánh mông, ra tay rất nặng, không tiếc thương Thiên Vũ chút nào cả. Mỗi lần đánh xong, Thiên Vũ cả mấy ngày trời cũng không dám ngồi, vết thương trên mông vừa lành lặn một chút, có thể ra ngoài chơi, lại bị Ma ma gọi đến cho một trận đòn độc ác…
Trần Tiểu Cửu nghe nàng nói thật đáng thương, trong lòng càng tức, đây rốt cuộc là Lão ma ma khốn kiếp nào, không ngờ lại dám ngược đãi tiểu muội muội thân thiết của ta, nếu để ta biết, ta phải đánh cho mông của Lão ma ma này nở hoa mới thôi.
- Tiểu muội muội, ma ma đó sao lại đánh mông muội, chẳng lẽ muội bướng bỉnh chuốc họa ư?
Trần Tiểu Cửu ngạc nhiên nói.
Tiểu thư đồng ra sức lắc đầu, cái đầu nhỏ áp vào lòng ngực rộng lớn của hắn với vẻ mặt đầy mãn nguyện, nhẹ nhàng nói:
- Thiên Vũ chưa bao giờ gây chuyện, ma ma đó đánh muội, chỉ vì đó là điều bà ấy thích!
tThích? Đơn thuần chỉ vì thích!
Chó thật, Lão ma ma chết tiệt này, sao lại có thể chỉ vì chữ thích mà dám đánh tiểu muội muội của ta nặng như vậy.
Trần Tiểu Cửu nghe vậy, giận đùng đùng nói với tiểu thư đồng:
- Tiểu muội muội, muội nói ta biết, ma ma đó là ai? Đại ca ca ta không nổi nóng thì thôi, một khi đã nổi nóng, thế nào cũng phải đánh nát mông bà ta ra ngay trước mặt muội, để bà ta suốt đời cũng không thể đứng lên được!
Tiểu thư đồng vỗ nhẹ lên lòng ngực vạm vỡ của hắn, thè lưỡi ra mỉm cười duyên dáng nói:
- Đại ca ca, thế thì không cần, sau này ca ca của muội trưởng thành rồi, có bản lĩnh rồi, lão ma ma đó cũng dần bớt rồi, không dám dùng sức mạnh với muội nữa!
- Nếu là như vậy, thế thì đại ca ca yên tâm rồi!
Trần Tiểu Cửu vẻ mặt xấu xa nói với Tiểu thư đồng rằng:
-Tiểu muội muội, thế thì cái mông nhỏ bé của muội phải chịu khổ rồi, chi bằng để đại ca ca ta kiểm tra một cái, nếu chỗ nào có chút tỳ vết, trong tay ca ca có linh đan diệu dược, tên gọi là tan vết sẹo, chỉ cần đắp nó lên, bảo đảm sẽ trả lại một cái mông nhỏ trắng nõn mịn màng cho tiểu muội muội.
- Ây dà, đại ca ca, huynh thật là hư chết đi được…
Thân hình mềm mại của Tiểu thư đồng hung hăng ủi vào lòng ngực hắn hai cái, vẻ mặt trách móc nói:
- Đại ca ca, huynh càng lúc càng thích trêu đùa Thiên Vũ rồi!
- Thế tiểu muội muội có thích đại ca ca trêu đùa muội không?
Trần Tiểu Cửu vẻ mặt tà ác hỏi, đôi bàn tay lớn lại không kìm được di chuyển đến mông của tiểu thư đồng , nhẹ nhàng chậm rãi xoa vài cái.
Tiểu thư đồng cảm nhận được sức nóng trong bàn tay của Trần Tiểu Cửu, xấu hổ đến mức vùi vào trong lòng ngực của hắn, nói tiếng nhỏ như con muỗi nói:
- Thiên Vũ vừa thích, lại vừa không thích…Thiên Vũ cũng không biết…trong lòng ngứa ngáy, còn có chút sợ hãi…
Trần Tiểu Cửu nghe vậy, trong lòng tươi roi rói, cô bé này càng ngày càng biết cám dỗ người khác, không ngờ lại còn biết dùng chiêu ngỡ đón mà từ để dụ dỗ ta, thật sự khó có đấy!
Hắn cảm nhận được thân thể mềm mại của tiểu thư đồng trở nên nóng bỏng, cả gương mặt đỏ như hoa hồng, hơi thở toát ra thể hiện nên vẻ đẹp kiều diễm kia, trong lúc nhất thời, tiểu đệ đệ bên dưới không ngờ lại xuất hiện tư thế ngẩng đầu lên!
