Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

chương 1245: vui sướng thắng lợi!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ

Chương : Vui sướng thắng lợi!

Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: metruyen

- Thắng rồi, chúng ta thắng rồi!

Sau thời gian yên tĩnh ngắn ngủi, truyền đến tiếng hô vui mừng, Trần Lỗi đang vung hai tay nhảy múa không ngừng.

Thắng rồi, thật sự thắng rồi, Lý Xán, bọn người Chu Văn sau khi phản ánh lại, cũng hô theo.

Thay đổi lần này nhanh, đừng nói các phú hào không chịu nổi, chính bọn người Lý Xán cũng như vậy, lúc này, trong lòng bọn Lý Xán chợt nghĩ đến một câu hát:

- Không phải tôi không hiểu, là sự thay đổi của thế giới này quá nhanh.

Thắng rồi, Lý Dương cuối cùng thắng rồi, các bảo bối đã giữ lại, trăm nghìn bảo bối đặt cược đó cũng trở thành chiến lợi phẩm của Lý Dương.

Tổng số một trăm năm mươi nghìn, lần này số bảo bối thắng được ở Macao đủ để Lý Dương mở bảo tàng mô hình lớn, tuy nhiên, nói là bảo tàng đứng đầu còn có khoảng cách nhất định, nhưng một miếng ăn không béo, với lực lượng của dân gian và cá nhân, bảo tàng của Lý Dương tuyệt đối đứng đầu.

Càng không cần phải nói, bảo bối nhiều như vậy phẩm chất đều không tồi, điểm này chính là các bảo tàng đứng đầu trong nước không thể sánh được.

Ví dụ Nam Kinh, là bảo tàng vô cùng cổ xưa, bộ sưu tập cua bảo tàng đạt đến hơn bốn trăm nghìn, nhưng giá trị tổng thể của hơn bốn trăm nghìn vật sưu tầm này không nhất định so được với Lý Dương, dù sao, bảo bối Lý Dương đánh đổ đều giá trị rất cao, các bảo tàng khác có rất nhiều, đều có ý nghĩa văn vật, giá trị kinh tế hoàn toàn không cao.

Những thứ này, đợi sau khi Lý Dương thu thập được, bộ sưu tập của bảo tàng hắn cũng có thể đạt đến con số khổng lồ.

Đây cũng tương đương, Lý Dương đã đánh được cái dàn giáo vô cùng chắc chắn, ở trên dàn giáo tiếp tục phát triển cuối cùng có một ngày, bảo tàng của Lý Dương sẽ trở thành bảo tàng đứng đầu chân chính.

Thậm chí sẽ trở thành nơi có thể so sánh với Cung Louvre bảo tàng thế giới, dù sao “ Mona Lisa” hiện nay đang ở trong tay Lý Dương.

- Tốt rồi, tốt rồi!

Sắc mặt Viện trưởng Hoàng đỏ ửng, đột nhiên ôm tim nằm xuống ở đó, bọn người Hà Lão và Trác Lão bên cạnh ông đều vội vàng đỡ ông.

Hoàng Lão ở bên đầu mày khẽ nhăn lại, nhưng động tác trong tay hoàn toàn không ngừng trực tiếp từ trong túi của Viện trưởng Hoàng lấy ra một bình thuốc, để ông uống vào.

Đại hỉ đại bi, lên lên xuống xuống quá nhanh, bệnh tim của Viện trưởng Hoàng lại tái phát.

Hoàng Lão là người có oán hận với ông, nhưng hai người dù sao còn là anh em ruột, thời khắc mấu chốt, tình anh em liền hiện ra.

- Crow tiên sinh, Crow tiên sinh!

Phía sau đột nhiên có một người kêu lên, bệnh tim phát tác không chỉ một Viện trưởng Hoàng, chuyển biến đột ngột này, khiến con tim của rất nhiều người đều chịu không nổi.

Một vị phú hào đến từ Tây Ban Nha, lúc này cũng ôm tim.

Người khác tốt hơn một chút, nhưng cũng tốt không đến đâu, môi của Bá tước Simon run bần bật, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào bàn đổ trước mặt, dường như ông chấp nhận không nổi kết cục này.

Bass và Hawes tiên sinh tốt hơn ông một chút, cũng chỉ là tốt hơn một chút một chút như vậy, sắc mặt của họ rất nhợt nhạt, anh em Jose lúc này không cười nữa, chính Bá tước Aton cũng tràn đầy âm trầm.

Vừa nãy bọn họ cho rằng mình đã thắng rồi, thậm chí bắt đầu chúc mừng, thời gian ngắn ngủi không đến một phút, kết cục trong nháy mắt thay đổi, may mà bọn họ không phải người bình thường, nếu người bình thường đều có khả năng bị kích thích điên mất.

Phạm Tiến trúng cử chính là ví dụ tốt nhất.

- Lý Dương, chúc mừng cháu, lại đạt được thắng lợi rồi!

Hà Vinh đã quay đầu lại, duỗi tay hướng về Lý Dương, trên mặt còn tươi cười, ông tự đáy lòng vì Lý Dương vui mừng.

Tuy ông làm được công bằng, nhưng không thể phủ nhận được nội tâm của ông giành cho Lý Dương, Lý Dương không những là người Trung Quốc, còn là người của ông, huống hồ, ông cũng không muốn để các bảo bối thần kỳ này rơi vào trong tay người nước ngoài.

- Cảm ơn ông!

Lý Dương giơ tay lễ phép bắt lại, lúc này trong lòng hắn hoàn toàn không dự liệu được hưng phấn như vậy, Thần đổ quả xứng là đối thủ tôn kính, đây cũng là lần đầu tiên gặp được người ngang sức ngang tài trên bàn đổ.

Thắng lợi này quả thực tồn tại may mắn, quân bài cuối cùng nếu không phải là , nếu không phải tạo thành bộ ba một đôi, vậy người thua tất nhiên là hắn.

Lý Dương cũng có thể nói thắng ở mặt vận may, vận may của Thần đổ kém hơn một bậc.

- Lý Dương lúc nào có thời gian, chúng ta nói chuyện riêng!

Thần đổ cũng đang nhìn Lý Dương, hắn ta một chút cũng không giống như người thất bại, trên mặt hắn ta hoàn toàn không có bất kỳ chán nản của kẻ thất bại.

Đồng thời, kỷ lục bất bại của Thần đổ cũng bị Lý Dương người chiến thắng phá vỡ, kéo dài kỷ lục bất bại của mình, đáng tiếc, ván bài hắn tham gia quá ít, lại không nghĩ phát triển giới đối đổ, không thì Thần đổ mới nhất định là hắn.

- Để hai ngày nữa đi, hai ngày này toi nhất định rất bận!

Lý Dương suy nghĩ, lập tức cười gật đầu, không không từ chối Thần đổ, cũng không cần thiết phải từ chối.

Có rất nhiều việc tổ chức của bọn Bass, Lý Dương còn muốn hỏi Thần đổ, cho dù Thần đổ không hẹn hắn, có cơ hội Lý Dương cũng sẽ hẹn Thần đổ.

- Cũng được, hôm nay cậu là người thắng, tôi không làm phiền cậu nữa.

Thần đổ mỉm cười, đứng dậy đi ra ngoài, ván bài đã kết thúc rồi, hắn ta không cần phải tiếp tục ở lại.

Thời gian còn lại là giành cho người thắng, là thời gian chúc mừng họ, tuy Thần đổ đi rất thoải mái, tuy nhiên, trong lòng cũng có chút khó chịu.

Trước đây, thời gian này đều là của hắn ta.

Cao Ngũ, Dịch Long đều theo Thần đổ, bọn Bass, Hawes tiên sinh đều không ngăn trở, Bá tước Aton nhìn theo bóng của Thần đổ, trong mắt còn hiện lên rất tàn nhẫn.

Lúc này, tổ chức họ thua thảm nhất, bảo bối quý báu sưu tầm mấy trăm năm, một nửa đều trở thành của người khác, các bảo bối còn lại họ không dám động đến nữa, nếu động đến, cả tổ chức chắc đều sẽ rung chuyển.

Chính các bảo bối này mới đem lại vinh dự của bọn họ quy tụ thành một chỗ, mới khiến bọn họ kiêu ngạo trước cộng đồng, không có tất cả, bọn họ cũng mất đi toàn bộ.

Đây cũng là nguyên nhân bọn họ dốc toàn lực mua lại hai bức tranh đó, có được hai tác phẩm này, đặc biệt còn là tác phẩm của tổ sư gia, có thể làm cho tổ chức của họ càng có sức quy tụ.

- Lão đại, thắng rồi!

Lý Dương rời khỏi bàn đổ, ván bài kết thúc rồi, Lý Xán bất thình lình nhảy đến bên người Lý Dương.

- Lão Đại, chúng ta thắng rồi!

Chu Văn, Trần Lỗi, Lý Bồi… cũng đều nhảy ra, Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt bình tĩnh hơn một chút, bọn họ bước nhanh đến bên cạnh Lý Dương.

Lâm Lang ở cách đó không xa, mỉm cười nhìn Lý Dương.

- Nhị ca!

Trần Lỗi nhìn Chu Văn một cái, Chu Văn cũng hiểu ý gật đầu, mấy người Lý Xán đều cười lên tiếng, tiếng cười của bọn họ còn mang theo khiêu khích.

- Các người muốn làm gì?

Bản năng Lý Dương cảm thấy không đúng, đáng tiếc lời của hắn còn chưa nói xong, cả người bị mấy anh em tóm lại, năm người bọn họ rất nhẹ nhàng tung Lý Dương lên.

- Đừng lung tung, để ta xuống, mau để ta xuống.

Lý Dương bị tung lên, vội vàng gào to, bất kỳ ai bị ngang ngửa giữa không trung, chăn không chạm đất cảm giác đều sẽ không thoải mái.

