Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: metruyen
Có người vội mang một chiếc ghế chạy lên, Trác Lão ngồi xuống chiếc ghế, còn Cao Bá thì cố định khối nguyên thạch đầu tiên lên máy giải đá.
Phỉ Thúy Vương nhìn Lý Dương cười rồi cũng cố định nguyên thạch của mình, hai người bọn họ đúng là đã bàn bạc với nhau trước, kết hợp hai khối nguyên thạch tốt nhất và xấu nhất lại với nhau, tạo nên một tổ hợp lý tưởng để khiêu chiến với Lý Dương.
Hai vị chuyên gia đỉnh cấp mà lại còn dùng cách này để phối hợp, Lý Dương cũng không biết nói gì nữa.
Tuy nhiên cái này cũng phù hợp với tính cách của Phỉ Thúy Vương, Lý Dương tin điều này chắc chắn là do Phỉ Thúy Vương gợi ý trước, ông ấy đúng là người vì thắng lợi mà không màng đến thể diện của mình.
Lý Dương nhìn lại ba khối nguyên thạch của mình, long mày hắn khẽ nhích lên một cái, quay nhìn Lưu Cương rồi chỉ vào khối nguyên thạch thứ ba.
Trình tự nguyên thạch của Trác Lão và Phỉ Thúy Vương là hắn mới biết lúc nãy, trước đây hai người bọn họ cất giấu nguyên thạch của mình rất kỹ, tất nhiên nguyên thạch của hắn cũng không để cho hai người đó biết.
- Đấy là của tôi, là của tôi, nguyên thạch mà Lý Dương giải là mua từ chỗ tôi đó!
Trong đám người bên ngoài có một ông khoảng tuổi chợt điên cuồng hét lên, ông ta là một thương gia bậc trung người Ngõa Thành, có tài sản, lần này Lý Dương có mua một khối nguyên thạch ở chỗ ông ta.
Nhìn ông ta hung phấn như vậy, một vài người xung quanh có quen biết ông ta thì đều tỏ ra ngưỡng mộ.
Khối nguyên thạch này nếu Lý Dương giải trúng và còn thắng được hai đối thủ kia thì tên này chắc nổi tiếng rồi, ông ta chỉ cần truyền tin này ra thì việc làm ăn cũng theo đó mà phất lên.
Muốn không tốt cũng khó, rất nhiều người đổ thạch mê tín, sẽ cho rằng đây là một cửa hàng có thể mang lại may mắn cho họ.
Ngoài ông ta ra, phía đằng xa cũng có một người không kìm hãm được sự sung sướng, nguyên thạch mà Phỉ Thúy Vương đang cầm chính là của hắn, tuy nhiên sự cầu nguyện của hai người không giống nhau, một người mong cho Lý Dương thắng, còn người kia lại cầu cho Phỉ Thúy Vương thắng.
Ba khối nguyên thạch đã được giải cùng một lúc.
Ba trăm người trong phòng lớn có một số người đang nhỏ to bàn luận với nhau, đồng thời theo dõi ba vị đại sư cùng thi đổ thạch, cho dù là thân thế họ có cao đi chăng nữa, thì lúc này cũng có cảm giác kiêu hãnh.
Cả thế giới có thể tận mắt nhìn thấy cảnh này chỉ có người.
- Két két!
Vị trí giải của Cao Bá có đơn giản hơn một chút, nhát cắt đầu tiên là lớp vỏ, tốc độ cũng rất nhanh, một lúc sau đã đến phần dưới, thấy tình bên Cao Bá như vậy, mọi người đều tập trung sự chú ý vào đó.
- Rầm!
Chưa đầy một phút sau, Cao Bá đã xong nhát cắt thứ nhất, bên cạnh đã chuẩn bị sẵn nước, hắn tự rửa sạch mặt cắt, khuôn mặt chợt mỉm cười.
Tầng bụi được cắt ra, tuy nhiên là một tầng bụi rất mỏng, không cần phải dùng đèn pin, chỉ dùng mắt thường cũng có thể thấy được lớp Phỉ Thúy nhạt bên trong.
Một màu xanh rất đẹp, chắc chắn là trúng lớn rồi.
Trong đại sảnh phần lớn đều là những người am hiểu về đổ thạch, cho dù là mấy người Bạch Minh cũng có biết chút ít về Phỉ Thúy, lúc này đều cảm thấy có gì đó không tốt.
Đặc biệt là bàn tán của những người xung quanh, đều đang đoàn đây là Phỉ Thúy màu gì, có người nói là Tổ Mẫu Lục, có người nói là màu xanh táo, có người lại nói là Đế Vương Lục.
Bất kể là màu gì cũng rất tốt.
Bên ngoài cũng có rất nhiều người am hiểu Phỉ Thúy, Trác Lão là người Hoa, nhưng ông vẫn sống ở Myanmar, đã có quốc tịch Myanmar rồi. Nhìn thấy nhát dao đầu tiên như thế rất nhiều người đều vui mừng reo lên, đặc biệt là những người quen Trác Lão, hoặc là những người đã từng được Trác Lão giúp đỡ, họ hò hét điên cuồng.
- Rầm!
Mấy phút sau, Phỉ Thúy Vương là người thứ hai cắt xong nguyên thạch, nhát dao này của ông hơi sau một chút, trực tiếp cắt ra phỉ Thúy.
Mặt cắt được rửa sạch, hiện ra một màu Diễm Dương Lục xanh biếc, đây là khối Phỉ Thúy Băng Chủng Diễm Dương Lục, Phỉ Thúy không nhỏ, nhát dao này chắc chắn là giải trúng rồi, tuy nhiên có cười được đến lúc sau cùng hay không vẫn còn là một ẩn số.
Nguyên thạch của Phỉ Thúy Vương và Trác Lão đều đã cắt xong nhát dao thứ nhất, mọi người lại dồn chú ý vào Lý Dương.
Kể ra thì biểu hiện của Lý Dương mới làm cho người ta tò mò nhất, tuổi còn trẻ mà một đấu hai, lại cùng một lúc đấu lại hai đại sư đỉnh cấp nữa, vinh dự này từ trước giờ chưa hề có, có khi sau này cũng sẽ không có.
Mấy phút sau, Lý Dương cũng đã cắt xong nhát dao đầu tiên.
Mọi người không nhịn được liền nhướng cổ lên nhìn, Lưu Cương rửa mặt cắt xong thì mọi người lại ồ lên.
Nhát dao này của Lý Dương cũng giống như của Trác Lão, một tầng bụi xuất hiện, đồng thời mắt thường có thể nhìn thấy Phỉ Thúy ở dưới đó, đây cũng là một nguyên thạch trúng lớn.
Thậm chí hai mặt cắt cũng tương đương nhau.
Những thứ chưa biết luôn thu hút sự tò mò của mọi người, hai người cho ra mặt cắt giống nhau như vậy, làm rất nhiều người xung quanh không nhịn được mà đi so sánh với nhau, cuối cùng thì mặt cắt của ai tốt hơn.
Lúc này Phỉ Thúy Vương bị mọi người phớt lờ đi.
Mã Tuấn Đào ngẩng đầu nhìn ba mình, phía dưới rất gần, người ta phần lớn đều nói tiếng Trung, cho dù là nói tiến Myanmar thì bọn họ cũng hiểu. Phỉ Thúy Vương sống ở Myanmar đã nhiều năm, nên ông có thể nói lưu loát tiếng Myanmar.
Phỉ Thúy Vương thì không để ý đến con đang nhìn mình, ông đang quan sát nguyên thạch của Trác Lão và Lý Dương.
Một lúc sau, khóe miệng ông chợt nhích lên một cái, nhát dao đầu tiên của hai người đó nhìn có vẻ giống nhau, nhưng ông đã tìm ra được sự khác biệt.
Hiệp này khả năng thắng của hai ông là rất lớn.
- Ba
Nhìn thấy sắc mặt của ba mình như thế Mã Tuấn Đào chợt gọi một tiếng, bên phía họ bây giờ không còn ai để ý nữa mà Phỉ Thúy Vương lại còn cười quái dị như vậy, làm cho cậu ta rất lo lắng.
- Không có gì, tiếp tục giải đi!
Phỉ Thúy Vương quay lại lắc đầu, khối nguyên thạch này của ông vốn là khối không mấy chắc chắn, hiệp này cho dù là đóng vai phụ cũng không sao, thực tế thì ông cũng định là hiệp đầu tiên mình chỉ đóng vai phụ thôi.
Chỉ cần Trác Lão có thể thắng Lý Dương là được, đó cũng đồng nghĩa với việc ông cũng thắng.
Bên trong như vậy, bên ngoài cũng như vậy, lúc này phần lớn đều chú ý đến Trác Lão và Lý Dương, nguyên thạch của Phỉ Thúy Vương đã giải ra Phỉ Thúy, giải trúng là điều chắc chắn, tuy nhiên so với hai người kia mà nói thì có phần kém hơn.
- Đế Vương Lục, Đế Vương Lục!
Bên ngoài phía dưới màn hình lớn bỗng có tiếng hét lớn, ánh mắt hắn long lanh, mặt cắt mà Cao Bá vừa lau xong đã bị anh ta nhìn thấy.
Cùng lúc đó không ít người cũng hò hét theo, họ rất kích động.
- Đúng là Đế Vương Lục rồi!
Tướng quân Thornton chợt đứng dậy, khuôn mặt lộ vẻ kinh ngạc và vui mừng.
Khối nguyên thạch này ông biết, Trác Lão có nói là nó có thể cho ra Phỉ Thúy đỉnh cấp, còn đòi tìm thời gian thích hợp để giải nó, lúc đó tướng quân Thornton không phải là không tin Trác Lão, chỉ cảm thấy có điều gì đó hư ảo.
Phỉ Thúy đỉnh cấp, sao có thể phán đoán dễ dàng như vậy được, cho dù là Phỉ Thúy Vương hay Lý Dương cũng không dám nói như vậy.
Vì vậy lúc đó ông chỉ cho rằng đây là một nguyên thạch tốt, có thể giải trúng, nhưng vẫn không hoàn toàn tin tưởng rằng nó có thể cho ra Phỉ Thúy đỉnh cấp.
Lúc này, chợt ông có cảm giác, khả năng khối nguyên thạch này cho ra Phỉ Thúy đỉnh cấp là rất cao, những chổ mà mắt thường có thể nhìn thấy được đều cho thấy rất có thể cho ra Thủy Tinh Chủng.
Xác định là Đế Vương Lục, không chỉ có tướng quân Thornton kích động mà những người khác cũng kích động vô cùng.
Kuba còn quay đầu lại nhìn Thornton một cái, ánh mắt đầy đố kị.
Có được một đại sư đỉnh cấp như Trác Lão, rồi Thornton lại tìm được Lý Dương, dường như chuyện tốt đều chạy đến nhà ông ta hết vậy.
Cũng không chỉ có thế, Trác Lão chỉ có thể đổ thạch, không thể đổ quặng, còn Lý Dương phần lớn là ở Trung Quốc, có thời gian mới đến đây đổ quặng, như vậy cơ hội dẫn đến mâu thuẫn giữa Trác Lão và Lý Dương cũng không có, ngược lại còn phối hợp với nhau rất tốt, như vậy sao ông ta có thể không đố kị được chứ.
Đừng nói là ông ta, ngay cả Kalong Sa, bạn tốt của tướng quân Thornton cũng nhìn ông với ánh mắt ngưỡng mộ.
Đương nhiên, tâm tình của hoàn người hoàn toàn trái ngược nhau.
Phỉ Thúy bên chỗ Cao Bá càng ngày càng hiện ra nhiều hơn, tất cả mọi người bên dưới cũng như bên ngoài mỗi lúc một kích động.
Hơn một phút sau, tiếng hô Thủy Tinh Chủng lại lần nữa cất lên, bên ngoài giờ là một biển sôi sùng sục.
Chuyên gia đỉnh cấp, không hổ là cuộc đấu giữa những chuyên gia đỉnh cấp, mới hiệp đầu mà đã nhìn thấy Phỉ Thúy cao cấp, không uổng công cho những người từ xa đến hoặc đến từ rất sớm.
Tận mắt chứng kiến sự ra đời của một Phỉ Thúy như vậy, cho dù là đợi có lâu có mệt bao nhiêu nữa thì cũng đáng.
Người bên ngoài đã như vậy thì cũng có thể thấy được người ngồi bên trong như thế nào rồi.
Bên trong có một vài chuyên gia đổ thạch hoặc đổ quặng người bản địa, trình độ của họ không bằng Lý Dương và Phỉ Thúy Vương, nhưng cũng có một tiếng tăm nhất định, lần này thực ra cũng có một vài người đến đây với tâm lý không phục.
Tuy nhiên sau khi bọn họ nhìn thấy Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục này thì tâm lý đó cũng đã giảm đi không ít.
Phỉ Thúy đỉnh cấp như vậy, cho dù là bọn họ cũng không phải là ai cũng đã từng giải được, có thể tận mắt chứng kiến sự ra đời của một Phỉ Thúy như vậy, bọn họ cũng kích động vô cùng.
Trong số bọn họ cũng đã có người từng giải ra được Phỉ Thúy này, tuy nhiên những chuyên gia này đều coi chuyện đó là một chuyện tự hào nhất của cả đời, bất kể là Phỉ Thúy có thuộc bản thân mình hay không, thì hình đều treo ngay nơi làm việc của họ, giống như là sợ người ta không biết vậy.
Cao Bá đang cọ chà Phỉ Thúy cũng kích động không kém.
Trác Lão không hề nói sai, đây đúng là nguyên thạch cho ra Phỉ Thúy đỉnh cấp, còn ông, cũng rất tự hào vì tự tay mình giải ra Phỉ Thúy này.
Phỉ Thúy đỉnh cấp, không phải là lần đầu tiên Cao Bá giải được, nhưng mỗi lần gặp tình huống này đều không tránh khỏi kích động, đây cũng là điều bình thường thôi.
- Tổ Mẫu Lục, không phải là Đế Vương Lục!
Lại có người chợt kêu lên, người dưới khán đài đưa mắt nhìn về phía trước, lúc này mới phát hiện Lý Dương cũng đã chà cọ xong Phỉ Thúy của mình.
Sau khi nhát dao thứ nhất cắt ra tầng bụi thì cả Lý Dương và Trác Lão đều chọn mài đá.
Tuy nhiên Trác Lão mài ra Đế Vương Lục, còn Lý Dương lại mài ra Tổ Mẫu Lục, hai màu này nhìn có vẻ giống nhau nhưng lại có điểm khác biệt rất lớn.
- Băng Chủng, là Băng Chủng!
Bên ngoài phía màn hình lớn cũng bắt đầu có người gọi lớn, Phỉ Thúy của Lý Dương dần dần hiện ra, Băng Chủng Tổ Mẫu Lục, biểu hiện không tồi, chắc chắn là trúng lớn, tuy nhiên rất nhiều cảm thấy nuối tiếc.
Băng Chủng Tổ Mẫu Lục đem so với Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục cũng giống như so quốc vương với đại thần vậy, khó mà so sánh được.
Trừ phi Phỉ Thúy của Trác Lão chỉ có ở mặt cắt này, Phỉ Thúy giải ra được rất ít, nếu không Lý Dương chắc chắn sẽ thua. Cho dù là nguyên thạch hai người họ giải được không kém xa nhau lắm thì Trác Lão có thể giải được một khối Phỉ Thúy nhỏ vẫn có thể thắng.
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