Một cô bé đáng yêu như vậy, sao ta nỡ ăn thịt nàng chứ? Trần Tiểu Cửu cười hì hì, vẻ mặt luyến tiếc mà thả tiểu thư đồng xuống.
Tiểu thư đồng vẻ mặt kinh ngạc, mang theo một chút oán trách nói:
- Đại ca ca, sao huynh không bế muội nữa? Muội muốn đại ca ca bế muội, cảm giác đó, rất ấm áp, lúc muội còn nhỏ thích nhất là cảm giác ấm áp như thế này, nhưng lại mãi chẳng được cảm nhận…Đại ca ca…hay là huynh bế muội một lần nữa đi…
Trần Tiểu Cửu nghe vậy, trong lòng nghiêm nghị, trong lời nói cử chỉ của nàng, lộ rõ sự bi thương và tiếc nuối tha thiết, nghĩ cũng có thể biết được, thuở bé cô gái này đã từng chịu đau khổ như thế nào!
Hắn nhẹ nhàng vuốt sống mũi nàng một cái, dịu dàng nói:
- Đại ca ca cũng rất muốn bế muội, chỉ có điều càng bế muội, trên người ta lại càng ngứa ngáy bứt rứt khó chịu, đành phải không cam tâm mà thả tiểu muội muội xuống thôi!
Tiểu thư đồng chau mày, vẻ mặt hiếu kỳ nói:
- Đại ca ca, sao huynh lại ngứa ngáy bứt rứt khó chịu vậy? Thật kỳ lạ, Thiên Vũ ngược lại cảm thấy rất thoải mái đó!
Trần Tiểu Cửu nhíu mày một cái, trước mặt một tiểu muội muội ngây thơ vô tư, lung linh dễ vỡ, chung quy cũng không được nói những thứ thô lỗ không chịu nổi đó!
Ồ…Đại ca ca dục vọng dâng cao, ngứa ngấy khó chịu, muốn ngủ với muội ?
Hừ…những lời như vậy, há có thể mạo phạm đến giai nhân! Thế này thì đâu phải phong cách thương hoa tiếc ngọc của Trần Tiểu Cửu ta?
Hắn cười hì hì nói: Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
- Tiểu muội muội, trên người đại ca ca có một cây biết làm ảo thuật, có thể lớn có thể nhỏ, có thể dài có thể ngắn, có thể mập có thể ốm, nhưng cái cây này sợ muội nhất, chỉ cần ôm muội vào lòng, cái cây đó của ta liền đứng thẳng người dậy, biểu tình với ta, làm ta ngứa ngáy cả người, rất là khó chịu!
Tiểu thư đồng nghe xong, hoàn toàn không hiểu, xoay vòng quanh người của Trần Tiểu Cửu một vòng, nghiêng đầu khó hiểu nói:
- Đại ca ca, cái cây này của huynh thật là thần kỳ, có thể lấy ra cho Thiên Vũ xem xem, Thiên Vũ rất muốn chơi một chút!
Trần Tiểu Cửu nghe vậy, không khỏi trợn tròn mắt há hốc mồm!
Ầy…gặp phải một cô bé hồn nhiên ngây thơ như vậy, chuyện cười kể ra cũng trở nên lạnh tanh rồi!
- Tiểu muội muội, cái này không thể chơi đâu, nếu không sẽ bắn ra lửa đó!
Trần Tiểu Cửu nhếch miệng nói.
- Chơi một chút thôi, Đại ca ca, huynh đừng có keo kiệt như vậy chứ! Hay là huynh bế muội một chút nữa, muội sẽ không chơi cái cây đó!
Tiểu thư đồng lắc lắc mông túm lấy tay hắn, năn nỉ nói.
- Không được…
Trần Tiểu Cửu cự tuyệt nói.
- Vậy huynh cho muội chơi cái cây đó đi!
- Không được….
- Vậy huynh bế muội một chút đi!
- Không được…
- Muội muốn chơi cái cây!
- Không được…
- Vậy huynh bế muội đi!
- Không được….
…
Đoạn đối thoại nhạt nhẽo giữa kẻ dâm đãng cực độ cùng Tiểu thư đồng ngây thơ trong sáng, dưới màn đêm ánh bạc lạnh lùng, phất phơ dập dờn, thời gian qua đi lâu nhưng vẫn nghe thấy!