Đáng tiếc là, mấy người này căn bản không nghe theo lời hắn, cuối cùng ngay cả Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt cũng đều góp vui theo, mấy người đẩy Lý Dương hết lần này đến lần khác.

Viện trưởng Hoàng đã khôi phục rồi, lần này ông còn may luôn khống chế được, chỉ là hạnh phúc sau cùng đến quá nhanh, khiến ông không khống chế được.

Ông và Từ Lão, Phương Lão, Hoàng Lão, còn có Ông cụ mấy vị tiền bối đều rất hâm mộ nhìn người thanh niên trước mặt.

Tương lai, nhất định thuộc về người trẻ tuổi, có người như Lý Dương, mỗi người bọn họ cũng đều có thể an tâm nghỉ hưu.

- Hà Lão, ông đã làm một việc tốt, một việc chính xác nhất!

Từ Lão ngẩng đầu nhìn mắt Ông cụ, khẽ thở dài, suy nghĩ trước đây của ông đã không có rồi, hiện nay chỉ có cảm thán.

Ông cũng tin như thế, tương lai ngành văn hóa cổ của Trung Quốc, được sự dẫn dắt của Lý Dương, nhất định sẽ đi về hướng huy hoàng, càng tươi sáng hơn nữa.

- Chúng ta đi đi!

Bá tước Aton đứng dậy, Bass, Hawes tiên sinh vẫn dáng lúc đầu, Thần đổ đã đi rồi, nhưng bọn họ còn chưa đi, còn chưa đi ra từ trong bóng thất bại.

Nếu ngay từ đầu thua rồi, đó cũng coi xong rồi, nhưng rõ ràng đem lại cho họ hy vọng, thậm chí để họ nhìn thấy được thắng lợi.

Cuối cùng tất cả việc này toàn bộ thành bong bóng, hơn nữa bong bóng còn đến quá nhanh, cho dù các nhân tài đứng đầu trong mỗi một ngành này lúc này cũng có chút không tiếp nhận được.

- Đi thôi?

Bass ngẩng đầu, lộ ra một tia gượng cười bất đắc dĩ, họ không thể tiếp nhận, nhưng cũng phải nhận lấy, cảm giác này rất khó chịu.

- Đi thôi, không cần phải ở lại đây nữa!

Bá tước Aton xem khẩu khí, lúc nói chuyện, hắn lại ngẩng đầu nhìn Lý Dương vừa được thả xuống, tiếng hoan hô kia, đối với bọn họ mà nói là đau xót nhất.

- Đi, chúng ta đi!

Hawes tiên sinh cố sức gật đầu, chuẩn bị thời gian dài như vậy, làm ra nhiều cố gắng như vậy, lần này lại thất bại rồi, đả kích đối với bọn họ không nhỏ.

Bọn Bass đi rồi, Abramovich nhìn Lý Dương, cũng từ từ dời phòng đối đổ.

Tay của Bá tước Simon còn đang run, hắn không ngờ ngay cả Thần đổ đều thua Lý Dương, lần này đến Macao, hắn không những không hoàn thành nhiệm vụ, đổi lại 《 Mona Lisa 》về, còn đem bảo bối quan trọng Thất Tinh Long Uyên Kiếm của Hoàng thất thua đi.

ở đây, hắn muốn trêu đùa cũng đều không thể, đây la địa bàn của người ta, bảo bổi vào rồi, đừng nghĩ còn lấy ra được.

Dần dần các phú hào đều dời đi, không có liên quan đến ván bài, chỉ vào xem náo nhiệt sau khi chúc mừng Lý Dương, cũng đều rời đi, trong phòng đối dổ, chỉ còn lại người của Lý Dương.

Thắng rồi, họ là người thắng cuộc, đây lại là một lần thắng lợi trọng đại, nhất định sẽ có chúc mừng long tọng, thịnh soạn.

- Lý Dương, chúc mừng anh!

Vương Giai Giai dẫn theo Hà San San chầm chậm tiến vào trước mặt Lý Dương, mỉm cười nhìn Lý Dương.

Vừa rồi Lý Dương cùng anh em chúc mừng, cô không tiến lại, cô là người thông mình biết khi nào xuất hiện, cho dù cô vô cùng khát vọng ở bên lúc Lý Dương thắng, ôm hắn một cái.

- Giai Giai, cảm ơn em!

Mọi suy nghĩ của cô, được Lý Dương thực hiện, Lý Dương một tay kéo người yêu dấu, ôm chặt cô vào lòng.

Vương Giai Giai luôn là người ở sau lẳng lặng ủng hộ hắn, điểm này Lý Dương vô cùng rõ, hơn nữa, cho dù là hắn đến đâu, Vương Giai Giai đều sẽ theo đến đó, bất kể là có nguy hiểm hay không.

Có cô gái yêu mình như vậy, còn mong gì hơn, trong giờ khắc này, trong lòng Lý Dương muốn nhất chỉnh là vui sướng cùng Vương Giai Giai hưởng thắng lợi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio