Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

chương 1092: kinh hỉ ngay từ đầu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: metruyen

Lúc này ở bên ngoài nhà bảo tàng, có khoảng hơn năm trăm người.

Bạch Minh phát ra hơn ba trăm thư mời, người ở chín thành phố lớn đều đến đây, chỉ có một số ít người không đến được, không phải người không khỏe, chỉ là ở xa,thật sự đi không được.

Lần đầu tổ chức,có nhiều người đến như vậy, loại chuyện xúc động này là lần đầu tiên xảy ra trong triển lãm.

Ngoại trừ bọn họ, có một vài người dẫn theo con cháu, còn lại đều là người từng gặp qua.

Nhìn chung quanh toàn người là người,Bạch Minh kìm nén sự kích động trong lòng, nói:

- Mọi người hôm nay tới đây, là nể mặt Bạch Minh tôi, tôi rất cám ơn.Ngày hôm nay, tôi cam đoan sẽ không để cho mọi người thất vọng, lời cảm tạ tôi không nói nhiều, nhưng có người tôi phải cảm tạ, đó là Lý Dương!

Nói tới đây, Bạch Minh nhìn thoáng qua Lý Dương, lần triển lãm này sở dĩ có nhiều người đến như vậy, đều là công lao của Lý Dương.

Hắn chỉ là cung cấp nơi mở triển lãm, toàn bộ vật trong triển lãm đều đến từ Lý Dương, nếu nói bản thân hắn tự mở triển lãm, chỉ sợ người tới không bằng một phần mười bây giờ.

- Lý Dương, cảm ơn!

Bạch Minh cúi đầu thật sâu, Lý Dương mở to hai mắt nhìn, vị trí hắn đứng hơi xa, muốn ngăn cản đều không ngăn được.

- Bạch đại ca, anh làm cái gì vậy?

- Không có gì, tôi biết mọi người đều mong chờ thưởng thức bảo vật của Lý lão đệ, tôi nói lại lần nữa, lần triển lãm này cam đoan sẽ không để cho mọi người thất vọng, bây giờ tôi tuyên bố, triển lãm chính thức bắt đầu!

Bạch Minh từ trên lễ đài đi xuống, người đầu tiên đi về phía viện bảo tàng, Tiêu Nham mở cửa lớn nhà triển lãm bảo tàng, mọi người đã sớm đứng trước cửa, đều là người phụ trách trông giữ bảo bối.

Riêng bảo vệ, đã vượt quá hai mươi người, những người này là Lý Dương dùng tiền tạm thời thuê tới.

Người chịu trách nhiệm nhóm bảo vệ này, chính là hộ vệ của Lý Dương, Triệu Vĩnh.

Bạch Minh đi phía trước, phía sau hắn còn có Vương hội trưởng, Hoàng viện trưởng cùng Hà lão, mấy người chuyên gia tự giác đứng sau mấy lão tiền bối này để cho bọn họ đi vào trước.

Vương hội trưởng cùng Hà lão còn thỉnh thoảng tán gẫu mấy câu, bọn hắn đều nói chuyện về Lý Dương, đối với Lý Dương Vương hội trưởng rất là tò mò.

Hawes tiên sinh cũng cùng một chỗ với Lý Dương, nhìn đoàn người, Hoắc Tư tiên sinh nhẹ nhàng gật đầu, khóe miệng ý cười càng đậm.

Trên mặt của ông, còn mang theo vẻ khác thường

Trong hội trường, sớm đã được bố trí, tổng cộng chia làm năm khu phân biệt,từng khu không có khoảng cách nhưng năm khu không được mở ra cùng lúc.

Năm trăm người không thể tiến vào cùng lúc,chỉ có thể chậm rãi tiến vào, nhà bảo tàng của Bạch Minh quá nhỏ, hắn cũng không nghĩ tới sẽ có nhiều người đến như vậy, đối với chuyện lần này cũng đành chịu.

Đã tới khu triển lãm đầu tiên, đi theo phía sau Bạch Minh, có thể thấy phía trước khu triển lãm có hơn một trăm người, đợi lát sau phân tán sẽ khá hơn một chút, nhưng hơn năm trăm người toàn bộ tràn vào cũng sẽ tạo nên áp lực rất lớn.

- Chư vị nơi này là khu đồ sứ, là khu triển lãm đồ sứ cao cấp, số lượng tuy không nhiều lắm, nhưng hiện vật đều là hàng tinh phẩm, vẫn là câu nói kia, cam đoan sẽ không để cho mọi người thất vọng.

Bạch Minh chỉ vào khu triển lãm cao giọng nói một câu, phía sau hắn có không ít người cười ra tiếng.

- Sẽ không để cho mọi người hối hận.

Những lời này có vẻ như Bạch Minh nói nhiều nhất.

Hiện tại, rất nhiều người trong lòng cũng đều có mong chờ, rốt cuộc là có cái gì sẽ không khiến mọi người thất vọng .

Bạch Minh hướng tới phía trước phất tay tấm vải bao bên ngoài bốn cái chụp thong thả nhấc lên, phía dưới lộ ra chính là cái lồng bằng thủy tinh,làm cho mọi người có thể thấy rõ bảo bối bên trong.

Hôm nay, mọi người chỉ có thể xem, không được sờ.

- Ca Diêu Thủy Vu, đồ rửa bút rất không tồi!

Vương hội trưởng chậm rãi gật đầu, hai món bảo bối tương đối nhỏ, cái chụp mở ra toàn bộ, nhiều người đi theo phía sau hắn đều gật đầu, hai món đồ sứ này giá không thấp đều là ngàn vạn trở lên, chứng kiến hai kiện bảo bối đẹp mắt như vậy, mọi người đều hào hứng nói.

Đồ rửa bút Ca Diêu, Lý Dương ở Vân Nam mua được, mà cái đồ rửa bút kia, vẫn là Lý lão đệ kiểm lậu có được, nguyên bản đặt ở tiệm đồ cổ làm bảo bối, lần này cũng được Lý Dương mang đến triển lãm.

- Đây là cái gì?

Phía sau Bạch Minh có người lớn tiếng kêu, đồ vật bên trong cái chụp thứ ba cũng dần dần lộ ra một nửa, mọi người liếc mắt một cái có thể nhìn ra đây là một cái bình Thanh Hoa lớn.

Hơn nữa cái bình Thanh Hoa này mọi người đều biết, đây là một cái bình nguyên Thanh Hoa.

Nhưng đây cũng không phải là trọng điểm, chân chính làm cho mọi người giật mình, chính là hoa văn trên bình Thanh Hoa này, hiện trường đại biểu đều là cấp bậc chuyên gia, liếc mắt một cái liền nhìn ra ý nghĩa của hoa văn.

Qủy Cốc Tử xuống núi, đây là món đố sứ nổi tiếng được ghi chép trong lịch sử đồ sứ.

Cũng chính bởi cái bình sứ này, làm cho nguyên thanh hoa lập tức trở thành bảo vật được mọi người sưu tầm, cái bình này nghe nói đang ở Anh Quốc, khi nào thì trở về Trung Quốc, làm sao lại hiên ra tại đây, rất nhiều người cũng không biết.

- Qủy Cốc tử xuống núi, thật sự là Qủy Cốc tử xuống núi.

Vương hội trưởng giơ cái kính lên, bất chấp thân phận, trực tiếp đi lên phía trước, dán mắt lên quầy thủy tinh hướng bên trong xem.

Với nhãn lực của bọn họ, tự nhiên có thể phân biệt được đây là đồ thật hay giả, không chỉ là hắn, hiện trường đại bộ phận chuyện gia cũng đã nhìn ra, cái này xác thực chính là bình nguyên thanh hoa Qủy Cốc tử xuống núi.

Hiện trường nhiều chuyên gia như vậy, còn có chuyên gia cao cấp, hoàn toàn có thể xác định được cái bình sứ này chính là đồ thật.

- Vương hội trưởng nói rồi, đây quả thật là Qủy Cốc tử xuống núi!

- Không ngờ là nó, bảo bối này, sao lại ở trong tay Lý Dương?

- Ông trời của ta ơi, ngay từ đầu còn có kinh hỉ như vậy, đối với lần triển lãm lần này tôi ngày càng mong đợi!

Người đứng phía sau nghị luận sôi nổi, ở phía sau càng nhiều người nhìn không tới bảo bối bên trong, những người này đều nóng nảy, thúc giục người ở phía trước mau chóng đi vào trong, đặc biệt những người này nghe nói bình nguyên thanh hoa Qủy Cốc tử cuống núi xuất hiện tại triển lãm, lại càng náo động.

Lúc này bọn họ đều đang nhớ lại lúc Bạch Minh nói câu kia, nhất định sẽ không hối hận, có thể nhìn thấy cái đố sứ này, hiện tại cũng đã không hối hận.

Bốn cái mảnh vải chụp đều được lật lên, đồ sứ thứ tư cũng đã xuất hiện, đây cũng là đồ sứ lớn nhất, chứng kiến cái đồ sứ này, trên mặt Hoàng lão lại lộ ra tươi cười, đây là khi Lý Dương ở Hồng Kông kiểm lậu kiếm được ở lù nung Vạn Lịch.

Các chuyên gia đi phía trước, cẩn thận thưởng thức bốn món bảo bối một hồi, cùng nhau đi lên phía trước.

Trong bốn bảo bối này, hấp dẫn người ta nhất vẫn là bình nguyên thanh hoa Qủy Cốc tử xuống núi,đồ rửa bút Ca Diêu cùng với đồ sứ Vạn Lịch đều không tệ, đáng tiếc đều không sánh bằng màu sắc rực rỡ của bình nguyên thanh hoa, hiện tại đều biến thành vai phụ.

Sự xuất hiện mở màn của bốn món đồ sứ, đều là bảo vật đỉnh cấp, điều này làm cho mọi người đối với bảo bối sau này càng thêm mong chờ.

Bạch Minh mang theo Hoàng viện trưởng bọn hắn đi thẳng về phía trước, mặt sau là một loạt sáu cái chụp, sáu cái chụp bắt đầu chầm chậm dâng lên, bên trong lộ ra sáu cái lồng bằng thủy tinh.

- Thành hoa đấu thải, Khang càn quan diêu!

Từng món đồ sứ tinh phẩm hiện ra trước mặt mọi người, Hoàng viện trưởng, Vương hội trưởng bọn họ cũng không ngừng gật đầu, những điều này là do kinh hỉ, xuất hiện nhiều kinh hỉ như vậy cũng không dễ dàng

Xuất hiện thêm sáu món đồ sứ, lại cùng một chỗ giá trị gần trăm triệu nhân dân tệ, hơn nữa phía trước còn có bốn món, đã thêm nhiều cái trăm triệu, đây tuyệt đối là một triển lãm chất lượng cực cao.

Thưởng thức một hồi, mọi người đều lại gật đầu, tiếp tục đi về sau.

Bọn họ rời đi, phía sau bọn họ càng nhiều người đi đến, thời gian này làm Tiêu Nham cùng Mao lão càng thêm khẩn trương, người phía sau nghe phía trước bày ra thêm nhiều bảo bối, biểu hiện của mỗi người đều vô cùng sốt ruột, nếu có thể bọn hắn muốn cản lại những người này, để phòng ngừa xuất hiện náo loạn.

Ngăn cản những người này, cũng không dễ.

Mặt sau một loạt quầy triển lãm, xếp một hàng thật là dài, bên trong lồng thủy tinh nhiều nhất, đều là lồng thủy tinh nhỏ, tổng cộng có mười sáu cái, mười sáu cái lồng thủy tinh này, cũng đồng loạt cùng nhau dâng lên.

Sau khi sáu món bảo bối lộ ra, Vương hội trưởng bọn hắn nụ cười càng đậm.

Những thứ đồ sứ này đều thực giống nhau, có bát, có đĩa, còn có chén trà, đây là triễn lãm đồ Mao Sứ đồng bộ, đây là đồ Mao Sứ Lý Dương tìm được ở Nam Kinh, hiện là quốc bảo tư nhân, có rất ít người có được số lượng Mao Sứ lớn hơn so với Lý Dương.

Lần triễn lãm này, chính là nhờ có Mao Sứ, cũng không thể để sót mấy thứ đồ này.

Mấy lão tiền bối cẩn thận thưởng thức đồ mao sứ, lại đi đến phía sau.

Khu đồ sứ không lớn, bàn triễn lãm nơi này đều được bố trí xếp đặt hợp lý, phía trước chỉ còn lại có hai bàn, một cái là cái chụp hình chữ nhật, cái còn lại nhỏ hơn một ít.

Hai cái mặt bàn bảo bối này cũng không có xuất hiện cùng lúc, cái mở ra trước, là cái có chụp hình chữ nhật kia.

Cái chụp sau khi mở ra, phía trong tủ thủy tinh lộ ra một loạt những cái bình màu đen, thấy những cái bình này, Hoàng viện trưởng lại nhìn thoáng qua Lý Dương đầy hâm mộ.

Bình Tiên âm, những đồ sứ thần kỳ này, cũng được đem ra triển lãm hôm nay.

Hiệu quả của bình Tiên âm quả thật không thể nghi ngờ, nhưng nói như thế nào chúng cũng là đồ sứ, cũng chỉ có thể bày ở khu triển lãm đồ sứ.

- Đây là …?

Vương hội trưởng nhíu mày, hỏi câu.

Hắn không thường xuyên ra ngoài, cũng rất hiếm khi xem Trương Vĩ, bảo bối của Lý Dương hắn đã nghe qua vài món, nhưng vẫn chưa biết đến bình Tiên âm.

Bình Tiên âm nếu chỉ nhìn từ bên ngoài, cũng không có gì đặc biệt, nhưng nếu bầy chúng theo quy luật, có thể thể hiện ra sự thần kỳ chân chính.

- Vương hội trưởng, ngài đừng có vội, hãy cẩn thận nghe!

Bạch Minh cười một tiếng, liền giải thích, bên cạnh bình Tiên âm có máy sấy, thổi ra gió mát, khúc tướng quân lệnh du dương lại chậm rãi vang lên.

Mắt của Vương hội trưởng càng trừng càng tròn, miệng cũng há ra, hắn vươn ra mấy ngón tay, tay còn có một chút run run, chậm rãi hỏi:

- Tiếng nhạc này, là từ những cái bình đó à?

- Đúng vậy, ông nói không sai!

Bạch Minh cười gật gật đầu.

Bình Tiên âm, không ngờ bình Tiên âm thực sự tồn tại!

Vương hội trưởng nghe thấy tiếng nhạc, cẩn thận nhìn lên những cái bình, sau một lát, mới thở dài, không ai nói cho hắn biết tên của đồ sứ đó, hắn tự mình đoán được.

Vương hội trưởng có uy vọng rất cao trong giới sưu tầm, học thức rất uyên bác, ngay cả Hà lão và Hoàng viện trưởng bọn họ cũng kính nể Vương hội trưởng.

Bảo bối Bình Tiên âm này, Vương hội trưởng đã sớm nghe nói qua, chỉ là trước kia không tin, hiện tại tận mắt nhìn thấy, chính tai nghe thấy sự thần kỳ, mới tin tưởng bảo bối như vậy thật sự tồn tại.

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio