Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: truyenfull.vn
-Lý Dương, khối đổ thạch này cậu giải ở đây sao?
Tư Mã Lâm chỉ chỉ vào một máy giải thạch nói với Lý Dương. Đám người Trương Vĩ đều trừng mắt nhìn, rất bức thiết muốn nhìn Lý Dương giải thạch ở chỗ này.
Ba ngày này, toàn bộ thành viên của hiệp hội ngọc thạch Minh Dương chỉ giải ra được một khối phỉ thúy loại kiền thanh.
Ngoại trừ hiệp hội ngọc thạch Minh Dương ra, trong tỉnh này thành tích của các hiệp hội thành viên khác cũng không tốt lắm. Trong ba ngày chỉ có thể giải ra được phỉ thúy loại phù dung chỉ có hai khối, loại kim ti thực ra có năm khối, nhưng xa xa còn không bằng thành tích bên ngoài.
-Được, tôi đi giải ngay.
Nhìn ánh mắt chờ đợi của mọi người, Lý Dương không khỏi gật đầu, hắn vốn có dự định giải thạch ở hiện trường rồi. Có người đã giúp hắn rồi, cho nên hắn cũng không cần phải lo lắng mình quá mức nổi danh, giải ở đâu cũng như nhau cả.
-Được!
Tư Mã Lâm quát to một tiếng, mọi người trên mặt đều lộ ra vẻ vui mừng. Trương Vĩ càng chạy lên giúp được Lý Dương ôm khối đổ thạch. Không biết vì sao, Lý Dương vừa xuất hiện những người Minh Dương đều ổn định lại tâm lý cả. Hiện nay tất cả đều nghĩ tới vị trí quán quân nội bỉ cùng ngoại bỉ tất cả đều trong mắt bọn họ rồi.
Người bán đổ thạch rất vui vẻ, chủ động giúp đỡ Lý Dương thu dọn máy giải thạch. Lý Dương nếu có thể giải được ra Phỉ Thúy, đối với hắn cũng có lợi. Triệu Đức Trụ bởi vì được Lý Dương giải ra một khối Thủy Tinh Chủng, cho nên việc buôn bán mấy ngày nay rất náo nhiệt. Chủ quầy hàng Lam Tinh Linh kia cũng như vậy, ảnh chụp Lý Dương mở ra Lam Tinh Linh đã được người bán hàng phóng to ra đặt ở trước mặt cửa hàng.
Vừa thấy có người giải thạch, bên cạnh có không ít người lập tức vây lại. Sau khi nhìn thấy Lý Dương ở trong đó, đoàn người tới càng lúc càng đông, nhất thời các địa phương có máy giải thạch khác cũng không có nhiều người như bên cạnh Lý Dương lúc này.
Lý Dương còn chưa hạ đao, thấy bên cạnh có nhiều người như vậy không khỏi cười khổ một tiếng.
-Hiểu Ly, cô tới giúp đỡ Lý Dương đi.
Tư Mã Lâm đột nhiên đi tới, cười nói với Ngô Hiểu Lỵ.
-Để cho Hiểu Lỵ tới?
Lý Dương mở to hai mắt.
-Cậu đừng xem thường cô ấy, mấy ngày nay không có cậu ở đây Hiểu Lỵ cũng đổ hai khối, hơn nữa đều đổ thành công nha.
Trương Vĩ cười ha hả nói, nhưng trong lòng lại rất tán thưởng, cùng với Lý Dương thường xuyên ở cùng một chỗ, quả nhiên có thể lây vận may của Lý Dương. Ngô Hiểu Lỵ liên tục đổ được hai khối, ai dám nói là không có nhân tố Lý Dương ở bên trong cơ chứ.
-Hừ, anh đừng xem thường người khác, cho rằng mình có thể đổ trướng, người khác không làm được sao.
Ngô Hiểu Lỵ cũng vểnh cái miệng nhỏ của mình, hình dạng không phục, tất cả mọi người đều bị dáng vẻ này của nàng làm cười vui vẻ.
Ngày hôm qua Lý Dương đã nói liên tục xin lỗi Ngô Hiểu Lỵ rồi. Ngô Hiểu Lỵ cũng hiểu, ngày đó Lý Dương cũng thật suy nghĩ cho mình mới không cho mình đi. Hơn nữa mấy ngày không gặp Lý Dương, lo lắng vượt lên trên tức giận, lần thứ hai nhìn thấy Lý Dương cũng không có oán khí ban đầu nữa rồi.
-Được được, để Hiểu Lỵ tới đây đi.
Lý Dương cười lớn một tiếng, đây là một khối đổ thạch chính xác đổ trướng. Hỗ trợ giải thạch đơn giản chỉ là người giúp đỡ, không cần kỹ thuật gì đáng nói cả, ai hỗ trợ kỳ thực cũng không có khác gì nhau.
Lý Dương mang kinh mắt, bật máy cắt kim loại, mọi người chung quanh nhất thời yên tĩnh xuống. Mấy ngày nay toàn bộ quảng trường lưu truyền chuyện của hai người là nhiều nhất. Một là Thiệu Ngọc Cường, một là Lý Dương. Thiệu Ngọc Cường mấy ngày nay danh tiếng rất lớn, cũng làm cho Lý Dương đã từng áp đảo Thiệu Ngọc Cường càng lớn danh hơn nữa. Hơn nữa mấy ngày nay Lý Dương không ở đây, làm cho hắn bao phủ trong một tầng cảm giác thần bí.
Hiện giờ nhìn thấy Lý Dương, đồng thời nhìn thấy Lý Dương giải thạch ở đây. Việc này làm cho mọi người không nhịn được mà tự mình yên tĩnh lại, muốn nhìn xem Lý Dương thần bí rốt cuộc sẽ giải ra được loại phỉ thúy nào đây.
-Chi chi!
Máy cắt kim loại bắt đầu hoạt động, toàn bộ người trên quảng trường im lặng tập trung nhìn chăm chú vào Lý Dương. Đoàn người bên cạnh Lý Dương rất đông, muốn không có người chú ý tới thật quá khó khăn.
-Thiếu gia, chúng tôi có nên đi qua xem không?
Người trung niên nhẹ nhàng tới bên cạnh thanh niên, nhỏ giọng nói rằng.
-Không được, đi chọn đổ thạch đi, tôi lần này đã bị lão ba tôi lập ra quân lệnh rồi, nhất định phải giải ra Phỉ Thúy có tổng giá trị vạn, bây giờ vẫn còn kém phân nửa đi.
Người thanh niên thở dài, không nhìn về phía Lý Dương, nhưng mà trong mắt lại lóe lên một cỗ chiến ý.
-Thiếu gia, tuy là nói như vậy, nhưng mà lão gia cho ngài vạn đi mua, ngài hiện giờ chỉ dùng có hơn vạn, tính toán lại thì đã là quá giỏi rồi.
-Vậy có cái gì, đáng tiếc tới bây giờ tôi vẫn không có được trình độ giống như của sư phụ. Nếu là sư phụ tới, tối đa năm trăm vạn có thể đổi được vạn mang về.
Người thanh niên lắc đầu, thanh niên này không phải ai khác chính là Thiệu Ngọc Cường người náo động quảng trường mấy ngày nay.
Người trung niên lắc đầu nói:
-Kỳ thực tôi muốn nói, nếu không có Lý Dương kia quấy rối, Lam Tinh Linh kia đã rơi vào tay ngài rồi. Nhiệm vụ của ngài lần này không sai biệt lắm là hoàn thành rồi.
Thiệu Ngọc Cường đột nhiên xoay người, lạnh lùng nhìn người trung niên nói:
-Thành thúc, Lý Dương có thể từ tay của tôi mà lấy được Lam
tinh Linh, đó là hắn cẩn thận cùng tỉ mỉ, cũng là vận khí của hắn, càng hơn đó là bản lĩnh của hắn. Những lời như vậy tôi mong sau này thúc không nên nhắc lại nữa.
Người trung niên bỗng nhiên sửng sốt, vội vàng gật đầu nói:
-Vâng, thiếu gia, sau này tôi không nói nữa.
Thiệu Ngọc Cường thở dài, ngẩng đầu nhìn bầu trời, chậm rãi nói:
-Thành thúc, sư phụ tôi đã nói với tôi một câu như thế này. Đồ vật mà mất cũng không có ảnh hưởng gì, nhưng tâm không thể đánh mất, nếu tâm mà đánh mất, thì đó mới thực sự là hỏng. Tôi nếu vẫn canh cánh chuyện này trong lòng, thì sẽ không có khả năng đi tiếp được. Năm sau chắc chắc tôi không thể đi đổ thạch được nữa, Thành thúc người hiểu không?
Người trung niên trên trán đổ một tia mồ hôi, liên tục gật đầu:
-Thiếu gia, tôi hiểu rồi, tôi biết sai rồi.
-Thành thúc, người là lão nhân của Thiệu gia chúng tôi, người lớn lên với ba của tôi. Trước mặt người tôi như một người cháu trai vậy, sau này cũng không cần phải khách khí tới như vậy.
Thiệu Ngọc Cường thở dài, chậm rãi đi lên phía trước. Người trung niên trên mặt lộ ra một tia cảm động, tam thiếu gia tuy rằng tính tình cao ngạo, nhưng đối với những lão nhân như bọn họ quả thực rất không tồi. So với đại thiếu gia cùng nhị thiếu gia thì tốt hơn nhiều.
-Rầm!
Đổ thạch của Lý Dương mở ra, chung quanh nhất thời vang lên những tiếng kêu sợ hại. Lại ra rồi, không hổ danh là người có thể áp chế Thiệu Ngọc Cường, một khối đổ thạch này quả nhiên không làm mọi người thất vọng.
Nhìn thấy ra lục, những người bên cạnh Lý Dương càng hưng phấn hơn. Bây giờ còn chưa có ra cái gì rõ ràng, nhưng mà từ hình thái của lục vụ mà nhìn thì phỉ thúy bên trong nhất định cũng sẽ không quá kém, Lý Dương một đao đã cắt đúng rồi.
-Lý tiên sinh, tôi ra giá vạn thu mua cái khối mao liêu này của ngươi, thế nào?
Bên cạnh đột nhiên truyền tới thanh âm, Lý Dương cùng mọi người sửng sốt một chút. Trương Vĩ trên mặt lộ ra vẻ tức giận, quay đầu lại tìm người vừa ra giá.
Một trung niên nam tử vóc người tương đối cao, đang chậm rãi đi qua, người vừa ra giá chính là hắn.
-Vị tiên sinh này, ngươi hẳn hiểu rõ, Lý Dương là người của hiệp hội ngọc thạch chúng tôi.
Trương Vĩ lạnh lùng nhìn nam tử gầy gầy này, thành viên của hiệp hội ngọc thạch không thể bán phỉ thúy cho người ngoài. Đây là một quy định, hơn nữa toàn bộ ông chủ của công ty châu báu khi tham gia hoạt động này đều biết cả.
-Ngài nói rất đúng, điểm này tôi cũng rõ. Nhưng mà Lý tiên sinh mới còn chưa giải khối đổ thạch hoàn toàn. Hiện giờ vẫn chỉ là một khối nguyên thạch mà thôi, tôi mua nguyên thạch cũng không tính là phạm quy chứ?
Người nam tử gầy cười cười, Trương Vĩ thật ra sửng sốt một chút, sắc mặt càng thêm tức giận.
Ngọc thạch hiệp hội có một quy định, đổ thạch giải một nửa vẫn chưa được tính, cho tới bây giờ cũng không quy định đổ thạch giải ra một nửa không thể bán cho người ngoài. Nhưng mà từ lúc hoạt động tới giờ chưa có thành viên nào của Hiệp hội ngọc thạch lại bán nguyên thạch giải một nửa như vậy, làm cho nam tử gầy này đánh vào chỗ hổng này.
Trương Vĩ mặc dù khá tức giận, nhưng trước mặt nhiều người như vậy cũng không nói được gì, không thì sẽ bị mọi người nói hiệp hội ngọc thạch bá đạo mất.
Trương Vĩ hiện tại chỉ có thể nhìn về phía Lý Dương, về cái lỗ hổng này sau này trở về cùng các hội trưởng khác bù đắp lại vậy. Nhưng mà hiện giờ muốn mở cái này sau này phát triển đối với bọn họ cũng không tốt lắm.
-Xin lỗi, khối đổ thạch này tôi không dự định bán, tôi muốn tự mình giải ra.
Lý Dương cười cười lắc đầu, Trương Vĩ trong lòng lập tức bình tĩnh lại. Hắn bỏ đi cơn tức giận nhìn Lý Dương càng thêm cảm kích, hắn cho rằng Lý Dương nói như vậy là cố ý muốn giúp hắn.
vạn, đối với một khối đổ thạch mao liêu đúng là có cái giá trên trời rồi. Dù sao cũng chỉ mới cắt ra lục vụ, chủng loại bên trong cũng không biết là gì. Nếu là bình thường chỉ vạn là tối đa rồi, người bình thường nói không chừng đã bán rồi.
Nam tử gầy này dám ra cái giá vạn, có thể thấy được là một người rất quyết đoán. Nhưng mà cũng đặt tại trên người Lý Dương mới như vậy, nếu là người khác cắt được như thế, hắn tuyệt đối không dám ra giá cao như vậy.
Những người này suy nghĩ gì Lý Dương cũng không rõ ràng lắm. Thế nhưng để cho hắn bán một khối phỉ thúy trị giá hơn vạn lấy vạn thì tự nhiên Lý Dương sẽ không đồng ý rồi. Nguyện vọng của nam tử kia ngay từ đầu đã là công dã tràng rồi.
Sau khi ra vụ, Lý Dương sửa lại lưỡi cắt, đá mài chậm rãi phân giải lớp vỏ ngoài đổ thạch, phỉ thúy bên trong lộ ra càng ngày càng nhiều.
-Kim Ti Chủng, là Kim Ti Chủng.
Tư Mã Lâm đột nhiên quát to một tiếng, hắn ở bên cạnh nên nhìn thấy rõ ràng nhất. Phỉ thúy bên trong vừa hiện ra hắn đã biết rồi.
Tới khi nhận ra Phỉ Thúy bên trong là Kim Ti Chủng, chung quanh càng ngày càng náo nhiệt hơn. Lý Dương quả nhiên không để cho bọn họ thất vọng rồi, biến mất ba ngày, một hồi lại giải ra được đại trướng, chính là loại Kim Ti Chủng rất không tồi.
Thiệu Ngọc Cường đang chọn đổ thạch ở xa xa mạnh mẽ ngẩng đầu lên nhìn. Người chung quanh Lý Dương đang sôi trào, thanh âm to như vậy hắn dĩ nhiên là nghe được. Thiệu Ngọc Cường không cần nghĩ cũng biết Lý Dương đã đổ được rồi, nếu không cũng không có loại phản ứng này.
-Thú vị đây!
Thiệu Ngọc Cường vui vẻ cười cười, cước bộ hắn nhanh hơn đi chọn đổ thạch. Rất nhiều đổ thạch hắn chỉ liếc mắt nhìn rồi bỏ đi, tốc độ tuy rằng không so được với Lý Dương, nhưng đối với nhất nhiều người khác đã là không thể tin được rồi.
Bên phía Lý Dương, đã bắt đầu chậm rãi đào ra phỉ thúy bên trong, loại kim ti xuất hiện có thể xác định là đại trướng rồi, nhưng nhiều hay ít còn chưa nhìn ra được.
-Không hổ là Lý tiên sinh, một hồi tới lại đổ được đại trướng, lần này có thể áp chế được Thiệu Ngọc Cường rồi!
-Mới đầu tôi còn không tin, hiện giờ tin rồi, Lý tiên sinh thực sự là lợi hại.
-Lý tiên sinh thực sự rất trấn tĩnh, đây chính là Kim Ti Chủng à, nếu như tôi giải được sớm đã nhảy dựng lên rồi.
-Vậy tính là cái gì, các ngươi còn chưa nhìn thấy lúc Lý tiên sinh trấn tĩnh khi giải ra Lam Tinh Linh, đó mới là phong cách quý phái à.
Những người chung quanh không ngừng nghị luận. Kim Ti Chủng Phỉ Thúy của Lý Dương cũng chưa có giải ra hoàn toàn, tin tức này đã như có cánh truyền ra khắp toàn bộ quảng trường rồi. Không bao lâu sau, tất cả mọi người đã biết được Lý Dương một lần nữa đổ tăng lớn rồi…
stevenqb
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