Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương : Tố cáo
Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: metruyen
- Anh Lý, tất cả đã được chuẩn bị xong hết rồi!
Lưu Cương cười nhìn Lý Dương, ông lại kiên trì thêm mấy ngày nữa, hôm nay chính là lúc bọn họ chống lại tổ chức này, bọn họ phải trả giá với những hành động mà mình đã gây ra.
- Chu Diệp, ông không sao chứ?
Lý Dương quay lại nhìn người đàn ông trung niên bên cạnh, thực ra ông ta cũng không lớn tuổi lắm, chỉ là tinh thần không được tốt, nên nhìn có vẻ già lắm.
- Tôi không sao, có thể trừng trị bọn họ theo pháp luật là tâm nguyện lớn nhất của tôi!
Người đàn ông này chính là Chu Diệp, người làm ra cao phỏng cổ ngọc, ông lắc đầu, ánh mắt đầy vẻ oán hận.
Nếu không phải là Lý Dương, nếu không phải là Hà Lão, e rằng ông vẫn còn bị giam một góc tại thành phố Milano, hàng ngày làm giả cổ ngọc cho bọn chúng, để bọn chúng có thể thu lợi lớn.
Cứ nghĩ đến những gian khổ phải chịu trong nhiều năm qua là Chu Diệp chỉ muốn xé xác những người này ra thành trăm mảnh.
- Ông yên tâm, lần này bọn họ chết chắc rồi, chúng ta cùng ra ngoài đi!
Lý Dương cười, kéo Chu Diệp đi ra ngoài, bên ngoài hàng trăm phóng viên đã đứng chờ sẵn, buổi công bố tin tức của Lý Dương, phóng viên khắp nơi đều ùn ùn đổ về đây.
Hiện tại hai chữ Lý Dương đã đại diện cho tin tức rồi.
Chu Diệp theo sát sau Lý Dương, sự lưu vong của những năm trước cộng thêm những gian khổ phải chịu trong nhiều năm qua tạo nên bản năng chống lại người ngoài trong ông, nhưng đối với Lý Dương thì lại khác, không biết là vì sao, lúc ông đối diện với Lý Dương lại cảm thấy rất gần gũi.
Cũng có thể là cùng nghề điêu khắc ngọc, cùng nhau kế thừa những điều Lực Tử Cương để lại.
Lúc Lý Dương, Lưu Cương, Chu Diệp cùng xuất hiện trong buổi công bố tin tức, tất cả máy ảnh đều sử dụng hết năng suất, chớp nháy liên tục, giống như là muốn nuốt tươi ba người này vậy.
Tuy nhiên cũng có rất nhiều người nhìn Chu Diệp nghi hoặc.
Nhiều người đã gặp qua Lưu Cương, cũng biết đây là người luôn ở bên cạnh Lý Dương, nhưng Chu Diệp thì rất lạ, đặc biệt là tinh thần ông đang rất không tốt, không ai biết vì sao Lý Dương lại dẫn người này ra.
Chu Diệp bị người ta giam cầm trong thời gian dài như thế, vừa mới thoát khỏi chỉ được nghỉ ngơi có mấy ngày, tinh thần tốt mới lạ.
- Các vị, hôm nay, hôm nay tôi sẽ tiết lộ cho mọi người biết một hành động gian ác trương thế kỷ mới tươi sáng này…
Lý Dương cũng không nói nhiều lời nữa, hắn bắt đầu buổi phát biểu của mình, hắn nói rất chậm, chỉ một lúc sau đã nói ra hết những hành vi dã man của tổ chức kia.
Rất nhiều phóng viên đều mở to mắt, bọn họ không nghĩ tới, cũng không tưởng tượng ra cái tổ chức thần bí lâu năm này lại độc ác như vậy.
Lý Dương nói xong đến lượt Chu Diệp phát biểu:
- Tôi chính là Chu Diệp, người mà ông Lý đây vừa nhắc đến, tôi người Tô Châu, năm đó tôi không tốt đã làm giả một số cổ ngọc, nhưng tôi đã bị trừng phạt rồi, tay phải của tôi đã bị tàn phế rồi!
Chu Diệp vừa nói vừa đưa cánh tay trái của mình lên.
Tay của ông ta vẫn còn, nhưng ai cũng có thể nhìn thấy, cánh tay này có chút không bình thường, hơn nữa không cử động được.
Năm đó trong quá trình lưu vong, cánh tay của ông đã bị tàn phế, điều này cũng đã từng làm ông nản chí muốn từ bỏ.
Đối với một nhà khác ngọc mà nói, tay tàn phế cũng có nghĩa là tất cả mọi thứ đều tàn phế.
May mà năm đó ông vẫn còn ít tuổi, khổ đau một thời gian xong, vì có sự kích thích khác nên ông lại bò lên, tay phải tàn phế thì vẫn còn tay trái, ông phải làm lại sự nghiệp bằng chính cánh tay trái của mình.
Sau một thời gian khổ cực, cũng có thể vì tay phải hoàn toàn bị tàn phế rồi, nên tay trái của ông càng lúc càng linh hoạt, tuy không bằng lúc trước nhưng cũng có thể nuôi sống được ông.
Trong khoảng thời gian này ông vẫn sống ở Singapo, ông không đi làm cổ ngọc giả nữa, nhưng ngọc khí mà ông làm được rất tinh xảo, phóng khoáng, có khí chất, là những thứ được rất nhiều quý nhân ưa thích.
Lúc này ông vẫn ẩn cư trong một công ty châu báu, đồng thời thay tên đổi họ cho mình.
Cho đến một ngày, ông gặp một người Italy đến Singapo du lịch.
Đến ngay bản thân ông cũng không ngờ đến, việc gặp người này đã hoàn toàn thay đổi vận mệnh của ông, người này chính là Bass.
Bass đến Singapo du lịch, nhân tiện giải quyết chút việc riêng, hắn ta nhìn thấy ngọc điêu của Chu Diệp làm được, trong lòng chợt hiểu ra người này có một tiềm năng rất lớn.
Bass rất biết cách nơi chuyện, năm đó ông ta đã là người nổi tiếng thế giới, rất được Chu Diệp tín nhiệm, Chu Diệp liền nói cho hắn nghe những điều ông từ lâu vẫn giấu kín trong lòng, đối với một người mà nói, việc có thể thoải mái nói ra những tâm sự của mình cũng là một niềm vui.
Câu chuyện của ông càng làm cho Bass kinh ngạc, Bass không ngơ rằng những tác phẩm kia là do một người có một cánh tay tàn phế làm ra.
Sau đó Bass liền mời Chu Diệp đến Italy, ở đó ông sẽ có một cuộc sống tốt hơn, hơn nữa có thể tiếp tục học tập, không cần phải lo lắng kiếm sống nữa.
Lời mời của Bass cũng đã làm Chu Diệp động lòng, Chu Diệp lúc đó hiểu, bàn tay trái của ông vẫn chưa đạt đến trình độ cao nhất.
Nửa năm sau đó, Bass đã dùng nhiều cách thức để liên hệ với Chu Diệp, Bass rất biết nói chuyện, bản thân ông ta cũng có tầm ảnh hưởng, ông ta còn kiếm thêm vài người đến phụ họa vào nữa, cuối cùng đã cảm động được Chu Diệp.
Chu Diệp đã đến Italy cùng Bass.
ở Singapo tốt nhưng ông chỉ có một mình, ông vẫn còn lo lắng trong nước đang truy nã mình nên không dám để lộ thân phận ra.
Còn đi Italy, ít nhất thì ông không còn đơn độc, ngoài ra còn có một điểm nữa, ông muốn tịnh tâm để học hỏi nâng cao tay nghề của mình, không cần phải lo kiếm sống mà đi làm thuê.
Sau khi đến Italy, Bass đúng là đối xử với ông rất tốt.
Ông cần nguyên liệu ngọc gì, Bass đều giúp ông tìm chúng, còn cho ông một môi trường yên tĩnh, lúc đó Chu Diệp cứ nghĩ mình như lạc vào chốn thiên đường vậy.
Tâm thái này, hoàn cảnh này, giúp ông tiến bộ rất nhanh, sau cùng đã đột phá chính bản thân mình, chỉ dựa vào một cánh tay đã đạt đến trình độ của đại sư đỉnh cấp.
Trình độ này còn cao hơn cả lúc ông còn đủ hai cánh tay, điều này đối với Chu Diệp mà nói vừa ngạc nhiên vừa bất ngờ.
Phá vỡ cái cũ tạo dựng cái mới, câu này không phải chỉ nói đơn giản như vậy, vô số người đã phá vỡ cái cũ nhưng không có cách nào để tạo dựng được cái mới, người thành công chỉ là thiểu số, mới được người ta đem ra nói say sưa.
Chuyện có thể đưa ra làm mẫu, chắc chắn đều hiếm gặp.
Chu Diệp có thể làm được điều đó, thực sự là không dễ dàng gì.
Chính lúc này, Bass đã tìm đến ông, nói chuyện tổ chức của mình cho ông nghe, hắn mới Chu Diệp gia nhập tổ chức, trước tiên là làm dự khuyết, đợi sau này có thành viên qua đời hoặc rời đi thì ông lại gia nhập vào.
Chu Diệp rất trẻ, ông hoàn toàn có thể đợi được, hơn nữa điều kiện dự khuyết cũng không tồi.
Đối với lời mời này, lúc bắt đầu Chu Diệp cũng thấy động lòng như Lý Dương vậy, nhưng cuối cùng đã tự chối, nguyên nhân không phải vì dự khuyết, vì bị lừa lúc trước hay là làm giả đồ vật, mà chính vì sự cám dỗ của một tổ chức.
Bản năng của ông có phần chống cự lại điều này.
Chu Diệp tuy là từ chối, nhưng ông nhận lời với Bass là sẽ toàn tâm toàn ý giúp hắn làm một lô hàng Ngọc điêu thật tốt để cảm ơn hắn, nếu sau này ông có may mắn đạt đến trình độ của Lục Tử Cương, ông cũng đồng ý tặng tác phẩm quý giá của mình lại cho tổ chức.
Đây chính là cách để ông trả ơn.
Chỉ tiếc là, cách này không được Bass chấp nhận, Chu Diệp không thể so sánh với Lý Dương được, sức ảnh hưởng của Lý Dương rất lớn, hơn nữa thân thế lại khác nhau, còn Chu Diệp chỉ là một người bình thường.
Còn là một kẻ đang bị truy nã, nếu không phải được hắn giúp đỡ, Chu Diệp hoàn toàn không thể đạt đến trình độ đó.
Trong mắt của Bass, tất cả những thứ mà Chu Diệp có được đều là nhờ hắn, có thể cho Chu Diệp một vị trí dự khuyết trong tổ chức đã là phúc đức lắm rồi, vậy mà đối phương lại không đồng ý.
Bass giận điên người, hắn đã nhốt Chu Diệp lại, đồng thời còn ép buộc ông làm ra nhiều cổ ngọc giả.
Sau khi Chu Diệp có được sự đột phá, Bass đã phát hiện bây giờ Chu Diệp làm đồ giả còn tốt hơn trước rất nhiều, nếu không phải nhà giám định đỉnh cấp thì không bao giờ nhận ra cả.
Nhà thẩm định đỉnh cấp khắp thế giới chỉ có chừng đó người, vô cùng ít, vì vậy mà tác phẩm của Chu Diệp có thể đem bán như đồ thật.
Phát hiện này là một con đường làm giàu không tồi của Bass.
Con đường làm giàu này đã giúp hắn kiếm được rất nhiều tiền, bọn họ bắt Chu Diệp làm giả hàng loạt cổ ngọc, Chu Diệp đồng ý với họ nhưng với một điều kiện.
Hắn phải để lại ám ký trên tác phẩm của mình.
Điểm này, lúc đầu Bass không đồng ý, nhưng Chu Diệp cũng đã nói rồi, không đồng ý với ông, ông thà chết cũng không chịu là giả những cổ ngọc này, thậm chí có thể vì điều này mà làm tàn phế nốt cánh tay còn lại.
Trước tình hình này, Bass đành phải nhận lời, nhưng hắn yêu cầu ám ký phải nằm ở chỗ khuất không thể nhìn thấy được.
Cũng vì những điều này, mới có những cổ ngọc giả có ám ký Chu Phỏng sau này, còn những đồ giả Chu Diệp làm lúc trước không hề có ám ký đó.
Chu Diệp chậm rãi nói, sau khi ông nói hết mọi chuyện ra, không ít phóng viên đều sững sờ, khuôn mặt đờ đẫn.
Nhưng rất nhanh sau đó, bọn họ lại nhốn nháo trở lại, lần này là nhằm vào Chu Diệp.
Đám phóng viên này đều hiểu, có một vụ án lớn kinh thiên động địa sắp xảy ra, ai nắm bắt thông tin trước cũng có nghĩa là người đó kiếm được tiền trước, và có cơ hội thăng chức trước.
Cơ hội như vậy không ai muốn bỏ lỡ cả.
Chu Diệp nhìn đám phóng viên này rồi thở dài.
Lúc trước khi ông yêu cầu để lại ám ký, ông cũng đã rất thông minh.
Ông biết mình có làm giả giỏi đến đâu cũng sẽ có người nhận ra, chỉ cần có người nhận ra thì chuyện Chu phảng sẽ được truyền đi,nhân vật đang tìm kiếm ông lúc đó sẽ bắt đầu chú ý.
Bất kể là ông ta có muốn bắt mình về hay không, chỉ cần ông ta muốn điều tra thì rất có thể sẽ tìm ra tung tích của mình.
Như vậy là ông có thể được giải cứu rồi.
Đối với ông, bị giam ở nước nhà cũng đỡ hơn ở đây bị người ta giam lỏng, trở thành công cụ kiếm tiền cho họ.
Bây giờ xem ra, sự thông minh của Lý Dương đã có tác dụng, chính những cổ ngọc này đã giúp Hà Lão biết được ông trước, rồi tiến hành bí mật điều tra, chỉ là ông hơi xem thường mấy người Bass, nên việc điều tra của Hà Lão không mang lại kết quả khả quan.
Chỉ cho đến khi tổ chức này tự lộ ra, bị “Mona lisa” hấp dẫn, rồi sau đó phạm một vài sai lầm mới giúp cho Hà Lão có cơ hội.
Tuy nhiên số Chu phảng này cũng không phải là không có tác dụng, chính chúng đã giúp cho Lý Dương nổi tiếng, Lý Dương sỡ dĩ có thể một bước đăng thiên trong giới cổ ngọc là vì phát hiện ra Chu phảng Lục Tử Cương mà người khác không phát hiện ra được.