Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

chương 1234: phiền toái lớn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ

Chương : Phiền toái lớn

Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: metruyen

Sau khi Lý Dương cắt bài Hà Vinh lại nhìn về phía thần bài.

Bài lúc này rốt cuộc như thế nào chính bản thân Hà Văn cũng không biết, huyễn thủ có thể huyễn hoặc ánh mắt của tất cả mọi người đồng thời cũng có thể huyễn hoặc chính bản thân mình.

Chỉ có huyễn thủ luyện tới trình độ đỉnh cao mới có thể nắm chắc được tất cả các con bài, đáng tiếc Hà Vinh vẫn chưa đạt đến trình độ đó.

- Tôi phải cắt bài.

Thần bài nhẹ nhàng nói mấy chữ Hà Vinh hơi ngạc nhiên lập tức để thần bài cắt bài.

Cắt ba lần bài rồi, đây chỉ là bài đầu tiên, lúc này đừng nói là Hà Vinh một số người bên cạnh cũng cảm thấy không đúng, rất nhiều người bắt đầu bàn tàn to nhỏ.

Thần bài cắt bài rất đơn giản, sau khi cắt Hà Vinh lại nhìn Lý Dương.

Trên mặt Lý Dương lại có chút do dự.

Cắt bài lần này không giống lần trước, theo tình hình hiện tại mà chia bài, tiếp tục người thắng là chính mình không phải là thần bài.

Nói cách khác, thần bài cắt bài lần này đối với bản thân anh không có lợi, coi như một lần cắt bài sai.

Điều này làm Lý Dương bắt đầu có chút hoài nghi về suy đoán khi trước, anh ban nãy cứ tưởng thần bài có thể hiểu hết các mặt bài, cố ý cắt ra để có lợi cho anh, như vậy trận bài hôm nay thực sự không tốt.

Nếu thần bài có thể giống như anh nhìn thấu tất cả các con bài , ai thắng ai thua có thể vẫn chưa biết.

Hà Vinh tiếp tục nhìn Lý Dương, trên mặt anh cũng có chút do dự.

Cắt bài là không hạn chế nhưng cũng không thể cắt bừa bãi, nếu như vậy ván bài hôm nay sẽ trở thành một trò cười, thần bài và Lý Dương cắt bài cho nhau, không bắt đầu sợ mọi người sẽ mắng ầm lên.

- Tôi không cắt rồi.

Lý Dương lắc đầu, Hà Vinh lập tức thở phào nhẹ nhõm, lông mày cũng giãn ra, không còn lo lắng như trước.

Bắt đầu chia bài, lá bài của Lý Dương là cơ, thần bài lại là nhép, Lý Dương to hơn một chút.

- nghìn.

Nghĩ một lát Lý Dương lập tức ném ra nghìn xèng, anh và thần bài ván này đều là triệu xèng, nghìn này chỉ là để thăm dò.

- Tôi không theo.

Thần bài cười cười, gõ nhẹ xuống bàn lật bài lại.

Bài giống nhau, thần bài vẫn chưa nhìn con bài chưa lật đã chịu thua cuộc, rất nhiều người xem bàn tán cũng có một số người có chút lo lắng.

Lý Dương cau mày cũng theo thu bài lại.

Ván này coi như Lý Dương thắng, thắng ván đầu tiên vẫn là thần bài chủ động chịu thua, rất nhiều người ủng hộ Lý Dương cảm thấy nhẹ nhõm không như những người ủng hộ thần bài lúc này tim đang đập nhanh hơn.

Nhưng bản thân Lý Dương lại không có chút vui vẻ gì, lông mày anh vẫn cau lại.

Ván đầu tiên không làm Lý Dương đạt được thứ mình muốn, ngược lại còn có chút mơ hồ, khi Hà Vinh tẩy bài Lý Dương cũng tập trung tinh thần.

Cho dù thần bài làm gì nữa Lý Dương đều phải duy trì trạng thái của mình tốt nhất, đồng thời anh cũng hiểu lần này anh gặp phải đối thủ chân chính, thần bài tuyệt đối không giống mấy vua bài trước.

- Stephen tiên sinh, mời ngài cắt bài.

Sau khi tẩy bài xong Hà Vinh nói với thần bài một câu trước tiên, Lý Dương là chủ thần bài tính là khách, mỗi lần đều để khách cắt bài trước.

- Không, tôi không cắt rồi.

Thần bài cười lắc đầu, lần này anh không chọn cắt bài, Hawes, Bass cứ cau mày lại.

Câu kết với người chia bài có thể cho họ biết trước chuyện, lần này người chia bài là Hà Vinh, ai cũng biết anh có quan hệ với Lý Dương, bây giờ chọn không cắt bài thực ra là trò đùa.

Đáng tiếc họ trước đã đồng ý với thần tài, bất kỳ việc gì cũng không được hỏi, càng không được nói gì trên bàn thạch, bây giờ họ chỉ có thể giữ lo lắng ở trong lòng, kiên nhẫn chờ đợi.

- Lý tiên sinh, còn ngài?

Hà Vinh lại quay đầu hỏi Lý Dương, thần bài không cắt bài làm anh cũng hơi bất ngờ nhưng không nghĩ gì nhiều.

- Tôi cắt.

Lý Dương nhìn kỹ thần bài cuối cùng từ từ gật đầu, từ giữa tùy ý cắt ra, thay đổi cục diện bài ban đầu.

Mà lúc này trong lòng Lý Dương vẫn đang suy nghĩ không ngừng.

Ván bài này sau khi tẩy xong, nếu chia bài thần bài có thể cầm một tay đại bài, bài rất lớn, dây đồng chất nhỏ, bài như vậy bình thường không hay gặp.

Bây giờ điều trong lòng Lý Dương nghĩ là thần bài có phải biết hết các lá bài không cho nên chọn không cắt bài.

Có phải hay không chỉ nhìn động tác của thần bài là biết.

Bài Lý Dương vừa cắt lập tức thay đổi hoàn toàn cục diện bài, căn cứ theo bài chia ra bây giờ Lý Dương đã có được một dây bài đồng chất, thần bài chỉ có một đôi, bài như vậy chia ra người thua chắc chắn là thần bài.

Lý Dương cắt bài xong Hà Vinh lại nhìn thần bài.

Thần bài thản nhiên cười, trong lòng Hà Vinh ngạc nhiên, anh sợ thần bài sẽ lại chọn cắt bài, nếu thật như vậy hai người sợ sẽ lãng phí thời gian cắt bài rất nhiều.

- Tôi không cắt.

Thần bài lắc đầu cười với Hà Vinh, trong lòng Hà Vinh nhẹ cả đi lập tức bắt đầu chia bài.

Chia bài, minh bài của thần bài là chất cơ,, Lý Dương lại là rô bình thường, minh bài lớn của thần bài lúc này thần bài lên tiếng.

- Tôi thua.

Cầm cây cơ bài chưa lật là trương, thần bài lập tức chọn thua cuộc, ánh mắt Lý Dương trợn tròn ngạc nhiên.

Lúc này Lý Dương đã cảm nhận được thần bài thực sự có khả năng biết được tất cả các con bài, giống như anh, ván bài này anh phải thua cho nên chọn thua cuộc.

Nếu là bất kỳ người nào khác có một đôi đều không thể đơn giản là hành động của kẻ điên.

Chỉ là tại sao anh không cắt bài mà chịu thua cuộc, Lý Dương còn có chút không hiểu, điều này cũng làm anh có chút nghi hoặc.

Chịu thua rồi, liên tiếp hai ván bài thần bài đều chịu thua, những tiếng bàn tán của những người xung quanh càng to hơn, ngay cả Cao Ngũ và Dị Long cùng vào với thần bài lúc này cũng trợn tròn mắt.

Đặc biệt là Cao Ngũ, anh từ nhỏ đã theo thần bài, vô cùng hiểu thần bài.

Trận bài này thần bài liên tiếp thua hai ván, việc như vậy đối với thần bài mà nói là lần đầu tiên, chí ít anh ở cùng thần bài mười mấy năm, chứng kiến bao nhiêu ván bài chưa bao giờ thấy trận mở màn như vậy.

Điều này cũng làm Cao Ngũ cau mày lại, anh không hiểu thần bài tại sao lại như vậy.

Thu tất cả các lá bài lại, bỏ đi Hà Vinh lại rút ra bộ mới, ván mở màn hôm nay anh cũng có cảm giác kỳ lạ, nhưng chí ít vẫn có lợi cho Lý Dương, anh cũng không suy nghĩ nhiều.

Lại tẩy bài, huyễn thủ của anh càng ngày càng thuần thục, huyễn hóa cho dù là người trước máy ti vi nhìn anh tẩy bài một lúc đều có cảm giác chóng mặt.

Tẩy bài xong Hà Vinh lại nhìn thần bài.

Cắt bài, vốn là một bước rất bình thường, lúc này trong lòng Hà Vinh có cảm giác kỳ lạ.

Cảm giác này không thể nói rõ, dường như cắt bài là một chiến trường, một chiến trường có thể quyết định thắng thua, hai người đều chém giết nhau ở chiến trường này.

Hai ván bài trước thần bài đều về sau một bước, làm ra nhượng bộ như là bỏ thua trên chiến trường nhưng không có nghĩa là thần bài thua, ngược lại có khả năng thay đổi cục diện trên chiến trường.

Cảm giác này rất kỳ quái, ngay cả bản thân Hà Vinh đều kinh ngạc vô cùng, nhưng thực sự có.

- Để Lý tiên sinh trước đi.

Thần bài cười lắc đầu, lúc này chỉ nhìn thái độ của anh thì không ra vấn đề gì, không giống như người đã thua hai ván bài.

- Lý tiên sinh, còn ngài thì sao?

Hà Vinh lại nhìn Lý Dương, Lý Dương nháy khóe mắt lắc đầu.

Trận bài này nếu trực tiếp chia thần bài sẽ chiếm ưu thế, anh lần này không cắt, chỉ là muốn thăm dò lần cuối cùng, thăm dò xem rốt cuộc có phải là thật hay không.

Vẫn chưa cắt bài Hà Vinh lại nhíu nhíu mày.

Đều chưa cắt bài hình như đều nhận thua cuộc, điều này làm Hà Vinh cảm giác rất mơ hồ, anh đột nhiên phát hiện hai người này trên bàn bài càng ngày càng làm anh không hiểu, một chút cũng không hiểu.

Không hiểu anh cũng phải chia bài, đây là công việc của anh.

Minh bài của thần bài là rô, Lý Dương lại là J nhép, mặt bài của thần bài lớn hơn một chút.

Tiếp theo thần tài sẽ được một lá bài J bích, Lý Dương lại là nhép, mặt bài của hai người tương đương nhưng lá bài chưa lật của thần tài là

Cơ, là một đôi bài, lá bài chưa lật của Lý Dương là bích không có liên quan gì, kết quả cuối cùng là một đôi J, kết quả vẫn là Lý Dương thua.

- Lý Dương, tôi biết cậu đợi cái gì nếu cậu muốn, nghìn.

Thần bài nhếch miệng cười làm người ta phải cân nhắc, lấp tức vứt ra số xèng nghìn.

- Thế này là được rồi.

Cao Ngũ nắm chặt tay thở ra một hơi, dáng bộ của thần bài lúc này giống biểu hiện bình thường, hai ván bài ban nãy có thể làm anh hoảng sợ.

Anh ban nãy thậm chí tưởng thần bài trúng tà, nếu tiếp tục như vậy anh dám cắt đoạn ván bài cho dù vì điều này mà phải trả giá chỉ cần làm cho thần bài tỉnh lại là được.

Lúc này xem ra sự lo lắng của anh hoàn toàn là dư thừa,

- Đúng như ý mình mong muốn?

Lý Dương cười, trong lòng rung động nhưng trên mặt lại không biểu lộ gì.

- Một khi đã như vậy tôi cũng làm cho Stephen tiên sinh như ý, tôi không theo.

Lý Dương lật bài lên, mục đích của anh đã đạt được rồi, biết rõ sẽ thua anh không thể theo hạ chú, huống hồ đối thủ của anh là thần bài anh không dám có bất kỳ mạo hiểm gì.

Lý Dương thua rồi, ba ván bài cũng đều chỉ thắng đế chú, ngay cả con minh bài thứ đều chưa phát ra.

Trận bài như vậy thật lạ, không chỉ những người xung quanh bàn tán mà nhân viên bình luận trên đài truyền hình cũng không hiểu, một số bình luận viên thông minh phát huy sức tưởng tượng của mình, biến hiện tượng này thành sự trêu đùa của cao thủ, người bình thường không thể giải thích nổi.

Điểm này họ nói không sai nhưng không ai biết lúc này trong lòng Lý Dương chịu đựng bao nhiêu áp lực.

Lý Dương đã hiểu thần bài nhất điịnh có cách của riêng mình có thể đạt được tất cả các con bài, chỉ là anh dùng cách gì Lý Dương vẫn không biết.

Nhưng cho dù là cách gì thần bài có năng lực này là một phiền phức lớn, điều này làm Lý Dương lo lắng nhất, kết quả trận bài này vẫn thực sự chưa nói được.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio